Chỉ trong chốc lát, tất cả các yêu thú đến tấn công đều bị những kiếm khí ấy xé
tan ra, biến thành một đống máu thịt bay khắp nơi, máu tươi bắn ra, cứ như
những chùm pháo hoa màu đỏ rực rỡ vậy.
Tiêu diệt hết tất cả, những con yêu thú này đều không thể lại gần Tề Minh được.
lục châu dưới chân đó đã bị nổ ra hết rồi, có rất nhiều vết nứt khổng lồ xuất
hiện. Nhìn xuống bên dưới chỉ thấy một mảng tối đen, dường như là vô tận. Vô
số hạt cát tạo thành một thác nước, đổ vào bên trong những vết nứt bên dưới.
Dần dần, cơn động đất đó dừng lại, Tề Minh đã thu hồi Huyền pháp thần thông
thuật, mọi thứ yên bình trở lại.
Nhưng mà lục châu đó về cơ bản thì đã bị Tề Minh phá hủy rồi. Đống cát đổ
vào bên trong những kẽ hở cũng đã khôi phục lại bình thường, mọi thứ ổn định
hơn rất nhiều.
“Tên này…”
Ở nơi xa, Rồng Sa Mạc quan sát Tề Minh, nét giận dữ hiện ra trên mặt hắn:
“Nhanh như vậy mà hắn đã tìm được Ứng Long thần điện rồi, lục châu bị phá
hủy một cách dễ dàng, chẳng kiêng dè gì cả.”
“Quả nhiên là ở đây.”
Tề Minh hài lòng gật đầu, nở nụ cười thỏa mãn. Hắn hóa thành một tia sáng
vàng kim, đi vào bên trong khe hở khổng lồ đó.
Chỉ trong chớp mắt, Tề Minh đã đến đáy của lục châu đó.
Ở đây có một động thiên khác. Đây là một không gian độc lập khổng lồ dưới
lòng đất, xung quanh tối đen như mực.
Trên mặt đất có rất nhiều cỗ thi thể, có một vài cỗ thì to như núi vậy, đến bây
giờ nó vẫn chưa bị phong hóa. Có một vài cỗ thi thể thì gió thổi mát phát đã
biến thành cát bụi rồi.
Đương nhiên, ngoài thi thể yêu thú to như núi này ra thì Tề Minh cũng nhìn
thấy không ít thi thể, hài cốt của Nhân tộc nằm trên mặt đất ở xung quanh.
Tề Minh chắp hai tay ra sau, nhìn cảnh tượng xung quanh, đầu hắn tự dưng hiện
ra cảnh cuộc đại chiến kinh động thiên địa thời thượng cổ.
Suốt dọc đường đi vào, ở ngay trước mặt, Tề Minh đứng trước một tòa điện to
lớn, hùng vĩ, tòa điện này đã bị tổn hại, không còn được toàn vẹn nữa. Rất rõ
ràng, nó đã bị ảnh hưởng bởi dư âm của trận chiến, nó đã bị tổn hại rất nhiều
rồi.
Nhưng mà cho dù tòa điện này không còn toàn vẹn thì khi Tề Minh nhìn nó
cũng vẫn phải cảm thán vì sự hoành tráng, hùng vĩ và những dấu vết của năm
tháng trên đó.
“Ứng Long thần điện.”
Tề Minh nhìn bức tượng đã bị chia thành hai nửa ấy: “Mình tìm được rồi.”
Lúc này, trong Thiên Khải Tông, các vị trưởng lão của mười hai tòa Phù Không
điện và cả Thái thượng trưởng lão, tổng chủ, bọn họ đều đang chăm chú nhìn Tề
Minh.
“Cái này…”
“Tề Minh đã phát hiện ra gì vậy?”
“Ứng Long thần điện? Di tích của thời thượng cổ sao?”
“Làm tốt lắm.”
“Vậy mà Tề Minh lại có thể phát hiện được một di tích cung điện như vậy.”
“Nói như vậy thì Động Thiên Thượng Cổ này chính là động thiên mà Thượng
cổ Yêu tộc tạo ra để lánh nạn ấy sao?”
Các vị trưởng lão bắt đầu xôn xao thảo luận.
Đùng!
Đột nhiên, hình chiếu của Tề Minh tối đen đi.
Rất rõ ràng, Tề Minh đã cắt đứt liên lạc bằng Chân truyền lệnh, không truyền
cảnh tượng bên này đi nữa. Các vị trưởng lão ngơ ra, họ rất tò mò tình hình bên
trong Ứng Long thần điện.
“Nên đi tìm hiểu Ứng Long thần điện đó rồi.”
Tề Minh lúc này mưới từ từ bước vào tòa Ứng Long thần điện đó. Hắn bước
vào bên trong, hoàn cảnh bên trong đổ nát, cũ kỹ, đâu đâu cũng là vết tích của
năm tháng, có cả khí thể còn lưu lại của thời Thượng cổ.
Chỉ là vào khoảnh khắc hắn bước vào Ứng Long thần điện.
Đùng! Đùng!
Vẫn chưa kịp phản ứng lại thì trận pháp đã được khởi động rồi. Hơn nữa còn là
Thượng Cổ Sát Trận nữa.
Phải biết rằng đây là Ứng Long thần điện, là điện của Yêu Hoàng Thượng Cổ,
cho dù năm tháng đã trôi qua, Yêu hoàng không còn nữa, điện thần đã đổ nát
nhưng vẫn còn sức mạnh của thời thượng cổ ở đó.
Cộng thêm việc Tề Minh chỉ là Nhân tộc, không phải Yêu tộc. Hắn dám xông
vào tòa Ứng Long thần điện này là đang mạo phạm Yêu Hoàng Thượng Cổ,
đương nhiên là sẽ khiến sức mạnh của thời thượng cổ còn lại bên trong Ứng
Long thần điện hoạt động, hình thành Sát Trận, trói Tề Minh lại, giết chết hắn.
“Đây là sát trận quý giá mà thời Thượng Cổ để lại.”
Tề Minh nhìn bốn phía xung quanh, không gian thay đổi, trước mắt hắn đang ở
trong một sát trận, bốn phía tối om, duỗi tay ra không thấy được năm ngón, như
thể là một không gian vũ trụ tối đen.
Một lúc sau.
Sát trận Thượng Cổ đó chuyển động.
Tạo ra một sát chiêu tương ứng.
Đầu tiên.
Sức mạnh kim của ngũ hành được giải phóng ra, biến thành vô số thanh đao sắc
nhọn, tựa như vạn kiếm xuyên tâm, từ bốn phương tám hướng bay về phía Tề
Minh.
“Vô Cấu Kim Thân.”
Tề Minh thi triển pháp thuật thần thông, có luồng ánh sáng màu vàng hiện ra
trong thân thể của hắn, hắn đứng tại chỗ không hề cử động, sau khi Vô Cấu
Kim Thân được thi triển ra, đã có đủ năng lực nghịch thiên Vạn Pháp Bất Xâm.
Vô số những thanh đao sắc nhọn mà sức mạnh kim của ngũ hành biến ra đều
không thể tổn thương Tề Minh một chút nào cả.
Sát trận Thượng Cổ lại chuyển biến lần nữa, xuất hiện biển lửa ở khắp nơi, sức
mạnh hoả của ngũ hành chuyển động, bao phủ hoàn toàn Tề Minh, nhưng
những ngọn lửa này cũng giống như thế, không thể đốt cháy Tề Minh một tí
nào.
Mộc trong ngũ hành, thuỷ trong ngũ hành, thổ trong ngũ hành…
Muôn vàn sát chiêu được tạo ra.
Tề Minh không hề động đậy, cũng không có bị thương một chút nào.
Sát trận Thượng Cổ vẫn đang không ngừng biến đổi sát chiêu.
Cùng lúc đó.
Tề Minh nhìn lên sát trận Thượng Cổ này, bởi vì sát trận đã tồn tại được một
thời gian rất lâu rồi, lại thêm sự sơ sót của Ứng Long thần điện, trải qua sự bào
mòn của năm tháng, sát trận Thượng cổ này đã có không ít lỗ hở.
Tề Minh tìm được chỗ thủng và sơ hở trong đó.
“Ầm.”
Keng!
Tề Minh giương mũi kiếm ra, lại chỉ về phía trước, kiếm khí phát ra, bắn chuẩn
xác về chỗ thủng và sơ hở của sát trận Thượng Cổ, bốn phía xung quanh tôi om
bỗng xuất hiện từng vết nứt.
Một chiêu này của Tề Minh đã điểm vào đúng chỗ.
Xuất hiện một lỗ hỏng.
Sau đó.
Từng vết nứt đó lấy tốc độ nhanh nhất mà lan dài ra, phân bố khắp cả sát trận
Thượng Cổ, cùng với một tiếng nổ vang trời, cả một không gian sát trận giống
như là một mặt gương pha lê vỡ.