thảo chào đón ở hai bên đường, một số thứ là khách tham quan chưa bao giờ
nhìn thấy, coi như là vừa tới liền được mở mang tầm mắt rồi.
Nam Trúc cất lời cảm thán: “Linh cốc này quả thực chính là một hoa viên rực rỡ
tập trung đủ loại kỳ hoa dị thảo a.”
Lộc U Minh cười lắc đầu:
“Những thứ này thực ra chẳng có gì, chỉ là để trang trí, thỉnh thoảng có khách
tới thăm nên cũng không thể quá tồi tàn, bày ra chút hoa hoa cỏ cỏ tạo cảnh
quan xem như cho là để chào đón khách tham quan. Kỳ thực tác dụng lớn nhất
của Linh cốc chính là thúc đẩy Linh thực tăng tốc phát triển. Hầu hết cây giống
Linh mễ trồng trọt tại Côn Linh sơn chủng đều xuất phát từ nơi này. Đương
nhiên, cũng không phải tất cả kỳ hoa dị thảo đều chỉ để trang trí, có một số cũng
là để nhân giống, lưu lại một chút mầm móng, hạt giống trong tay để tránh bị
tuyệt chủng…”
Mọi người nghe vậy thì liên tục gật đầu, dọc theo đường đi nghe gã giới thiệu
giảng giải, xem như là vừa đi vừa được mở mang tầm mắt, đủ các loại Linh
thực khiến người xem không hết.
Trên những ngọn núi xung quanh có một số căn nhà nhỏ nằm rải rác, đều là để
dành cho những đệ tử thay phiên trông coi Linh cốc sử dụng, nơi này dù sao
cũng là cấm địa của tông môn, chắc chắn sẽ không tránh khỏi có các trạm canh
gác công khai kết hợp với các thủ đoạn giám sát ngầm.
Tại trước một căn nhà nhỏ trong số đó, có một ông già lớn tuổi râu tóc trắng
như tuyết, kể cả y phục cũng trắng muốt, đứng chắp tay sau lưng, dáng dấp ung
dung bay bổng, bộ dáng già dặn lớn tuổi, cùng với cách ăn mặc và khí độ đó,
trông thật giống như một lão thần tiên, từ trên cao bao quát một đám khách
tham quan tiến vào bên trong thung lũng.
Người này tên là Hoàn Ngọc Sơn, là Đại trưởng lão của Côn Linh sơn, cũng là
người có bối phận lớn nhất Côn Linh sơn, Chưởng môn gặp được cũng phải
cung kính xưng hô một tiếng “Sư bá”.
Trong Côn Linh sơn, trên cơ bản Linh cốc luôn luôn đều do một mạch này của
ông ta phụ trách.
Đi tới bên cạnh ông ta, Nhan Dược móc danh sách từ trong tay áo ra, mở ra
đúng chỗ rồi mới hai tay dâng lên, “Sư phụ, ngoại trừ hai người đệ tử bản phái
đi theo tiếp khách, kể cả Kha Nhiên mà ngài nói, tổng cộng có chín khách tới
đây.”
Thầy trò hai người, một người sạch sẽ gọn gàng trật tự, khí độ bất phàm, một
người lôi thôi lếch thếch, thật sự là tương phản rõ rệt.
Hoàn Ngọc Sơn cầm danh sách vào tay lật xem, xem hết từ đầu tới cuối một
lần, sau đó chân mày cau lại.
Ở bên cạnh quan sát, Nhan Dược thử hỏi: “Sư tôn tự mình đến đây, chẳng lẽ
trong những khách nhân này có vấn đề gì hay sao?”
Hoàn Ngọc Sơn cũng không nhận ra có vấn đề gì, chậm rãi khép danh sách lại
trả cho lão ta, “Nói bình thường đúng là bình thường, nói không bình thường thì
cũng không bình thường. Có khách tới tham quan Linh cốc là chuyện rất bình
thường, nhưng phía bên Đại Nghiệp ty lại nhúng tay sắp xếp việc này, chỉ để bố
trí cho mấy người như thế này tới tham quan Linh cốc, việc này là có phần
không bình thường. Có thể khiến cho Đại Nghiệp ty phí lòng như vậy, còn là
đích thân Hướng Lan Huyên mở miệng, lai lịch của những khách nhân này e
rằng không phải đơn giản như đăng kí trong danh sách.”
Nhan Dược trầm ngâm, rồi lập tức hỏi: “Có dùng biện pháp gì tra xét bọn họ
không?”
Hoàn Ngọc Sơn hơi xua tay, than thở: “Việc của Đại Nghiệp ty là Côn Linh sơn
chúng ta có thể nhúng tay vào sao? Nếu thật sự bị cuốn vào chuyện gì không
nên cuốn vào, ngươi cho rằng Đại Nghiệp ty không dám chấm dứt sự tồn tại của
đại phái nghìn năm chúng ta hay sao? Bất kỳ hành động hấp tấp nào đều có thể
bị Đại Nghiệp ty cho rằng Côn Linh sơn ta không thức thời. Vẫn là câu nói kia,
Linh cốc có khách tới tham quan là chuyện rất bình thường, nhưng lai lịch
những người khách này rõ ràng không đủ để đích thân Hướng Lan Huyên tham
gia sắp xếp.”
Nhan Dược kinh nghi hỏi: “Ý của Sư tôn là, có khả năng là đến đây vì bí mật
đó?”
Hoàn Ngọc Sơn:
“Chưởng môn là có sự lo lắng như vậy, nhưng cũng cảm thấy rất không có khả
năng. Nếu như Đại Nghiệp ty biết về bí mật đó thì sợ rằng đã sớm trực tiếp đến
hỏi rồi, không cần phải quanh co lòng vòng như thế này. Hơn nữa, Hướng Lan
Huyên có thể đến được vị trí hiện nay, với đầu óc nàng ta, sẽ không biết rằng
sắp xếp như vậy sẽ khiến chúng ta hoài nghi. Nghĩ tới nghĩ lui, có khả năng
thực sự là chúng ta đã suy nghĩ nhiều, có khả năng Đại Nghiệp ty thực sự là có
ý đồ khác, có thể là chuẩn bị chuyện gì đó trong số những người khách này, có
lẽ cũng không có liên quan gì đến Côn Linh sơn chúng ta.”
Nhan Dược thổn thức gật đầu, vô cùng hiểu rõ vì sao Chưởng môn và sư tôn lại
cảm thấy bất an. Cái gọi là đại trận tụ tập linh khí do nhiều đời tổ tiên tập trung
sức lực bố trí ra trong Linh cốc này chỉ là lời nói dối, trên thực tế, không phải
Côn Linh sơn có thủ đoạn Linh thực cao siêu gì, mà bởi vì Linh cốc này vốn là
một chỗ bảo địa tụ tập linh khí tự nhiên hình thành.
Cho nên nói cái gì mà tập trung sức lực nhiều đời tổ tiên để bố trí ra đại trận,
chính là vì để che giấu sự tồn tại của bảo địa.
Nếu như bí mật này bị tiết lộ, phong thủy bảo địa tự nhiên là người có năng lực
sẽ chiếm giữ nó, không chừng sẽ rước đến đại họa diệt môn cho Côn Linh sơn.
Lúc trước không động tới ngươi, là vì ngươi dùng cái trò này ngăn cách Côn
Linh sơn với bên ngoài, kh6ong biết nên không động tới.
Sở dĩ thỉnh thoảng mở ra Cấm địa cho người ngoài, thực chất cũng là một cách
che đậy trá hình.
Thực sự thì cũng vì không còn cách nào, ngươi che đậy quá nghiêm ngặt trái lại
sẽ rước lấy nghi ngờ, càng che giấu ngươi ta càng muốn nhìn xem, đó là bản
chất con người. Mấu chốt là giấu đậy cũng không che giấu được, thí dụ như lần
này Hướng Lan Huyên mở miệng, ngươi có thể không mở ra sao?
Cho nên, về bí mật này, cho dù là nội bộ Côn Linh sơn, trong các đời cũng chỉ
có được một số rất ít người biết được, ngay cả các đệ tử làm việc bên trong Linh
cốc này cũng căn bản không biết rõ…
Bên trong Linh cốc, được đầy đủ linh khí tẩm bổ, hoa tươi rực rỡ, cây cỏ xanh
biếc, sức sống bừng bừng này không cách nào dùng ngôn ngữ có thể hình dung
được.
Một nhóm người đi theo Lộc U Minh dọc đường vừa ngắm cảnh vừa nghe giới
thiệu, khi đi tới trước hai gốc cây trong thung lũng, sư huynh đệ ba người Dữu
Khánh nhìn thấy thì đều sửng sốt, lập tức nhanh chóng quan sát đám đệ tử Côn
Linh sơn như ẩn như hiện ở xung quanh, trên nét mặt có mấy phần bối rối.