Đột nhiên, cô không nhịn được nổi lên ý nghĩ tiêu cực, liệu rằng… thời điểm cô đáp ứng lời cầu hôn của anh, anh có thể bỗng dưng thay đổi ý định, sau đó sẽ đứng ở một bên, lạnh lùng cười cợt cô quá ngây thơ hay không?
Mà cái âm thanh vỗ tay chúc phúc xung quanh, có thể nào tại một khắc sau sẽ biến thành những ánh mắt xem thường đùa cợt, cùng lời nói cay nghiệt hay không?
Cô sợ hãi, thật sự rất sợ hãi! Lương Tiểu Ý cắn cắn môi, cô không biết mình có nói rõ ràng hay không, hoặc giả anh có nghe rõ hay không, trong lòng thấp thỏm không yên nhìn thoáng qua người đàn ông trước mặt.
Tô Lương Mặc yên tĩnh nghe Lương Tiểu Ý nói. Cô đang rất lo lắng, anh có thể nhìn ra được. Tuy nhiên, anh căn bản lại không có biện pháp nào trách cứ sự nhút nhát của cô.
Một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, là anh, anh chính là con rắn kia, đã làm cô đau đớn.
Anh vô cùng minh bạch cô đang sợ cái gì.
Ánh mắt Tô Lương Mặc một mực trói chặt người con gái đang thấp thỏm không yên trước mặt, con người hẹp dài lơ đãng nheo lại, đáy mắt hiện lên trầm tư, tâm mắt rơi trên mặt Lương Tiểu Ý.
“Anh đứng lên đi, mặt đất rất lạnh” Lương Tiểu Ý khẩn trương nói.
Anh rủ xuống bàn tay đang cầm hộp đựng nhãn, tựa hồ như đã thỏa hiệp, Lương Tiểu Ý thở dài một hơi, duỗi một bàn tay về phía anh.
Ánh mắt của anh, không có nhìn bàn tay ấy, mà một mực chăm chú quan sát khuôn mặt cô, đồng thời cũng duỗi bàn tay mình về phía cô, bàn tay của họ giao nhau tại một chỗ.
Đột nhiên!
Người đàn ông đang quỳ một gối kia bất ngờ nắm lấy tay cô, dùng sức kéo!
Lương Tiểu Ý không kịp kinh hô, cô trợn to mắt, người đàn ông dung nhan tuấn mỹ kia đang ở trước mặt cô, khuôn mặt nhanh chóng phóng đại, càng ngày càng đến gần… Lế nào sẽ phải bị “Mặt hướng đại địa xuân về hoa nở” sao? Lương Tiểu Ý hoảng sợ nhắm mắt lại!
Bên hông bỗng dưng có một cánh tay hữu lực quấn quanh, anh ôm lấy cô… vô cùng chặt!
Lương Tiểu Ý mở mắt, muốn trách cứ: “Anh làm gì..” Lời còn chưa nói hết, “Ahl” Cánh môi phấn nộn liên tục kinh hô, trời đất quay cuồng!
Anh một tay quấn quít vòng eo của cô, thuận thế xoay vòng một cái!
Một giây sau, chớt mũi tràn đầy mùi cỏ xanh thơm mát từ người anh, còn có mùi thuốc lá.
Ngã không đau… Lương Tiểu Ý mở mắt, phát hiện cả người bị anh ôm trong lòng, đang ghé vào trên ngực anh!
Về phần anh, giờ phút này đang nằm ngửa mặt lên trời giữa một biển hoa hồng trùng trùng điệp điệp được lót trên đường.
Cô ngẩn ngơ…. Oanh! Khuôn mặt tròn nhỏ lập tức ửng đỏ giống như mặt trời lúc hoàng hôn! Một đường đỏ thẫm cả hai bên tai, lan tràn xuống đến cổ.
Bốn phía mọi người đều kinh hô, nguyên một đám há to mồm, trợn to mắt nhìn xem một màn này!
Ah ah ahI Tô Lương Mặc thật bá đạo nha!
Tôi muốn được thay thế cô gái kia ah ah ah ah!
Các cô gái xung quanh, hai mắt đều phát ra ánh hào quang màu phấn hường, có người còn dùng tay che mặt, để kiềm chế tiếng kêu kích động của bản thân!
Bọn họ nhìn thấy cái gì vậy nè!
Đừng cản tôi, cứ để cho tôi hét lên đi!
Trong mắt mọi người là cảnh tượng: giữa một biển cánh hoa hồng, chàng trai đang ôm vòng eo của cô gái, thân mật ngọt ngào vô cùng.