Văn Thánh nhanh chóng phản ứng lại, sau khi hắn nghe thấy lời Tô sư huynh
nói đã nói chắc như đinh đóng cột rằng: “Đại hội Ma giới đã tổ chức nhiều lần
như vậy, chỉ có Đại sư huynh phát hiện bí mật thực sự của Thiên Địa Huyền
Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp, cũng chỉ có Đại sư huynh giành được nó.”
“Mặc dù Tề Minh rất tốt, nhưng sao có thể đánh đồng hắn với Đại sư huynh?
Nên biết, thực lực của Đại sư huynh sâu không lường được, e rằng chỉ có sư tôn
mới biết trình độ của Đại sư huynh.”
“Tề Minh không thể nào có được nó.”
“Văn Thánh sư huynh.”
Thanh Ngọc lại nói: “Ta cảm thấy khả năng Tề Minh có được nó là rất cao, bởi
vì mọi hành động của Tề Minh đều đánh vỡ dự đoán của chúng ta, giống như
tạo ra kỳ tích. Đương nhiên lúc này Tề Minh không thể so sánh với Đại sư
huynh, nhưng không có nghĩa sau này Tề Minh không thể sánh ngang được với
Đại sư huynh.”
“Hừ!”
Văn Thánh khịt mũi: “Vậy thì chúng ta chống mắt lên xem, đã qua nghìn năm
rồi, tám người tu đại đạo khác đã lần lượt vào Thiên Địa Huyền Hoàng Lung
Linh Trân Bảo Tháp, còn Tề Minh vẫn luôn bế quan tu luyện, e rằng đến cả chín
mảnh Ma Lệnh hắn cũng không tập hợp đủ, có lẽ còn không vào được Thiên
Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp.”
Bên trong Luân Hồi Giới.
“Khâu Vạn Đạo.”
Tề Minh liếc mắt đánh giá Khâu Vạn Đạo, giọng nói bình thản: “Nể mặt ngươi
mấy vạn năm qua vẫn luôn hộ pháp cho ta, ta đồng ý lời đề nghị của ngươi, dẫn
ngươi vào Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp.”
“Vâng!”
Tâm tình của Khâu Vạn Đạo có chút kích động: “Cảm ơn Tề Minh tiền bối!”
“Ừ.”
Tề Minh gật đầu: “Khâu Vạn Đạo, sau khi ta bước vào Luân Hồi Giới về cơ bản
vẫn luôn bế quan tu luyện ở Vạn Nhẫn Sơn, đến trước mắt trong tay ta chỉ có ba
mảnh Ma Lệnh.”
“Còn thiếu sáu mảnh nữa mới đủ chín mảnh để vào Thiên Địa Huyền Hoàng
Lung Linh Trân Bảo Tháp.”
“Mời tiền bối nhìn xem.”
Soạt!
Khâu Vạn Đạo lập tức vẫy cánh tay phải, khoảng không phía trên lòng bàn tay
hắn bỗng nhiên xuất hiện chín mảnh Ma Lệnh, lơ lửng trong không khí, dâng
cho Tề Minh một cách cung kính: “Đây là những Ma Lệnh cần để vào Thiên
Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp, trong thời gian tiền bối bế quan ta
đã thu thập đủ, mong tiền bối vui lòng nhận.”
“Ngươi làm rất tốt.”
Tề Minh hài lòng gật đầu, vung tay phải lên, chín mảnh Ma Lệnh trong tay
Khâu Vạn Đạo đã rơi vào tay Tề Minn, ngay lập tức, chín mảnh Ma Lệnh đã có
sự thay đổi.
Vù! Vù! Vù!
Chỉ thấy.
Chín mảnh Ma Lệnh kết hợp, tập trung với nhau, quang vụ bí ẩn màu đen bao
quanh, từng luồng phù văn xoay quanh, sau khi quang vụ màu đen tản ra, chín
mảnh Ma Lệnh biến mất, hóa thành một đóa ma liên màu đen ba mươi sáu
phẩm.
Vù!
Sau đó.
Tề Minh luyện hóa đóa ma liên màu đen này, thu được tin tức bên trong. Đóa
ma liên ba mươi sáu phẩm màu đen này là chìa khóa vào Thiên Địa Huyền
Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp.
“Tốt.”
Tề Minh vung cánh tay phải, thu ma liên màu đen vào người.
Bên ngoài.
“Văn Thánh sư huynh, ngươi xem, không phải Tề Minh đã có chìa khóa rồi
sao?”
Thanh Ngọc cười.
“Hừ.”
Văn Thánh khịt mũi: “Có chìa khóa thì sao?”
“Khâu Vạn Đạo này dù sao cũng là Chí Tôn Vĩnh Hằng, vậy mà lại khom lưng
khụy gối trước mặt Tề Minh, đúng là mất thể diện vô cùng.”
Văn Thánh nói nhỏ.
“Xuất phát.”
Tề Minh nói.
“Vâng.”
Khâu Vạn Đạo đáp.
Vù!
Bóng dáng Tề Minh vượt qua bầu trời, phát huy thần thông pháp, hóa thành một
tia sáng Hồng Mông biến mất trong không khí, tan biến trong thời không, nhảy
qua muôn sông nghìn núi và thời không vô tận.
Trong thời gian ngắn ngủi.
Đã vượt qua hơn một nửa Luân Hồi Giới, đi đến Cửu Giới Sơn.
Soạt! Soạt! Soạt!
Khâu Vạn Đạo, Cửu Giới Sơn, Thích Không, và Vạn Trọng Sơn đi bên cạnh Tề
Minh, sau khoảng nửa ngày, nhóm người Tề Minh đã đi đến khu vực nên ngoài
Cửu Giới Sơn.
Vù! Vù!
Xung quanh.
Những dao động khủng khiếp vẫn còn đó, chưa tan đi.
Mà toàn bộ khu vực của Cửu Giới Sơn thì đều được bao bọc trong một loại đạo
vực khủng bố, cũng không biết là trời sinh đã thế hay là sau này phát triển
thành.
Quan sát xung quanh.
Tề Minh có thể thấy được những ngọn núi đứt gãy, cùng với mặt đất vỡ nát, thời
không tan tành, và cả những bộ thi thể không trọn vẹn.
Vả lại.
Trong không khí vẫn còn mùi máu tanh vô cùng nồng.
“Tiền bối.”
Khâu Vạn Đạo quan sát một lúc thì báo cáo tình hình với Tề Minh: “Lần này đã
xảy ra chiến tranh, hơn thế còn nổ ra rất nhiều lần, lại còn là chiến đấu kịch
liệt.”
“Chắc là có Chí Tôn Vĩnh Hằng đã đánh nhau nên mới để lại dấu vết chiến đấu
như vậy.”
“Ừ.”
Tề Minh gật đầu: “Ngươi phân tích rất đúng, đúng là như thế.”
“Đi tiếp đi.”
Tề Minh nói: “Đi đến nơi sâu nhất của Cửu Giới Sơn trước, đến nơi sâu nhất
của Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp, không cần lãng phí
nhiều thời gian ở đây.”
“Vâng.”
“Tuân lệnh.”
“...”
Nhóm người Khâu Vạn Đạo đáp.
Vù! Vù!
Nhưng.
Tề Minh đi vào bên trong Cửu Giới Sơn, cũng chính là khu vực bên ngoài, lại
cảm nhận được khí cơ quen thuộc, trong lòng suy nghĩ bước lên một bước rời
khỏi vị trí.
“Chuyện này…”
“Tiền bối!”
“Chủ nhân!”
“...”
Nhóm người Khâu Vạn Đạo nhanh chóng đi theo.
Chuyển cảnh.
Ở bên ngoài Cửu Giới Sơn, đồng thời là nơi gần khu vực bên trong, trong một
thung lũng rộng lớn phát ra những tiếng nổ vang trời, cùng với sự đối đầu của
thần thông đạo pháp, cũng như tiếng gầm gừ và tiếng thét.
“Chết đi!”
“Giết!”
“Chỉ với tu vi như thế của các ngươi mà còn muốn tiến vào khu vực bên trong
Cửu Giới Sơn?”
“Đúng là tìm chết!
“Hợp tác bao vây giết chết bọn họ!”
“...”
Ầm! Ầm! Ầm!
Bên trên trận địa trong thung lũng.
Tề Minh thấy rõ Vũ Linh Thiên Tôn, Huyền Hoàng Thiên Tôn cùng với các sư
huynh sư tỷ khác đang gặp phải sự bao vây tấn công của kẻ địch, rất mạnh.
Rõ ràng.
Sau khi vào Lồng giam Cửu Giới, nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn và Huyền
Hoàng Thiên Tôn thông quan thủ đoạn thích hợp liên hệ và tập trung với nhau,
đồng thời tập trung bên ngoài Cửu Giới Sơn.
Song.
Mặc dù thực lực của nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn rất tốt, nhưng cũng không
được coi là quá mạnh. Trước tiên không kể đến những Thiên Tôn khác vào đây
tham gia Đại hội Ma giới, chỉ riêng phần lớn thế lực mạnh trong Lồng giam
Cửu Giới đó đã không phải là thứ mà nhóm người Vũ Linh Thiên Tôn có thể
chống lại.
Vì thế.