Tề Minh nói.
“Vâng, tuân mệnh.”
Hắc Viêm đáp lại.
Soạt!
Bạch quang chợt loé.
Hắc Viêm đã bỗng nhiên biến mất.
“Nap một trăm tỉ viên tiên tinh hạ phẩm.”
Tề Minh nói: “Treo máy trưởng thành Chân Long Hư Không.”
“Ting!”
“Tiên sủng thường: Chân Long Hư Không trong treo máy trưởng thành dưới
trạng thái tăng tốcmột nghìn tỉ lần, đang hấp thu dung hợp tinh thạch truyền
thừa nguồn năng lượng hư không, xin kiên nhẫn chờ đợi…”
Nhắc nhở xuất hiện.
Một ngày sau.
“Ting!”
“Tiên sủng thường: Chân Long Hư Không đã treo máy trưởng thành một ngày
dưới trạng thái tăng tốcmột nghìn tỉ lần, đã thành công hấp thu và dung hợp tiên
tinh truyền thừa nguồn năng lượng hư không, tiến gia thành Tiên sủng thường:
Chân Long Pháp Tắc Hư Không, cao nhất có thể trưởng thành đến Chân Tiên
hậu kỳ.”
Nhắc nhở xuất hiện.
“Cũng tạm được.”
Thực ra Tề Minh không phải là vô cùng hài lòng.
Bởi vì.
Đối với Tề Minh mà nói.
Tiên sủng Chân Tiên cảnh đã không thể đem đến trợ lực quá lớn cho Tề Minh, ít
nhất cũng cần phải Tiên sủng cảnh giới Kim Tiên, mới có thể giúp đỡ được Tề
Minh.
Có điều.
Muốn thu được Tiên sủng ở trong phó bản trò chơi Tiên cảnh không hề dễ dàng,
Tề Minh đã thông quan phó bản trò chơi Tiên cảnh rất nhiều lần, thu được
không ít đạo cụ và tài nguyên, nhưng lại không thu được bất cứ Tiên sủng nào.
Ở trong thời gian tiếp theo.
Tề Minh tiếp tục ở trong biệt viện, có Tiểu Chu Thiên Tinh Đẩu đại trận và Di
Tinh Hoán Đẩu đại trận bảo vệ, trên căn bản bình yên vô sự, sẽ không xảy ra
chuyện ngoài ý muốn nào, có thể an ổn tu luyện.
Còn nữa.
Chuyện đã xảy ra ở Cổ Tiên thành đã do hai vị Kim Tiên của Ám Vệ Các báo
lên tổng bộ Ám Vệ Các, tuy nhiên, chuyện này không hề dẫn đến sự chú ý của
Cửu Châu tiên triều.
Càng nên nói là.
Chuyện này thậm chí ngay cả tổng bộ của Ám Vệ Các đều không quá mức đặt
trong lòng, càng đừng nói là toàn bộ Cửu Châu tiên triều, thì càng không quan
tâm.
Phải biết rằng.
Ở trong Đệ Nhất Thượng Giới.
Tổng cộng có ba nghìn cảnh, Cửu Châu Cảnh là một trong ba nghìn cảnh, khu
vực và phạm vi của Cửu Châu Cảnh vô cùng rộng lớn.
Chỉ nói đến trong phạm vi quản lí của Cửu Châu tiên triều, tổng cộng có mười
hai vạn chín nghìn sáu trăm thành, Cổ Tiên thành chỉ là một trong mười hai van
chín nghìn sáu trăm thành mà thôi.
Phía trên thành.
Vẫn còn vực.
Cứ mỗi chín thành tạo thành một vực, tổng cộng có một vạn bốn nghìn bốn
trăm vực.
Phía trên vực.
Vẫn còn hệ.
Cứ mỗi chín vực tạo thành một hệ, tổng cộng có một nghìn sáu trăm hệ.
Cuối cùng.
Trên hệ chính là châu.
Chỉ có chín châu.
Cho nên được xưng là: Cửu Châu Cảnh.
Cổ Tiên thành nằm ở trong vực Long Hoà hệ Trường An châu Vân Lôi.
Là một trong chín thành của vực Long Hoà.
Đây vẫn chỉ là phạm vi quản lí của Cửu Châu tiên triều đã rộng lớn như vậy rồi,
mà phạm vi Cửu Châu tiên triều không quản lí được, chẳng hạn như Nguyên
Thuỷ Ma Vực, chẳng hạn như nơi biên cảnh hoang vu vân vân.
Bởi vậy có thể thấy.
Cửu Châu Cảnh rốt cuộc rộng lớn cỡ nào.
Cho nên nói.
Trong Cửu Châu Cảnh.
Các loại chuyện xảy ra quả thực là đã quá nhiều quá nhiều, Cổ Tiên thành đã
xuất hiện một vị Người tu đạo? Chuyện này, ở thành khác cũng có tình báo và
tin tức như vậy.
Cho nên nói.
Các cấp cao của tổng bộ Ám Vệ Các không hề tin.
Thâm chí.
Sau khi bọn họ có được tình bào tương ứng, còn đã tiện tay thôi diễn một chút,
chỉ là thôi diễn được thiên cơ sau khi Tề Minh bóp méo.
Cứ như vậy.
Các cấp cao của tổng bộ Ám Vệ Các đã càng thêm không tin loại chuyện trong
Cổ Tiên thành đã xuất hiện Tu Đao Giả này.
Bởi vì.
Lúc trước, đã từng xảy ra rất nhiều loại chuyện này, mỗi một lần bọn họ cực kì
hứng thú đi đến, lại ngay cả cái bóng của Người tu đạo cũng không nhìn thấy,
sau khi đã điều tra rõ ràng mới phát hiện là đã nhầm lẫn, làm rất nhiều lần sai
sót.
Dưới loại tình huống này.
Tề Minh quả thực là có thể an tâm bế quan tu luyện ở trong biệt viện Cổ Tiên
thành rồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Đặc biệt là dưới tình huống bế quan tu luyện.
Năm tháng như thoi đưa.
Trong bất tri bất giác.
Xuân đi thu đến.
Đã qua đi bốn trăm năm.
Trong bốn trăm năm.
Cổ Tiên thành đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng những chuyện này đều không
liên quan gì đến Tề Minh, có không ít thế lực bất nhập lưu bị huỷ diệt, cũng có
thế lực hoàn toàn mới hình thành.
Một ngày này.
Buổi trưa.
“Ting!”
“Chúc mừng kí chủ, ngươi đã treo máy tu luyện bốn trăm năm dưới trạng thái
tăng tốcmột nghìn tỉ lần, ngươi đã thêm một bước lĩnh hội được Thiên Địa Đại
Đạo, lĩnh ngộ được huyền bí của Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh: Quyển Thiên
Tiên bản Tiên cảnh, tu vi đã đạt được đề cao tương ứng, thành công từ Tiên
Nhân cảnh trung kỳ đột phá đến Tiên Nhân cảnh hậu kỳ.”
Nhắc nhở xuất hiện.
“Hô...”
Tề Minh hít sâu một hơi, vẻ mặt bình tĩnh, không vui không buồn, mặc dù tu vi
đã đột phá, quả thực nên vui mừng, nhưng dường như là tâm cảnh của Tề Minh
đã càng tiến một bước rồi, không vì ngoại vật mà vui, không vì bản thân mà
buồn.
Bốn trăm năm qua đi.
Cuối cùng cũng đã càng tiến một bước.
“Đột phá thôi.”
Vù!
Tề Minh ngồi xếp bằng, đủ loại cảm ngộ vọt ra trên dưới, Thiên Địa Đại Đạo đi
theo, Đạo Ý dày đặc, Hoa Đại Đạo vọt theo, đỉnh đầu lập tức xuất hiện dị tượng
Tiên Nhân Tam Hoa Đại Đạo.
Lúc này Tề Minh phảng phất như đã hoá thân thành lỗ đen, điên cuồng nuốt
chửng tiên khí Thượng Giới, Chân Ý của Thiên Địa Đại Đạo giống như lưu
quang vô hình, vọt vào trong cơ thể Tề Minh.
Soạt! Soạt!
Tay lớn của Tề Minh chợt vung, vô số tiên tinh tuôn ra, sau đó bị Tề Minh luyện
hoá hấp thu, trở thành pháp lực của Tề Minh, Tam Hoa Đại Đạo đang nhanh
chóng ngưng thực.
Một ngày sau.
Ầm!
Toàn thân Tề Minh chợt chấn động, Tam Hoa Đại Đạo đã từ trạng thái nửa hư
ảo nửa ngưng thực hoàn toàn biến thành trạng thái ngưng thực, óng ánh trong
suốt, sinh động như thật, Đạo Ý dày đặc.
Sau đó.
Khí thế của Tề Minh tăng vọt, tu vi đã từ Tiên Nhân cảnh trung kỳ đột phá đến
Tiên Nhân cảnh hậu kỳ, thực lực theo đó tăng cường.