Phần đông cao quản, cổ đông và công nhân viên chức của tập đoàn Vân lan đột nhiên nhốn nháo cả lên, không ngừng đề xuất thẩm định lại phương án tổ chức lại tài sản cho tập đoàn Vân Lan. Đồng thời, còn có người tỏ ra nghi ngờ thực lực của tập đoàn Dân Thái khi tham gia tổ chức lại tài sản, cho rằng tập đoàn Dân Thái không có năng lực lớn để có thể nuốt chửng toàn bộ tập đoàn Vân Lan.
Nhiều người trong phòng họp lớn tiếng ồn ào khiến cho Lộ Binh nét mặt hiện lên chút xấu hổ và phức tạp, dùng sức xoa tay mà không biết phải làm sao.
Triệu Hỉ Luân chen vào đám người, bỏ qua Lộ Binh, trực tiếp nhìn Tiết Lợi Binh cất cao giọng nói:
- Tiết tổng, phương án tổ chức lại này có chút vấn đề. Tôi cho rằng phải ngừng việc ký kết hiệp nghị, tiến thêm một bước hoàn thiện lại. Nếu không, thì lợi ích của tập đoàn Vân Lan cũng như là của toàn thể cán bộ công nhân viên sẽ không được đảm bảo. Tôi là cổ đông thứ nhất của tập đoàn, tôi kiên quyết phản đối việc tổ chức lại lúc này đây. Tôi sẽ không ký tên.
Những người khác của tập đoàn Vân Lan cũng lớn tiếng phụ họa:
- Chính là như vậy, ngàn vạn lần không thể qua loa. Phương án định giá tài sản của thành phố đối với chúng tôi vẫn còn thấp. Nếu muốn tiến hành tổ chức lại tài sản, thì phải tiến hành định giá lại một lần nữa tài sản của công ty chúng tôi. Nếu không chúng tôi kiên quyết phản đối lần tổ chức lại này.
- Kiên quyết phản đối!
- Kiên quyết không thể bán tài sản của công ty. Hai chục ngàn công nhân viên của tập đoàn Vân Lan tuyệt không đồng ý.
Mồm năm miệng mười lên án công khai, Tiết Lợi Binh khó chịu quay đầu nhìn thần sắc đang phẫn nộ của Lộ Binh:
- Lộ tổng, thật ngại quá, không thể nghĩ nó sẽ thành như vậy. Chúng ta xin chỉ thị của Phó chủ tịch thành phố An chứ?
Lộ Binh không kìm nổi giận dữ, liếc mắt nhìn mọi người:
- Tài sản định giá thấp? Phương án tổ chức lại có vấn đề? Như vậy thì trước đây các người làm gì? Sao không sớm đề xuất đi? Hiện tại đã đến lúc quyết định thì các người lại nhảy ra ồn ào, không để yên. Thật sự là buồn cười! Thôi đi, nếu các người muốn tiếp tục thảo luận, suy xét thì việc hợp tác giữa chúng ta ngưng lại.
- Các vị, tôi hiện tại đại diện cho tập đoàn Dân Thái trịnh trọng tuyên bố, chúng tôi rời khỏi việc tổ chức lại tài sản của tập đoàn Vân Lan.
Lộ Binh phẫn nộ phất tay bỏ đi.
Lộ Binh bước xuống lầu, chui đầu vào chiếc xe Mercedes Benz của mình. Sau khi bảo lái xe rời khỏi thì nhanh chóng gọi điện thoại cho An Tại Đào.
An Tại Đào đang ở trong phòng khách của tập đoàn Vân lan, đang cùng với Trưởng ban quản lý khu Cao cấp - Hiện đại Trang Ninh và lãnh đạo các bộ môn khác nói chuyện với nhau, cùng chờ đợi hiệp nghị ký tên của việc tổ chức lại tài sản, hồn nhiên không biết việc hợp tác giữa Dân Thái và Vân Lan đã hoàn toàn vỡ tan.
Đương nhiên, cảnh tượng trước mắt đã sớm nằm trong dự liệu của An Tại Đào.
Sau khi nhìn thấy số điện thoại của Lộ Binh, An Tại Đào lập tức nghe máy:
- Tôi là An Tại Đào.
- Anh bạn, phần trình diễn của tôi xong rồi. Phần còn lại là dành cho cậu đấy. Tốt lắm, cậu hiện tại chắc đang bận nhiều việc nên tôi không nói nhiều. Tôi trở về Quy Ninh đây. Nếu có thời gian thì ghé Quy Ninh, tôi bảo chị dâu cậu chuẩn bị mấy món, chúng ta cùng uống với nhau.
Lộ Binh nói xong thì mau chóng cúp điện thoại.
An Tại Đào khóe miệng nhếch lên, nhưng chợt lóe lên rồi biến mất, không ai chú ý đến.
An Tại Đào ồ lên một tiếng, cúp điện thoại, bỏ vào trong túi. Tiết Lợi Binh và Phó chủ nhiệm Ủy ban Giám sát Tài sản Nhà nước Mạnh Hi Thần đang cùng sóng vai nhau bước vào. Mạnh Hi Thần sắc mặt khó coi, còn Tiết Lợi Binh thì thần sắc xấu hổ, bất đắc dĩ.
- Phó chủ tịch thành phố An.
Tiết Lợi Binh nhỏ giọng nói.
An Tại Đào dùng ánh mắt nghiền ngẫm chăm chú nhìn vào y, rồi lại liếc mắt nhìn Mạnh Hi Thần. Mạnh Hi Thần khẩn trương tiến lên vài bước, kề vào bên tai An Tại Đào nói nhỏ tình hình.
An Tại Đào nghe mặt sắc mặt đột nhiên biến đổi, ra sức vỗ vào mặt bàn, phát ra một tiếng rầm. Tách trà trên bàn thiếu chút nữa là rớt xuống nền, nước trà trong tách sánh cả ra ngoài.
- Thật sự là càn quấy mà!
An Tại Đào bỗng nhiên đứng dậy, căm tức trách mắng Tiết Lợi Binh:
- Tiết Lợi Binh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các người nghĩ rằng đây là con nít tập chơi trò người lớn sao? Phương án thành phố đưa ra, trải qua thẩm nghị của ban Giám đốc, hội đồng cổ đông của các người, sao lại gần đến giờ ký hiệp nghị thì đột nhiên thay đổi? Tập đoàn Dân Thái là tập đoàn mà lãnh đạo thành phố ra sức giật dây bắc cầu mới mời đến được. Nhưng các người lại làm mất mặt người ta. Quả thật là rất buồn cười mà!
Trưởng ban Quản lý khu Cao cấp - Hiện đại Trang Ninh đang cùng với các cán bộ khác nhỏ giọng nghị luận thì đột nhiên bị An Tại Đào làm cho hoảng sợ, lập tức cùng nhau đứng dậy, xúm lại phía sau An Tại Đào.
Nghe xong lời nói của An Tại Đào, mọi người mới hiểu được chuyện gì xảy ra.
Trang Ninh cảm thấy giận dữ. Y không kìm nổi bước về phía trước, cả giận nói:
- Tiết Lợi Binh, các người đang làm gì vậy? Muốn tạo phản à? Làm sao mà có những cán bộ như các người? Thật sự là ông ta…
Trang Ninh đột nhiên im miệng, câu cuối thiếu chút nữa là phun ra ngoài.
Tiết Lợi Binh có chút vô lực bước lui về sau một bước. Là một người quản lý nhưng trong tay lại không có thực quyền của tập đoàn Vân Lan, trên danh nghĩa là người cầm lái, nhưng trong tình cảnh như thế này, y cũng chỉ biết cười khổ nói:
- Phó chủ tịch An, các vị lãnh đạo, thật là ngại quá. Cổ đông và hội đồng quản trị của tập đoàn cảm thấy phương án tổ chức lại có chút chi tiết cần phải tiến thêm một bước hoàn thiện.
- Vô nghĩa! Các người sao không sớm làm đi? Ở thành phố không cho các người thời gian thảo luận sao? Ở thành phố tôn trọng ý kiến và đề nghị của các người, luôn sửa lại phương án tổ chức. Lúc đó các người ở đâu? Đây là hành động gì của các người? Muốn áp chế Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố và khu Cao cấp - Hiện đại à? Vô tổ chức, vô kỷ luật, ngạo mạn! Trở mặt chẳng khác gì bọn lưu manh thổ phỉ cả.
Trang Ninh có chút phẫn nộ, không lựa chọn ngôn từ, khi nói chuyện giọng có chút run rẩy.
Y vốn nghĩ đến nếu chuyện này thành công thì đây cũng xem như là một chiến tích sâu đậm cho y. Đồng thời cũng khiến cho An Tại Đào vui vẻ, thành công trong việc dựa vào An Tại Đào. Nhưng không ngờ nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim.
Cái này gọi là ai có thể nhịn, ai không thể nhịn. Chú có thể nhịn nhưng thím thì không thể nhịn. Cán bộ lãnh đạo tức giận cũng có thể chửi chó má. Nếu không phải ngay trước mặt An Tại Đào là Phó chủ tịch thường trực thành phố thì Trang Ninh nhất định cũng sẽ chửi ầm lên rồi.
- Thật ngại quá, Trưởng ban Trang!
Tiết Lợi Binh cười làm lành.
- Được rồi, không cần làm ầm ĩ!
An Tại Đào không kiên nhẫn xua tay, trầm giọng nói:
- Tiết Lợi Binh, thật phương án có vấn đề sao?
- Tôi nghe nói Ủy ban Kỷ luật đã chuyển Tiết Đức Bản sang cho Ủy ban Kỷ luật thành phố xử lý, còn có người nói rằng Tiết Đức Bản chỉ vi phạm kỷ luật chứ không trái pháp luật, rất nhanh sẽ vô sự thoát thân. Cho nên, trên thị trường chứng khoán ngày hôm nay, cổ phiếu của tập đoàn Vân Lan liền nhanh chóng tăng vọt. Cho nên, các người liền cảm thấy nếu Tiết Đức Bản sắp được ra thì tập đoàn Vân Lan sẽ chuyển nguy thành an, liền không tổ chức tài sản lại. Có phải như vậy hay không?
An Tại Đào ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Tiết Lợi Binh.
Dưới ánh mắt lạnh lùng của An Tại Đào, Tiết Lợi Binh sắc mặt đỏ bừng, theo bản năng mà lui lại một bước, nhỏ giọng nói:
- Phó chủ tịch thành phố An, tôi….
An Tại Đào lãnh đạm cười, trầm mặc một chút rồi vung tay lên:
- Được rồi, nếu các người cho rằng phương án tổ chức lại có chút vấn đề, và nếu các người vẫn còn may mắn thì như vậy chuyện này trước hết hãy gác lại đi. Các đồng chí, chúng ta trở về thôi, chuyện hôm nay dừng ở đây.
An Tại Đào nói xong, nhìn Tiết Lợi Binh một cách khó chịu rồi bước ra khỏi phòng. Bành Quân khẩn trương xách cặp xách màu đen đi theo đằng sau An Tại Đào. Còn Trang Ninh và các cán bộ khác cũng khẩn trương theo sau.
An Tại Đào đi rất nhanh, khi mọi người đuổi theo kịp thì hắn đã bước vào thang máy. Trang Ninh rõ ràng nhìn thấy được, ở trong thang máy, trong nháy mắt, khóe miệng An Tại Đào bỗng hiện lên một chút ác nghiệt, khiến trong lòng y không khỏi run lên. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Lên xe, di động của Bành Quân vang lên, sau đó y quay đầu lại nói với An Tại Đào:
- Lãnh đạo, văn phòng Thành ủy thông báo, Bí thư Tống bảo anh nhanh chóng đến văn phòng của ông ta một chuyến, nói là ông ấy và Chủ tịch thành phố Đông Phương muốn nói chuyện với anh.
An Tại Đào ừ một tiếng rồi nói:
- Chúng ta trực tiếp đến Thành ủy đi!
Kỳ thật thì trước khi việc đàm phán giữa tập đoàn Dân Thái và Vân Lan bị thất bại, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cao thấp cũng đã truyền lưu một thông tin: Tiết Đức Bản rất nhanh có thể bình yên thoát thân. Tuy rằng bị kỷ luật Đảng xử lý, nhưng không có xử lý theo pháp luật, rất mau có thể "Đông Sơn tái khởi". An Tại Đào sở dĩ muốn cưỡng ép việc tổ chức lại tài sản của tập đoàn Vân Lan, là bởi vì muốn cho bạn của mình là tập đoàn Dân Thái mua lại với giá thấp. Lời đồn này nhanh chóng truyền đi rất mau, nhất là trong quan trường. Khi Lãnh Mai nghe được tin đồn này thì đã gọi điện thoại cho An Tại Đào, lo lắng hỏi.
- Sao lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy? Anh gọi hỏi chú Trần sao? Tiết Đức Bản rõ ràng đã phạm phải vấn đề nghiêm trọng, sao tỉnh lại gậy nâng lên nhẹ nhàng buông như thế?
Lãnh Mai nói rất nhanh:
- Có phải Tống Nghênh Xuân ở sau lưng giở trò hay không? Nghe nói là Tiết Đức Bản đã viết thư tố khổ lên lãnh đạo Tỉnh ủy? Kế tiếp anh sẽ làm gì bây giờ?
An Tại Đào nhẹ nhàng cười:
- Cứ để bọn họ gây sức ép đi! Còn về phần tin đồn này, theo thời gian sẽ trôi qua thôi. Không cần phải để ý tới.