“Vô Giác Hắc Long có động tĩnh.”
“Hắn có thành công không?”
“Không… Không rõ ràng lắm…”
“…”
Tức khắc.
Ánh mắt của mọi người lại tập trung lên người Vô Giác Hắc Long lần nữa,
trong ánh mắt có chút chờ mong, đây là lần đầu tiên bọn họ chính mắt nhìn thấy
Hóa Long kiếp cuối cùng.
“Này…”
Các vị Thái thượng trưởng lão cũng đang xem thế nào.
“Ting!”
“Chúc mừng kí chủ, linh sủng Hi Hữu: Vô Giác Hắc Long của ngươi thành
công vượt qua lôi kiếp và tâm kiếp của Hóa Long kiếp cuối cùng, vượt qua cánh
cửa cuối cùng, sắp sửa xảy ra lột xác…”
Bên này Tề Minh đã nhận được nhắc nhở.
“Tốt.”
Trước mắt Tề Minh sáng ngời, vừa lòng gật gật đầu: “Thời gian ba ngày, hoàn
thành tâm kiếp, Hắc Viêm, ngươi làm rất không tệ, không uổng phí tâm tư và
bồi dưỡng của ta.”
Rống! Rống!!!
Trong phút chốc.
Hắc Viêm đã thức tỉnh, một đôi mắt rồng kia của hắn khôi phục linh động, chân
linh trở về, long uy mãnh mẽ phóng ra ngoài, rung trời động đất, vang vọng
khắp nơi.
Ầm ầm ầm!!!
Giờ khắc này.
Thiên địa chấn động, đạo vận tương tùy.
Hơn nữa.
Lúc này giữa trời đất.
Sinh ra từng đóa từng đóa hoa sen đen, ẩn chứa long uy, ẩn chứa thiên địa đạo
vận, giống như hoa sen vàng nở trên mặt đất, cảnh tượng như thiên hoa loạn
trụy.
Đây là trời đất đang chúc mừng một Ứng Long ra đời.
Vù! Vù!!!
Sự rực rỡ màu đen kịt vạn vạn trượng, ánh sáng này thật sự là quá mức cuồn
cuộn lộng lẫy rồi, thậm chí đã kéo dài qua tầng khí quyển, tầng Cương Khí, tầng
Hư Vô, và tầng Kiếp Diệt, sắp sửa chiếu rọi đến tầng Tịch Diệt…
Rống! Rống! Rống!!!
Ngay sau đó.
Ở giữa ánh sáng đen rực rỡ vô tận, Hắc Viêm đang xảy ra một sự lột xác trước
nay chưa từng có, hắn hấp thu thiên địa đạo vận, lực lượng thiên địa, dung hợp
vào bản thân, không ngừng tiến hóa…
“Hắn… hắn…”
“Thành công, đây tất nhiên là thành công rồi!!!”
“Ôi trời…”
“Linh sủng Vô Giác Hắc Long của Tề Minh thế nhưng thật sự thành công vượt
qua tâm kiếp, vượt qua Hóa Long kiếp cuối cùng, không có gì bất ngờ xảy ra,
Vô Giác Hắc Long sắp lột xác trở thành Ứng Long.”
“Tình cảnh chấn động như vậy.”
“Thiên phú ngự thú của Tề Minh thật sự là đạt tới một loại cảnh giới không thể
tin được, nhìn khắp cả lịch sử Thiên Khải tông, thời gian trên trăm vạn năm,
quả thật có người đi hành đi đạo ngự thú đào tạo ra linh sủng cảnh giới Độ
Kiếp, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua có thể đào tạo ra một được một con
Ứng Long, chưa bao giờ nghe nói qua.”
“Tề Minh đã mở đầu đầu tiên! Mở đầu lịch sử của Thiên Khải tông!”
Trong Thiên Khải tiên sơn.
Các vị Thái thượng trưởng lão lại không nhịn được phát ra từng trận kinh ngạc
tán thán, bọn họ vô cùng xúc động, cũng khiếp sợ không kém.
Đặc biệt là một mạch ngự thú Thanh Long chân nhân và Ngự Linh lão tổ, bọn
họ vô cùng rõ ràng sự khó khăn và gian khổ của đạo ngự thú, cho nên thể ngộ
của bọn họ là sâu nhất trong tất cả mọi người ở chỗ này.
Hình ảnh chuyển qua.
Yêu Đình.
Soạt!
Có một bóng dáng phá không bay lên, hắn chắp hay tay sau lưng, đứng ở trên
vùng trời của cung điện nguy nga, quanh thân kim quang hình rồng vờn quanh,
nhìn không rõ ràng.
Chẳng qua.
Xuyên thấu qua kim quang hình rồng quanh thân, ở chỗ mi tâm của hắn, có một
ấn ký hình rồng màu vàng chói lọi rực rỡ, ấn ký này vô cùng rõ ràng.
“Ta cảm nhận được rồi.”
Hiển nhiên.
Hắn chính là Yêu Đình Long Tử được cứu ra lúc trước, cũng là yêu mà nơi mi
tâm có ấn ký hình rồng màu vàng, hơn nữa là sự tồn tại mà Yêu hoàng Thượng
Cổ Ứng Long coi trọng.
Mấy trăm năm đã trôi qua.
Hắn sớm đã biến thành một người thanh niên.
“Ứng Long.”
Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn ra xa, tầm mắt của hắn giống như vượt qua
trùng trùng điệp điệp chướng ngại, rơi về phía Thiên Khải tông: “Lại một Ứng
Long sinh ra rồi.”
“Tốt lắm.”
Hắn nói: “Nên tới cũng sẽ tới, ta chờ mong được gặp mặt với ngươi.”
Trong chớp mắt.
Lại trôi qua ba ngày.
Bên ngoài Thiên Khải tiên sơn.
Ánh sáng màu đen trăm triệu trượng đang dần dần tiêu tan, dung nhập vào trong
cơ thể của Hắc Viêm, Hắc Viêm đã hoàn thành lột xác hoàn toàn, hắn từ Vô
Giác Hắc Long tiến hóa thành Thiên Địa Ứng Long.
Ánh sáng tan đi.
Hắc Viêm hoàn toàn hoàn thành lột xác đập vào trong tầm mắt của mọi người.
Có thể nhìn thấy.
Toàn thân hắn vẫn là màu tối đen, giống như cắn nuốt tất cả màu sắc, chỉ để lại
màu đen thuần túy, vảy rồng trải rộng toàn thân, thân rồng lớn khoảng mười vạn
thước.
Hơn nữa.
Trên đỉnh đầu Hắc Viêm đã mọc ra một cặp sừng rồng màu đen kịt, râu rồng
phất phơ, mà ở vị trí lưng của hắn mọc ra một đôi cánh màu đen thật lớn.
Cẩn thận quan sát.
Đôi cánh màu đen hết sức to lớn này giống như cánh của diều hâu, nhưng ở
phía trên không phải là lông chim mà là một mảng vảy rồng giống như lông
chim.
Vù! Vù!
Thân thể Hắc Viêm uốn lượn, bởi vì quá mức to lớn cho nên căn bản không
nhìn thấy được đầy đủ, chỉ có thể nhìn thấy một phần của thân rồng, phần lớn
thân rồng đều giấu trong tầng Cương Khí nồng đậm.
“Ứng Long! Đây là Ứng Long!!!”
“Thật sự thành công rồi.”
“Ta tận mắt nhìn thấy một Thiên Địa Ứng Long ra đời!”
“Hơn nữa, Thiên Địa Ứng Long này vậy mà là linh sủng do Tề thân truyền đào
tạo ra.”
“Thật sự là chấn động lòng người.”
“Bản lĩnh của Tề thân truyền thật sự là rất không thể tin được.”
“…”
Mọi người nhìn chăm chú vào thân rồng uốn lượn, cảm nhận được long uy cuồn
cuộn, bọn họ đều nhịn không được phát ra từng trận xúc động, ánh mắt và vẻ
mặt đều tràn đầy kính sợ.
“Chủ nhân.”
Vù!
Âm thanh của Hắc Viêm truyền đến, đang trao đổi với Tề Minh: “Ta đã thành
công vượt qua lần Hóa Long kiếp cuối cùng, trở thành Thiên Địa Ứng Long, ta
có thể cảm nhận được, thiên kiếp của ta lập tức sắp đánh tới rồi.”
“Chỉ cần lại vượt qua thiên kiếp này, ta cũng có thể đột phá, bước vào cảnh giới
Độ Kiếp nhất trọng thiên.”
“Ting!”
“Chúc mừng kí chủ, linh sủng Hi Hữu: Vô Giác Hắc Long của ngươi đã hoàn
thành lần lột xác cuối cùng, đã được trời đất ban ân và chúc phúc, huyết mạch
chân long bản thân hoàn thành tiến hóa, hắn đã trở thành linh sủng Hi Hữu:
Thiên Địa Ứng Long.”
Nhắc nhở xuất hiện.
“Tốt.”