hình thành Nghiệp Hỏa như lưu li phủ xuống, hừng hực bốc cháy, bao phủ toàn
thân Tề Minh.
Tề Minh ngồi khoanh chân, vận chuyển pháp lực thần thông, ngăn chặn Nghiệt
Hỏa thiêu đốt.
Dưới sự thiêu đốt của Nghiệp Hỏa, tâm cảnh Tề Minh ngày càng mượt mà, các
loại Nghiệp Lực tiên tan.
Nửa ngày sau.
Nghiệp Lực hoàn toàn bị dập tắt.
Tề Minh mở mắt đứng lên, hắn đã vượt qua kiếp thứ năm của Cửu Cửu thiên
kiếp: Nghiệp Lực kiếp.
Nghiệp Lực kiếp ngược lại là một kiếp nan vượt qua dễ dàng nhất.
Lại qua thời gian nửa ngày.
Kiếp thứ sáu của Cửu Cửu thiên kiếp: Tổ Chú kiếp đến.
Chú lực vô biên hiện ra, hình thành lời nguyền khủng bố, ở bên tai Tề Minh,
vang lên các loại âm thanh chửi bới và nguyền rủa, lực lượng Tổ Chú dày đặc,
tiến tới bao phủ cả người Tề Minh.
“Đinh Đầu Thất Tiễn Sách.”
Ong!
Tề Minh vừa động tâm niệm, lấy Đinh Đầu Thất Tiễn Sách ra, phóng thích uy
năng của pháp bảo này ra, tiến tới hấp thu toàn bộ lực lượng Tổ Chú kiếp.
Đinh Đầu Thất Tiễn Sách lại càng tiến thêm một bước.
Nói ra thì.
Tề Minh luyện hóa pháp bảo này, trái lại vẫn luôn không có cơ hội sử dụng.
Cứ như vậy.
Tề Minh cũng đã vượt qua lôi kiếp thứ sau của Cửu Cửu thiên kiếp: Tổ Chú
kiếp.
Tiếp theo.
Chính là kiếp thứ bảy của Cửu Cửu thiên kiếp: Trường Sinh kiếp và kiếp thứ
tám của Cửu Cửu thiên kiếp: Thiên Địa kiếp, mặc dù thanh thế của hai kiếp nan
này rất lớn, tuy rằng uy lực không nhỏ, nhưng lại không có uy hiếp quá lớn với
Tề Minh.
Cho nên nói.
Trái lại Tề Minh vô cùng nhẹ nhàng vượt qua kiếp thứ bảy của Cửu Cửu thiên
kiếp: Trường Sinh kiếp và kiếp thứ tám của Cửu Cửu thiên kiếp: Thiên Địa
kiếp, hai kiếp nan đều là Tề Minh lấy pháp lực và thân thông của bản thân vượt
qua, dễ dàng ngăn được Trường Sinh kiếp và Thiên Địa kiếp.
Cứ như vậy.
Ong! Ong!
Tề Minh ngồi khoanh chân, bản thân hắn đạt đến một loại viên mãn, tám lần
kiếp nan của Cửu Cửu thiên kiếp đã vượt qua rồi, chỉ còn lại một kiếp cuối
cùng.
Cũng chính là kiếp thứ chín của Cửu Cửu thiên kiếp: Nhân Quả kiếp.
Thời gian trôi đi.
Một ngày sau.
Tề Minh hoàn toàn củng cố bản thân, cũng cố lực lượng, trong Minh Minh, Tề
Minh cảm ứng được Nhân Quả đến, khí cơ Nhân Quả cuồn cuộn bao phủ Tề
Minh.
Đồng thời.
Khí cơ Nhân Quả này cực kỳ khủng bố, cực kỳ nồng đậm.
Suy cho cùng.
Cái Tề Minh thiếu là một nhân quả của thế giới.
Hiện nay Tề Minh đã là nhân quả quấn thân, Cửu Cửu thiên kiếp chỉ còn lại một
kiếp Nhân Quả kiếp cuối cùng, hắn nhắm mắt lại, công pháp vận chuyển, pháp
lực lưu chuyển toàn thân, quả thực cảm nhận được Nhân quả khí cơ nồng đậm.
Nhân quả khí cơ vô hình vô chất, giống như không tồn tại, lại thật sự tồn tại,
đan vào giữa chân thực và hư ảo, không có cách nào gạt đi, không có cách nào
dao động, không có cách nào can thiệp.
Các loại thế gian.
Có nhân sẽ có quả.
Tất cả pháp trên thế gian đều sinh ra lớn lên hoặc diệt vong theo đạo lý nhân
quả.
Cho nên.
Nếu như Tề Minh không có cách nào hoàn trả nhân quả của ý thức Huyền Giới,
dưới nhân quả quấn thân, Nhân quả khí cơ sẽ hoàn toàn bùng nổ, sẽ làm mòn Tề
Minh trở thành Phôi Kiếp.
Trên thực tế.
Nếu như chỉ là nhân quả bình thường, Tề Minh còn có thể cưỡng ép ngăn được
nhân quả dựa vào thần thông và pháp lực của bản thân, nhưng nhân quả của một
thế giới quá mức khổng lồ, cho nên Tề Minh không có cách nào chặn lại nhân
quả bùng nổ dựa vào thần thông và pháp lực của bản thân.
Tề Minh muốn vượt qua Nhân Quả kiếp, hắn nhất định phải quay về Huyền
Giới, đồng thời đánh một trận với Khởi Nguyên Tiên Vương, hoàn lại nhân quả
của ý thức thế giới.
Hắn mới có thể vượt qua Nhân Quả kiếp.
Ong! Ong!
Khí cơ dao động của bản thân Tề Minh yên tĩnh lại, Cửu Cửu thiên kiếp cũng
hoàn toàn lắng lại, nhưng Tề Minh chưa vượt qua Nhân Quả kiếp, hắn vẫn nhân
quả quấn thân như cũ.
“Hắn…không thể vượt qua Nhân Quả kiếp?”
“Chuyện này….”
“Làm sao có thể chứ?”
“Làm sao hắn có thể không có cách nào vượt qua Chí Tôn Nhân Quả kiếp?”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Xung quanh.
Rất nhiều sinh linh đều hoang mang không thôi, bọn họ không thể giải thích,
với lực lượng vô địch Tề Minh bày ra, thần thông vô địch, lại còn không thể
vượt qua một kiếp cuối cùng: Nhân Quả kiếp.
Đây rốt cuộc là nhân quả như nào mới có thể khiến cho Tề Minh không có cách
nào vượt qua được?
Chấn động.
Khó có thể tin được.
Ngay sau đó.
Tề Minh rời khỏi bình nguyên Huyền Thanh, thi triển Phi Thân Trác Tích, bóng
dáng biến vào hư không, biến mất không thấy đâu, trong nháy mắt, đã biến mất
trong tầm nhìn của các sinh linh ở đó.
Ba người Hắc Viêm, Tiểu Tai, Hắc Liên theo sát phía sau, cũng nhanh chóng rời
khỏi bình nguyên Huyền Thanh, chỉ lưu lại các sinh linh vẻ mặt sửng sốt xung
quanh.
“Cứ thế mà đi rồi?”
“Chuyện này….”
Nhưng mà.
Lại không có bất kì sinh linh nào dám đuổi theo, cũng không dám hỏi nhiều cái
gì, chỉ là nhớ lại những cảnh tượng khi Tề Minh độ kiếp, trong lòng cảm thán
và kính sợ.
Hình ảnh vừa chuyển.
Ong!
Tề Minh vung tay phải lên, thi triển thần thông Di Tinh Hoán Đẩu, giữa trời đất,
dường như hình thành cảnh tượng đảo ngược, hoàn toàn che lại thiên cơ của bản
thân, giấu đi bản thân.
“Chủ nhân.”
Ba người Hắc Liên, Tiểu Tai, Hắc Viêm đến bên cạnh Tề Minh.
“Ừ.”
Tề Minh gật đầu: “Chúng ta nên trở về Huyền Giới rồi.”
“Vâng.”
“Tuân mệnh.”
Đám người Hắc Viên trả lời.
Soàn Soạt! Soàn Soạt!
Tâm niệm Tề Minh vừa động, đã làm cho Hắc Viêm và Tiểu Tai quay về ô Linh
sủng, Hắc Liên không phải linh sủng, nàng là khôi thi được Tề Minh luyện chế
ra, cho nên không thể tiến vào ô Linh sủng.
“Cánh cửa thế giới.”
Tề Minh vận chuyển pháp lực trong cơ thể, tràn vào trong phân thân Thời
không chí bảo: Cánh cửa thế giới, Thời không chí bảo: Cánh cửa thế giới hiện
ra ánh sáng chói lọi.
Răng rắc! Răng rắc!
Thế mà.
Tề Minh lại cảm nhận được phân thân của Thời không chí bảo: Cánh cửa thế
giới bị một cỗ lực lượng to lớn ngăn cản, Tề Minh nhíu mày, lại vận chuyển
thần thông, bấm ngón tay tính toán, lập tức biết được nguyên nhân.
“Ý thức thế giới của thế giới Đại Hoang.”
Tề Minh hiểu ra, ánh mắt lạnh lẽo: “Dám cả gan ngăn cản ta rời đi.”
Rõ ràng.
Ở thế giới Đại Hoang Hắc Viêm và Tiểu Tai đã đột phá đến Chí Tôn cảnh, Tề
Minh lại càng liên tục độ kiếp ở thế giới Đại Hoang, chỉ còn lại Nhân Quả kiếp
không thể vượt qua.
Cho nên.