Minh đã là Tề Minh nhẹ tay rồi. Nói cách khác, nếu Tề Minh thật sự muốn giết
Thương Mang thì hắn có chạy đằng trời cũng không thoát được.”
Thời gian sau đó.
Đương nhiên là Tề Minh dẫn dắt Ma La, Khâu Vạn Đạo, Thích Không, Vạn
Trọng Sơn lần lượt thông quan hết tầng tháp này đến tầng tháp khác.
Về cơ bản.
Mỗi một trăm năm qua đi, Tề Minh có thể vượt qua được một vạn tầng của tòa
tháp.
Đồng thời.
Tề Minh cũng nhận được các loại phần thưởng khác nhau từ những thế giới bên
trong tòa tháp, lấy được bản nguyên của những kẻ mạnh bên trong tháp, ví dụ
như những món bảo vật giống căn nguyên của Tà Thần chí cao.
Đương nhiên.
Tề Minh cũng lần lượt gặp được những người tu đại đạo còn lại.
Chớp mắt.
Sáu trăm năm sau.
Tại thế giới bên trong tòa tháp tầng mười vạn ban nghìn: Thế giới Vĩnh Dạ.
Đùng đùng!
Tề Minh gọi bốn con Đạo sủng nguyên thú ra, cộng thêm Ma La và Khâu Vạn
Đạo, sáu Chí Tôn Vĩnh Hằng hợp sức, xóa sổ Vĩnh Dạ Chí Linh của thế giới
bên trong tầng mười vạn ba nghìn của tòa tháp.
Sau đó.
Tề Minh nhận được Chí Cao Vĩnh Dạ Bổn Nguyên.
Tương tự.
Tác dụng của Chí Cao Vĩnh Dạ Bổn Nguyên và Chí Cao Tà Thần Bổn Nguyên
giống nhau, có thể tăng cảnh giới của Chí Tôn Vĩnh Hằng. Năm mươi năm
trước, Ma La đã hấp thụ một viên Hỗn Độn Chí Cao Bổn Nguyên, từ đó đột phá
đến Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, đạt đến cực hạn của cảnh giới, khôi
phục thực lực đỉnh cao.
Song song với điều đó.
Ma La cũng nắm giữ Tiểu Hỗn Độn Đại Đạo.
Thực lực bay vọt.
Ngoài ra.
Mười năm trước.
Khâu Vạn Đạo đã hoàn toàn phục tùng Tề Minh, có thể nói là hắn tâm phục
khẩu phục. Vả lại, hắn còn đưa cho Tề Minh một luồng bản nguyên Đạo Quả,
trở thành thuộc hạ của Tề Minh.
“Khâu Vạn Đạo.”
Tề Minh đưa Chí Cao Vĩnh Dạ Bổn Nguyên cho Khâu Vạn Đạo: “Đây là của
ngươi.”
“Cảm ơn chủ nhân!”
Khâu Vạn Đạo xúc động đón nhận.
“Ừ.”
Tề Minh gật nhẹ đầu.
“Hấp thu đi.”
Tề Minh nói.
“Vâng.”
Khâu Vạn Đạo gật đầu, hắn bắt đầu hấp thu viên Chí Cao Vĩnh Dạ Bổn Nguyên
này. Bởi vì Khâu Vạn Đạo không phải là đạo sủng nên không thể đi vào ô đạo
sủng để tu luyện.
Nhưng.
Dưới sự giúp đã của Ma La, Khâu Vạn Đạo tốn mười năm đã hấp thu xong Chí
Cao Vĩnh Dạ Bổn Nguyên, tu vi tăng trưởng đạt đến Chí Tôn Vĩnh Hằng tứ
trọng thiên.
Ngoài ra.
Bổn nguyên chi đạo mà Khâu Vạn Đạo mở ra là: Vạn Đạo Chi Đạo.
Cũng có chút thâm ảo, phức tạp.
Ngoài ra.
Qua nhiều năm như thế.
Trên đường thông quan các thế giới bên trong tòa tháp, Tề Minh lần lượt gặp
mặt bốn người tu đại đạo là Mặc Thương, Đông Hoàng Thái Nhất, Thần Vô
Cực và Thiên Mạc Tà.
Cộng thêm hai người Tô Thương Mang và Thiên Nhân Húc hắn gặp trước đây.
Tề Minh chiến thắng toàn bộ, quả thực là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Nói cách khác.
Tề Minh đã gặp được sáu người tu đại đạo, vẫn còn hai người tu đại đạo hắn
chưa chạm mặt, hai người tu đại đạo còn lại là Dương Phi Vũ và Triệu Linh
Âm.
Có thể nói.
Trong mắt các Chí Tôn Vĩnh Hằng, thời điểm Tề Minh chưa bộc lộ tài năng,
Dương Phi Vũ và Triệu Linh Âm là người đứng đầu và đứng thứ hai trong chín
người tu đại đạo.
Vì thế.
Thực lực của hai người bọn họ so với những người tu đại đạo khác mạnh hơn
rất nhiều.
“Mau.”
Hai tay chắp sau lưng, Tề Minh ngẩng đầu chăm chú quan sát bầu trời, trong âm
thầm, hắn có một loại cảm ứng kỳ diệu với nơi tận cùng của Thiên Địa Huyền
Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp.
Trong bóng tối.
Tại nơi đó có gì đó mà hắn cần đang đợi hắn đến.
“Không còn lâu nữa.”
Tề Minh nói: “Ta sắp đến rồi.”
“Xuất phát!
Vù!
Tề Minh đi vào vòng xoáy thông đạo, rời khỏi thế giới bên trong tầng mười vạn
ba nghìn của tòa tháp: Thế giới Vĩnh Dạ, đi đến tầng mười vạn ba nghìn không
trăm linh một.
Cuối cùng.
Ba trăm năm mươi năm sau.
Ầm!
Tề Minh đánh tan chướng ngại của tầng mười hai vạn chín nghìn năm trăm chín
mươi chín, phá bỏ cực hạn, hoàn thành nhiệm vụ, mở ra vòng xoáy thông đạo đi
đến tầng mười hai vạn chín nghìn sáu trăm.
Ngoài ra.
Khâu Vạn Đạo đã đạt đến Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, Bổn nguyên chi
đạo: Vạn Đạo Chi Đạo đã viên mãn, đi đến cực hạn của cảnh giới.
Tất nhiên.
Khâu Vạn Đạo vẫn không thể so sánh được với Ma La.
Dẫu sao.
Ma La đã lĩnh hội một cách sơ bộ về Thiên Địa Đại Đạo, đồng thời, hắn đã mở
ra Tiểu Hỗn Độn Đại Đạo. Còn Khâu Vạn Đạo, hắn mới chỉ đạt đến cảnh giới
Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, thiên đạo đạt viên mãn.
Trên thực tế.
Dù cùng cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, nhưng giữa những
người ở cảnh giới này thường có sự chênh lệch thực lực rất lớn. Chí Tôn Vĩnh
Hằng cửu trọng thiên yếu nhất là Thiên Đạo Viên Mãn.
Giống như Khâu Vạn Đạo lúc này.
Hắn là Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu trọng thiên Thiên Đạo Viên Mãn.
Nên hiểu rằng.
Mỗi một lần Tề Minh thông quan các thế giới bên trong tòa tháp, đều chọn mức
độ khó cao nhất để thông quan, vì thế phần thưởng Tề Minh nhận được là rất
cao, và cũng là phần thưởng lớn nhất.
Vù! Vù!
Ngay trước mặt.
Trong hư không vô tận, Thiên Đạo Bổn Nguyên tập trung, ánh sáng vô hình
lóng lánh chói chang nhưng lại bao hàm Thiên Đạo Bổn Nguyên cao nhất tinh
khiết nhất ngưng tụ với nhau.
“Nhận được phần thưởng: Một viên Thiên Đạo Bổn Nguyên!”
Vù!
Món đồ do Thiên Đạo Bổn Nguyên ngưng tụ ra vô hình vô chất nổi trước mặt
Tề Minh, chứa đựng nguồn gốc và bí ẩn của tất cả mọi thứ trong Cửu Giới.
Chỉ nhìn thoáng qua.
Dường như đã có thể ngộ đạo thành thánh.
Không thể ước lượng.
Không thể nói thành lời.
Không thể giải thích được.
“Đó... Đó là Thiên Đạo Bổn Nguyên.”
Khâu Vạn Đạo rất ngạc nhiên, một sức nóng cháy bùng lên trong mắt hắn.
“Rất tốt.”
Tề Minh gật đầu hài lòng: “Ta còn cho rằng phải thông quan toàn bộ, vượt qua
mười hai vạn chín nghìn sáu trăm tầng mới có thể có được Thiên Đạo Bổn
Nguyên, không ngờ bây giờ đã có nó rồi.”
Vù!
Tề Minh đưa tay ra, Thiên Đạo Bổn Nguyên rơi vào trong tay hắn, quan sát một
lúc, Tề Minh không có quá nhiều hứng thú: “Khâu Vạn Đạo, đây là của ngươi.”
Nên hiểu rằng.
Từ đầu đến cuối, từ khoảnh khắc Tề Minh tiếp xúc với Kim Đan Đại Đạo Chân
Kinh, hắn đã đi lên con đường tu đại đạo này.
Hơn nữa.
Không phải là tu đại đạo bình thường.
Dù sao thì.