hoảng hốt, khiếp sợ, kinh hãi, run rẩy, tất cả bọn họ đều ngây ra như phỗng.
Bởi vì.
Nhìn từ góc độ của các vị sinh linh tại đây.
Tề Minh gặp phải vây giết bằng pháp thuật của mấy chục hậu bối chân truyền
có thế lực lớn, thế cục nguy hiểm vô cùng, thậm chí đủ sức có nguy cơ mất
mạng.
Hơn nữa.
Trong lòng các vị sinh linh chắc chắn cũng đã công nhận thực lực của Tề Minh.
Thế nên bọn họ mới không để ý thể diện mà liên thủ vây giết, không để Tề
Minh có bất cứ hy vọng nào.
Trong tình huống như thế.
Tất nhiên Tề Minh lành ít dữ nhiều, cho dù hắn có thể chống đỡ được một phần
pháp thuật, tránh được một phần công kích nhưng vẫn phải chống lại được phần
lớn pháp lực.
Đến lúc đó.
Cho dù Tề Minh không chết thì cũng sẽ bị trọng thương ngay tại chỗ.
Sẽ không có khả năng thứ ba.
Chỉ đáng tiếc.
Sự thật nằm ngoài dự đoán của tất cả sinh linh.
Tề Minh không hề bị thương tổn.
Hắn đứng ngay vị trí ban đầu, thậm chí không hề xê dịch một chút nào. Từ trên
xuống dưới xung quanh người hắn được bao phủ bởi một lớp kim quang lờ mờ,
bao trùm uy năng Đại Đạo vô hình.
Tất cả pháp thuật đều vô dụng.
Vạn Pháp Bất Xâm.
“Không! Không thể nào có chuyện này!”
Ánh mắt của Lệ Thiên Hành trở nên hoảng sợ, hắn đứng sững sờ tại chỗ, nhìn
Tề Minh đang thanh phong vân đạm giữa vầng sáng pháp thuật ngợp trời, tựa
như thế giới quan của hắn bị vỡ nát: “Hắn… hắn… không thể làm đến trình độ
này được!”
“Ôi…”
Bái Vô Cực trực tiếp xuýt xoa một tiếng, rõ ràng hắn không có bị công kích nào
cả nhưng vẫn không nhịn được phải lui về sau nửa bước. Nỗi sợ hãi lộ rõ trong
ánh mắt hắn: “Đây… đây là sức mạnh to lớn cỡ nào? Thủ đoạn gì đây? Hắn…
hắn thật sự chỉ là Kết Đan hậu kỳ thôi ư? Chứ không phải là lão yêu quái cảnh
giới Hóa Thần à?”
“Chuyện này… quả thực khó tin…”
Thuần Phong Lai siết chặt nắm đấm nhưng trong lòng bàn tay hắn đã toát đầy
mồ hôi lạnh, hắn nhìn bóng dáng cao ngạo của Tề Minh.
Sau đó chìm sâu vào nỗi kinh hoàng.
“Sao lại không giết được hắn? Làm sao có thể không giết được hắn? Tuyệt đối
không thể nào không giết được hắn!”
Vị đại sư huynh Khâu Vị Sinh kia của Lục Dục Sinh Ma Đạo trong mười ba Ma
Đạo Thất Tình Lục Dục kia của Vạn Ma Quật, bước chân hắn lảo đảo, sắc mặt
tái nhợt, ánh mắt vô cùng chấn động: “Chúng ta có nhiều người liên thủ lại, mỗi
người đều là thiên tài đỉnh cao của các thế lực lớn, mỗi người đều là Xuất Khiếu
sơ kỳ, mỗi người đều sở hữu thủ đoạn và thuật pháp mạnh mẽ.”
“Thế mà… lại…”
“Toàn bộ đều không có hiệu quả, không thể nào thương tổn được Tề Minh.”
“Chết tiệt!”
Hậu bối long duệ của Tứ Hải Long cung đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, họ đúng là đã
bị dọa không hề nhẹ bởi cảnh tượng này, sợ thủ đoạn và thực lực của Tề Minh.
Vào lúc này, họ âm thầm liên lạc với Rồng Sa Mạc.
Lúc này.
Sau khi các Vương Tử của Yêu Đình đã bình tĩnh lại, cũng đang liên lạc với
Rồng Sa Mạc, họ dự định để cho các thổ dân Yêu tộc của Ứng Long động thiên
ra tay sớm hơn.
Thế nhưng.
Rồng Sa Mạc không còn đáp lại nữa rồi.
Bởi vì.
Rồng Sa Mạc cũng bắt đầu hoảng sợ, hắn cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi rồi.
Vù! Vù!
Pháp lực trong cơ thể Tề Minh bị tiêu hao rất nhiều, độ tiêu hao của Kim Thân
Vô Cấu rất lớn rất lớn, pháp lực Kim Đan dồi dào đã tiêu hao gần hết chỉ trong
chớp mắt.
Quanh thân.
Kim quang nhàn nhạt lóe lên.
Tất cả pháp thuật đều bị đánh tan hết sạch.
“Phi Thân Thác Tích.”
Vụt!
Một giây sau.
Tề Minh ra tay, hắn không phải là người chỉ biết chịu đòn mà không đánh trả.
Sau khi dùng Kim Thân Vô Cấu đỡ được sự liên thủ vây giết của mấy chục hậu
bối chân truyền từ các thế lực lớn.
Vù!
Tề Minh thi triển thuật thần thông huyền pháp, chính là dịch chuyển tức thời và
thoáng cái đã xuất hiện trước người một hậu bối chân truyền ở gần nhất, chính
là một Yêu Đình Vương Tử.
“Tề… Tề Minh…”
Ánh mắt của Yêu Đình Vương Tử này tràn ngập hoảng sợ.
“Chết đi!”
Tề Minh vung tay phải lên, thi triển Đại Tiểu Như Ý ra, tay phải đón gió mà
phình to, trở thành một cánh tay của người khổng lồ, tóm lấy Yêu Đình Vương
Tử này: “Đạo Xuất Nguyên Dương!”
Ngay sau đó.
Tề Minh lại thi triển ra một phép thần thông trong Thiên Cương Ba Mươi Sáu
Thuật.
Tên là Đạo Xuất Nguyên Dương.
Sự huyền diệu kỳ lạ của phép thần thông này chính là sau khi được thi triển ra,
có thể có tác dụng lên người kẻ địch, từ đó đánh cắp và tước đoạt nguyên dương
của kẻ địch, dẫn hết toàn bộ nguyên dương trong cơ thể kẻ địch ra ngoài, sau đó
luyện hóa thôn phệ.
Giống như tà thuật Ma Đạo vậy.
Lúc này.
Tề Minh thi triển uy năng của thuật thần thông huyền pháp có tên Đạo Xuất
Nguyên Dương này lên người Yêu Đình Vương Tử ở trước mắt, mà khi Yêu
Đình Vương Tử này đối mặt với pháp thuật của Tề Minh, cũng lập tức triển
khai phản kích tương ứng.
Thế nhưng.
Hoàn toàn vô dụng.
Một chưởng này của Tề Minh vừa hạ xuống, chứa đựng uy năng của Kim Thân
Vô Cấu, Đại Tiểu Như Ý, Hàng Long Phục Hổ và cả Hồi Phong Phản Hỏa.
Trong thoáng chốc, tất cả các loại thủ đoạn của Yêu Đình Vương Tử này bị hóa
giải hoàn toàn.
“Không!”
Yêu Đình Vương Tử này đã tự mình trải nghiệm được cái gì gọi là sự tuyệt
vọng một cách chân thật, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lòng bàn tay khổng lồ đang
hạ xuống, dù có dùng hết tất cả thủ đoạn cũng không thể nào hóa giải và chống
đỡ.
Không có sức đối kháng.
“Aaaa!”
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Yêu Đình Vương Tử này bị Tề Minh dẫn toàn bộ nguyên dương trong người ra
ngoài, hóa thành một dòng chảy trắng thuần rồi bị Tề Minh nuốt từng ngụm vào
bụng ngay trước ánh nhìn chăm chú của tất cả sinh linh ở xung quanh.
Vù! Vù!
Kim Đan Đại Đạo Chân Kinh vận chuyển.
Đan điền như lò lửa.
Chỉ trong nháy mắt.
Tất cả nguyên dương đều đã bị luyện hóa.
Thế nên.
Pháp lực Kim Đan trong cơ thể Tề Minh cũng khôi phục toàn bộ chỉ trong chớp
mắt.
“Lại chết thêm một người!”
“Ta không tin Tề Minh thật sự là vô địch.”
“Chúng ta liên thủ lại nhất định có thể giết được hắn.”