Mục lục
Bán Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi nghe được những lời này, mấy người Mục Ngạo Thiết liền hiểu, đây là vừa

muốn để cho Thanh Nha làm việc thay, vừa không muốn sau việc bị Thanh Nha

oán trách.

Trùng Nhi trong nháy mắt liền nhớ tới trước đây, khi lần đầu gặp gỡ Dữu Khánh

và cùng nhau lưu lạc trong Cổ Trủng Hoang Địa, lúc đó bọn nàng nhiều lần gặp

nguy hiểm, nếu không phải có công tử nhiều lần biến nguy thành an, chỉ sợ

mình không thể sống đến bây giờ.

Sau lần đó, bọn nàng căn bản không có cùng nhau ra ngoài lần nữa, lần đi

Phượng tộc có thể không tính, đã cách nhiều năm như vậy bây giờ lại ra ngoài

làm việc cùng nhau, nàng phát hiện thấy công tử vẫn là công tử lúc đó, vẫn rất

biết cách xử lý vấn đề.

Bọn hắn đang ở đây nói chuyện, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa,

Bách Lý Tâm đi ra mở cửa, phát hiện ra là Tương Hải Hoa đích thân đến đây,

bên cạnh còn có Thanh Nha đã đi bây giờ cùng quay lại, người trong nhà tự

nhiên là mở cửa đón khách.

Đi vào bên trong, Tương Hải Hoa thoáng nhìn quanh trong phòng, cười hỏi mọi

người, “Chư vị ở đây có quen không? Nếu có điểm nào không chu đáo, mọi

người cứ việc nói ra.”

“Rất tốt, không có gì phải chê.” Dữu Khánh trả lời thay mọi người, ở nơi đắt đỏ

như thế này, người ta đã cho ăn ở miễn phí, bọn hắn sao có tư cách chê bai cái

gì, chỉ có thể nói tốt. Sau mấy câu khách sáo, hắn thử hỏi: “Các chủ có gì phân

phó sao?”

Hắn cảm thấy không có khả năng cô ta vô duyên vô cớ đến đây thăm hỏi.

Tương Hải Hoa cười nói: “Không dám phân phó, ta tới đây mời Thám Hoa lang

dự tiệc. Đoan thân vương tới đây, ngươi hẳn là biết ông ấy. Đêm nay Vương gia

thiết yến tại cung thành Hải đô, nói ta thay mặt ông ấy đến đây mời Thám Hoa

lang dự tiệc.”

Dữu Khánh kinh ngạc, “Đoan thân vương thiết yến, mời ta?”

Nhìn thấy hắn kinh ngạc, Tương Hải Hoa giải thích: “Nghe nói là ý của Vương

phi, Vương phi nghe nói ngươi đang ở Hổ Phách hải, liền nhờ Vương gia khoản

đãi ngươi cho tốt.”

Hóa ra là như vậy, Thanh Nha cùng theo tới đây nghe vậy thì bừng tỉnh hiểu ra.

Vừa rồi y gặp được Tương Hải Hoa trên đường đi, sau khi nhận được lời mời

dự tiệc, y có phần khó thể tin được, mặc dù mình có chút danh tiếng, nhưng

dường như vẫn còn không đủ tư cách để Lý Trừng Hổ đích thân thiết yến khoản

đãi.

Y liền hỏi thăm Tương Hải Hoa vì sao mở tiệc chiêu đãi, Tương Hải Hoa tiết lộ

một chút, chủ yếu là mở tiệc chiêu đãi Thám Hoa lang, nhân tiện mời luôn

những người khác.

Vì vậy Thanh Nha đi theo đến đây, kỳ thực là muốn tìm hiểu xem thực sự là có

chuyện gì, nếu không y sẽ lo lắng tiệc này không phải tiệc gì tốt, hiện tại mới

hiểu được, hóa ra lí do là từ vị Vương phi có tai tiếng tình cảm với Thám Hoa

lang kia.

Dữu Khánh thì ngược lại, hắn càng thêm mù mờ, không phải Thiết Diệu Thanh

đã đưa cho hắn một khoản tiền để phân rõ giới hạn, không muốn tiếp tục có liên

quan gì với hắn nữa sao? Bây giờ đột nhiên lại nhờ Lý Trừng Hổ khoản đãi hắn,

là có ý gì chứ?

Thấy hắn mãi vẫn không có phản ứng, Tương Hải Hoa cười hỏi: “Thám Hoa

lang, ngươi sẽ không phải là định từ chối tiệc mời của Vương gia chứ? Ngươi

cũng không thể để cho ta không có cách nào báo cáo kết quả nha.”

Dữu Khánh vội vàng ấp a ấp úng nói: “Không có, không có.”

Tương Hải Hoa thuận thế tiếp lời, “Vậy thì tốt. Cứ quyết định như vậy đi.” Cô

ta quay sang nhìn những người khác, “Cả các ngươi nữa, Mục Ngạo Thiết, Bách

Lý Tâm, Lâm Long, Vương gia đã nói rồi, các ngươi ở cùng nhau, cơ bản đều là

bằng hữu cũ của Vương phi, Vương gia muốn khoản đãi tất cả. Chư vị nhất

định đều phải tới nha. Trước bữa tiệc sẽ có xa giá tới đón chư vị.”

Khi nói lời này thì ánh mắt cô ta tập trung chú ý Trùng Nhi, đối với người được

gọi là “Lâm Long” này, cô ta ngày càng tò mò, bởi vì khi phụ thân cô ta dặn dò

thì cố ý nhấn mạnh vào mục tiêu, nói rằng trong số người mời dự tiệc, nhất định

phải có “Lâm Long”.

Cụ thể là vì sao, cha cô ta giữ kín như bưng, không chịu nói cho cô ta biết.

Cô ta vẫn còn nhớ rõ lần trước phụ thân từng đưa ra ví von, nếu Triêu Dương

công chúa và Lâm Long cùng gặp nạn, thà rằng bỏ qua Triêu Dương công chúa

chứ nhất định phải bảo vệ Lâm Long.

Cô ta càng ngày càng tò mò về thân phận của Lâm Long, nhưng phụ thân không

cho phép cô ta hỏi nhiều.

Thấy Dữu Khánh không có phản đối, mọi người cũng đều bảo sao nghe vậy, lên

tiếng đồng ý.

Sau khi đã gửi lời mời đến đủ đối tượng, Tương Hải Hoa liền cáo từ. Mọi người

vẫn còn có phần sửng sốt, mấy người Mục Ngạo Thiết cũng biết, Thiết Diệu

Thanh đã phân rõ quan hệ với bọn hắn.

“Buổi tiệc chiêu đãi này sẽ không có vấn đề gì chứ?” Thanh Nha nhịn không

được hỏi một câu.

Dữu Khánh: “Ngươi có thể không đi.”

Thanh Nha suy nghĩ một chút, cảm thấy Lý Trừng Hổ đại khái sẽ không dễ

dàng làm bậy với mình, dù sao mình cũng là người có bối cảnh, vì vậy y nhún

vai nói: “Được rồi, vừa đúng lúc muốn tìm hắn.” Nói xong câu này y quay nhìn

mọi người, “Chư vị, tối nay gặp lại.” Sau đó liền hờ hửng rời đi.

Mấy người trong phòng không hiểu ra sao, đường phố bên ngoài chợt xuất hiện

tình trạng rối loạn.

Nam Trúc phải lang thang trên đường phố bởi vì không có nơi nào để nương

tựa, thời gian lâu dài khiến gã có chút chết lặng. Trong lúc đang mờ mịt, đột

nhiên phát hiện thấy những người qua lại bên cạnh chợt tăng nhanh bước chân,

điều này làm cho gã tỉnh táo lại, lúc này mới nhận thấy bầu không khí trên

đường phố không bình thường, còn có vẻ hùng hùng hổ hổ, trong lời nói đề cập

đến chuyện Hổ Phách hải tạm thực thi theo thông báo nào đó.

Thông báo? Gã lập tức đưa tay kéo một người đi đường lại, “Xin cho hỏi một

chút, ta có thể xem thông báo đó ở đâu?”

Người này không kiên nhẫn hất tay gã ra, “Ở đâu cũng có, tự đi tìm đi.”

Nhìn theo bóng dáng y rời đi, Nam Trúc nhịn không được xắn xắn tay áo,

nhưng rốt cuộc không dám làm gì, chỉ cất lời mắng mấy câu, “Thứ quái quỷ gì

vậy, có nhân vật nào mà Thất gia ta chưa từng gặp chứ, dám lên mặt với ta, may

mà Thất gia ta ít tiếng.”

Mắng thì mắng, mắng xong cũng xoay người tăng tốc đi tìm. Quả nhiên giống

như người đó đã nói, thông báo dán khắp mọi nơi, chẳng bao lâu gã đã tìm thấy.

Lợi dụng ưu thế sức nặng cơ thể, gã chen vào trong đám người vây xem lũ lượt

ra ra vào vào.

Thông báo cũng đơn giản, chỉ nói một chuyện, bắt đầu từ hôm nay, nơi này

không chào đón người từ bên ngoài đến mà không có địa chỉ cố định tại Hổ

Phách hải, những người đi dạo chơi trên đường phố Hổ Phách hải khi gặp kiểm

tra nhất định phải xuất trình được giấy tờ chứng minh mình có nơi ở cố định, ví

dụ như thẻ phòng khách sạn, ai không chứng minh được sẽ bị trục xuất khỏi Hổ

Phách hải, Hổ Phách hải không chịu trách nhiệm với bất kỳ chuyện gì xảy ra

ngoài ý muốn.

Dù sao, đến sáng ngày mai, các nhân viên thi hành pháp luật sẽ bắt đầu thực thi

theo thông báo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK