Anh bấm gọi điện thoại, nhưng không có người nghe, tiếng chuông kêu rất lâu nhưng không có người nghe.
Tô Lương Mặc không bỏ cuộc, anh ta lại gọi lần thứ hai, nhưng tiếng chuông vẫn kêu rất lâu mà không có ai nghe máy.
“Lương Tiểu Ý đi Mỹ rồi, cô ấy không dùng số điện thoại trong nước nữa” Lục Trầm bóp trán, anh ta còn tưởng Tô Lương Mặc cần điện thoại làm gì, hóa ra là muốn gọi điện cho Lương Tiểu Ý, nhưng dường như trí thông minh của ông lớn này lại bị ba chữ “Lương Tiểu Ý” đánh mất hết rồi.
Tô Lương Mặc nghe thấy thế, anh liền dừng việc gọi điện thoại lại, vội vàng ngẩng đầu nhìn Lục Trầm: “Tớ muốn trong thời gian ngắn nhất, cậu tra ra s¿ n thoại ở Mỹ của Lương Tiểu Ý”
“Làm ơn đi, Lương Tiểu Ý bây giờ vẫn đang trên máy bay”
“Vì thế nên bây giờ cậu có thể đi sắp xếp việc này rồi đấy”
Anh bình thản nói, dường như anh lại quay lại trạng thái lạnh lùng lúc đầu.
Lục Trầm gật đầu: “Được, chuyện này tớ sẽ đi giải quyết ngay, để người của Vân Môn ở Mỹ chú ý đến động tĩnh của Savvy Wayne Klutz cùng Lương Tiểu Ý và hai đứa trẻ. Chỉ cần Lương Tiểu Ý xuống máy bay, họ sẽ bí mật bám theo” Tô Lương Mặc quay trở lại trạng thái bình thường, Lục Trầm rất nhanh cũng điều chỉnh lại trạng thái của mình, hai người giống như đang làm việc, phân rõ chủ tớ: “Cậu cần số điện thoại của Lương Tiểu Ý, nhất định trong thời gian nhanh nhất, tớ sẽ cho cậu đáp án.”
Tô Lương Mặc gật gật đầu.
Trải qua hơn mười mấy giờ đồng hồ ngồi máy bay, Lương Tiểu Ý và hai con đã xuống sân bay.
Xuống máy bay, Lương Tiểu Ý thở phào một hơi.
Lại một lân nữa đặt chân đến mảnh đất tự do này, cô thoải mái hít thở bầu không khí tự do ở mảnh đất này. Bầu không khí không có anh, dường như trở nên vô cùng trong lành.
Những nặng nề, mệt mỏi những tháng ngày gần đây dường như tan thành mây khói. Lương Tiểu Ý lần nữa cảm thấy, quyết định của cô là đúng đắn. Cô mỉm cười: “Cảm ơn anh, Savvy”
“Giữa chúng ta còn cần phải nói lời cảm ơn à?” Đôi mắt nâu của Savvy vô cùng ấm áp.
Trên máy bay có một đoàn bác sĩ trị liệu đi cùng, tất cả đều là những bác sĩ giỏi. Máy bay riêng của Savvy không chỉ †o, không gian rộng rãi, hơn nữa vì Đại Bảo sức khỏe yếu, cậu bị bệnh tim bẩm sinh, nên máy bay của Savvy đã sử dụng công nghệ hiện đại nhất, bình thường khi máy bay cất cánh sẽ có một áp lực nhất định, nhưng Savvy đã dùng công nghệ cao giải quyết vấn đề này.
Savvy đã xây dựng một không gian riêng cho Đại Bảo trên máy bay, Lương Tiểu Ý không biết những trang thiết bị tốn bao nhiêu tiền, nhưng cô biết chắc chắn một điều đó là không hề rẻ.
Đương nhiên không rẻ, không chỉ không rẻ, mà còn là vô cùng đắt.
Những trang thiết bị này đáng giá gân bằng một nửa giá trị tài sản của một công ty bình thường.
Hơn nữa, không phải cứ có tiền là có thể có trang bị được.
Trên thế giới này có rất nhiều điều không công bằng, chúng chỉ được cung cấp cho những người quý tộc thực sự.
Những hộ nhà giàu đừng có mơ. Cho dù là chính khách cũng chưa chắc đã có thể tận hưởng những điều này.
Đây chính là những lợi ích của quyền lực đỉnh cao đem đến.
Savvy là một người ấm áp, dịu dàng, anh ta cúi người ôm Tiểu Bảo lên.
Lương Tiểu Ý ngại ngùng, cô đưa tay định đón cậu, dáng người Savvy cao lớn, anh ta dễ dàng tránh được tay của Lương Tiểu Ý: “Tiểu Bảo cũng năm tuổi rồi, thằng bé ăn nhiều lắm, con lợn con này em không bế được đâu. Để anh là được rồi”
Tiểu Bảo xoa xoa đôi mắt ngái ngủ, “hư hư” hai tiếng, cậu bám lên đôi vai rộng lớn của Savvy, tiếp tục ngủ.
Lương Tiểu Ý chỉ đành cười ngượng ngùng, do chênh lệch thời gian, hai đứa bé vừa xuống máy bay liền buồn ngủ, điều này cũng không có gì là lạ.