Mục lục
Bán Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người ở cùng một tầng thứ, về mặt tâm tính là khá gần nhau cho nên tương đối

dễ dàng tiếp xúc và cũng dễ dàng quen thuộc.

Xét về phương diện nào đó, Tần Phó Quân và Thiện Thiếu Vân chính là người

ở cùng tầng thứ, trong trường hợp nào đó mà quen biết nhau, không hẳn đã thân

thiết được bao nhiêu, nhưng tự nhiên họ cũng trở nên quen thuộc.

Lúc trước hai người cũng không biết có thể gặp nhau tại nơi này, đột ngột tương

phùng, cả hai đều tương đối bất ngờ.

Đi đến trước mặt mọi người, nhìn thấy tại đây còn có mặt cả đám người Vạn Lý

Thu, Thiện Thiếu Vân thấy mình đã thất lễ thì lè lưỡi, ngay lập tức nhanh chóng

hành lễ bái kiến.

Vạn Lý Thu chỉ cảm thấy Thiện Thiếu Vân nhìn có phần quen mắt nhưng

không nhớ được đã từng gặp ở đâu.

Nhìn thấy phản ứng của sư tôn, Tần Phó Quân liền biết có chuyện gì, liền nhanh

chóng cất lời giới thiệu.

Được biết là cháu gái ruột của Trang chủ Quy Kiếm sơn trang, Vạn Lý Thu nhẹ

nhõm, vẻ mặt có mấy phần ôn hòa, gật đầu khách sáo một câu, cũng cho đệ tử

thực hiện đạo đãi khách, để nàng ta đi ứng phó khách một hồi, ông ta thì dẫn

theo những người khác và đám người Tôn Liên Tinh cùng đi.

Không còn uy áp của trưởng bối, Thiện Thiếu Vân lại vỗ vỗ ngực, thè lưỡi,

dáng vẻ như vẫn còn rất sợ.

Tần Phó Quân thấy vậy thì bật cười, “Nhìn ngươi kìa, sư phụ ta có đáng sợ như

vậy sao?”

Thiện Thiếu Vân lập tức hạ thấp giọng nói: “Phó quân tỷ, tỷ không phát hiện

thấy sao? Với ai, sư phụ của tỷ cũng đều thích làm ra vẻ mặt nghiêm nghị, thoạt

nhìn chính là lại người không dễ tiếp xúc nói chuyện nha. Ta nghe đệ tử Côn

Linh sơn nói, sư phụ nhất của tỷ rất thích tìm người gây phiền toái, rất đáng sợ.”

Tần Phó Quân mỉm cười lắc đầu, “Đó không phải là gây phiền toái, ông ấy là

Chấp pháp trưởng lão, nghiêm phạt người khác là chuyện rất bình thường, nếu

không phạm sai lầm, ông ấy cũng không có thể vô duyên vô cớ tìm người gây

phiền toái nha. Cho nên, lỗ tai nghe không hẳn đã đúng, thực ra, sư phụ ta rất

tốt, không có đáng sợ như các ngươi tưởng tượng.”

“Không nói tới Vạn tiền bối nữa, quá vô lễ a.” Thiện Thiếu Vân khoát tay áo,

cũng thực sự không muốn nói thêm về ông già thích xụ mặt dọa người đó nữa,

cô ta nhìn chằm chằm Tần Phó Quân quan sát từ trên xuống dưới một chút, chậc

chậc nói, “Phó quân tỷ, tỷ làm sao cứ ăn mặc như con đàn ông con trai vậy chứ,

thật tiếc cho vóc dáng xinh đẹp của tỷ a.”

Hai nữ nhân đứng với nhau, quả thực là hai hình ảnh hoàn toàn khác nhau.

Thiện Thiếu Vân ăn mặc cẩm y hoa phục, chỉ nhìn liền thấy đây là một tiểu thư

của nhà hào phú, trên người vòng nhẫn leng keng.

Trên người Tần Phó Quân thì không có những thứ trang sức rườm rà đó, không

có sự rực rỡ của cảnh xuân, chỉ như gió mát trăng thanh, đơn giản trong sáng, y

phục nam nhân đơn giản cũng khó giấu được dáng vẻ thướt tha, và cả làn da

trắng mịn như đồ sứ, cùng với dung mạo đoan trang thanh tú, có một sự hấp dẫn

của sự thanh lịch.

Đối diện với câu hỏi của Thiện Thiếu Vân, Tần Phó Quân cười nhẹ nhàng nói:

“Tu hành trong núi, không cần phải trang điểm. Lưu Tinh điện phụ trách chấp

pháp, từ trước đến nay luôn nghiêm túc, tô son điểm phấn, diễm lệ cầu kỳ quả

thực cũng không thích hợp.”

Thiện Thiếu Vân chu môi, nói: “Việc nào ra việc đó nha. Nữ nhân chúng ta vẫn

luôn phải tìm một người đàn ông yêu thích trong lòng để thuộc về. Tỷ cứ luôn

ăn mặc như đàn ông vậy, coi chừng hù dọa người mình thích bỏ chạy à nha.”

Giống như người ta vẫn nói, thiếu nữ nào mà không mơ mộng yêu đương?

Tần Phó Quân tu hành trong núi, mặc dù năm tháng tu hành đã vượt qua giai

đoạn thiếu nữ, nhưng đạo lý vẫn là như vậy, nàng bị Thiện Thiếu Vân mới gặp

mặt đã nói mấy câu như vậy làm cho suy nghĩ có chút dao động, trong mắt hiếm

có mà lộ ra vẻ tịch liêu, mơ màng chậm rãi nhìn về phía xa, lẩm bẩm giống như

nói mớ, “Phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu thích, hi vọng ta có thể gặp được

một người như vậy.”

Trong giọng nói dường như có mấy phần buồn phiền.

Thiện Thiếu Vân tắc lưỡi liên tục, “Phó quân tỷ xinh đẹp như thế, không biết có

bao nhiêu người yêu thích tỷ nha, chỉ cần tỷ đồ ý, e rằng Quy Kiếm sơn trang ta

sẽ có không biết bao nhiêu nam nhi sẽ sắp hàng theo đuổi. Nói đi cũng phải nói

lại, tỷ nhưng là đệ tử quan môn của Chấp pháp trưởng lão một đại phái Linh

thực đệ nhất thiên hạ, với thân phận địa vị như vậy, người bình thường không

xứng với tỷ, tỷ cũng sẽ chướng mắt, trước tiên sẽ không qua được một cửa của

Vạn trưởng lão a.”

Trong lòng còn có một câu không nói ra, chỉ với thân phận địa vị của Vạn

trưởng lão và dáng vẻ dọa người đó, người bình thường cho dù có lòng ái mộ, e

rằng cũng phải suy nghĩ kỹ một chút về bản thân mình, có dám thổ lộ ra hay

không cũng là cả một vấn đề.

Với nhan sắc như vậy, cả một môn phái Côn Linh sơn to như vậy lại không có

đệ tử nào dám theo đuổi, bản thân đã là một vấn đề.

Nghĩ đến đây, cô ta bỗng lắc đầu nói: “Phó quân tỷ, thật đúng là không dễ nói,

tỷ nhìn xem, tuy rằng tỷ trẻ tuổi, nhưng bối phận của tỷ tại Côn Linh sơn quá

cao, tỷ là đồng lứa với Chưởng môn của tỷ, bên trong Côn Linh sơn hẳn là

không thể làm loạn bối phận a, đồng lứa với tỷ và độ tuổi thích hợp e là không

còn mấy ai để lựa chọn, đúng không?

Cho dù tìm người bên ngoài môn đăng hộ đối, cũng phải đối mặt với vấn đề

này, thí dụ như sư phụ tỷ và gia gia ta cũng là xưng huynh gọi đệ, kỳ thực chúng

ta xưng hô tỷ muội đã rối loạn bối phận, chỉ có thể nói là nhà nào tính nhà đó,

nhưng nếu thật sự phải gả ra ngoài, vậy thì phải nghiêm chỉnh xác định danh

phận hai nhà, đây lại là một chuyện khác, không có nhà đại hộ nào muốn tự hạ

bối phận. Cho nên, để lựa chọn môn đăng hộ đối, tỷ thực sự là không có quá

nhiều lựa chọn.”

Nói đến đây, cô ta lại cười trộm một tiếng, “Kỳ thực lựa chọn môn đăng hộ đối

ở bên ngoài vẫn là rất nhiều, chỉ sợ tỷ chướng mắt. Mà người bình thường thì

Côn Linh sơn và sư phụ tỷ khẳng định cũng là chướng mắt.” Cô ta bỗng thở dài,

“Người có thân phận như tỷ hay muội, việc lập gia đình kỳ thực là không thể

tùy ý, cho dù đã có lựa chọn, cũng chưa chắc có thể đưa người vượt qua một

cửa ái đó.”

Đã hồi thần trở lại, ánh mắt Tần Phó Quân là lạ nhìn cô ta, chờ cô ta tính hết

mọi ngước rồi, mới cất lời trêu ghẹo: “Thiếu Vân, ngươi vẫn còn là một cô gái

trẻ tuổi, học nhiều chuyện tính toán lợi hại như vậy làm gì?”

Thiện Thiếu Vân trợn mắt nói: “Điều muội nói chính là sự thực a. Bối phận của

tỷ xác thực đã thu hẹp rất nhiều sự lựa chọn cho chung thân đại sự của tỷ nha!”

“Người tu hành, cũng không phải nhi nữ thế tục, có nam nhân hay không cũng

không quan trọng. Ngươi làm gì có nhiều suy nghĩ nhi nữ tình trường như vậy?”

“Sao được, nếu thật sự cả đời không có, đến khi chúng ta già rồi khẳng định sẽ

tiếc nuối nha.”

Tần Phó Quân dở khóc dở cười, thực sự là không muốn thảo luận cùng cô ta về

điều này, nàng ta nhìn nhìn xung quanh, cảm thấy một mực đứng ở giao lộ để

nói chuyện cũng không tiện, lập tức phất tay ra hiệu đi tới, cũng chuyển đổi đề

tài, “Đã tới Côn Linh sơn tại sao không đến tìm ta?”

Thiện Thiếu Vân vừa đi vừa nói chuyện, “Mẹ muội giữ rất gắt, nói tại thời điểm

này, Côn Linh sơn không chỉ có quy củ của Côn Linh sơn, nếu xảy ra chuyện se

rất phiền phức, quần chúng thì phải tuân thủ quy củ của quần chúng, mẹ không

cho chúng ta chạy loạn, nói là chờ khi Triêu Dương đại hội đã kết thúc, lúc đó

muốn chơi như thế nào cũng được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK