Mục lục
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khụ khụ...”

Thiên Thánh Kiếm Tôn lại ho ra máu. Sau khi thực hiện xong những hành động

này, hắn càng trở nên yếu ớt hơn, sắp không chống đỡ được nữa rồi, khi nói

chuyện giọng nói cũng yếu ớt hẳn đi: “Đây là một sợi Kiếm đạo đạo quả chi

nguyên của ta!”

“Nắm sợi Kiếm đạo đạo quả chi nguyên của ta trong tay, tức là ngươi đang kiểm

soát tính mạng của ta. Bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể bóp nát sợi Kiếm đạo

đạo quả chi nguyên đó.”

“Đến lúc đó.”

“Kiếm đạo đạo quả của ta sẽ vỡ nát trong phút chốc. Trong sự phản phệ của đạo

quả, ta cũng sẽ biến thành một đống tro bụi trong trời đất, biến mất hoàn toàn.”

“Bây giờ ngươi có thể tin ta không?”

Thiên Thánh Kiếm Tôn hỏi.

“Được.”

Tay trái nắm lấy nó, Tề Minh vận chuyển công pháp, đạo lực tuôn trào bọc

thanh kiếm nhỏ màu vàng đó lại, trong khoảnh khắc đã luyện hóa thành thục.

Tiếp đó.

Có tin tức tương ứng tràn vào đầu óc Tề Minh

Như thế.

Sự sống chết của Thiên Thánh Kiếm Tôn đã do Tề Minh kiểm soát.

Rõ ràng.

Những gì Thiên Thánh Kiếm Tôn nói đều là sự thật.

“Thú vị.”

Vù!

Tay trái Tề Minh nắm chặt, thanh kiếm nhỏ màu vàng biến mất trong tay hắn.

Hắn đã thu nó vào trong cơ thể, trấn áp trong Hồng Môn Đạo Quả.

Như vậy.

Chỉ cần Tề Minh muốn.

Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể bót nát sợi Kiếm đạo đạo quả chi nguyên này

của Thiên Thánh Kiếm Tôn. Đến lúc đó, chắc chắn Thiên Thánh Kiếm Tôn sẽ

chết, trong phút chốc hóa thành tro bụi.

Tiếp sau.

Hỗn Độn Cự Phủ trong tay Tề Minh hóa thành ba luồng ánh sáng, chui vào

trong cơ thể Tề Minh, bản thân Tề Minh cũng thu lại lực lượng của mình.

Ánh sáng Hồng Mông màu tím đều tan đi.

Trong trời đất.

Loại cảm giác ngột ngạt đó cũng biến mất.

“Đi!”

Vù!

Vung tay phải, Tề Minh tiếp dẫn hỗn độn chi khí đến với mình, lại thông qua

công pháp của mình luyện hóa chúng biến thành năng lượng tinh thuần ẩn chứa

đạo vận, sau đó đổ dồn về hướng Thiên Thánh Kiếm Tôn.

“Cảm ơn chủ nhân!”

Trên gương mặt của Thiên Thánh Kiếm Tôn lộ ra vẻ vui mừng, hắn vận chuyển

pháp môn căn bản của bản thân, ánh sáng màu vàng lóe ra, kiếm quang bao

quanh thân hình như những con rồng đang uốn lượn.

Hắn nhanh chóng luyện hoa năng lượng Tề Minh tiếp dẫn đến.

Không lâu sau.

Thiên Thánh Kiếm Tôn hoàn thành việc luyện hóa chúng, ổn định vết thương

của bản thân, ít nhất thì vết thương đã khôi phục khá nhiều, miệng vết thương

khủng bố bên hông cũng đã khép lại.

Tất nhiên.

Vết thương về mặt linh hồn, chân linh, ý thức cùng với Kiếm đạo đạo quả còn

cần bản thân Thiên Thánh Kiếm Tôn bế quan tu luyện để khôi phục, những

thương tích đó không phải là những thứ có thể phục hồi như cũ trong thời gian

ngắn.

“Thiên Thánh Kiếm Tôn.”

Tề Minh gật đầu, điềm nhiên nói: “Căn cứ theo những gì ngươi vừa nói thì

ngươi biết về tu đại đạo. Hình như ngươi rất ngạc nhiên khi biết bản đế đang

trong trình độ tu đại đạo?”

“Hơn nữa.”

“Trái lại bản đế cũng không ngờ được rằng ngươi sẽ nguyện trung thành với ta.”

“Hay là bản thân ngươi sợ chết, càng sống lâu thì càng không muốn chết? Vì

thế, ngươi sợ bản đế sẽ giết ngươi ngay lập tức, vì giữ mạng nên ngươi chỉ có

thể thần phục?”

“Chuyện này…”

Thiên Thánh Kiếm Tôn lại quỳ gối hành lễ với Tề Minh: “Chủ nhân, tên thật

của thuộc hạ là Lý Thiên Thánh, trước mặt chủ nhân ngươi, ta nào dám tự xưng

là Thiên Thánh Kiếm Tôn?”

“Còn về chuyện tu đại đạo.”

Lý Thiên Thánh hít sâu, ánh mắt nghiêm túc, biểu cảm vô cùng tran nghiêm:

“Đúng là thuộc hạ có biết.”

“Trong toàn vũ trụ hư vô.”

“Tổng cộng có cửu đại thượng giới, hạ giới vô số.”

“Các loại sinh linh và chủng tộc nhiều không đếm xuể.”

“Các tầng tu luyện.”

“Từ thấp đến cao được chia thành: người tu hành, tu pháp tắc, tu quy tắc, tu

thiên đạo, cùng với tu đại đạo chỉ tồn tại trong truyền thuyết của cửu đại thượng

giới.”

“Tóm lại.”

“Chỉ có tầng tu thiên đạo mới có cơ hội bước vào tầng Tôn Cảnh, trong tình

huống không ngừng tu luyện, cao nhất có thể trở thành Chí Tôn Vĩnh Hằng cửu

trọng thiên.”

“Tuy nhiên.”

“Bên trên cửu đại thượng giới còn có thế giới vượt trội hơn hẳn, thế giới này có

căn nguyên vạn giới, cội nguồn vạn vật, khởi đầu tất thảy, nguồn gốc đại đạo.”

“Theo truyền thuyết.”

“Vô số kỷ nguyên đã trôi qua, không ít Chí Tôn Vĩnh Hằng được sinh ra, một số

người đã chết, vẫn có những người sống đến hiện tại, bọn họ gọi thế giới đó là

Nguyên Giới.”

“Vạn vật trong thế giới, tất cả mọi thứ đều chảy ra từ Nguyên Giới.”

“Và chỉ có tồn tại tu đại đạo mới có cơ hội vượt qua cảnh giới Chí Tôn Vĩnh

Hằng này, bước vào cảnh giới không thể nhận định, không thể dự liệu, không

thể biết trước mà đi vào Nguyên Giới.”

“Đây…”

Tề Minh lắng nghe hết những điều Lý Thiên Thánh nói, trong lòng có chút chấn

động khi biết được bí mật của cửu đại thượng giới: “Không ngờ rằng bên trên

cửu đại thượng giới còn tồn tại Nguyên Giới.”

“Cội nguồn của tất cả, gốc rễ của vạn vật sao?”

“Và chỉ có người tu đại đạo mới có thể do thám Nguyên Giới?”

Tề Minh thì thầm.

“Đúng thế, thưa chủ nhân.”

Lý Thiên Thánh gật đầu, hắn nói: “Thuộc hạ đã đọc rất nhiều rất nhiều tài liệu

cổ xưa và tài liệu thiên đạo, trên đó cũng có những ghi chép tương tự.”

“Trong vô số năm tháng.”

“Thực ra cũng xuất hiện không ít sự tồn tại tu đại đạo, nhưng dù là ai thì bọn họ

đều bước vào Chí Tôn Vĩnh Hằng. Tuy nhiên, rất nhiều người đều chết trên con

đường theo đuổi đại đạo.”

“Thực ra, chỉ có chín người thực sự có thể do thám Nguyên Giới.”

“Chín tồn tại tu đại đạo này, mỗi người đều là người mạnh nhất có khả năng ảnh

hưởng đến toàn bộ vũ trụ mênh mông như biển. Bọn họ là những người đứng

đầu cửu đại thượng giới.”

“Người đứng đầu Đệ Nhất Thượng Giới là Tiên giới chi chủ, người đứng đầu

Đệ Nhị Thượng Giới là Phật giới chi chủ, người đứng đầu Đệ Tam Thượng Giới

là Ma giới chi chủ, người đứng đầu Đệ Tứ Thượng Giới là Yêu giới chi chủ,...”

“Mỗi một tồn tại, tu vi và cảnh giới của bọn họ đều đã đạt đến một loại cảnh

giới mà chúng ta không thể suy đoán được, có thể bọn họ đã vượt qua Chí Tôn

Vĩnh Hằng cửu trọng thiên, đi đến một loại cảnh giới mới.”

“Tất nhiên.”

“Những thứ này đều là suy đoán của thuộc hạ.”

“Là suy đoán của ngươi cũng được, hay là sự thật cũng được.”

Tề Minh nói: “Chín người đứng đầu Đại thượng giới mà ngươi nói đến và

chúng ta tạm thời về cơ bản chẳng có chút liên quan nào, cho nên ngươi cũng

không cần suy nghĩ quá nhiều.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK