- Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương, các vị lãnh đạo, cũng không thể để thị trấn Tư Hà chúng tôi bỏ tiền chứ? Thị trấn chúng tôi nghèo rất nghèo đói, ngay cả chi phí lễ mừng hôm nay, đều dùng khoản còn lại của số tiền Tiếu Lão quyên góp xây dựng đường... Không có kinh phí, tôi lại không có cách nào triển khai công tác!
Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi liếc nhau, Trương Thắng Lợi cười nói:
- Kinh phí à, tài chính thành phố cấp cho cậu một bộ phận, sau đó huyện lại cấp một bộ phận, hơn nữa, có thể cân nhắc ở huyện cấp cho các cậu một chiếc xe để sử dụng!
- Nói như vậy, liền cảm ơn các lãnh đạo... Tôi nhất định sẽ nắm vững công tác, tranh thủ sớm ngày bắt đầu thu xếp khu kinh tế mới... Dù sao các vị lãnh đạo đều là người quản lý hậu cần của tôi, tôi có chuyện gì khó xử, đều sẽ mặt dày mày dạn tới tìm các vị.
An Tại Đào khép sổ con trên tay, đứng dậy đi rót thêm trà cho Trương Bằng Viễn, Trương Thắng Lợi và vài lãnh đạo.
- Tốt lắm, các đồng chí khác còn có lời nào muốn nói không? Không có, chúng ta liền tan họp!
Trương Bằng Viễn chậm rãi đứng dậy, giơ tay lên:
- Đồng chí Tiểu An, buông tay ra làm, công tác phải chủ động lớn mật, không thể chuyện gì cũng phải giao cho huyện và thành phố... Nếu không, chúng ta còn muốn cậu chuẩn bị xây dựng văn phòng Chủ nhiệm làm gì? Ừ!
...
...
Lúc An Tại Đào trở lại thị trấn vào chiều ngày hôm sau, Lương Mậu Tài đã để người làm tấm biển bên cạnh chính quyền Đảng ủy thị trấn, lại treo một tấm biển "Khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư hà chuẩn bị xây dựng văn phòng". An Tại Đào ở cửa liếc một cái, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Lương Mậu Tài này đích thực là một người rất biết đoán ý qua lời nói và săc mặt, ý thức phục vụ rất mạnh, ngày hôm qua hắn chỉ gọi một cuộc điện thoại trở về, để gã đặc biệt an bài người dọn phòng họp nhỏ của thị trấn ra, chuẩn bị bổ sung xây dựng văn phòng, cũng không có nói muốn gã làm tấm biển, nhưng gã vẫn chủ động mà làm, hơn nữa hiệu suất còn rất cao, xem ra là để người ta làm suốt đêm.
Sau khi tin tức chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới truyền ra, mạch nước ngầm trong huyện Quy Ninh lập tức bắt đầu khởi động. Cùng lúc, các cán bộ xã Lăng Nam, xã Điếm Tử đều hoạt động khắp nơi, ý đố chiếm cứ một ví trí tương có cấp bậc tương đối trong bộ máy khu kinh tế mới, hoặc là chuẩn bị điều đến ban ngành khác ở huyện, về phương diện khác, sau khi tin tức truyền ra, chuẩn bị xây dựng nhân viên văn phòng, cũng khiến cho một số người có lòng từ huyện tới cơ quan mơ ước, đây chính là một "chức quan béo bở", có thể tiến vào văn phòng chuẩn bị xây dựng này, cho dù làm một cán bộ bình thường, tương lai đợi sau khi khu kinh tế mới chính thức treo biển thành lập, cũng sẽ có một vị trí không tồi.
Suốt một buổi tối, rất nhiều lãnh đạo ở huyện đều gọi điện cho An Tại Đào, ý đồ an bài người thân hoặc đơn vị liên quan của mình vào văn phòng chuẩn bị xây dựng. An Tại Đào không chịu được phiền, cuối cùng đành phải tắt di động, rút dây điện thoại trong nhà, mới tính toán yên tĩnh lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Đối với lựa chọn nhân viên văn phòng chuẩn bị xây dựng, An Tại Đào đã sớm có lựa chọn trong lòng. Hắn tính toán chọn lựa vài người từ thị trấn Tư Hà, tiếp theo lại chọn vài thanh niên mới hiểu nghiệp vụ quản lý từ các đơn vị ở huyện, cuối cùng mới thích hợp mà chiếu cố thân thuộc hoặc đơn vị liên quan của vài lãnh đạo ở huyện.
Nước trong quá ắt không có cá, nếu không chiếu cố một số quan hệ thích đáng, như vậy sẽ đắc tội rất nhiều người, văn phòng công tác chuẩn bị thành lập cũng không có cách nào triển khai. An Tại Đào hiểu rất rõ đạo lý này, tự nhiên sẽ hơi có biến báo. Chỉ có điều, hắn là một người rất có nguyên tắc, điều kiện tiên quyết là chiếu cố phải không ảnh hưởng đại cục và công tác. Ví dụ như vị trí nhân viên gõ chữ râu ria này, an bài vài người có quan hệ cũng không quan trọng.
Cái gọi là văn phòng chuẩn bị xây dựng, thật ra chính là một hoạt động khởi động, hình thức ban đầu của cơ chính chính phủ nhỏ. Nhân tài các mặt đều cần, vừa phải có nhân tài quản lý, cũng cần có nhân tài chuyên nghiệp các lĩnh vực kỹ thuật, nhân viên không thể nhiều quá nhưng cũng không thể ít quá.
Suy nghĩ một chút, trải qua suy xét cẩn thận, hắn quyết định tạm thời để Lương Mậu Tài chủ trì công tác chính quyền trấn. Để Trương Khuê tạm thời chủ trì công tác Đảng ủy, điều động Tôn Hiểu Linh đảm nhiệm Phó Chủ nhiệm văn phòng chuẩn bị xây dựng, trợ giúp công việc của hắn. Kinh nghiệm công tác cơ sở của Tôn Hiểu Linh phong phú, lại rất toàn diện, vừa có sự tinh tế của cán bộ nữ, lại có sự chất phác của đồng chí nam, có cô đến trợ giúp, công tác sẽ triển khai rất dễ dàng.
Ngay từ đầu, hắn vốn chuẩn bị điều động hai người Lương Mậu Tài và Tôn Hiểu Linh cùng tiến vào văn phòng chuẩn bị xây dựng, hai người này một người mạnh chuyên nghiệp, một người mạnh ý thức phục vụ, phối hợp lại chắc chắn sẽ chia sẻ rất nhiều công tác với hắn. Nhưng suy xét đến công tác hằng ngày của thị trấn, nếu Lương Mậu Tài cũng đi rồi, trong trấn chỉ còn lại hai người Trương Chí Dũng và Mã Hiểu Yến, cũng không thể tin tưởng, giao cho bọn họ vận hành chính quyền thị trấn bình thường, An Tại Đào căn bản không an tâm. Nếu chẳng may làm ra sai sót gì, sẽ khiến cho hắn rất bị động.
Dưới Tôn Hiểu Linh, Tiêu Lộ tính một, Trương Tịnh Tịnh tính một... An Tại Đào chậm rãi xác định 5 người. Mà tiếp theo, hắn còn cần quản lý hành chính, quy hoạch, dự toán tài vụ, xây dựng cơ bản, địa chất, nông lâm nghiệp nuôi trồng thủy sản, pháp luật và các nhân tài chuyên nghiệp lĩnh vực tương quan, những người này, lựa chọn từ các đơn vị ---- An Tại Đào đang trầm ngâm, lại nhận được điện thoại của Phó Tổng biên Báo chiều Đông Sơn Dịch Thần.
Lúc này nhận được điện thoại của Dịch Thần, dụng ý không cần nói cũng biết. Nhưng, sự trợ giúp của Dịch Thần đối với An Tại Đào rất lớn, vài lần hoạt động tuyên truyền Dịch Thần đều đưa ra không ít lực, người ta đạt đến một trình độ nào đó, hắn cũng không thể không suy nghĩ. Cho nên, biết Dịch Thần mang "thêm phiền toái" cho mình, hắn vẫn nhận.
- Cậu em, anh biết cậu bận rộn nhiều việc, anh cũng nói thẳng. Anh nghe nói các cậu chuẩn bị xây dựng một khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà phải không?... Cậu em, cho anh một chút mặt mũi, em họ Tào Tiểu Mai của anh làm việc tại đài truyền hình không thoải mái, cô ấy muốn tiến vào văn phòng chuẩn bị xây dựng của các cậu, cậu xem có thể hỗ trợ hay không?
Dịch Thần hơi ngượng ngùng mà cười ha ha:
- Anh rất rõ ràng, người tìm cậu khẳng định rất nhiều ---- cậu cũng không nên cảm thấy khó xử, có thể an bài thì an bài, không thể an bài mà nói cũng không cần miễn cưỡng, anh tuyệt đối không trách cậu, chúng ta vẫn là bạn tốt, sẽ không vì vậy mà ảnh hưởng cái gì.
An Tại Đào cười khổ một tiếng:
- Dịch Tổng, anh quả thật cho tôi thêm phiền toái rồi! Thôi đi, người khác nói tôi chắc chắn mặc kệ, nhưng chúng ta là bạn bè, anh không đơn giản mở miệng, nếu đã mở miệng, tôi sao có thể bỏ qua mặt mũi của anh? .... Ừ, chuẩn bị tốt cho em họ của anh, nhưng nhất định đừng lộ ra, qua hai ngày tôi sẽ báo một danh sách cho huyện.
Dịch Thần mừng rỡ, cười lên ha ha:
- Cậu em, có ý tứ, bạn tốt. Thật tốt, sau này có gì cần anh, có gì cần tuyên truyền dư luận, cậu cứ việc mở miệng!
- Tất nhiên, tại sao tôi lại khách khí với anh?
An Tại Đào cười cười, trong lòng thở dài một tiếng. Hiện giờ, làm gì còn có bạn bè thật sự thuần khiết, cái gọi là bạn tốt, cũng là thành lập trên cơ sở đôi bên đều có một chút giá trị lợi dụng. Nếu hiện giờ không phải hắn lăn lộn được "Bí thư Tiểu An" ở huyện Quy Ninh, mà là phóng viên nhỏ An Tại Đào của Báo Tân Hải Thần trước kia, liên hệ giữa hắn và Dịch Thần sẽ dần dần cắt đứt. Mà cũng đạo lý này, nếu Dịch Thần không phải cao tầng của truyền thông cấp tỉnh, An Tại Đào chắc chắn sẽ không bởi vì câu nói đầu tiên của gã mà quyết định an bài em họ gã vào văn phòng chuẩn bị xây dựng.
Dân chúng có một câu tục ngữ nói rất hay, bả vai không bằng nhau, không làm được anh em. Thật ra, không chỉ có bạn bè, ngay cả giữa thân thích, nếu địa vị và giàu nghèo cách nhau quá lớn, tuy rằng trên thể diện không có gì chướng ngại, nhưng thực tế sau lưng cũng cách một cái hào rộng.
Còn có một câu: người dùng loại để tụ vật lấy đàn để phân, cũng là đạo lý này. Ví dụ như quan trường, lãnh đạo cấp bậc nào có vòng tròn cấp bậc đó, anh không đủ cấp bậc thì căn bản không có khả năng tiến vào trong vòng tròn. Giữa các lãnh đạo đồng cấp, có thể nói chọc cười thậm chí trò đùa, nhưng đối mặt với cán bộ cấp dưới, toàn bộ lãnh đạo đều bưng cái giá tới.
Đáp ứng Dịch Thần rồi, cúp di động, An Tại Đào lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn xem đồng hồ trên vách tường, thấy mới hơn 3h, đã nối lại dây điện thoại trên bàn làm việc:
- Tiểu Lộ, cậu nhanh chóng thông báo Chủ tịch thị trấn Tôn, Bí thư Trương, Chủ tịch thị trấn Lương cùng bới Bí thư Lộ và Chủ tịch thị trấn Mã vài lãnh đạo này đến phòng làm việc của tôi, chúng ta sẽ mở hội nghị nhỏ.
- Được, Bí thư An, tôi lập tức thông báo.
Tiểu Lộ buông điện thoại, cũng không gọi điện, mà lần lượt đi các văn phòng làm việc gọi vài người Tôn Hiểu Linh tới đây.
Lương Mậu Tài là người thứ nhất đi vào, thấy gạt tàn thuốc lá của An Tại Đào tràn đầy thuốc, không khỏi nhíu mày, vừa cấm gạt tàn thuốc lá vừa nhỏ giọng nói:
- Xem Tiểu Lộ này, gạt tàn thuốc đã đầy, cũng không biết đổ đi cho ngài!
An Tại Đào cười cười:
- Tôi tự làm là được.
Lương Mậu Tài thở dài:
- Bí thư An, tôi nói ý thức phục vụ của những người trong văn phòng Đảng ủy này thật đúng là không được, tôi thấy tôi điều Tiểu Vương văn phòng UBND tới cho ngài được chứ?
Lương Mậu Tài cầm gạt tàn thuốc lá của An Tại Đào đi ra ngoài cửa, đối mặt gặp được Mã Hiểu Yến, thấy không ngờ Lương Mậu Tài tự mình đổ gạt tàn thuốc cho An Tại Đào, Mã Hiểu Yến không khỏi khinh miệt liếc gã một cái, khóe miệng nhếch lên, thầm nghĩ: làm cẩu nô tài lâu, thật đúng là đủ tiện!
Lương Mậu Tài là người khéo léo ra sao, một chút cảm xúc biến hóa rất nhỏ của Mã Hiểu Yến, gã xem ở trong mắt lại cười lạnh trong lòng, cũng không để Mã Hiểu Yến vào mắt, thần sắc thản nhiên mà đổ gạt tàn thuốc, sau đó liền đi nhanh lại, buông gạt tàn thuốc, thuận tay cầm lấy bao thuốc Trung Hoa An Tại Đào đưa, rút ra một điếu châm.
Lương Mậu Tài tài thông minh ở chỗ này, trước mặt An Tại Đào, cho tới bây giờ gã đều cúi khom người, bất kể khi nào. Mà ngay cả có người khác nói gã "Nịnh nọt", đầu tiên gã cũng sẽ hầu hạ lãnh đạo xong. Huống chi, gã cũng không cảm thấy phục vụ cho An Tại Đào sẽ làm thấp chính mình.
Phải biết rằng, Bí thư Tiểu An không chỉ là Bí thư Đảng ủy thị trấn, còn là ủy viên thường vụ Huyện ủy, đây chính là lãnh đạo còn kiêu ngạo hơn so với Phó Chủ tịch huyện bình thường. Mà hiện giờ, sắp được Thành ủy và UBND thành phố giao trọng trách, làm người đứng đầu chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới Tư Hà. Tương lai, ở huyện Quy Ninh, lực ảnh hưởng của Bí thư Tiểu An chắc chắn ngày càng lớn.
Lương Mậu Tài nhẹ nhàng quăng cái nhìn thị uy về phía Mã Hiểu Yến, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.
Mã Hiểu Yến ngồi trên sô pha, ánh mắt nhìn An Tại Đào hơi mê ly, thậm chí có thể nói, có một chút e ngại nói không nên lời. Tuy rằng cô đến thị trấn chỉ ngắn ngủn vài ngày, nhưng cô cũng cảm giác ra uy vọng thật lớn của An Tại Đào trong trấn, mà buổi sáng ngày hôm qua làm xong lễ mừng, Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố mang theo nhiều lãnh đạo thành phố tự mình tới tham dự như vậy, điều này cho An Tại Đào bao nhiêu mặt mũi? Không chỉ như thế, ngay trước mặt nhiều người ở huyện như vậy, Bí thư Thành ủy Trương công khai tuyên bố do An Tại Đào đứng đầu xây dựng khu kinh tế mới, điều này có nghĩa gì, Mã Hiểu Yến cũng không phải kẻ ngốc.
Cô hối hận vì ngày đó mình "Vờ ngớ ngẩn", lo lắng An Tại Đào sẽ hạn chế cô. Dù cho hai ngày này cô cũng cân nhắc, cô nghĩ tới chỗ dựa vững chắc Tôn Cốc ở trong lòng An Tại Đào căn bản không tính là cái gì. Tôn Cốc cũng như thế, huống chi là cô.
Nhưng An Tại Đào hiện giờ nào còn tinh lực suy xét chuyện của cô.
Tôn Hiểu Linh, Lão Lộ và Trương Khuê ba người gần như đồng thời đến, sau khi đều tự tìm chỗ ngồi xuống, Tôn Hiểu Linh mỉm cười nói:
- Bí thư An, ngài tìm vài người chúng tôi đến có phải có công tác quạn trọng nào muốn giao hay không?
An Tại Đào thở dài một cái:
- Các đồng chí, mở hội nghị đi. Hiện tại công tác khá nhiều, tôi cũng không nói lời khách sáo. Dựa theo tinh thần quyết sách của Thành ủy và UBND thành phố, do tôi đến dẫn dắt xây dựng khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà... Tôi chuẩn bị điều Chủ tịch thị trấn Tôn tiến vào đảm nhiệm Phó Chủ nhiệm văn phòng chuẩn bị xây dựng, đồng thời điều văn phòng Đảng ủy Tiểu Lộ, Trương Tịnh Tịnh và 4 đồng chí...
An Tại Đào vừa thốt lên xong, mấy người đều hơi kinh ngạc. Tôn Hiểu Linh cảm thấy hiện giờ mình là Chủ tịch thị trấn, chủ trì toàn bộ công tác chính quyền, chuyện tình văn phòng xây dựng này An Tại Đào chắc chắn sẽ không nghĩ tới cô, nhưng không nghĩ tới, người đầu tiên An Tại Đào nghĩ đến là cô. Bí thư Tiểu An tin tưởng, khiến nữ cán bộ thanh tú hơn 30 tuổi này hơi hưng phấn trong lòng, nhưng cô vẫn không quá yên tâm công tác thị trấn, chợt lại nhíu mày.
Trương Khuê, Lão Lộ và Mã Hiểu Yến cũng rất bất ngờ. Vốn bọn họ đoán người được lựa chọn làm Phó Chủ nhiệm văn phòng chuẩn bị xây dựng là Lương Mậu Tài, dù sao gần đây Lương Mậu Tài là người tâm phúc trước mặt An Tại Đào, xử lý rất nhiều công tác thay An Tại Đào.
Lương Mậu Tài hơi thất vọng, chậm rãi cúi đầu xuống. Tiến vào văn phòng chuẩn bị xây dựng công tác, cũng không có nghĩa sẽ miễn trừ chức vụ Phó Chủ tịch thị trấn, gã vẫn là Phó Chủ tịch thị trấn Tư Hà trước khi khu kinh tế mới thành lập, mà có thể tham gia vào công tác chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới sớm một chút, chắc chắn có trợ giúp cho sự phát triển sau này của gã.
Lương Mậu Tài thần sắc thay đổi, An Tại Đào thấy trong mắt, nhưng hắn chỉ thản nhiên cười, tiếp tục nói:
- Trong thời gian này, Chủ tịch thị trấn Tôn tạm thời không để ý công tác thị trấn được, Lão Lương, công tác hằng ngày của thị trấn liền giao cho anh và Chủ tịch thị trấn mã, anh cần phải để bụng.
Nói xong, chưa cho Lương Mậu Tài thời gian phản ứng, An Tại Đào lại giơ tay lên:
- Công tác Đảng ủy thị trấn, Bí thư Trương lo lắng nhiều, Lão Lộ trợ giúp ngài.
An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, liếc nhìn mọi người chung quanh một cái, khẽ mỉm cười:
- Mọi người có ý kiến gì không, có đề nghị gì, cứ việc đề xuất!
Vài người Tôn Hiểu Linh chậm rãi rời đi, thấy Lương Mậu Tài chậm chạp đi ra ngoài, An Tại Đào đột nhiên thấp giọng nói:
- Lão Lương, anh lưu lại ---- Lão Lương à, khu kinh tế mới chuẩn bị xây dựng công tác trọng yếu, công tác thị trấn cũng rất trọng yếu, tôi suy xét mãi, vẫn quyết định tạm thời để ah chủ trì công tác thị trấn, giao cho người khác, nói thật tôi cũng lo lắng!
Thấy thần sắc Lương Mậu Tài hơi đỏ lên, hắn lại cười:
- Anh không cần lo lắng vị trí của anh ---- tôi ở đây nói với anh một câu phát ra từ trong lòng, đồng chí trong thị trấn rất ủng hộ công tác của tôi, tôi xem trong mắt ghi tạc trong lòng... Anh buông lòng ra, làm thật tốt, chỉ cần tôi ở lại nơi này một ngày, tuyệt đối sẽ không để mọi người mất cương vị!