Ma tông bị Tề Minh lấy hết, không thèm nhìn ngắm kỹ càng, tiện tay ném thẳng
vào kho vật phẩm.
“Ba vị phong chủ.”
Tề Minh tiến đến trước mặt đám Vi Hoa Đông vẫn đang kinh hãi, nói: “Ba tên
Thái thượng trưởng lão của Xích Huyết Ma tông chết hết cả rồi.”
“Tốt… Tốt…”
Vi Hoa Đông hoàn hồn, lại hít sâu một hơi, tâm trạng rúng động một hồi lâu
không thể nào bình tĩnh lại, hắn nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Tề Minh, song không
khỏi khiếp đảm mấy phần.
Chớp mắt qua mấy trăm năm.
Không ngờ Tề Minh đã đi đến trình độ này.
Còn Vi Hoa Đông…
Đến nay tu vi của hắn vẫn dậm chân tại chỗ.
“Tề… Tề thân truyền.”
Giọng điệu của Vương Nhàn Vân trở nên cung kính, trước kia toàn gọi Tề Minh
là Tề chân truyền, bây giờ lại chuyển thành Tề thân truyền. “Ba tên Thái thượng
trưởng lão Xích Huyết Ma tông đã bị tiêu diệt, hiện tại chỉ còn Tông chủ Xích
Huyết Ma tông Tiếu Vô Cực thôi, chỉ cần tìm ra và diệt trừ hắn thì trận chiến
tông môn lần này coi như sẽ kết thúc.”
“Nhưng mà…, Tề thân truyền, hiện tại bọn ta không biết Tiếu Vô Cực ở đâu. từ
khi cuộc đại chiến nổ ra ở tông môn cho đến bây giờ, Tiếu Vô Cực vẫn chưa
từng xuất hiện, như thể đã bốc hơi.”
Tống Tiên Tư định thần, nói.
Tề Minh là đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông, hắn cũng là đệ tử thân
truyền của Vô Cực lão tổ, vì vậy dù gọi Tề Minh là “Tề chân truyền” hay “Tề
thân truyền” đều được chấp nhận.
Có điều.
Cách gọi “Tề thân truyền” có phần tôn kính hơn “Tề chân truyền”.
Suy cho cùng.
Địa vị của “thân truyền” cao hơn “chân truyền” một bậc.
“Yên tâm đi, ta biết hắn ở nơi nào từ lâu rồi.”
Tề Minh đáp.
“Thật ư?”
Vi Hoa Đông vui mừng ra mặt.
“Nếu Tề thân truyền biết Tiếu Vô Cực ở đâu, thế thì quá tốt rồi.”
Vương Nhàn Vân nói.
“Có một câu nói cổ rất hay.”
Tề Minh nói: “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, chỗ dễ thấy nhất
cũng là chỗ khó tìm ra nhất. Hiện tại Tiếu Vô Cực đang ẩn thân sâu trong lòng
đất dưới chiến trường này.”
“Sâu trong lòng đất?”
Bọn Vi Hoa Đông tỏ vẻ kinh ngạc.
“Thật hay giả vậy?”
Tống Tiên Tư hỏi.
“Các ngươi sẽ biết ngay thôi.”
Tề Minh đáp.
Xoạt!
Ngay sau đó.
Thân hình Tề Minh rơi xuống, nhanh chóng hạ độ cao, rời khỏi tầng Cương
Khí, rồi thoát khỏi tầng khí quyển, đến chỗ trống trên chiến trường.
Trên chiến trường.
Chúng đệ tử và các trưởng lão Thiên Khải tông vẫn đang giao chiến với đệ tử và
trưởng lão Xích Huyết Ma tông, nhưng Xích Huyết Ma tông đang thất thế, hoàn
toàn rơi vào thế hạ phong.
Không được bao lâu.
Xích Huyết Ma tông sẽ bị đánh bại triệt để.
“Chủ nhân.”
Xoạt! Xoạt!
Hoắc Trường Thanh đợi năm Linh sủng hộ tống Lữ Thanh Nhan tới.
“Ừ.”
Tề Minh gật đầu, “Năm người ngươi đánh quanh bảo vệ Lữ Thanh Nhan sư tỷ
là được, chuyện này cứ để ta ra tay giải quyết.”
“Vâng.”
“Tuân lệnh.”
Bọn Hắc Viêm, Tiểu Âm, Tiểu Bức đồng thanh đáp.
Hoá ra Tử Thần ấu sinh thể đã hoàn toàn trưởng thành, sau một thời gian treo
máy lâu như vậy, nó đã phát triển đến cực hạn, tu vi đạt tới Hợp Đạo hậu kỳ.
Tử Thần ấu sinh thể biến thành Tử Thần hoàn toàn thể, không còn ở hình thái
Tử Thần ngố tàu dễ thương mà đã trở thành hình thái thực sự của Tử Thần nên
có.
“Chủ nhân.”
Tử Thần nói: “Ta cảm thấy chiến trường này có vấn đề, dường như có một loại
phạm vi cực kỳ đặc biệt, đưa năng lượng và linh hồn của sinh linh tử vong bị
vào sâu trong lòng đất và rồi nuốt chửng chúng.”
“Ừ.”
Tề Minh gật đầu, “Đó là bởi vì có kẻ bố trí “Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại
trận”, rõ ràng đang muốn lợi dụng cuộc đại chiến tông môn này, biến đệ tử cùng
trưởng lão Xích Huyết Ma tông và Thiên Khải tông thành tài nguyên hòng đột
phá cảnh giới.”
“Chuyện này…”
“Chẳng lẽ…”
Đám Vi Hoa Đông cả kinh, nghĩ tới một khả năng.
“Các ngươi nghĩ không nhầm.”
Tề Minh nói: “Chính Tiếu Vô Cực đã bày ra “Thiên Địa Uế Thổ Ma Đạo đại
trận” dưới đất, vả lại còn ẩn nấp cực cẩn thận, lợi dụng những chấn động được
sinh ra bởi sự giao tranh bên trên chiến trường để ẩn thân một cách triệt để.”
“Toàn bộ Xích Huyết Ma tông, và cả các đệ tử và trưởng lão Thiên Khải tông
tham gia lần đại chiến tông môn này, cùng những sinh linh bị ảnh hưởng bởi
cuộc chiến tông môn, tất cả đều là vật tế mà Tiếu Vô Cực chuẩn bị để giúp hắn
đột phá.”
“Tiếu Vô Cực muốn thử đột phá tầng Độ Kiếp.”
“Đáng ra không thể mới đúng chứ.”
Tống Tiên Tư nói: “Nguyên nhân đại chiến tông môn lần này chủ yếu là vì
trong hai mươi ba mươi năm qua Xích Huyết Ma tông đã gây ra nhiều tội ác
giết chóc ở thế gian phàm trần do Thiên Khải tông ta quản lý, thậm chí còn tiêu
diệt nhiều tông môn cấp hai và các thế giới tu hành đã được truyền lại và kế
thừa trên hàng vạn năm.”
“Vậy nên.”
“Thiên Khải tông ta mới tốn bao công sức, dụ đại quân của Xích Huyết Ma tông
đến đây, nhân cơ hội tiêu diệt chúng, mà Tiếu Vô Cực nào biết chiến trường ở
đâu?”
Vi Hoa Đông gật đầu, “Tiên Tư Phong chủ nói có lý lắm, chỉ có Thiên Khải
tông ta biết chiến trường ở đâu, Xích Huyết Ma tông lại càng không thể biết.”
“Chiến trường đại chiến tông môn lần này được định trước bởi Thiên Khải tông
ta.”
Vương Nhàn Vân nói.
“Đương nhiên là do trong Thiên Khải tông ta có gian tế của Ma tông.”
Tề Minh hít sâu một hơi, ánh mắt sâu xa, “Vả lại gian tế của Ma tông trong
Xích Huyết Ma tông có địa vị rất cao, e rằng ta có chỉ thẳng mặt thì các ngươi
cũng không tin.”
“Chuyện này…”
Đám Vi Hoa Đông đưa mắt nhìn nhau.
“Tề thân truyền.”
Tống Tiên Tư nói: “Thật ra bọn ta biết rõ trong tông cũng có mật thám từ các
tông môn Nam Vực, ngược lại, Thiên Khải tông ta cũng có người nằm vùng ở
các tông môn Nam Vực khác.
“Sự việc lần này có tính bí mật cực cao, những người biết rõ tình hình cụ thể
đều là trưởng lão chân truyền trở lên.”
Vương Nhàn Vân nói.
“Không cần sốt ruột chuyện gian tế của Ma tông.”
Tề Minh nói: “Đợi sau khi giải quyết xong chuyện này, ta sẽ bắt các nàng ta, để
mọi chuyện hạ màn, đến lúc ấy, tất cả chân tướng sẽ được làm rõ.”
“Tề thân truyền nói đúng, cứ xử lý bọn Xích Huyết Ma tông trước đã.”
Đám Vi Hoa Đông gật gù.
Rõ ràng.
Tin tức mà lần này Tề Minh suy luận ra bằng thần thông thuật có sức công phá
cực lớn, thậm chí đến chính hắn cũng thấy khá khó tin, tương lai sẽ có những
thay đổi, còn lịch sử thì bất biến.
“Tề thân truyền.”