Còn đám vệ sĩ của hai bên, cũng đồng thời tập trung tinh thần cao độ!
Lương Tiểu Ý bị kẹp ở giữa, sắc mặt cô vô cùng xấu.
Còn đám khách mời, coi như bọn họ đã nhìn được ra, hôm nay là trận đánh nhau giữa những người có máu mặt, đám người nhỏ bé bọn họ không có vinh hạnh được tham dự vào trận chiến này. Nhưng cũng may là, hai bên đều không có ý định hãm hại những người vô tội. Đương nhiên, ngoại trừ cô dulianna không biết trời cao đất dày là gì kia, ai bảo cô ta đi khiêu khích Tô Lương Mặc chứ.
Người có máu mặt đánh nhau, những người khác đương nhiên phải tránh xa ra.
Một núi không thể có hai hổ, Tô Lương Mặc và Savvy đánh nhau, đây là chuyện sớm muộn mà thôi.
“Hôm nay tao sẽ đưa người đi, vợ và các con tao, sao tao lại phải đưa cho mày? Mày muốn con thì tự mày đẻ đi, sao cứ phải cướp của người khác?”
Savvy nghe thấy thế liền bật cười: “Tô Lương Mặc, hôm nay là hôn lễ của tôi và Tiểu Ý, anh và Tiểu Ý đã ly hôn rồi” Nói cái gì mà vợ anh chứ?
Lương Tiểu Ý nghe hai người họ nói chuyện, mặt cô càng lúc càng khó coi, cô không phải đồ vật vô tri vô giác, không phải là đồ chơi để bọn họ tranh cướp.
Bỗng nhiên Tô Lương Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt anh xẹt qua một tia độc ác: “Nếu hai bên đã không ai chịu nghe ai, chỉ bằng cược một ván đi, mày dám không? Bên thắng có quyền quyết định. Thế nào?”
Nghe thấy thế, Savvy nhếch mày: “Cược thế nào?”
Đôi mắt đen sẫm của anh tối sâm, đôi môi mỏng nói ra một chữ: “Mạng.”
Đôi mắt nâu của Savvy chợt co lại, nhìn chằm chăm khuôn mặt không hề xao động của Tô Lương Mặc: “Anh muốn cược mạng như thế nào?”
Tô Lương Mặc giơ khẩu súng ngắn trong tay lên, ánh mắt khác thường nhìn thẳng về phía cơ thể cao lớn của Savvy ở đối diện: “Hai khẩu súng giống hệt nhau, một khẩu có đạn, một khẩu tháo hết đạn. Sẽ để cho bên thứ ba tùy ý sắp xếp, sau đó hai người chúng ta tự lựa chọn một khẩu. Mỗi người tự hướng nòng súng vào đầu mình. Đồng thời bóp cò”
Tô Lương Mặc vừa nói, vừa diễn tả, vô cùng hình tượng: “Một, hai, ba… Bùm!” Tiếng “bùm” này khiến trái tim Lương Tiểu Ý đana đứng bên canh chơt co rút lai Trong đôi mắt đen sãm của anh chỉ còn sự lạnh lùng: “Sau phát súng ấy, người chết rồi đương nhiên sẽ là kẻ thua. Kẻ còn sống là người chiến thắng duy nhất. Thế nào? Dám không?”
Đôi mắt đen của anh tối sầm, nhìn thẳng vào Savvy, tất cả đều là những tay bạc đang đánh cược mạng sống của mình.
Hai tay đang thõng bên người của Savvy nắm chặt thành nắm đấm, phát ra tiếng “răng rắc”, khuôn mặt sắc lẹm như dao xẹt qua một tia độc ác, anh ta nheo mắt lại, hỏi ngược lại Tô Lương Mặc: “Có gì mà không dám?”
“Điên rồi!” Lương Tiểu Ý nghe thấy Savvy đồng ý, cô bỗng nhiên mở trừng mắt, đôi mắt to tròn xẹt qua một tia kinh ngạc, cô không dám tin những gì đang diễn ra trước mặt mình. Cô chạy lên phía trước, nổi giận với Savvy: “Anh điên rồi à! Không được! Em không đồng ý!”
Savvy trước giờ vô cùng xem trọng Lương Tiểu Ý, nhưng giờ phút này, anh ta lại vô cùng trâm mặc, không hề để ý đến cô.
Lương Tiểu Ý thấy Savvy không để ý đến mình, cơn giận của cô không có nơi phát tiết, cô quay đầu, chạy về phía Tô Lương Mặc: “Tô Lương Mặc! Anh điên rồi! Mạng người vô cùng quý trọng, sao có thể lấy ra đánh cược được!”
Một cánh tay dài vươn ra, không ngờ anh lại đẩy cô ra: “Đây là chuyện giữa anh và Savvy Wayne Klutz, sớm muộn gì anh và hắn ta cũng sẽ có ngày này. Chỉ là xảy ra sớm hơn mà thôi”
Tô Lương Mặc nghiêm túc nhìn khuôn mặt tức giận của Lương Tiểu Ý, dường như anh muốn khắc ghi khuôn mặt của cô vào trái tim mình.
Loại trò chơi đánh cược tính mạng này, một khi đã bắt đầu, thì chỉ có 50% cơ hội sống sót.
Tô Lương Mặc nhìn Lương Tiểu Ý, đôi mắt đen sẫm vô cùng lưu luyến.
Còn Lương Tiểu Ý, dường như cô cảm nhận được ánh mắt của Tô Lương Mặc nhìn mình, nhưng cơn giận trong lòng cô không có chỗ phát tiết, cô không có tâm trạng để suy nghĩ xem, những tình cảm dạt dào trong ánh mắt của người đàn ông đối . Cô hung hăng quay đầu sang hướng khác, mũi cô hừ một tiếng bất mãn.