Mục lục
Tổng tài lạnh lùng yêu phải em - Lương Tiểu Ý - Tô Lương Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 533


Đúng lúc này, điện thoại của Lục Trầm reo chuông, Lục Trầm bấm nghe, đưa điện thoại lên tai nghe người ở đầu dây bên kia báo cáo. Lục Trầm ngước đầu lên: “Lương Mặc, được rồi”


“Đi thôi” Tô Lương Mặc nheo mắt: “Có người phong tòa đường rồi, có gì muốn nói, có gì muốn đánh cũng sẽ không có người nào đến làm phiền chúng ta”


Nói xong, anh liếc nhìn cửa xe, chỉ cách hàng rào bảo vệ chưa đến nửa mét, anh đẩy cửa ra, đôi chân dài bước xuống xe. Cùng lúc đó Savvy cũng bước xuống xe.


“Lục Trầm, hai người họ, định đánh nhau sao?” Lương Tiểu Ý hỏi một cách hoang mang, một loạt chuyện vừa xảy ra khiến não cô chưa kịp phản ứng.


Nhưng lúc hai người họ xuống xe, Lương Tiểu Ý cũng hiểu được lời nói của hai người họ, hiểu hai người họ xuống xe chẳng phải việc tốt đẹp gì cả.


Lục Trầm lười biếng dựa vào ghế phụ lái, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt trắng toát của Lương Tiểu Ý: “Lương Mập, đã năm năm rồi, sao cô vẫn… ờ, phản ứng chậm như thế” Nể mặt Quân Hoa nên anh không muốn châm chọc bạn thân nhất của Quân Hoa.


Lúc này Lương Tiểu Ý hoàn toàn tỉnh táo: “Nhanh! Lục Trầm! Anh mau đi ngăn hai người họ lại!” Cô sốt sắng đẩy Lục Trầm, Lục Trầm lười biếng liếc nhìn hai người đàn ông ở bên ngoài, xua tay: “Tôi không đi” Từ chối rất thẳng thừng.


“Tại sao? Tô Lương Mặc không phải bạn của anh sao? Đây là đường cao tốc phải không? Có khi nào hai người họ đánh nhau không?”


“Tôi không đi” Lục Trầm chỉ trả lời một câu này.


“Tại sao?”


“Lúc này hai người đó đều mất hết lý trí rồi”


“Thế mới bảo anh đi ngăn lại đó” Lương Tiểu Ý hết nước hết cái thúc dục: “Mau đi đi!”


“Vậy càng không thể đi!”


“Lại là vì sao?” Lương Tiểu Ý không hiểu, Lục Trầm là bạn thân của Tô Lương Mặc, bạn thân đang mất lý trí, không phải nên đi khuyên ngăn sao?


“Tôi không đánh lại được.” Có ngu mới đi, anh ta làm sao đánh được hai người kia chứ. Hơn nữa hai người kia đều mất hết lý trí rồi, anh ta đâu có ngu mà đi đến làm bia đỡ đạn, lại còn là bia đỡ đạn của hai người.


Lục Trầm bĩu môi, liếc nhìn người phụ nữ đang rất lo lắng ở ghế sau… Lương Mập đáng thương, đến giờ vẫn chưa phát hiện ra, mọi chuyện đều là do cô.


Bên ngoài xe, Tô Lương Mặc và Savvy, bốn mắt nhìn nhau.


“Chuyện năm đó, tôi còn chưa tính sổ với anh, anh lại tự vác xác đến, bây giờ còn quyến rũ vợ của tôi, hận cũ hận mới tôi tính với anh cả một thể luôn!” Chính là tên khốn này lừa anh vợ anh chết, lừa anh để anh chôn vợ anh xuống hố. Chính là tên khốn này lừa anh năm năm, khiến anh suốt năm năm qua ôm rượu đi ngủ vì nhớ vợ!


Tên khốn! Hôm nay anh không đánh vỡ mặt tên này thì anh không phải là Tô Lương Mặc!


Sự nguy hiểm trong đôi mắt tối ngòm của người đàn ông dần lan tỏa ra xung quanh.


Savvy cười lạnh: “Anh còn có mặt mũi để nhắc đến chuyện năm đó sao? Tôi thấy xấu hổ thay anh” Nói đến đây, Savvy hận không thể lột da Tô Lương Mặc: “Một người phụ nữ tốt như Tiếu Ý, anh đối xử với cô ấy như thế nào? Vì cái người phụ nữ Ôn Tình Noãn kia, anh không ngại thôi miên chính mình rồi trao cho Tiểu Ý một tình yêu giả dối, không thể không nói thủ đoạn trả thù của anh đúng thật là cao tới mức không ai với tới, giống hệt với con người của anh!”


“Đó là chuyện giữa tôi và Tiểu Ý, đúng hay sai cũng không cần giải thích với người ngoài như anh” Mặt Tô Lương Mặc bình tĩnh không chút biểu cảm, nhưng tim như bị ai đó đâm dao vào, Lương Tiểu Ý… Người phụ nữ mà anh dùng cả cuộc đời để bảo vệ nhưng lại là người phụ nữ mà anh dùng cả đời để lừa dối và phản bội!


Đả kích ghê!


Hơn nữa, những lời đả kích này lại phát ra từ miệng của tình địch, thật là không vui chút nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK