về phía phát ra âm thanh, ngay trong không trung, thời không nứt ra, một vòng
xoáy cực lớn xuất hiện.
Tiếp theo.
Tề Minh thấy một con chân long màu băng lam kích thước vô cùng to lớn, loại
khổng lồ có thể sánh ngang với mặt trời xuất hiện trong vòng xoáy. Con chân
long màu có hai cánh, chín vuốt, xung quanh cơ thể có vô số tia chớp bám
quanh.
“Ta là: Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long!”
Gào!
Con chân long để lộ chân thân, hắn lơ lửng trên bầu trời, từ trên cao nhìn xuống
quan sát Tề Minh, áp lực đạt tới cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng dồn dập đổ đến:
“Tiểu bối! Ngươi muốn lấy đi kết tinh của bão tuyết thiên đạo?”
“Chỉ cần ngươi có thể vượt qua được thử thách mà ta đặt ra, ta có thể tặng cho
ngươi khối kết tinh của bão tuyết thiên đạo này cho ngươi. Nếu không, ngươi
không chỉ không lấy được kết tinh của bão tuyết thiên đạo, mà còn có thể đánh
mất tính mạng.”
Vù! Vù!
Tề Minh vận chuyển Hồng Mông Đại Đạo Chân Kinh, có Hồng Mông Đại Đạo
bảo vệ cơ thể cản lại áp lực của lĩnh vực chí tôn của Thiên Đạo Phong Bạo
Chân Long này, ánh mắt hắn nhìn đối phương vô cùng bình tĩnh.
“Không cần đâu.”
Giọng điệu của Tề Minh điềm tĩnh: “Bổn tọa không có hứng thú tham gia khảo
nghiệm của ngươi, viên kết tinh của bão tuyết thiên đạo này bổn toạ chắc chắn
sẽ lấy được.”
“Gào…”
Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long gầm lên giận dữ: “Tiểu bối kiêu ngạo ngu
dốt!”
“Xuất hiện đi.”
Tề Minh vẫy cánh tay: “Thôn Phệ và Hủy Diệt!”
Gào! Gào!
Tề Minh gọi hai Đạo sủng nguyên thú ra, chúng là Đạo sủng nguyên thú Thôn
Phệ Chí Tôn Vĩnh Hằng nhất trọng thiên, và Đạo sủng nguyên thú Hủy Diệt Chí
Tôn Vĩnh Hằng nhị trọng thiên.
Ầm ầm ầm!
Hai con nguyên thú khổng lồ xuất hiện, toát ra uy áp và lực lượng của cảnh giới
Chí Tôn Vĩnh Hằng, tạo ra cảm giác áp bách cảm giác áp bách vô cùng khủng
khiếp.
“Cái… Cái gì...?”
Giọng nói của Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long hoảng hốt.
“Giết!”
Tề Minh đưa ra mệnh lệnh.
Ầm ầm ầm!
Toàn bộ Mắt Bão rung lắc dữ dội. Thôn Phệ và Hủy Diệt hợp tác, bao vây tấn
công Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long. Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long liên
tục gào lên, nổ ra thực lực lớn mạnh.
Nên hiểu.
Đây là sân nhà của Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long, hắn có thể cậy nhờ vào
lực lượng của Bão tuyết thiên đạo.
Nhưng mà.
Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long vẫn rơi vào thế yếu. Trong hoàn cảnh lấy một
địch hai, thời gian đầu Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long còn có thể phát ra sức
mạnh tuyệt vời.
Nhưng từng bước, hắn trở nên kém mạnh mẽ hơn.
Đến lúc sau.
Hắn hoàn toàn ăn đòn một cách bị động.
“A!”
Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long liên tục hét thảm, liên tục hô lớn: “Tiền bối
tha mạng! Tiền bối tha mạng! Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! Cho ngươi kết
tinh của bão tuyết thiên đạo đấy, ngươi mau lấy nó đi, ngươi mau lấy nó đi!”
“Vãn bối sai rồi…”
Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long khá thảm thương.
“Dừng.”
Tề Minh ra lệnh.
Gào! Gào!
Lúc này Thôn Phệ và Hủy Diệt lúc này mới ngừng tay ra khỏi chiến trường,
nhưng lại đứng cách đó không xa, nhìn chằm chằm vào Thiên Đạo Phong Bạo
Chân Long như hổi rình mồi, khiến da đầu Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long
ngứa ran, trong lòng sinh ra sự lo sợ.
“Quay về.”
Tề Minh vẫy cánh tay phải của mình.
Soạt! Soạt!
Hai con Đạo sủng nguyên thú Thôn Phệ và Hủy Diệt hóa thân thành hai luồng
ánh sáng khác nhau, biến mất trong không khí, cả hai đã trở lại ô đạo sủng.
“Thực sự không hổ là tiền bối!”
Khâu Vạn Đạo nói một câu cảm thán, hắn chứng kiến trận chiến từ đầu đến
cuối: “Tồn tại mạnh mẽ như thế mà lại bị tiền bối thu phục. Thiên Đạo Phong
Bạo Chân Long này cũng ở cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng mà lại bị đánh thẳng
tay, bị đánh đến mức phải cầu xin tha thứ.”
Thế giới bên ngoài.
“Tề Minh này vậy mà có thể thu phục nguyên thú!”
“Sao có thể?”
“Nguyên thú là tồn tại đặc thù của Biển vĩnh hằng hư vô, Tề Minh rõ ràng
không phải là Chí Tôn Vĩnh Hằng, vì lý do gì mà hắn có thể thu phục được
nguyên thú? Hơn nữa, nguyên thú cũng có thể thu phục được sao?”
“Đó...”
“Vậy mà Tề Minh lại có bản lĩnh như vậy.”
“Không thể tin được!”
“...”
Các Chí Tôn Vĩnh Hằng đều có chút rung động.
Đồng thời.
Nhóm người Văn Thánh và Thanh Ngọc cũng ngạc nhiên vô cùng.
Trên thực tế.
Lúc trước khi Tề Minh gọi nguyên thú ra, vì sự chú ý của bọn họ đều tập trung
vào phía bên này của Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp nên
không để ý đến chuyện Tề Minh gọi ra nguyên thú.
Cho đến tận lúc này.
Tề Minh gọi hai con nguyên thú là Thôn Phệ và Hủy Diệt ra, áp chế Thiên Đạo
Phong Bạo Chân Long. Lúc này bọn họ mới để ý đến, trong lòng ngạc nhiên với
chuyện Tề Minh có thể thu phục nguyên thú.
“Tiền bối!”
Vù!
Thiên Đạo Phong Bạo Chân Long tận tay mang kết tinh của bão tuyết thiên đạo
đến, hóa thành hình người, đó là một nam tử thanh tú với mái tóc dài màu băng
lam. Hắn cung kính đưa kết tinh của Bão tuyết thiên đạo cho Tề Minh: “Vãn bối
có mắt không tròng, không biết tiền bối đại giá quang lâm, vẫn mong tiền bối
bỏ qua, đâu là kết tinh của Bão tuyết thiên đạo, mong ngươi tiếp nhận!”
“Được.”
Tề Minh vẫy tay phải, đạo lực dẫn dắt, kết tinh của Bão tuyết thiên đạo liền rơi
vào tay Tề Minh. Tề Minh có cảm giác hơi lạnh như người đang cầm cục đá
trong tay.
“Lấy được kết tinh của Bão tuyết thiên đạo, chúc mừng hoàn thành thử thách,
có thể dùng kết tinh Bão tuyết thiên đạo để mở ra cánh cửa đi đến tầng một trăm
sáu mươi chín.”
“Nhận được phần thưởng: Một viên Phong Bạo Bổn Nguyên.”
Soạt! Soạt!
Trước mắt Tề Minh lại xuất hiện màn hình giả tưởng.
Vù!
Tiếp theo.
Khoảng không ngay trước mặt Tề Minh xuất hiện quả cầu ánh sáng màu xanh
lam như băng dần dần hình thành, ước chừng to bằng nắm tay trẻ con, ánh sáng
yếu ớt chuyển động.
Đây là Phong Bạo Bổn Nguyên.
Chính xác mà nói.
Thì đây là bản nguyên của gió lốc thiên đạo, bao hàm sự huyền diệu của Thiên
Đạo Thượng Giới. Nhưng nói đúng hơn thì nó là thứ do gió lốc thiên đạo diễn
biến thành, mặc dù thua kém hơn Thiên Đạo Bổn Nguyên, nhưng vẫn là một
bảo vật cấp thiên đạo rất ổn.
Có thể nói.
Nếu Quy Tắc Thiên Tôn mở gió lốc thiên đạo ra thì có thể hấp thu Phong Bạo
Bổn Nguyên, từ đó gia tăng và hoàn thiện gió lốc thiên đạo của cá nhân.