Lương Tiểu Ý nhìn Phó Đình Đình một cách trào phúng… Người ta đã không cần mặt mũi, hà có gì cô phải tiếp tục giữ mặt mũi cho người ta.
Từ lúc này sau khi cô bước vào, Phó Đình Đình này, còn cả Trương Chỉ Lưu kia vẫn luôn chĩa mũi nhọn về phía cô.
“Cô!” Phó Đình Đình bị Lương Tiểu Ý nói đến không thể phản bác lại, cô ta bỗng nhiên đứng lên, chỉ vào Lương Tiểu Ý, “Cô không phải là kẻ cướp chồng sắp cưới của bạn thân thôi sao! Sao nào, bây giờ làm người tình của Tô Lương Mặc, ghê gớm lắm sao?”
Bùm!
Một câu vừa nói ra, chung quanh lập tức trở nên im lặng.
Không khí trong phòng nháy mắt bao trở nên căng thẳng.
Một câu nói của Phó Đình Đình phá hỏng hoàn toàn bầu không khí nhìn như hài hòa trong phòng bao.
Lương Tiểu Ý tức đến nỗi cả người không ngừng run rẩy.
Lặp đi lặp lại nhiều lần, muốn dùng chuyện này tổn thương cô sao?
Cô không muốn nói bất kỳ điều gì, gật đầu với Vân Khiêm: “Về sau lại liên lạc nhé, tớ có việc về trước” Lương Tiểu Ý quay người định đi ra khỏi phòng bao, vừa bước chân đến cửa, Phó Đình Đình liền xông tới †úm chặt lấy tay cô.
“Sao nào? Bị người bới ra chuyện xấu nên muốn đi à?” Phó Đình Đình nâng cằm lên một cách kiêu ngạo, “Lương Tiểu Ý, từ khi học cấp ba bắt đầu, cô đã như thế này, tỏ vẻ tốt bụng lừa tất cả mọi người, kỳ thực mỗi ngày đều đang ngấp nghé bạn trai của bạn thân”
Mặt Lương Tiểu Ý lập tức tái đi, mắt Phó Đình Đình lập tức lóe lên vẻ đắc ý nho nhỏ, “Sao chứ? Chẳng lẽ tôi nói sai hay sao? Tốt nghiệp cấp năm đó, cô thế nhưng đứng trước mặt năm mươi sáu con người tỏ tình với Tô Lương Mặc. Nếu chuyện này cô đã quên, vậy thì mỗi người ở đây đều có thể giúp cô nhớ lại”
“Phó Đình Đình!” Bỗng nhiên Vân Khiêm hét lớn một tiếng, anh ta bước nhanh về phía Lương Tiểu Ý và Phó Đình Đình, khuôn mặt thanh lịch tao nhã lộ rõ vẻ chán ghét: “Phó Đình Đình, cô nhất định phải ép.
người một cách quá đáng như vậy sao!”
“Em ép người một cách quá đáng?” Phó Đình Đình vốn không kích động lắm, nhìn thấy Vân Khiêm bênh vực Lương Tiểu Ý, thậm chí lớn tiếng quát cô ta ngay trước mặt mọi người, sự ghen ty trong mắt của Phó Đình Đình càng ngày càng dày đặc, cô chỉ vào Lương Tiểu Ý, cao giọng chất vấn Vân Khiêm: “Chẳng lẽ em nói sai sao? Cô ta không dòm ngó Tô Lương Mặc chắc? Ở buổi lễ tốt nghiệp cô ta không tổ tình với bạn trai của bạn thân? Thi đại học cô ta chọn thành phố S… cô ta có ý gì, lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ*!”
*Lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ: Câu nói này dùng để mô tả dã tâm và tham vọng của một người nào đó mà ai trong thiên hạ cũng biết.
Sắc mặt Vân Khiêm càng ngày càng khó coi, anh ta kéo chặt lấy Phó Đình Đình, chuẩn bị lôi cô ta ra khỏi phòng bao, nhưng hành động này lại càng khiến sự ghen ghét trong mắt Phó Đình Đình thêm điên cuồng.
“Vân Khiêm! Anh đừng có kéo em! Chẳng lẽ em nói sai sao? Còn có clip lúc trước nữa, mọi người đều nghe thấy chính miệng cô ta nói đã hại Ôn Tình Noãn!… Nếu như em nói sai, vậy anh nhìn xem đây là cái gì!”
Phó Đình Đình thô bạo túm lấy váy của Lương Tiểu Ý, “Chiếc váy này, cả thế giới chỉ có mười cái! Đây còn không phải là làm tình nhân của Tô Lương Mặc, Tô Lương Mặc mới mua cho cô ta hay sao!”
Ban đầu tuy rằng Tô Lương Mặc không có che giấu chuyện Lương Tiểu Ý là vợ hợp pháp của anh, nhưng không có sự cho phép của tống giám đốc Tô, phóng viên tòa soạn nào dám tùy tiện tiết lộ vợ của tổng giám đốc Tô chứ?
Mà người biết, càng không dám tuyên truyền chuyện này với người khác. Chuyện của một số người, cũng không phải có thể tùy tiện thảo luận.
Vì vậy ngoại trừ những phóng viên truyên thông cùng với nhân viên trong bệnh viện England của tập đoàn Tô Thị, người dân bình thường không hề biết chuyện Lương Tiểu Ý là vợ của Tô Lương Mặc.
Lương Tiểu Ý nhìn chiếc váy trên người một cái, chiếc váy này là do Tô Lương Mặc đi công tác mang về cho cô.