sự tình liên quan đến Hỗn Độn Tiên Vương Nhân Bảo Kỳ, hơn nữa, nghĩ hết
mọi biện pháp, tìm được thế giới hắn chạy trốn.”
Nhất định phải tìm về một phần căn nguyên lực lượng của Thời không chí bảo:
Cánh cửa thế giới.
“!!!”
Sự im lặng.
Toàn trường im lặng.
Linh Lung Tiên Vương càng bất ngờ ngẩng đầu, trên mặt hắn đầy vẻ chấn động,
cùng với biểu tình khó có thể tin, hắn tuyệt đối không ngờ, sự tình lại phát triển
đến mức độ này.
Điều này… Điều này…
Làm thế nào nó có thể?.
Nhân Bảo Kỳ vậy mà lại là kẻ phản nghịch lớn nhất Tiên tộc, thậm chí còn
vụng trộm một bộ phận sức mạnh của Thời không chí bảo: Cánh cửa thế giới.
Hắn thực sự không thể tin được.
Tuy nhiên,.
Tiên tổ Tiên tộc không tiếc ý chí để hàng lâm, truyền đạt tin tức cùng mệnh lệnh
như vậy cho bọn họ, cũng đủ để chứng minh tính chân thật của chuyện này.
Vì thế.
Hỗn Độn Tiên Vương Nhân Bảo Kỳ thật sự là kẻ phản nghịch lớn nhất Tiên tộc.
Chấn kinh.
Tất cả Tiên Vương Tiên tộc đều hoàn toàn khiếp sợ.
Cần phải biết là.
Ngày hôm trước, Hỗn Độn Tiên Vương còn là siêu cấp thiên tài của Tiên tộc, có
tư chất tiên tổ!!!
“Còn nữa.”
Khởi Nguyên Tiên Vương tiếp tục nói: “Bản tôn hiện tại hoài nghi thân phận
thật sự của Hỗn Độn Tiên Vương Nhân Bảo Kỳ, các ngươi nhất định phải điều
tra rõ ràng.”
“Vâng.”
“Tuân mệnh.”
“......”
Một trăm lẻ tám vị Tiên Vương Tiên tộc đã dần dần phục hồi tinh thần từ trong
khiếp sợ.
“Ừm.”
Ù!
Ý thức Khởi Nguyên Tiên Vương rời đi, tác phẩm điêu khắc vốn đang hoạt hóa
lại biến thành vật chết, chỉ để lại một trăm lẻ tám vị Tiên Vương Tiên tộc tràn
đầy khiếp sợ.
Tiếp theo.
Tất cả họ đều rơi vào một cuộc thảo luận vô cùng khốc liệt.
Điều duy nhất mà Tề Minh không ngờ chính là hắn coi thường Khởi Nguyên
Tiên Vương, là Tiên Vương của Thượng giới. Cho dù bây giờ Khởi Nguyên
Tiên Vương đã rất suy yếu, rơi xuống không biết cảnh giới bao nhiêu, vẫn
không thể coi thường.
Cho nên.
Khi Tề Minh sử dụng Hỗn Độn Tiên Vương lệnh rồi kết hợp với sức mạnh phân
thân của Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới, tuy đạt được mục đích của
mình nhưng cũng làm kinh động Khởi Nguyên Tiên Vương.
Dù gì.
Khởi Nguyên Tiên Vương kiểm soát sức mạnh chín phần của Thời Không chí
bảo: cánh cổng thế giới, có thể nói là chủ nhân của Thời Không chí bảo: cánh
cổng thế giới.
Tề Minh lén đánh cắp một phần mười sức mạnh bản nguyên của Thời Không
chí bảo: cánh cổng thế giới, đó là vì Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới
chủ động tặng cho, vì Tề Minh đạt được điều kiện, hắn lĩnh hội được Hỗn độn
sắc thiên địa đại đạo phù văn.
Tuy nhiên.
Sau khi Tề Minh dùng quyền hạn của Hỗn Độn Tiên Vương lệnh, mượn một
phần sức mạnh của cơ thể thật của Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới, đây
vốn chính là quyền lực Khởi Nguyên Tiên Vương tặng cho Tiên tộc.
Bây giờ.
Tề Minh sử dụng quyền lực này, lại kết hợp với một phần mười sức mạnh bản
nguyên, dĩ nhiên là kinh động Khởi Nguyên Tiên Vương.
Nhưng mà.
Khởi Nguyên Tiên Vương vì luôn đang suy nghĩ mọi biện pháp để trấn áp ý
thức Huyền Giới, mà ý thức Huyền Giới chỉ cần Huyền Giới trường tồn thì mãi
mãi sẽ không biến mất.
Hai bên vẫn luôn hình thành thế trận giằng co.
Khởi Nguyên Tiên Vương cũng rất khó phân ra tâm thần.
Trong tình huống này.
Khởi Nguyên Tiên Vương đã lập ra một kế hoạch tương ứng, nhờ Thiên địa đại
kiếp trợ giúp, Triệt để đảo loạn cục diện, định giữ lại Trung Ương Giới, cướp đi
bản nguyên của bốn tòa Thần Sơn Đông Nam Tây Bắc cuối cùng, phá hủy bốn
vùng Đông Nam Tây Bắc, sức mạnh của ý thức Huyền Giới áp chế đến thấp
nhất, rồi tiến hành nuốt chửng.
Đương nhiên.
Đây chỉ là một phần trong kế hoạch của Khởi Nguyên Tiên Vương.
Nhưng lần này.
Một phần của sức mạnh bản nguyên của Thời Không chí bảo: cánh cổng thế
giới bị đánh cắp, thậm chí Tề Minh còn trắng trợn lợi dụng quyền hạn của Tiên
tộc mượn dùng sức mạnh của Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới của bản
thể chân thân.
Khởi Nguyên Tiên Vương thật sự bị kinh động rồi.
Thế là.
Khởi Nguyên Tiên Vương ra tay, điều động sức mạnh của thế giới đất trời, hoàn
toàn giam cầm Tề Minh, làm lu mờ Tề Minh, đoạt lại một phần sức mạnh bản
nguyên bị đánh cắp.
Tuy nhiên.
Chính vào thời điểm mấu chốt.
Ý thức Huyền Giới ra tay, giúp Tề Minh, để hắn giành được sự sống. Tề Minh
vùng thoát khỏi sự giam cầm của Khởi Nguyên Tiên Vương, lao vào Thời
Không chí bảo: cánh cổng thế giới do phân thân xây dựng trong cửa ngõ.
Đã hoàn thành xuyên không.
Có thể gọi là hiểm lại càng hiểm, chấn động lòng người.
Vù! Vù! Vù!
Tâm thần của Tề Minh kinh động, bây giờ hắn đang ở trong con đường xuyên
qua thế giới, khắp nơi là một cảnh tượng kỳ quái, ẩn chứa sự huyền diệu của
bản chất thời không, chỉ cần nhìn vài lần cũng khiến Tề Minh cảm thấy hoa mắt
chóng mặt.
“Hộc…”
Tề Minh hít sâu một hơi, trong lòng còn sợ hãi, đúng là có kiểu may mắn sống
sót sau tai nạn: “Lúc nãy thật sự quá nguy hiểm, gần như chỉ một chút nữa là đi
vào quỷ môn quan.”
“Ta đã đánh giá thấp Khởi Nguyên Tiên Vương rồi.”
Tề Minh nói: “Điều đáng nói hơn là, trước giờ ta vẫn luôn làm mọi việc quá
thuận buồm xuôi gió, dẫn đến mình quá tự tin và bành trướng nên mới xảy ra
kiếp nạn của hôm nay.”
“Mặc kệ thế nào, tuy Khởi Nguyên Tiên Vương không thể phát hiện không gian
nội bộ của vào Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới, không thể lĩnh hội Hỗn
độn sắc thiên địa đại đạo phù văn, nhưng ít ra hắn cũng luyện chế được chín
phần mười sức mạnh của Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới, coi như là
chủ nhân của Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới.”
“Tiên tộc có thể dùng Thời Không chí bảo: cánh cổng thế giới xuyên qua thế
giới khác, đoạt căn nguyên của thế giới khác, đây hẳn là quyền hạn mà Khởi
Nguyên Tiên Vương ban tặng.”
“Còn lúc ta đang lợi dụng quyền hạn này, thì chắc nghĩ tới sẽ làm kinh động
Khởi Nguyên Tiên Vương.”
“Nhưng cũng còn may.”
Tề Minh âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Tuy quá trình rất nguy hiểm, nhưng kết
quả lại tốt. Đương nhiên, vẫn phải cảm ơn ý thức Huyền Giới ra tay. Nếu không
thì kết quả thậ sự không dễ nói đâu.”
Mặc kệ nói thế nào.
Tề Minh đã nợ ý thức Huyền Giới một ân tình, ân cứu mạng.
Hơn nữa.
Tề Minh đánh cắp một phần mười sức mạnh bản nguyên của Thời Không chí
bảo: cánh cổng thế giới, đã ở thế đối lập với Khởi Nguyên Tiên Vương.
Hai bên đã là kẻ địch không chết không thôi rồi.