người vào không được, không phải bị giết thì chính là mất đi pháp ấn Thiên
Khải rồi bị loại bỏ, hoặc là bản thân bị thương nặng khó có thể di chuyển mà bị
loại bỏ.
Nói như vậy.
Những người bị loại bỏ đều sẽ được trực tiếp truyền tống rời khỏi Thiên Khải
tông, từ nay về sau, rốt cuộc bọn họ đã không còn duyên phận với Thiên Khải
tông, có lẽ bọn họ có khả năng bước vào con đường tu hành, nhưng tuyệt đối
không thể lại bái vào Thiên Khải tông.
Bên trong bí cảnh Linh Vân.
Không gian tương đối mênh mông, ở bên trong không gian của bí cảnh, có từng
đám mây màu sắc khác nhau đang bồng bềnh, đây là Linh Vân do linh khí ngũ
hành ngưng tụ mà thành.
Phải biết rằng.
Bí cảnh Linh Vân chỉ dùng để kiểm tra tư chất linh căn.
Chỉ cần có thể hấp thu một đóa Linh Vân, cho dù là linh căn ngũ hành tạp hệ
thấp nhất, nếu một đóa Linh Vân cũng không hấp thu được, đó chính là không
linh căn.
Nếu như không có linh căn.
Vậy không có khả năng bước vào con đường tu hành.
Trừ phi là đạt được vận may cực lớn, đúc lại linh căn.
Nhưng loại vận may này.
Căn bản không phải là thứ những người tham dự này có thể tiếp xúc được.
Trên cơ bản không có khả năng.
“Tốc độ hấp thu thật nhanh.”
Ánh mắt Lữ Thanh Nhan kinh ngạc nhìn Ngu Tuyết Lan trong hình ảnh: “Nàng
có thể hấp thu ba đóa Linh Vân trong thời gian ngắn như vậy, ít nhất cũng là
linh căn cấp ba tam hệ.”
Lại qua một lát.
Cuối cùng Ngu Tuyết Lan không thể hấp thu bốn đóa Linh Vân, trên người hiện
ra ba loại màu sắc trắng, đen, xanh, đại biểu cho ba loại linh căn kim, thủy, mộc.
“Có chút đáng tiếc.”
Tề Minh nói: “Chỉ là linh căn cấp ba tam hệ, không đạt tới cấp bốn.”
“Đã rất khá rồi.”
Bọn Lữ Thanh Nhan lại nói: “Chỉ cần lấy được thành tích lý tưởng trong mấy
mục khảo hạch phía sau, ít nhất cũng có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.”
Tề Minh gật gật đầu, nhìn về phía hình ảnh trong kính hư không to lớn phía
trên, đã lập tức bị hấp dẫn tất cả lực chú ý, trên mặt lại không khỏi hiện ra vẻ
mặt kinh ngạc.
“Sư đệ, làm sao vậy?”
Lữ Thanh Nhan nhận ra được, nghi ngờ hỏi một câu, lại theo tầm mắt của Tề
Minh nhìn về phía kính hư không, hình ảnh ánh vào tầm mắt làm cho nàng lại
kinh ngạc lần thứ hai.
“Này…”
Hiển nhiên.
Đây là chuyện càng làm cho người ta khiếp sợ đã xảy ra.
“Đó là…”
“Bốn đóa! Hấp thu bốn đóa Linh Vân!”
“Có người hấp thu bốn đóa Linh Vân!”
“…”
Rất khiếp sợ.
Không chỉ là Tề Minh và Lữ Thanh Nhan, các vị trưởng lão nội môn của mười
một phong khác cũng thấy được hình ảnh do hư không kính chiếu ra.
Đó là một cô gái có dáng người nhỏ xinh, mặc quần áo nha hoàn, bởi vì lặn lội
đường xa bên trong rừng cây, làm cho quần áo rách ra rất nhiều lỗ, lộ ra da thịt
trắng như tuyết, tóc cũng tán loạn, nếu không cẩn thận nhìn thấy, có vẻ tương
đối không thu hút, không có cảm giác tồn tại quá lớn.
Nhưng mà.
Chính là một cô gái không thu hút vóc dáng nhỏ xinh như vậy.
Vậy mà nàng hấp thu bốn đóa Linh Vân!
Phải biết rằng.
Có thể hấp thu bốn đóa Linh Vân trong bí cảnh Linh Vân, vậy nói rõ tư chất của
nàng vượt xa Ngu Tuyết Lan vừa rồi, đạt tới linh căn cấp bốn song hệ.
Tư chất như vậy.
Đã đạt được tiềm lực của đệ tử chân truyền.
“Sư đệ.”
Lữ Thanh Nhan lập tức nói: “Mau, mau dùng hóa thân của Kính Thiên Khải
điều tra rõ thân phận và lai lịch của tiểu cô nương này.”
“Được rồi.”
Tề Minh gật đầu.
Vù!
Vừa nghĩ trong lòng.
Đã mượn dùng khả năng của hóa thân Kính Thiên Khải, Tề Minh rất nhanh đã
biết được thân phận và lai lịch của cô gái có vóc dáng nhỏ xinh này, vô cùng rõ
ràng.
Dù sao Tô Khinh Âm chỉ là một phàm nhân.
“Nàng tên là Tô Khinh Âm.”
Tề Minh nói: “Năm nay vừa mới mười sáu tuổi, là một tỳ nữ bên cạnh Cửu
công chúa Nguyên Phượng của vương triều Nguyên Thịnh do Thanh Vân
Phong cai quản, cụ thể xuất thân là cô nương nhà nông bình thường của thôn Tô
gia, Viễn Trấn, Hành Thủy thành, quận Lạc Hoàng, vương triều Nguyên
Thịnh.”
“Cha mẹ đều khỏe mạnh.”
“Lại là xuất thân từ phạm vi do Thanh Vân Phong cai quản.”
Lữ Thanh Nhan kinh ngạc nói: “Ngu Tuyết Lan xuất thân từ vương quốc An
Sử, Tô Khinh Âm này xuất thân từ vương triều Nguyên Thịnh, khi nào thì số
mệnh của Thanh Vân Phong đã hùng mạnh đến trình độ này rồi?”
“Sư đệ.”
Lữ Thanh Nhan nói: “Kế tiếp ngươi phải chú ý nhiều đến Ngu Tuyết Lan và Tô
Khinh Âm.”
“Được, sư tỷ.”
Tề Minh gật gật đầu.
Bên trong bí cảnh Linh Vân.
“Bốn đóa Linh Vân.”
Ngu Tuyết Lan cũng đã nhận ra một tia kỳ lạ và biến hóa, nhìn về phương xa,
mày liễu nhăn nhẹ: “Thịnh hội Thiên Khải lần này lại thật sự có chân long xuất
thế sao?”
“Hô…”
Ngu Tuyết Lan hít sâu một hơi, ở chỗ sâu trong đôi mắt của nàng, giống như có
một hư ảnh hoa sen màu đỏ chợt lóe rồi biến mất, trầm giọng nói: “Mặc kệ như
thế nào, ta nhất định phải bái vào Thiên Khải tông.”
Trên thực tế.
Ngu Tuyết Lan chính là Huyết Liên yêu nữ, nàng dưới sự trợ giúp của Phượng
Hi tiên tử, tự hủy căn cơ, lại mượn dùng Thiên Địa Hồng Liên cửu phẩm đúc lại
thân thể và căn cơ.
Hơn nữa.
Lại được sự trợ giúp của Vạn Ma Quật, trà trộm vào phủ Ngu vương hầu của
vương quốc An Sử, trở thành con gái của Ngu vương hầu, hiện giờ toàn bộ phủ
Ngu vương hầu bị diệt, thân phận của nàng đã trở nên chân thật rồi.
Hiện giờ.
Huyết Liên yêu nữ hoàn toàn từ bỏ thân phận quá khứ, nàng không còn là Huyết
Liên yêu nữ, mà là con gái của Ngu vương hầu ở vương quốc An Sử, lai lịch
trong sạch.
Vù!
Ngay sau đó.
Ngu Tuyết Lan thông qua ấn ký Thiên Khải đạt được thông tin liên quan hạng
khảo hạch thứ hai, hạng khảo hạch thứ hai tiến hành ở bí cảnh Khải Linh.
Đương nhiên.
Tất cả người tham dự phải dựa vào thông tin liên quan trong ấn ký Thiên Khải
tự mình đi đến bí cảnh Khải Linh, trên đường sẽ gặp phải nguy hiểm như thế
nào, thì không rõ ràng lắm.