tẩu trốn đi nhưng lại bị Hắc Ám Thiên Mạc của Hắc Ám Thiên Tôn hoàn toàn
vậy khốn lại, không cách nào thoát khỏi, hoàn toàn bị giam cầm lại.
“Thành công rồi!”
Lý Thiên Thánh mừng rỡ.
Cùng lúc đó.
Lý Thiên Thánh cũng cảm nhận được khí tức cường đại trên người Dương Húc.
Tuy mặt ngoài Lý Thiên Thánh không có biểu hiện gì nhưng thật ra trong lòng
lại vô cùng kinh hoàng.
“Pháp Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên.”
Trong lòng Lý Thiên Thánh rung động: “Chủ thượng có thuộc hạ là một vị Pháp
Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên lúc nào vậy? Cái này… Cái này…, thật sự là quá
không thể tưởng tượng nổi rồi!!!”
Gào! Gào!!!
Ngay sau đó.
Đám người Tế Minh nghe được một gào thét khủng khiếp, sau khi mạch khoáng
đạo nguyên xuất hiện không lâu, trên trời ra đời một Hỗn Độn Ma Thần.
Ban đầu.
Hỗn Độn Ma Thần vừa mới uẩn dục không lâu này còn đang ngủ say bên trong,
nhưng mạch khoáng đạo nguyên bị Hắc Ám Thiên Tôn cướp đi nên đã hoàn
toàn đánh thức vị Hỗn Độn Ma Thần này.
Hỗn Độn Ma Thần kia phát ra tiếng gào thét rung trời chuyển đất, vang dội bốn
phương, lại càng chấn động trời đất, khiến cho thời không sụp đổ, xuất hiện vô
số vết rách.
“Chủ thượng.”
Lý Thiên Thánh nói: “Đây chính là Hỗn Độn Ma Thần xen lẫn sống lại.”
“Hắc Ám Tỏa Liên, giam cầm bát hoang.”
Răng rắc! Răng rắc!
Hắc Ám Thiên Tôn lại ra tay, hai tay hắn nâng lên, từng dây xích vô cùng
khổng lồ do hư không ngưng thành, toàn thân đen kịt lan về phía Hỗn Độn Ma
Thần xen lẫn.
Sương mù màu xanh đen dày đặc che phủ hơn phân nửa bầu trời của Thiên
Khải cảnh, nương theo từng tiếng gào thét của Hỗn Độn Ma Thần cùng với
tiếng gầm gừ vô cùng phẫn nộ, chấn động trời đất bốn phương.
Năng lượng mạnh mẽ đến cực điểm càng làm cho thời không xung quanh vỡ tan
tành, cảnh tượng kinh thiên động địa khủng bố như thế dẫn tới sự chú ý của vô
số sinh linh.
“Xảy ra chuyện gì vậy?!!”
“Trời ơi!!”
“Quá kinh khủng, quá kinh khủng…”
“Vậy… Đó là…”
“Hỗn Độn Ma Thần, là Hỗn Độn Ma Thần chân chính. Khí tức như vậy, uy thế
như vậy, chắc chắn là Hỗn Độn Ma Thần. Lúc trước, ta từng thấy qua trong
ngọc giản mà một vị Thượng Cổ nào đó để lại, bên trên là những ghi chép có
quan hệ với Hỗn Độn Ma Thần, không sai đâu, chắc chắn không sai…”
“Cái này… Cái này…”
“Dĩ nhiên là Hỗn Độn Ma Thần…”
“…”
Soạt! Soạt! Soạt!!
Chỉ thấy.
Khánh Phi Vân, Thiên Thánh Tôn Giả, các vị Tiên Vương thượng giới, bọn họ
nhao nhao hiện thân đứng giữa không trung, thần sắc trên mặt đều là vẻ nghiêm
trọng cùng với rung động, nhìn chăm chú vào Hỗn Độn Ma Thần trên bầu trời.
Gào! Gào! Gào!!!
Tiếng gào thét của Hỗn Độn Ma Thần làn cho tất cả sinh linh ở đầy đầu cảm
nhận được một loại cảm giác đè nén, giống như đang đeo thập vạn đại sơn trên
lưng, có chút hít thở không thông.
Rất mạnh!
Thật sự rất mạnh!
Cho dù là Hỗn Độn Ma Thần vừa mới sinh ra nhưng vẫn vô cùng cường đại,
vượt ra khỏi dự đoán lúc trước của Lý Thiên Thánh, đủ để phá hủy toàn bộ
Thiên Khải cảnh cùng với Thiên Thánh cảnh.
Nhưng mà.
Hiện tại, Thiên Khải cảnh với Thiên Thánh cảnh đã hoàn toàn dung hợp thành
công, tuy hai mà một, đã trở thành một cảnh, hơn nữa Tề Minh cũng đã sớm
nghĩ ra tên sau khi dung hợp.
Mệnh danh là: Hồng Mông cảnh.
Răng rắc! Răng rắc!
Nhưng cũng may.
Dương Húc đã ra tay, hắn là Hắc Ám Thiên Tôn, hắn trưởng thành trong ô đạo
sủng thứ thất mười vạn năm, tu vi cùng cảnh giới đã tăng lên một trọng thiên,
đạt đến trình độ Pháp Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên.
Cho nên.
Lấy Hắc Ám Đạo Quả để điều động giới Thiên Đạo chi lực, lại dùng đạo lực
của bản thân làm gốc, dẫn động lực lượng của thiên địa thế giới ngưng tụ ra
‘Hắc Ám Tỏa Liên’, từ đó vây khốn Hỗn Độn Ma Thần vừa mới sống lại không
được bao lâu.
“Thế nào?”
Tề Minh thuận miệng hỏi một câu.
“Xin chủ thượng yên tâm.”
Dương Húc bình tĩnh trả lời: “Tuy Hỗn Độn Ma Thần này mạnh mẽ, tiềm lực
phi phàm nhưng dù sao nó cũng chỉ vừa mới ra đời mà thôi, có mạnh hơn nữa
thì cũng không thể vượt qua được pháp tắc Thiên Tôn nhị trọng thiên, mình
thuộc hạ cũng đủ để ứng phó và trấn áp.”
“Rất tốt.”
Lúc này Tề Minh mới gật đầu hài lòng.
Vù! Vù!
Quả thật là Dương Húc đã sử dụng bản lĩnh mạnh mẽ, dùng Hắc Ám Tỏa Liên,
thi triển giam cầm bát hoang, hoàn toàn vây khốn Hỗn Độn Ma Thần vừa mới
ra đời kia, khiến cho Hỗn Độn Ma Thần không cách nào thoát ra được, không
cách nào phát uy, càng không cách nào làm loạn trong Hồng Mông cảnh.
Vào thời điểm này.
Sương mù màu xanh đen dày đặc đến cực điểm mới từ từ tan đi, làm lộ ra bộ
mặt thật sự của Hỗn Độn Ma Thần, để cho những sinh linh ở đây có thể chứng
kiến bố mặt thật sự của Hỗn Độn Ma Thần.
“Cái đó là…”
“Đây là lần đầu tiên ta được nhìn thấy Hỗn Độn Ma Thần!”
“Hình thể như vậy, thật sự là khổng lồ đến cực điểm.”
“Quá khủng bố!”
“Ta từng nghe nói, mỗi một vị Hỗn Độn Ma Thần, cho dù là yếu nhất thì cũng
có thể so với Pháp Tắc Thiên Tôn. Không nghĩ tới chỉ một vị thuộc hạ của
Thiên Đế bệ hạ mà đã có thể trấn áp Hỗn Độn Ma Thần trong thời gian ngắn.”
“Thiên Đê bệ hạ quả đúng là một người vô địch!!!”
“…”
Phần đông tiên nhân cùng với các sinh linh nhảy cẫng hoan hô và cũng vô cùng
hiếu kỳ. Đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy Hỗn Độn Ma Thần chân chính
nên đang không ngừng quan sát.
“Thật… Thật mạnh…”
Lý Thiên Thánh nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt kinh sợ nhìn qua Dương
Húc. Không phải là hắn khiếp sợ sự mạnh mẽ của Hỗn Độn Ma Thần mà hắn
rung động trước sự cường đại của Hắc Ám Thiên Tôn: “Vị Hỗn Độn Ma Thần
này vừa mới sinh ra không lâu, mặc dù ở phương diện cảnh giới mới chỉ là cấp
bậc Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên, nhưng ở phương diện thực lực thì lại
có thể so với Pháp Tắc Thiên Tôn nhị trọng thiên.”
“Nhưng mà.”
“Hắc Ám Thiên Tôn này lại có thể trấn áp nó dễ như trở bàn bàn tay, thật sự là
quá mạnh rồi. Mà chủ thượng có thể hàng phục được vị Hắc Ám Thiên Tôn này
lại càng là vô cùng cường đại, sâu không lường được, không cách nào đo lường
được. Không hổ là một tồn tại tu đại đạo, tương lai nhất định sẽ trở thành Vĩnh
Hằng Chí Tôn!”
“Mà ta có thể thần phục chủ thượng, trở thành thuộc hạ của chủ thượng vào thời
điểm này, quyêt định này thật sự là quá anh minh, quá sáng suốt rồi.”
“Hay cho một Hỗn Độn Ma Thần.”