tông xuất hiện dao động, trận pháp vận chuyển, xuất hiện mười hai lỗ hổng
thông đạo khác nhau.
Grào!
Ngay sau đó.
Đám người Tề Minh nghe được một tiếng rồng ngâm.
Mọi người chú ý.
Ánh sáng màu xanh lá xông lên tận trời, sau đó lan rộng ra, chiếu rọi tứ phương,
giống như một mặt trời khổng lồ màu xanh lá dâng lên phía sau Cung điện chân
truyền đại bỉ của Thiên Khải tông.
Trong phút chốc.
Mặt trời khổng lồ màu xanh là biến thành một pho tượng Thanh Long sinh động
như thật, thân rồng nguy nga, lớn tới vạn mét, chiếm cứ vùng trời phía trên
Cung điện chân truyền đại bỉ của Thiên Khải tông.
Long uy mênh mông cuồn cuộn.
Khí thế như cầu vồng.
Trấn áp tứ phương.
Trên thực tế.
Đây không phải chân long chân chính, mà là Thanh Long do một vị Thái
thượng trưởng lão của Thiên Khải Tông lấy pháp lực và pháp thuật huyễn hóa
ra, nhưng cho dù như thế, uy thế cũng to lớn đến cực điểm.
Ít nhất.
Tề Minh cảm nhận được áp lực rất lớn.
“Không hổ là Thiên Khải Tông.”
Trong lòng Tề Minh thầm than.
“Chân truyền đại bỉ của Thiên Khải Tông, bắt đầu.”
Thanh Long nói tiếng người, “Đệ tử chân truyền ra trận và phong chủ của mười
hai phong vào điện.”
“Rõ.”
“Tuân theo mệnh lệnh của Thanh Long chân nhân.”
“……”
Hiển nhiên.
Phong chủ mười hai phong đều biết vị Thái thượng trưởng lão huyễn hóa và
thao túng pho tượng Thanh Long này là ai, danh hào là: Thanh Long chân nhân,
cảnh giới và tu vi đều cao thâm khó lường.
“Theo sát ta.”
Miêu Hoành Kiếm nói.
“Rõ.”
Đám người Tề Minh gật đầu.
Miêu Hoành Kiếm mang theo đám người Tề Minh xuống khỏi Pháp Thuyền
Thanh Vân Cung, có một cầu thang vô hình, kéo dài từ trong Cung điện chân
truyền đại bỉ của Thiên Khải tông ra, nối liền với Pháp Thuyền của mười hai
phong.
Đám người Tề Minh đi theo Miêu Hoành Kiếm trên cầu thang vô hình, bước về
phía Cung điện chân truyền đại bỉ của Thiên Khải tông, cũng đã đến quảng
trường trên cung điện.
“Phong chủ mười hai phong, các ngươi có thể rời đi.”
Phía trên.
Đầu rồng khổng lồ rũ xuống.
“Rõ.”
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Phong chủ mười hai phong, đương nhiên là bao gồm cả Miêu Hoành Kiếm, và
mấy người Vi Đông Hoa, sau khi Thanh Long nói xong, chỉ dặn dò các đệ tử
chân truyền vài câu, rồi trực tiếp rời khỏi Cung điện chân truyền đại bỉ của
Thiên Khải tông.
Hơn nữa.
Bọn họ cũng đi tới điện quan chiến của mười hai phong.
Một ngàn hai trăm ba mươi đệ tử chân truyền tề tựu ở trên quảng trường cung
điện chân truyền đại bỉ của Thiên Khải tông.
Sau khi phong chủ mười hai phong rời đi.
Bầu không khí trở nên có chút giương cung bạt kiếm.
Mặt khác.
Cho tới bây giờ.
Đám người Tề Minh cũng chưa nhìn thấy Thái thượng trưởng lão của Thiên
Khải Tông và tông môn.
“Hiện tại tuyên bố quy tắc và nội dung của chân truyền đại bỉ lần này.”
Thanh Long nhìn chăm chú vào các đệ tử chân truyền ở đây, khiến bọn họ có áp
lực rất lớn, “Xét thấy nội dung và quy tắc của chân truyền đại bỉ lần này quá
mức nguy hiểm, có nguy cơ bỏ mạng rất lớn.”
“Cho nên.”
“Sau khi bàn bạc nhiều lần.”
“Chân truyền đại bỉ lần này, các ngươi có thể lựa chọn bỏ quyền.”
Lập tức.
Sau khi Thanh Long dứt lời, đã tạo ra oanh động rất lớn, không chỉ có đệ tử
chân truyền của mười hai phong, ngay cả phong chủ mười hai phong, trưởng lão
chân truyền, và các trưởng lão Xuất Khiếu kỳ đều kinh ngạc.
Bởi vì.
Loại tình huống bỏ quyền này, xưa nay chưa từng có.
Thiên Khải tông từ xưa đến nay, từ khi bắt đầu tổ chức chân truyền đại bỉ đến
bây giờ, chưa từng xuất hiện tình huống bỏ quyền, đệ tử chân truyền đều nhất
định phải tham gia.
Đây là quy định!
Bây giờ.
Vậy mà quy định này lại bị thay đổi trong chân truyền đại bỉ lần này, đệ tử chân
truyền mười hai phong cũng có thể lựa chọn bỏ quyền, điều này khiến tất cả
mọi người có mặt đều không ngờ tới.
Nhưng mà.
Cũng có thể suy đoán.
Chân truyền đại bỉ lần này sẽ vô cùng nguy hiểm.
Thế nên cả loại quy định bỏ quyền này đáng lẽ ra sẽ không nên xuất hiện cũng
đều xuất hiện.
Đường Bân Thuận hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn chăm chú: “Sư tôn nói
một chút cũng đúng vậy, chân truyền đại bỉ lần này nguy hiểm sẽ vượt xa mọi
lần.”
“Ừm.”
Kim Lâm nghiêm túc gật đầu.
Ở xung quanh.
Có rất nhiều đệ tử chân truyền từng trải qua chân truyền đại bỉ lần trước, vẻ mặt
như bị đông cứng lại, nhắc tới tinh thần của mười hai phong, bọn họ thật sự là
bị kinh sợ.
“Cho các ngươi thời gian mười giây.”
Thanh Long lại nói.
“Sư đệ.”
Phạm Trọng nói với Tề Minh: “Ngươi muốn bỏ quyền không?”
“Chuyện này…”
Tề Minh nhún vai: “Sẽ không xảy ra đâu, mặc dù vị Thanh Long chân nhân này
nói rằng chúng ta có thể bỏ quyền, nhưng cũng không nói sau khi chúng ta bỏ
quyền thì sẽ có hình phạt gì không.”
“Hơn nữa.”
“Có nhiều người đang nhìn như vậy, trực tiếp bỏ quyền, cảm thấy có hơi mất
mặt.”
“Ha ha…”
Phạm Trọng cười cười: “Sư đệ nói có lý.”
Thành thật mà nói.
Nếu như Tề Minh bỏ quyền, trực tiếp về Lạc Vân Phong, đến lúc đó, hai người
sư điệt Nguyên Phượng và Tiêu Phàm hỏi đến, biết Tề Minh chưa tham gia
chân truyền đại bỉ đã bị dọa cho bỏ quyền.
Thật sự rất mất mặt.
Mặt mũi của sư thúc để ở đâu chứ?
Phù Không điện của mười hai Phong.
“Đây thật sự là lần đầu tiên ta gặp loại tình huống này đấy.”
“Quy định bỏ quyền này được đưa ra, cảm giác như chân truyền đại bỉ lần này
sẽ rất đáng xem..”
“Lần trước hơn trăm đệ tử chân truyền vẫn lạc, lần này cũng không thể giẫm lên
vết xe đổ được.”
“Nói rất đúng.”
“Đó đều là những mầm non tốt, không thể cứ thế mà chết như vậy được.”
“...”
Mọi người đang thảo luận.
Mười giây trôi qua.
Không có một đệ tử chân truyền nào bỏ quyền.
“Tốt lắm.”
Thanh Long chân nhân vô cùng vừa lòng: “Không hổ là đệ tử chân truyền của
mười hai phong Thiên Khải tông, rất tốt, không bị một chút nguy hiểm này dọa
sợ.”
“Nói cách khác, nếu có người bỏ quyền, thì bản trưởng lão cũng chỉ có thể tước
đi thân phận đệ tử chân truyền của các ngươi mà thôi.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Quả nhiên là có hình phạt.”
Phạm Trọng chậc chậc: “Trực tiếp tước đoạt thân phận đệ tử chân truyền, cái
này có hơi tàn nhẫn rồi, sư đệ, những gì ngươi đoán vừa rồi quả là đúng vậy.”
“Gặp may mà thôi.”
Tề Minh trả lời.
“Tiếp theo, chúng ta sẽ tiến hành vòng đầu tiên của chân truyền đại bỉ: khôi lỗi
sàng lọc.”