Cổ Trường Lăng cười:
- Chuyện này cũng không sao. Những đồng chí làm văn hóa của chúng ta dù sao thì kinh nghiệm cũng không đủ. Nếu ở trên cử đến một đạo diễn lớn thì rất tốt rồi. Chỉ có điều người này sau khi đến đây, đã đem toàn bộ phương án của chúng ta gạt sang một bên, nói là phải dựa theo ý nghĩ của cô ta.
An Tại Đào ồ lên một tiếng:
- Lão Cổ, ý của anh là gì?
Cổ Trường Lăng trong lòng cười khổ, thầm nghĩ: "Tôi đương nhiên là không muốn như vậy. Nhưng công ty Long Đằng là công ty bà xã Bí thư An, lại là người tài trợ cho hoạt động của chúng ta lần này. Tôi làm sao mà dám đắc tội chứ?
- Bí thư An, là như vậy, chúng ta nguyên bản chuẩn bị bữa tiệc tối cùng ngày, cũng muốn có một nghi thức nho nhỏ ngay từ đầu, trước khi Bí thư An tuyên bố tin tức rút lui huyện đổi thị thành công. Sau đó, Bí thư Thành ủy Trương và Chủ tịch thành phố Đông Phương hai vị lãnh đạo sẽ tuyên bố khai mạc. Nhưng người ta không đồng ý, nói chúng ta làm vậy thì chẳng ra cái gì, trừ phi chúng ta tự mình cử hành. Trình tự khai mạc trong bữa tiệc tối hoàn toàn loại trừ.
Cổ Trường Lăng lẳng lặng nhìn An Tại Đào:
- Bọn họ còn muốn gặp anh, Bí thư An. Tôi nghĩ như vậy đi, bữa trưa chúng ta mời Chủ tịch Hạ và một Phó tổng giám đốc đến tổng duyệt lại chương trình.
An Tại Đào cười:
- Được rồi, lão Cổ anh sắp xếp là được rồi. Nhưng tôi nói trước tôi không thể uống rượu thêm được nữa. Tôi vẫn còn chút say.
Cổ Trường Lăng cười ha hả:
- Bí thư An, chỉ là chút ý tứ thôi. Anh là chủ nhân, anh không uống rượu thì chỉ sợ là khách không hài lòng. Bên đó có phụ nữ thì bên chúng ta cũng phải có nữ đồng chí ra tiếp khách chứ. Chi bằng chúng ta cử Phó bí thư Khổng ra mặt một chút?
- Nữ sĩ?
An Tại Đào kinh ngạc một chút, cũng không để trong lòng, liền gật đầu:
- Được rồi, anh cứ đi gọi Khổng Lâm.
Bữa tiệc trưa được tổ chức tại khu kinh tế mới Tư Hà do tập đoàn Dân Thái chủ trì, diễn ra tại khách sạn làng du lịch Tư Hà. Khách sạn này dần dần thay thế được nhà khách Quy Ninh, trở thành một đơn vị ẩm thực lớn nhất, cao cấp nhất trong cả huyện.
Chỉ có điều, An Tại Đào vì tránh hiềm nghi, vẫn không đồng ý đãi những bữa tiệc công vụ của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện tại làng du lịch.
An Tại Đào và Khổng Lâm bước xuống xe, nhìn thấy tại bậc thang khách sạn làng du lịch, Cổ Trường Lăng và một đôi nam nữ đang đứng chờ đón hai người.
An Tại Đào liếc mắt một cái, không khỏi có chút sửng sốt. Cô gái đó không ngờ lại là con gái của Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi Trương Nhiên. Sau khi giúp đỡ Trương Thắng Lợi thoát khỏi nguy hiểm, An Tại Đào không còn cơ hội gặp qua cô gái có cá tính kia nữa.
Trương Nhiên cũng không phải là mỹ nữ xuất chúng. Dung nhan của cô không thể khiến cho người ta liếc mắt một cái là có thể tìm ra. Nhưng trên người cô lại toát ra được một khí chất khác thường. Cô đứng yên một chỗ, giống như có một cỗ hương thơm thơm mát lặng yên tỏa ra trong không gian, chậm rãi len vào tận trong lòng mỗi người.
Cô giống như một bông hoa mai nở rộ trong tuyết, điềm tĩnh tao nhã, bất kể có bao nhiêu người chăm chú nhìn vào cô.
Còn người đàn ông kia thì vóc dáng không cao, tuổi tác cũng khá lớn, tướng mạo bình thường, nhưng ngũ quan lại tinh tế, mang đến cho người ta một cảm giác điềm đạm, chắc chắn.
An Tại Đào tiến lên hai bước. Cổ Trường Lăng khẩn trương giới thiệu:
- Phó Tổng giám đốc Tổng, Giám đốc Trương, vị này là Bí thư An, còn vị này là Phó bí thư Khổng.
An Tại Đào cười, vươn tay về phía Trương Nhiên, ánh mắt ít nhiều có chút kinh ngạc và nghiền ngẫm:
- Trương Nhiên, không ngờ lại là cô. Tôi nhớ không lầm thì cô là giáo sư đại học và là nữ nhà văn. Sao lại đổi nghề làm đạo diễn?
Trương Nhiên sắc mặt hơi đỏ lên, nắm chặt tay An Tại Đào:
- Bí thư An, đã lâu không gặp. Ba của tôi vẫn thúc giục tôi mời Bí thư An đến ăn cơm, nhưng tôi vẫn ở tại Yên Kinh không có trở về. Hôm nay không nghĩ đến lại gặp Bí thư An ở đây. Thật là ngại quá.
Đối với việc cô đổi nghề làm nghệ thuật thì Trương Nhiên tránh nói đến. Chỉ có điều cười với An Tại Đào, nói tào lao vài câu , rồi bắt tay với Khổng Lâm.
Cổ Trường Lăng kinh ngạc nói:
- Bí thư An, anh quen với Giám đốc Trương à?
- Xin chào, Phó Tổng giám đốc Tống!
An Tại Đào vừa bắt tay Phó chủ tịch Tống do công ty Long Đằng cử đến, vừa liếc nhìn Trương Nhiên, cười ha hả:
- Đúng rồi, chúng tôi là bạn cũ mà. Đúng rồi, lão Cổ, anh còn không biết Trương Nhiên là con của Chủ tịch thành phố Trương sao?
- Ồ, hóa ra là con gái của Chủ tịch thành phố Trương. Tôi đã nói rằng gương mặt của Giám đốc Trương có chút quen thuộc mà. Haha!
Nghe nói là con gái của Trương Thắng Lợi, Cổ Trường Lăng có chút không ngờ. Tuy nhiên, thần sắc cũng không có gì thay đổi cho lắm. Dù sao Trương Thắng Lợi cũng đã nghỉ hưu. Nếu Trương Thắng Lợi vẫn còn đương chức thì lại là chuyện khác.
Bữa tiệc diễn ra không có nhiều biến đổi cho lắm. Tống Kiện là người của Hạ Hiểu Tuyết, tất nhiên là không dám ngỗ ngược trước mặt An Tại Đào. Trương Nhiên tuy rằng cũng có chút kiên trì nhưng An Tại Đào lại vừa đấm vừa xoa, thì cuối cùng cũng đồng ý yêu cầu nghi thức khai mạc trong bữa tiệc tối.
Lãnh Mai buổi chiều cùng ngày liền mang theo tổ công tác đến huyện Quy Ninh chiêng trống rùm beng triển khai công tác rút lui huyện đổi thị. Trong nháy mắt, mùng 8 cũng đã đến rồi.
Ngày mai cũng chính là ngày mùng 8, là một ngày lịch sử của huyện Quy Ninh trong năm mới. Buổi sáng là triển lãm bán hàng nông sản sinh thái và khai mạc hội chợ nông nghiệp sinh thái. Chủ sự là người của Ủy ban nhân dân huyện Quy Ninh và khu kinh tế mới Tư Hà. 7h tối, buổi văn nghệ chào mừng diễn ra trong bữa tiệc tối sẽ bắt đầu.
Bữa tiệc tối được cử hành tại sân vận động huyện Quy Ninh. Đài truyền hình CCTV đã cử đến mười mấy nhân viên. Đài truyền hình thành phố Phòng Sơn và tỉnh Đông Sơn hỗ trợ, trang bị thiết bị truyền hình trực tiếp tại sân vận động huyện Quy Ninh. Đồng thời CCTV còn có thêm hai MC, một nam một nữ. Nam tên là Á Long, nữ tên là Hiểu Mai đều là những người chủ trì tiết mục văn nghệ trên kênh truyền hình CCTV.
CCTV cử đến một lực lượng nhân viên lớn như vậy không thể không chứng minh năng lượng của Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc ở Yên Kinh thật lớn. Có lẽ An Tại Đào còn chưa hiểu hết được, nhưng trên thực tế Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc quản lý một tập đoàn tư bản, ở quốc nội người dân thường khó có thể nghĩ được.
Đương nhiên, tiền bỏ ra cũng không phải ít.
Trong đội biểu diễn, đa số đều là những ngôi sao ca nhạc trong nước và ở Hongkong, đều xuất thân từ công ty của Lưu Ngạn. Trước ngày 8, cùng với sự phối hợp của CCTV, đạo diễn Tổng và Giám đốc nghệ thuật Trương Nhiên đã tổ chức hai lần tập luyện các nhân viên.
Buổi chiều, Cổ Trường Lăng và Đồng Hồng Cương cùng nhau đi vào văn phòng của An Tại Đào.
An Tại Đào buông tờ văn kiện trong tay, cười nói:
- Lão Cổ, Chánh văn phòng Đồng, hoạt động và tiệc tối của ngày mai đã được chuẩn bị xong chưa?
Cổ Trường Lăng cười, cất cao giọng nói:
- Bí thư An, mọi việc đã được chuẩn bị xong, chỉ thiếu gió đông là có thể thổi lên mà thôi. Trong những ngày qua, tôi và Chánh văn phòng Đồng đã đến hiện trường xem mọi người diễn tập. Chính thức diễn xuất vào ngày mai hẳn là không phải vấn đề quá lớn.
- Bí thư An, ngày mai các lãnh đạo thành phố đến tham dự cũng đã được xác định.
- Ở tỉnh là Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Lưu Phương. Phó giám đốc sở Văn hóa. Ở thành phố là Bí thư Trương, Phó bí thư Tống, Phó bí thư Trịnh và một số lãnh đạo khác. Chỉ có Chủ tịch thành phố Đông Phương thì nói là bận họp ở tỉnh, nên chắc không đến được.
Đồng Hồng Cương khẩn trương đáp.
Đông Phương Du thật sự là không đến. An Tại Đào trong lòng mỉm cười.
Khi ba người đang nói chuyện với nhau thì Lãnh Mai gọi điện thoại đến. Thấy số Lãnh Mai thì An Tại Đào vội tiếp điện thoại:
- Tôi nghe đây!
Lãnh Mai thở phào một cái, dường như lấy lại bình tĩnh, bắt đầu nói chuyện:
- An Tại Đào, anh lập tức chuẩn bị một chút. Em vừa mới nhận được điện thoại của văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh. Thủ trưởng số hai ở tỉnh lâm thời quyết định, ngày mai cũng muốn đến tham dự hoạt động ở Quy Ninh. Anh nên chuẩn bị cho chắc chắn, em lập tức báo cáo lên Bí thư Trương và Chủ tịch thành phố Đông Phương.
Nói xong, Lãnh Mai vội vàng cúp điện thoại.
Không ngờ Chủ tịch tỉnh Trình Nguyên Cương cũng muốn đến tham dự? An Tại Đào hít sâu một hơi. Điều này quả thực có chút không ngờ.
Trước mắt An Tại Đào hiện lên một gương mặt thần sắc uy nghiêm, trong lòng đột nhiên nhảy dựng. Hắn vội lấy lại bình tĩnh, khoát tay:
- Lão Cổ, hoạt động ngày mai, Chủ tịch tỉnh Trình cũng muốn đến tham dự. Anh lập tức triệu tập các bộ môn liên quan, mở một hội nghị khẩn cấp, bố trí công tác hậu cần và công tác bảo vệ an toàn.
Thủ trưởng số hai ở tỉnh cũng đến! Cổ Trường Lăng hiển nhiên cũng rất khiếp sợ, hơi có chút sửng sốt, sau đó liền lập tức phục hồi lại tinh thần, rồi vội vàng cùng Đồng Hồng Cương bước ra khỏi văn phòng.
Sau khi Cổ Trường Lăng và Đồng Hồng Cương đi rồi, An Tại Đào trầm ngâm rồi gọi điện thoại cho Trần Cận Nam. Trong điện thoại, Trần Cận Nam không nói nhiều lắm, chỉ có điều dặn dò hắn những công tác cần làm để bảo đảm an toàn. Đồng thời nói cho hắn biết một số sở thích của Chủ tịch tỉnh. Ví dụ như thích ăn món gì, thích uống trà gì…. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Trần Cận Nam tuy không nói nhiều lắm nhưng cũng rất đầy đủ. An Tại Đào trong lòng giật mình, mơ hồ đoán được điều gì. Xem ra thì cha của mình sẽ còn tiến thêm một bước. Nói không chính xác là tiếp nhận lại vị trí nhân vật số hai ở tỉnh, Chủ tịch tỉnh Đông Sơn.
Trên thực tế cũng đang là như thế. Trình Nguyên Cương cũng đã đến thời điểm, cuối năm hoặc là đầu năm sẽ lùi về tuyến hai. Trung ương đã bàn qua vấn đề này với ông ta. Mà Trần Cận Nam gần đây cũng đã được trung ương gọi đến nói chuyện. Sự việc Trần Cận Nam tiếp nhận chức vụ của Trình Nguyên Cương trở thành Chủ tịch tỉnh cũng là chuyện ván đã đóng thuyền.
Chỉ có điều Trần Cận Nam đối nhân xử thế trầm ổn, cũng có thể nói là lòng dạ thâm trầm. Nếu sự việc vẫn còn chưa trở thành sự thật thì bản thân ông cũng không nói gì với con trai và người nhà.
Nhưng Trình Nguyên Cương thì trong lòng rất rõ ràng. Sắp lui về tuyến hai, Trình Nguyên Cương bắt đầu vì gia tộc của mình mà đưa ra quyết định. An Tại Đào là con trai riêng của Trần Cận Nam. Các lãnh đạo cao tầng ở Tỉnh ủy sớm biết được nhưng vẫn không công khai bí mật. Cho nên, nghe nói Quy Ninh sắp diễn ra hoạt động, Trình Nguyên Cương ngẫm nghĩ một chút, liền quyết định đến tham dự một chút, xem như nể mặt Trần Cận Nam.
Ông ta đã nể mặt Trần Cận Nam trước thì trong tương lai Trần Cận Nam chắc sẽ đáp lễ lại ông ta.
Đối với Trình Nguyên Cương và Trần Cận Nam những cán bộ lãnh đạo mà nói, chuyện này nói trắng ra là trao đổi lợi ích chính trị mà thôi.
Tin tức Chủ tịch tỉnh Trình sẽ đến Quy Ninh rất nhanh chóng lan ra. Trương Bằng Viễn cảm thấy bất ngờ. Sau khi nhận được điện thoại của Lãnh Mai, hắn khẩn trương gọi điện thoại cho các Ủy viên thường vụ khác, lập tức mời dự họp hội nghị thường vụ Thành ủy lâm thời, an bài bố trí việc tiếp đãi và công tác bảo vệ an toàn cho Chủ tịch tỉnh ngày mai.
Khi nhận được điện thoại của Lãnh Mai thì Đông Phương Du đang nằm trên sofa ở Thiên Nam xem TV. Cô ta làm gì mà đi họp ở tỉnh, chỉ là nhân cơ hội tránh về nhà nghỉ ngơi mấy ngày mà thôi. Mục đích của cô là không muốn đến tham dự hoạt động ở Quy Ninh. Cô thật sự không muốn thấy gương mặt đẹp trai nhưng mang theo một chút khinh miệt của An Tại Đào.
- Chủ tịch thành phố Đông Phương, tôi vừa mới nhận được điện thoại của văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, thông báo ngày mai Chủ tịch tỉnh muốn đến tham dự hoạt động ở huyện Quy Ninh. Bí thư Trương bảo tôi khẩn cấp thông báo cho Chủ tịch thành phố Đông Phương.
Lãnh Mai vừa nói dứt câu, Đông Phương Du liền bật ngồi dậy, giọng nói khiếp sợ:
- Sao lại như thế? Một sự việc nhỏ ở huyện Quy Ninh mà kinh động đến thủ trưởng số hai ở tỉnh sao?
Lãnh Mai trong lòng thở dài, nhỏ giọng nói:
- Chủ tịch thành phố Đông Phương, đúng vậy, CCTV đã đến trực tiếp nơi diễn ra hoạt động. Đối với tỉnh chúng ta cũng là một hoạt động tuyên truyền, khả năng là khiến cho lãnh đạo tỉnh cảm thấy hứng thú.
Đông Phương Du đứng dậy, cầm điện thoại, ngây người một hồi:
- Được, tôi lập tức trở về thành phố ngay.
Đông Phương Du vội vàng lái xe của mình chạy về thành phố. Bí thư Thành ủy tham gia hoạt động, cô có thể lấy cớ đi họp để không tham gia. Nhưng nhân vật số hai của tỉnh là Chủ tịch thành phố đến thì cô làm sao mà dám không ra mặt tiếp đãi? Trừ phi cô không muốn lăn lộn trong quan trường nữa.
Hơn nữa, cô là do Chủ tịch tỉnh Trình một tay đề bạt. n tình đó cô làm sao dám quên.
Chủ tịch tỉnh Trình muốn đến Quy Ninh và Phòng Sơn, hệ thống công an và cảnh sát có vũ trang của huyện Quy Ninh bắt đầu khẩn trương điều động. Dưới sự chỉ huy trực tiếp của Trương Bằng Viễn, cục Công an thành phố Phòng Sơn cử ra một trăm cảnh sát, chi đội cảnh sát có vũ trang Phòng Sơn thì phái ra một trung đội cảnh lực đặc biệt. Tổng cộng hơn hai trăm người tiến đến Quy Ninh, cùng với công an huyện Quy Ninh phối hợp thực hiện, tiến hành kiểm tra an toàn những khu vực mà Chủ tịch tỉnh có khả năng đi qua.
Bởi vì Chủ tịch tỉnh đột nhiên muốn đến, nguyên bản cuối buổi sáng ngày mai sẽ khai mạc hội chợ và triễn lãm bán hàng nông sản sinh thái thì bây giờ đổi thành đầu giờ sáng. Dù sao thì Chủ tịch tỉnh Trình muốn đến nhanh thì cũng phải mất hơn hai giờ.