Mục lục
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là, bởi vì Tam Tiêu huynh đệ mất một sợi Đạo Quả Chi Nguyên, lại thêm

vừa rồi bị Tề Minh đả thương, Đạo Quả tổng thương không nhẹ, cần thời gian

rất lâu mới có thể hồi phục.

“Thần Tiêu Thiên Tôn – Thạch Hiểu.”

“Ma Tiêu Thiên Tôn – Thạch Phi.”

“Tiên Tiêu Thiên Tôn – Thạch Đình Vân.”

“Bái kiến chủ thượng!”

Tam Tiêu huynh đệ báo lên tên thật của mình, quỳ gối trước mặt Tề Minh, dập

đầu hành lễ với Tề Minh.

“Ừm.”

Tề Minh gật đầu, phân phó: “Hiện tại các ngươi ổn định lại Đạo Quả đang bị

thương và thương thế trên người các ngươi. Tiếp đến, hộ tống bản đế vây giết

Hỗn Độn Ma Thần bên ngoài Hồng Mông Cảnh kia.”

“Vâng!” Thần Tiêu Thiên Tôn cúi đầu.

“Tuân mệnh!” Ma Tiêu Thiên Tôn đáp.

“Chuyện này…”

Tiên Tiêu Thiên Tôn trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Chủ thượng, tên Hỗn Độn

Ma Thần ở bên ngoài Hồng Mông Cảnh kia đến từ Ma Thần Điện. Nếu chúng ta

giết hắn, sợ là sẽ phải đắc tội với Ma Thần Điện, phiền phức không nhỏ.”

“Vậy thì sao?”

Tề Minh thờ ơ nói: “Chẳng qua là một Hỗn Độn Ma Thần mà thôi, giết thì giết

thôi.”

“Vâng.”

Thạch Đình Vân giật mình một cái, không dám nhiều lời nữa.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Khoảng nửa canh giờ sau.

Nhóm người Thạch Đình Vân ổn định vết thương trên người, chuẩn bị sức lực

tái chiến, đi theo Tề Minh từ Thiên Quật chạy ra Hồng Mông Cảnh tới trong

Hỗn Độn bên ngoài.

Ầm! Ầm!

Phía trước.

Tề Minh nghe thấy từng đợt bùm bùm nổ vang, xung quanh tràn ngập hỗn độn

chi khí, Sương Mù Hỗn Độn dày đặc, xung quanh đều bị Sương Mù Hỗn Độn

bao vây.

Phía sau Tề Minh.

Đúng là Hồng Mông Cảng chìm nổi trong Hỗn Độn, Tề Minh quay đầu lại nhìn

thoáng qua, ánh vào mi mắt chính là Hồng Mông Cảnh to lớn, Thiên Quật hình

thành lốc xoáy, một lượng lớn hỗn độn chi khí tràn vào trong Hồng Mông Cảnh

theo Thiên Quật.

Lúc này.

Dương Húc và Hỗn Độn Ma Thần đang chiến đấu, Hỗn Độn Ma Thần này có

hình thể khổng lồ, vô cùng cường tráng, nắm giữ sức mạnh to lớn vô thượng,

thật sự vô cùng cường đại.

Hơn nữa.

Nhìn từ ngoại hình.

Hỗn Độn Ma Thần này toàn thân đen nhánh, từ trên xuống dưới trải rộng lớp

vảy hình thoi giống như một con bạch tuộc siêu khổng lồ được phóng to vô số

lần vậy.

Lại cẩn thận quan sát.

Từng chiếc xúc tu của Hỗn Độn Ma Thần này đều vô cùng lớn, ước chừng có

mười hai vạn chín nghìn sáu trăm cái. Bởi vì lúc trước bị chặt đứt ít nhất một

cây, trong quá trình chiến đấu với Dương Húc, lại bị chặt đứt ba vạn tám nghìn

chín trăm cái.

Cho nên.

Bây giờ còn dư lại chín vạn sáu trăm chín mươi chín cái.

Mỗi một cái xúc tu to lớn đều bay múa như giao long, giống như đều có ý thức

như một cơ thể độc lập vậy, thật sự vô cùng kì quái và mạnh mẽ.

“Đây là Cự Chương của Hỗn Độn Ma Thần.”

Thần Tiêu Thiên Tôn nhận ra, lập tức nói: “Cự Chương Ma Thần này phỏng

chừng là cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên, đã sống ít nhất bốn kỷ

nguyên trở lên.”

“Nói chung.”

“Mỗi khi Hỗn Độn Ma Thần sống thêm một kỷ nguyên, tu vi sẽ tăng lên một

trọng thiên cho tới Pháp Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên, sau đó cần phải vượt

qua Thiên Đạo kiếp mới có thể bước vào cảnh giới Quy Tắc Thiên Tôn.”

“Chủ thượng.”

Bên này Dương Húc đã kéo khoảng cách với Cự Chương Ma Thần, đi tới bên

cạnh Tề Minh tụ hợp. Khóe mắt hắn lướt qua đám người Thần Tiêu Thiên Tôn

một cái, cũng không hỏi quá nhiều.

“Tình huống thế nào?”

Tề Minh hỏi.

“Hồi bẩm chủ thượng.”

Sắc mặt Dương Húc trắng bệch, trên ngực còn bị đâm một lỗ thủng máu chảy

đầm đìa, mầm thịt đang nhanh chóng sinh trưởng, dần dần khép lại vết thương

trên cơ thể, hắn trầm giọng nói: “Thực lực của Hỗn Độn Ma Thần này rất mạnh,

cùng cảnh giới với thuộc hạ, đều là Pháp Tắc Thiên Tôn tứ trọng thiên nhưng

sức chiến đấu mạnh hơn thuộc hạ không ít. Thuộc hạ có thể chống đỡ đến bây

giờ đã dùng hết toàn lực, nhưng Hỗn Độn Ma Thần này cũng bị thuộc hạ chặt

đứt ba vạn chín nghìn tám trăm cái xúc tu.”

“Tốt.”

Tề Minh khẽ gật đầu: “Chúng ta liên thủ, chém Hỗn Độn Ma Thần này.”

“Vâng.”

“Tuân lệnh!”

“Vâng!!”

“…”

Dương Húc và Tam Tiêu huynh đệ cùng trả lời.

“Gào…”

Cự Chương Ma Thần điên cuồng gào lên vô cùng tức giận, sát ý mãnh liệt chấn

động hỗn độn chi khí xung quanh, lớn tiếng quát: “Các ngươi tìm chết!”

“Ta chính là thành viên của Ma Thần điện, các ngươi không chỉ nô dịch một

Tam Thủ Ma Thần, còn vọng tưởng giết ta.”

“Tìm chết!!!”

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Tiếng nói vừa dứt.

Chỉ trong phút chốc.

Ước chừng chín vạn sáu trăm chín mươi chín cái xúc tu to lớn giống như một

con rồng thật sự, giương nanh múa vuốt vô cùng dữ tợn, ẩn chứa uy năng của

Hỗn Độn Ma Thần, công sát về phía đám người Tề Minh.

“Giết!!!”

Tề Minh lại quát thêm lần nữa: “Giết Hỗn Độn Ma Thần này!!!”

Ầm!

Cánh tay phải của Tề Minh vung lên, ba kiện đạo bảo bản mệnh đã dung hợp

lần hai, biến thành Hỗn Độn Cự Phủ, hai tay nắm lấy cán phủ bổ tới.

Rắc! Rắc!

Giờ phút này.

Hỗn Độn như bị bổ ra, cành tượng đất, nước, lửa, gió xuất hiện, giống như

muốn tái diễn ra một thế giới, sắp sáng lập thế giới trong Hỗn Độn.

Phập! Phập! Phập!!!

Hỗn Độn Phủ đi qua nơi nào, nơi đó lại có một cái xúc tu to lớn bị chặt đứt. Cự

Chương Ma Thần kêu thảm thiết, tuôn ra vô số máu ma thần.

“Kết trận!”

Thần Tiêu Thiên Tôn lớn tiếng quát.

“Được!”

“Tam Tiêu đại trận!!”

Ma Tiêu Thiên Tôn, Tiên Tiêu Thiên Tôn cùng trả lời.

Vù! Vù!

Trong khoảnh khắc.

Tam Tiêu đại trận lại được mở ra lần nữa, bộc phát ra uy năng cường đại, bắn ra

từng tia Đạo Quang, giống như một chùm tia sáng chặt đứt những xúc tu to lớn

của Cự Chương Ma Thần.

“Chung Cực Hắc Ám!”

Vù!

Dương Húc cũng bộc phát ra thần thông mạnh nhất, bầu trời đen nhánh lấy hắn

làm trung tâm bắt đầu khuếch tán, hắc ám cắn nuốt tứ phương, cắn nuốt, tiêu

diệt xúc tu to lớn đang tấn công.

Ầm ầm ầm!!!

Trận chiến lớn đã nổ ra.

Nhóm người Tề Minh liên thủ vây giết Cự Chương Ma Thần, các loại tiếng nổ

mạnh vang lên, tuy thực lực của Cự Chương Ma Thần cường đại nhưng cũng

không chịu nổi nhóm người Tề Minh liên thủ tấn công.

Trong lúc lần lượt chiến đấu.

Tất cả xúc tu to lớn của Cự Chương Ma Thần đều bị chặt đứt từng cái, mất đi

mười hai vạn chín nghìn sáu trăm cái xúc tu to lớn, Cự Chương Ma Thần bị

thương nặng.

“A!!!”

Cự Chương Ma Thần rống giận: “Ma Thần điện sẽ không buông tha cho các

ngươi!!!”

Cuối cùng.

Tôn Cự Chương Ma Thần này dẫn động Ma Thần bản nguyên trong cơ thể,

xông về phía Tề Minh, muốn đồng quy vu tận với Tề Minh, trước khi chết cũng

muốn kéo theo hắn.

Nhưng mà.

Đây là chuyện không thể nào xảy ra.

“Hồng Mông Đạo Quang!”

Vù!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK