Lương Tiểu Ý ngắn gọn kể lại cho Lục Trầm, sau đó nhờ vả Lục Trầm: Giúp tôi, đi chui cũng được, tôi nhất định phải rời khỏi người đàn ông đáng sợ này!
Ở bên kia, bàn tay Lục Trầm run run… Tô Lương Mặc muốn phá cái thai trong bụng Lương Tiếu Ý sao?
Không thể nào. Nhưng ngày qua Tô Lương Mặc đi làm sớm, tan làm sớm về nhà với vợ như một ông chồng và người bố có trách nhiệm… Lục Trầm cho rằng, Tô Lương Mặc không thừa nhận anh yêu Lương Tiểu Ý những mỗi chuyện anh làm đều chứng minh anh để tâm đến Lương Tiểu Ý.
Nhưng Lương Tiểu Ý nói một cách chắc nịch như vậy, còn nói hôm nay Tô Lương Mặc mới bác sĩ phụ sản đến.
Lục Trầm nhất thời không biết phải làm gì, chỉ đành trả lời Lương Tiểu Ý: Để tôi suy nghĩ.
Lương Tiểu Ý chỉ có thể chờ mong Lục Trầm có thể giúp cô.
Từng ngày trôi qua, hình như không có gì khác lạ. Nhưng ngày bình yên khiến Lương Tiếu Ý cho rằng người đàn ông kia đã hoàn toàn quên đi chuyện cô có thai… Nếu không, tại sao anh vẫn để bụng cô càng ngày càng to lên, đứa bé càng ngày càng phát triển?
Trong phòng làm việc của Tô Lương Mặc, anh rõ ràng biết người phụ nữ kia lừa dối anh tính toán anh nhưng anh muốn đứa bé, anh cũng muốn mẹ của đứa bé.
Tô Lương Mặc không cho rằng anh yêu Lương Tiểu Ý, anh chỉ không muốn người phụ nữ này rời khỏi anh mà thôi! Anh muốn người phụ nữ này, cũng muốn con của người phụ nữ này, chỉ vậy mà thôi!
Buổi chiều của ngày cuối tháng mười, Lương Tiểu Ý nhận được cuộc gọi của số lạ. Cô không nghe nhưng số đó lại gọi đến, cuối cùng, Lương Tiểu Ý chỉ đành nghe máy.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Là Giáo sư Lương Tiểu Ý phải không? Ôn Tình Noãn đang ở trong tay chúng tôi, biết điều thì đừng có báo cảnh sát, một mình mang sáu tỷ tiền mặt đến nhà kho số 9 khu công nghiệp Đồng Xuyên”
“Các người bắt cóc Ôn Tình Noãn?” Lương Tiểu Ý hỏi.
Giọng nói qua máy chỉnh âm không rõ là nam hay nữ đe dọa cô: “Đúng thế. Bây giờ mày đi một mình, mang theo hai triệu tiền mặt, đến nhà kho số 9 khu công nghiệp Đồng Xuyên.
Nếu như mày báo cảnh sát, hoặc nói cho người thứ ba biết chuyện này, thì mày cứ cẩn thận cái mạng nhỏ của Ôn Tình Noãn”
Lương Tiểu Ý đưa điện thoại ra xa khỏi tai, cô nhìn kỹ lại số điện thoại đang gọi cho mình, sau đó lại đặt điện thoại sát vào tai, nói: “Tôi không đi”
Đầu dây bên kia im lặng một lát, sau đó liền hung dữ hét lớn với Lương Tiểu Ý: “Mày không đến, tao sẽ giết cô ta”
Lương Tiểu Ý thầm nghĩ, tên này điên rồi.
“Tính mạng của Ôn Tình Noãn liên quan gì đến tôi? Muốn tiền hay muốn giết, anh tìm sai người rồi” Nói xong, Lương Tiểu Ý ngắt máy luôn.
Đầu dây bên kia.
Thẩm Minh Viễn và Ôn Tình Noãn đưa mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn điện thoại đang phát ra tiếng “tút… tút… tút” báo máy bận.
“Cô Ôn… Sao lại như thế này, không phải cô nói kế hoạch này chắc chăn sẽ thành công sao?”
Ôn Tình Noãn cũng vô cùng buồn bực, cô ta giậm chân: “Sao tôi biết lại thành như thế này chứ? Cô ta vốn là kẻ mềm lòng đến ngu muội, là một kẻ tốt bụng đến mù quáng. Nếu như cô ta biết tôi bị bắt cóc, không thể nào lại lạnh lùng như thế được!”
“Vậy… bây giờ?” Thẩm Minh Viễn bối rối nhìn điện thoại: “Không phải cô nói lừa cô ta ra ngoài sau đó giết đứa bé trong bụng cô ta, bây giờ cô ta không chịu ra thì phải làm thế nào?”
“Anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai!” Ôn Tình Noãn vơ lấy một cái cốc thủy tinh bên cạnh ném về phía cửa, cốc thủy tinh đập vào cửa phát ra tiếng động lớn, rơi xuống đất vỡ tan tành.
“Sao tôi biết được Lương Tiểu Ý lương thiện đến ngu ngốc kia hôm nay lại uống nhầm thuốc chứ? Nếu như trước đây cô †a gặp phải chuyện như thế này, chắc chắn cô ta sẽ vô cùng lo lắng, không nói hai lời mà một mình chạy đến đây cứu tôi ngay” Trong suy nghĩ của Ôn Tình Noãn, Lương Tiểu Ý chính là người như vậy. “Hồi bé tôi bị rơi xuống sông, cô ta không biết bơi mà còn ngu ngốc nhảy xuống sông cứu tôi nữa lài”
Ôn Tình Noãn nghĩ đến việc lần này Lương Tiểu Ý không rơi vào bẫy của mình, cô ta tức giận giãm chân bùm bụp.