Cửu Giới, nhưng lại có thể ở trong cung điện nhìn tình huống ở Cửu Giới, giống
như một chương trình phát sóng trực tiếp.
“Tề Minh.”
Vù!
Nguyên Thủy Chí Tôn lập tức chú ý đến tình huống bên phía Tề Minh, sau khi
nhìn thấy Tề Minh không có chuyện gì thì tiếp tục quan sát đến tình huống của
các đệ tử khác.
“Tề Minh.”
Kaeya cũng chú ý tới Tề Minh, trong lòng chợt nghĩ, lại quan sát đến tình
huống của Slyon: “Chuyện này…, ngược lại là có chút phiền toái, Slyon ở Lang
Gia Giới, Tề Minh lại ở Luân Hồi Giới.”
Thế là.
Kaeya bí mật vận chuyển đạo pháp thần thông, mưu toan truyền tin tức của Tề
Minh cho Slyon biết được thông qua Cửu Bảo Lưu Ly Tháp trong tay Slyon.
“Làm càn!”
Keng!
Vị thanh niên tóc đen cõng trường kiếm màu đen kia ngẩng đầu, mở mắt ra,
trong ánh mắt hóa thành một tia kiếm quang màu đen, chặt đứt thời không, chia
cắt thế giới.
Bang!
Luồng thông tin được Kaeya truyền ra bỗng dưng bị chặn lại và chém đứt.
“!!!”
Kaeya kinh hãi, không ngờ rằng mình bí mật làm như thế vậy mà cũng bị phát
hiện, càng sốc hơn trước sức mạnh to lớn của vị Tô sư huynh này: “Chuyện
này… Chuyện này…”
“Tô sư huynh.”
Văn Thánh kịp phản ứng lại, sắc mặt cũng có chút lạnh lẽo, ánh mắt rơi vào vẻ
mặt của Kaeya: “Thật to gan, dám làm trái lời của sư tôn.”
“To gan!!!”
Thanh Ngọc khẽ nói.
“Là hắn.”
“Một trong chủ phó điện đệ nhất thượng giới Ma Thần Điện – Kaeya, chủ Ma
giới đã hạ sắc lệnh, tên Kaeya này vậy mà dám vi phạm, còn dám bí mật ra tay.”
“Thật là to gan.”
“Chậc chậc, tên Kaeya này sắp gặp xui xẻo rồi.”
“...”
Xung quanh.
Các Chí Tôn Vĩnh Hằng còn lại cười trên nỗi đau của người khác nói.
“Kaeya.”
Ánh mắt Nguyên Thủy Chí Tôn lạnh lẽo chú ý tới Kaeya, trong lòng trầm ngâm
nói: “Vậy có nghĩa là, người trong bóng tối đối phó với Tề sư đệ là hắn.”
“Chém!”
Keng!
Vị Tô sư huynh này giơ tay lên, trường kiếm màu đen sau lưng hắn rơi vào tay,
tay phải hắn cầm kiếm, khóa chặt Kaeya, một đường kiếm chém xuống.
“Tha… Tha mạng…”
Trong lòng Kaeya hoảng sợ, tuy cùng là Chí Tôn Vĩnh Hằng, nhưng Kaeya
hoàn toàn không thể so sánh được với vị Tô sư huynh này, hoàn toàn là hai cấp
bậc khác nhau.
Thời khắc này.
Kaeya cảm giác cả người đều bị giam cầm bởi một sức mạnh vô hình, thậm chí
ngay cả đạo pháp thần thông cũng không thể thi triển ra được, chỉ có thể trơ mắt
nhìn đường kiếm này rơi xuống.
Phốc!!!
Máu tươi bắn tung tóe.
Máu tươi của Chí Tôn Vĩnh Hằng vương vãi ra xung quanh, tay phải Kaeya bị
chặt đứt ngay tại chỗ, hắn mặc dù là Hỗn Độn Ma Thần, nhưng cũng có thể biến
thành hình người.
“Phụt…”
Kaeya ho ra máu, sắc mặt tái nhợt, không còn chút máu, loạng choạng lùi bước.
“Niệm tình ngươi lần đầu vi phạm, tha cho ngươi một mạng.”
Giọng điệu Tô sư huynh đạm mạc nói: “Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha,
chặt một cánh tay của ngươi, vĩnh viễn không có cách nào khôi phục, trừ khi
ngươi có thể tìm được chủ Thượng giới tới giúp ngươi.”
“Không… Không dám…”
Kaeya cúi đầu, quỳ một chân xuống đất: “Cảm ơn đại nhân không giết.”
“Thật không hổ là đệ tử thân truyền của chủ Ma giới, sức mạnh như vậy quả
thực là quá kinh khủng, Kaeya dù sao cũng là Chí Tôn Vĩnh Hằng tam trọng
thiên, nhưng ở trong tay hắn lại không có chút lực phản kháng nào.”
“Đúng vậy!”
“Quá mạnh.”
“Thật sự không biết là cảnh giới gì.”
“...”
Xung quanh.
Các vị Chí Tôn Vĩnh Hằng cũng nhịn không được cảm thán, vẻ mặt đều có chút
hoảng sợ.
“Sắc lệnh của sư tôn.”
Văn Thánh lại trầm giọng nói: “Chí Tôn Vĩnh Hằng chỉ cần quan sát, không
được quấy nhiễu đại hội Ma giới, nếu như lại có người vi phạm, nhất định giết
không tha!”
“Vâng vâng vâng.”
“Ba vị đại nhân yên tâm.”
“Bọn ta sẽ chỉ quan sát, không nhúng tay.”
“Đúng, đúng.”
“...”
Các vị Chí Tôn Vĩnh Hằng rối rít nói.
“Hi vọng là vậy.”
Văn Thánh thản nhiên nói.
Thời gian trôi nhanh.
Một năm sau.
Tề Minh vốn muốn tìm một nơi an tĩnh, vắng vẻ, an toàn để bế quan tu luyện,
nhưng lại nhiều lần gặp phải kẻ thù, mỗi lần tu luyện không được bao nhiêu đã
bị tìm tới cửa, từ đó hết trận này đến trận khác nổ ra.
Đương nhiên.
Tề Minh đã giết toàn bộ kẻ thù.
“Chư Thiên Khánh Vân.”
Vù!
Tay phải Tề Minh vung lên, thi triển Đại Đạo thần thông thuật diễn hóa Chư
Thiên Khánh Vân, tạo thành lồng giam vây kẻ thù ở trong đó, khiến kẻ thù khó
có thể thoát được.
“Giết!!!”
Ầm! Ầm!
Bên trong Chư Thiên Khánh Vân.
Chính là một con Cửu Trảo Tổ Long, hiện ra nguyên hình, liên tục gầm rú
muốn thoát ra khỏi sự trói buộc của Chư Thiên Khánh Vân, bùng phát ra sức
mạnh mạnh mẽ.
“Hồng Mông Đạo Quang!”
Ầm!
Tề Minh khẽ động ý niệm, ở vị trí lồng ngực, Hồng Mông Đạo Quả hiển hóa
phóng ra tia sáng cực lớn, trực tiếp xuyên thủng Cửu Trảo Tổ Long.
“A!!!”
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
“Tiêu diệt!”
Ầm!
Tay phải Tề Minh lại vung lên, ba kiện đạo bảo bản mệnh quét tới, chém chết
Cửu Trảo Tổ Long.
Phải biết rằng.
Con Cửu Trảo Tổ Long này là cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên,
nhưng ở trong tay Tề Minh lại hoàn toàn bị áp chế, không có chút năng lực
phản kháng nào.
“Ồ...”
Tay trái Tề Minh khẽ vẫy, có một lệnh bài màu đen bay đến trong tay hắn: “Đây
là..., Ma Lệnh, vận khí cũng không tồi, trên người tên này lại có một Ma Lệnh.”
Bóng dáng Tề Minh xuyên qua không trung, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Muốn vào được Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Trân Bảo Tháp thì cần chín
Ma Lệnh, vận may của Tề Minh đúng là không tệ, một năm sau khi vào Luân
Hồi Giới đã thu được một Ma Lệnh từ trên người Cửu Trảo Tổ Long.
Thu thập thêm tám cái nữa thì có thể đi vào Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung
Trân Bảo Tháp.
Ngoài ra.
Con Cửu Trảo Tổ Long này cũng không phải là Thiên Tôn tham dự đại hội Ma
giới lần này mà chính là sinh linh cư trú lâu đời ở Luân Hồi Giới, sau khi phát
động tấn công Tề Minh, Tề Minh đã giết chết nó.
“Là Ma Lệnh!”
Trên mặt Nguyên Thủy Chí Tôn hiện lên vẻ vui mừng, tán thưởng nói: “Không
hổ là Tề sư đệ, quả nhiên có khí vận hùng hậu, có được sự giúp đỡ của Thiên
Địa Đại Đạo.”
“Vào Luân Hồi Giới mới được một năm đã được một cái Ma Lệnh, chỉ cần thu
thập đủ chín cái Ma Lệnh sẽ nắm giữ tư cách tiến vào Thiên Địa Huyền Hoàng
Linh Lung Trân Bảo Tháp.”