ẩn nấp ở bên trong không gian, nhưng khí tức vẫn còn tồn tại, tổng cộng có hai
mươi tám vị.
“Ừ.”
Tề Minh hơi gật đầu, sau đó không chú ý đến nữa.
Phải biết rằng.
Tề Minh thực ra cũng chỉ là một vị khách qua đường của thế giới Đại Hoang,
sau khi hắn hoàn thành độ kiếp ở thế giới Đại Hoang, tu vi đột phá xong sẽ rời
khỏi nơi này, sẽ không dừng lại tại đây quá lâu, cũng sẽ không mang đến quá
nhiều ảnh hưởng và thay đổi cho thế giới Đại Hoang.
Ầm!
Vào lúc này.
Trong hai mươi tám vị Chí Tôn, có một vị Chí Tôn chủ động hiện thân, đối
phương hướng về phía Tề Minh đi đến, hắn chắp tay sau lưng, dung nhan thanh
tú tuấn lãng, giữa mi tâm có một ấn ký màu xanh lam, nhìn giống hình con thoi.
“Bổn tọa chính là Thanh Lăng Chí Tôn của Thanh Thiên Thần Sơn.”
Vị Chí Tôn nhìn như thanh niên này tự giới thiệu một câu: “Không biết thân
phận của các hạ là gì? Lai lịch thế nào? Vì sao lại xuất hiện ở Cổ Hoang châu?
Và vì sao lại độ kiếp ở chỗ này?”
“Thanh Thiên Thần Sơn.”
Tề Mình nhìn qua vị Chí Tôn thanh niên này một chút, ánh mắt bình tĩnh, trả lời
chi tiết: “Ta cũng chỉ là một vị khách qua đường của thế giới Đại Hoang, làm
xong việc muốn làm, đương nhiên sẽ rời đi.”
“Khách qua đường.”
Thanh Lăng Chí Tôn cân nhắc: “Làm xong việc muốn làm.”
Ầm!
Ngay sau đấy.
Lại có một vị Chí Tôn chủ động hiện thân.
Hắn chính là Thái Tiên Chí Tôn của Thái Tiên giáo ở Cổ Hoang châu.
“Các hạ.”
Thái Tiên Chí Tôn nói: “Việc ngươi muốn làm là việc gì?”
“Việc này không có liên quan gì với ngươi.”
Tề Minh nói.
“...”
Thái Tiên Chí Tôn nhíu mày lại.
Xung quanh.
Các vị Chí Tôn còn lại không tiếp tục chủ động hiện thân nữa, Thái Tiên Chí
Tôn và Thanh Lăng Chí Tôn nhìn nhau, cũng không nói thêm gì nữa, bầu không
khí lại trở nên yên lặng.
Rất rõ ràng.
Thiên địa dị tượng được tạo ra lúc Tề Minh đột phá quá mức đáng sợ, làm cho
phần lớn Chí Tôn đều đều cực kỳ kiêng kỵ, cho nên chủ yếu chỉ đứng quan sát.
Đương nhiên.
Mấy vị Chí Tôn đến từ cửu thiên thập địa này thực ra cũng không có ý định sẽ
ra tay.
Dù sao Tề Minh với bọn họ không có xung đột lợi ích gì.
Thời gian trôi cực nhanh.
Chẳng mấy chốc.
Ba ngày sau.
Hắc Viêm và Tiểu Tai thành công vượt qua kiếp đầu tiên trong Cửu cửu thiên
kiếp – lôi kiếp. Cả hai biến hóa ra chân thân vô cùng hùng vĩ đồ sộ.
Khí tức của bọn họ càng mạnh hơn một phần.
“Nhanh vậy!”
“Chỉ dùng ba ngày đã vượt qua Chí Tôn lôi kiếp.”
“Thực lực thật mạnh,”
“Lúc trước để vượt qua Chí Tôn lôi kiếp, ta đã phải bỏ ra đại giới cực lớn, mất
gần một tháng mới vượt qua Chí Tôn lôi kiếp.”
“Đây….”
Xung quanh.
Các vị Chí Tôn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Chủ nhân.”
Hắc Viêm và Tiểu Tai hoàn toàn củng cố lực lượng bản thân xong, bọn họ mới
lại hóa hình, tiến đến trước mặt Tề Minh, hướng về Tề Minh cúi đầu hành lễ.
“Không tệ.”
Tề Minh gật đầu hài lòng.
“Này…”
“Bọn họ vậy mà lại là tùy tùng của hắn.”
“Ôi trời…”
“Không hổ là người có thể dẫn ra thiên địa dị tượng làm chấn động toàn bộ cửu
thiên thập địa, quả nhiên không giống người bình thường, thực sự là sâu không
lường được, có thể thu phục được hai người tùy tùng như vậy.”
Hai mươi tám vị Chí Tôn xung quanh lại bị khiếp sợ lần nữa.
Thế giới Đại Hoang được xưng là Cửu thiên thập địa ba ngàn châu, đương
nhiên không chỉ có hai mươi tám vị Chí Tôn, hai mươi tám vị này chẳng qua là
những người đến sớm nhất mà thôi.
Tề Minh sau khi hoàn thành đột phá, lại sử dụng thần thông Di Tinh Hoán Đẩu
để che giấu và bóp méo thiên cơ, ẩn giấu bản thân, làm cho mấy vị Chí Tôn
không thể tìm được vị trí của Tề Minh, cho nên đến chỗ này cũng chỉ có hai
mươi tám vị.
Nửa ngày sau.
Kiếp thứ hai: Linh hồn kiếp trong Cửu Cửu Thiên kiếp của Hắc Viêm và Tiểu
Tai đến gần.
Ầm! Ầm!
Linh hồn kiếp.
Cái tên nói lên tất cả.
Chính là kiếp trực tiếp nhắm vào linh hồn của Hắc Viêm và Tiểu Tai, Linh hồn
kiếp khi đến không có phô trương thanh thế giống như Lôi kiếp, ngược lại nó
đến trong lặng yên không một tiếng động.
Trong lúc vô thức.
Linh hồn kiếp cũng đã đến rồi.
Sau đó.
Hắc Viêm và Tiểu Tai khoanh chân ngồi, lực lượng kiếp nạn của thiên địa rơi
xuống Hắc Viêm và Tiểu Tai, khiến linh hồn của Hắc Viêm và Tiểu Tai rơi vào
đủ thể loại kiếp nạn.
“Chí Tôn linh hồn kiếp lặng yên mà đến, chỗ nào cũng tồn tại, trực tiếp nhắm
vào linh hồn, nếu không thể chống chịu được, kết cục sẽ là hồn phi phách tán,
thứ còn lại chỉ là một cái xác không hồn.”
“Đúng vậy.”
“Không biết có bao nhiêu cường giả vượt Chí Tôn lôi kiếp đã ngã xuống vì
Linh hồn kiếp.”
“Không biết hai tên đó có thành công được không.”
“....”
Mấy vị Chí Tôn của Thế giới Đại Hoang nói chuyện với nhau.
Mặt khác.
Trước đó mỗi người bọn họ đã điều động bản thân thế lực và lực lượng để điều
tra lai lịch và thân phận của Tề Minh, nhưng đều không thu hoạch được gì.
Hơn nữa.
Tề Minh căn bản không phải là sinh linh của thế giới Đại Hoang.
Thời gian trôi cực nhanh.
Bảy ngày sau.
Ong! Ong!
Từ trên người Hắc Viêm và Tiểu Tai truyền ra từng trận dao động, khí thế của
bọn họ tăng lên, có một cỗ linh hồn dao động vô hình đang khuếch tán, ảnh
hưởng đến bốn phía xung quanh.
Không lâu sau.
Hắc Viêm và Tiểu Tai mở hai mắt, thức tỉnh.
Cuối cùng sau bảy ngày.
Cả hai đã vượt qua kiếp thứ hai trong Cửu cửu thiên kiếp: Linh hồn kiếp.
“Chủ nhân.”
Hắc Viêm và Tiểu Tai đứng dậy: “Chúng ta đã vượt qua Linh hồn kiếp.”
“Làm tốt lắm.”
Tề Minh hài lòng gật đầu: “Còn thiếu bảy kiếp nữa.”
“Đúng vậy.”
Hắc Viêm và Tiểu Tai trả lời.
“Bọn họ vượt qua rồi.”
“Chỉ dùng bảy ngày, cũng chỉ dùng có bảy ngày!”
“Lúc trước ra phải dùng cả nửa năm trời mới vượt qua Linh hồn kiếp.”
“...”
Đám Chí Tôn của Thế giới Đại Hoang lại bị kinh sợ.
Lại qua nửa ngày.
Hắc Viêm và Tiểu Tai nghênh đón kiếp thứ ba của bọn họ: Chân linh kiếp.
Thiên kiếp lần này với Linh hồn kiếp có hơi giống nhau, đều là một loại kiếp
nạn vô hình, không biết được lúc nào nó sẽ đến, trực tiếp tác động đến chân linh
của bọn họ, muốn lấy uy thế của kiếp nạn để triệt tiêu chân linh của bọn họ.
Lần này.
Hắc Viêm và Tiểu Tai vẫn dùng có bảy ngày như lần trước đó, bình yên vô sự
vượt qua kiếp thứ ba: Chân linh kiếp.