trào dâng trong lòng, Tề Minh một lần nữa tiến vào trạng thái huyền diệu vô
song, giống như bản thân đã tu luyện không ngủ không nghỉ rất rất lâu.
“Thì ra là thế!”
Trong lòng Tề Minh hiểu rõ, Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật cũng
không phải cảnh giới pháp thuật, mà là Tiểu thần thông thuật, trước kia tu luyện
Ngự Kiếm Thuật, Trảm Kiếm Khí ra là cảnh giới pháp thuật, uy lực giống nhau,
thích hợp với người tu hành tu luyện cảnh giới khác biệt, nắm giữ thủ đoạn tấn
công.
“Các tầng của cảnh giới pháp thuật trong tu luyện phân chia theo thứ tự Sơ
Khuy Môn Kính, Dung Hội Quán Thông, Xuất Thần Nhập Hóa, Cảnh Giới
Viên Mãn, nhưng Bát Quái Âm Dương Thần Thông Thuật là Tiểu thần thông
thuật, phân chia theo năm tầng, Nhập Môn, Tiểu Thành, Đại Thành, Viên Mãn,
Áo Nghĩa, cao hơn một cấp bậc so với cảnh giới pháp thuật.”
“Trước mắt mà nói.”
“Ta là tu vi Kết Đan hậu kỳ, chỉ có thể tu luyện Bát Quái Âm Dương Thần
Thông Thuật đến Đại Thành là cực hạn.”
“Bát Quái Âm Dương.”
Ong!
Tay phải Tề Minh vung lên, vận chuyển pháp lực, trước mắt của hắn, lập tức
ngưng tụ ra một trận đồ bát quái âm dương, có thiên cơ huyền diệu di chuyển
không ngừng.
Trên thực tế.
Tề Minh muốn phối hợp thêm hai huyền pháp thần thông thuật trong Thiên
Cương Tam Thập Lục Thuật, nâng cao uy lực của Bát Quái Âm Dương Thần
Thông Thuật lên mức độ cao hơn.
“Không tồi, không tồi.”
Tề Minh cực kỳ vừa lòng.
“Ting!”
“Tam Thanh Đạo Kinh, tu luyện một năm với tốc độ tăng mười vạn lần, cảm
nhận được sự huyền diệu của Đạo Kinh, cảm nhận được đại đạo của thiên địa,
thành công nhập môn Tam Thanh Đạo Kinh.”
Lại có nhắc nhở xuất hiện.
“Một năm.”
Tề Minh hít sâu một hơi, trong lòng cảm thán, “Tốn thời gian lâu như vậy, cuối
cùng đã nhập môn Tam Thanh Đạo Kinh, quả là không dễ dàng.”
Phải biết.
Thời gian một năm.
Dựa theo tình trạng tu luyện treo máy tăng tốc mười vạn lần, thì tương đương
với không ngủ không nghỉ lĩnh hội Tam Thanh Đạo Kinh ròng rã mười vạn
năm.
Từng này thời gian.
Đã xem như rất khoa trương.
Đương nhiên.
Trên thực tế.
Mới chỉ là một năm mà thôi.
Hơn nữa.
Có phải thật sự có mười vạn năm hay không, cũng không thể xác định.
Mười vạn năm.
Cho dù là một con lợn, một con chó, hay thậm chí là một con kiến, tu luyện
trong suốt mười vạn năm cũng sẽ tu luyện thành.
Nhưng trên thực tế.
Loại chuyện này không thể nào xuất hiện.
Bởi vì.
Tư chất của người tu hành không đủ, sẽ mãi dậm chân ở bình cảnh tu luyện, khi
cơ duyên chưa tới, rất khó đột phá bình cảnh, mà không cách nào đột phá bính
cảnh, cảnh giới sẽ không thể tăng lên, theo thời gian trôi qua, thọ nguyên sẽ
không đủ, cuối cùng sẽ chết già, một thân tu vi tiêu tan vào đất trời.
Cho nên nói.
Căn bản không thể xuất hiện tình huống một con lợn tu luyện mười vạn năm là
có thể lĩnh hội.
Vì nó đã sớm chết già rồi.
Trừ khi là gặp được cơ duyên cực lớn.
Chỉ có Tề Minh có phần mềm treo máy, mới có loại cơ duyên này, mới có thể
cứ thế lấy thân thể phàm nhân, lĩnh hội Tam Thanh Đạo Kinh cần thời gian lâu
như vậy.
Cái này là độc nhất vô nhị.
Giờ khắc này.
Tề Minh tiến vào trạng thái vô cùng huyền diệu, lần này còn vượt qua những
lần trước, các loại cảm nhận liên quan đến Tam Thanh Đạo Kinh dâng lên trong
lòng.
Giờ khắc này.
Tề Minh dường như chân chính tỉnh ngộ.
Các loại mê man và khó hiểu trước đây.
Giờ đều đã hiểu rõ.
Tề Minh xác thực có thể ngộ khá là sâu sắc đối với Tam Thanh đạo kinh, kinh
văn tối nghĩa khó hiểu và huyền diệu, cũng đã dần dần hiểu được một chút, hiểu
rõ Tam Thanh đạo kinh chính là một bộ Pháp môn Kết Anh xưa nay chưa từng
có.
Chỉ có điều.
Lai lịch của Tam Thanh đạo kinh đã sớm không thể khảo cứu, căn bản không
biết là có nguồn gốc từ đâu, có lẽ là một vị cường giả vĩ đại không biết nào đó
sáng tạo ra, cũng có thể là Đạo kinh thiên địa uẩn dục thành.
Đương nhiên.
Những điều này đều chỉ là Tề Minh tự suy đoán mà thôi.
Bất kể như thế nào.
Tề Minh đã tu luyện Tam Thanh đạo kinh tới trình độ nhập môn, tiếp theo là
tiếp tục tu luyện Tam Thanh đạo kinh, nghiên cứu sự huyền ảo của Tam Thanh
đạo kinh, lại lấy Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan làm cơ sở.
Vỡ đan thành anh.
Đến lúc đó, sẽ có thể bước vào cảnh giới Nguyên Anh.
Nửa ngày qua đi.
Tề Minh vừa tỉnh lại.
“Tam Thanh đạo kinh.”
Tề Minh nhẹ giọng nỉ non, trong mắt đã minh ngộ, “Đạo sinh nhất, nhất sinh
nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật… đây là một loại đại đạo chân lý ai ai cũng
biết.”
“Nhưng mà.”
“Biết và minh ngộ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.”
“Cũng giống như.”
“Ngươi biết một cộng một sẽ bằng hai, nhưng lại rất khó để giải thích rõ ràng vì
sao một cộng một lại bằng hai, cũng rất khó có thể chứng minh cái đáp án cơ
bản nhất này.”
“Chính là như vậy.”
Vù! Vù!
Thể nội.
Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan lưu chuyển lên Đại Đạo Chân Ý, Tam
Thanh đạo kinh ẩn chứa huyền pháp đạo ý, cũng đang chậm rãi ảnh hưởng đến
Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan.
Trong mơ hồ.
Phảng phất có được ba hư ảnh hư vô mờ nhạt như ẩn như hiện chung quanh
Tiên Thiên Vô Cấu Đại Đạo Kim Đan.
Đảo mắt.
Lại là thời gian như thoi đưa, năm tháng trôi qua, xuân qua thu tới.
Bất tri bất giác.
Cũng đã mười năm sau.
Mười năm.
Đối với một phàm nhân mà nói, nghe thì có vẻ rất dài, nhưng đối với người tu
hành tu luyện có thành tựu mà nói, chẳng qua cũng chỉ như một cái chớp mắt.
Khả năng chỉ cần bế quan một lần.
Nhân gian đã qua trăm năm.
Mười năm qua.
Thế giới bên ngoài phát sinh không ít chuyện, nhưng cũng không có chuyện gì
lớn, mà Tề Minh cũng không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng ở Thiên Cơ
Phủ treo máy tu luyện, nên những chuyện hắn biết tới đã ít lại càng ít hơn.
Có điều.
Một năm trước Nguyên Phượng đã tu thành cửu phẩm Kim Đan, còn thông qua
khảo hạch đệ tử chân truyền của Thanh Vân Phong, trở thành Đệ tử chân truyền
của Thanh Vân Phong.
Xem như là một chuyện vui.
Mặt khác chính là.
Vào ba năm trước.
Thương Long đế quốc nằm trong quyền quản lý của Thông Thiên Phong phát
sinh một lần Ma tai, trận Ma tai này là Vạn Ma Quật ở sau lưng cố ý gây nên,
trên thực tế còn có ẩn tình khác.
Thế là.
Thiên Khải tông bởi vậy đã có xung đột nhỏ với Vạn Ma Quật.
Gây ra không ít thương vong.