Nhưng trên thực tế, An Tại Đào lại rất rõ ràng, người này một chút cũng không khiêm tốn, chẳng những không khiêm tốn, còn rất cao giọng cường thế, thích thể hiện làm náo động. Cái gọi là "khiêm tốn" chẳng qua là cố ý làm, ngàn vạn lần không thể bị loại "cố ý" này bịp mắt, giống như tên của ông ta, nhìn qua hơi ôn hòa mềm mại, nhưng trên thực tế ông ta rất cứng rắn.
Đối với người này, mặc dù An Tại Đào chưa tiếp xúc đối mặt, nhưng trong trí nhớ kiếp trước, Tống Nghênh Xuân ở trí nhớ trong đầu của hắn, chính là một cán bộ cấp sợ "am hiểu thể hiện và cực kỳ cứng rắn". Chẳng qua, lúc ở kiếp trước, trước khi An Tại Đào "tử vong", chức vụ cao nhất của ông ta là Phó Chủ tịch thường trực thành phố Lục Đảo, An Tại Đào nhớ rất rõ ràng, bởi vì ông ta thường xuyên xuất hiện trên truyền thông.
Đời trước chưa từng cùng xuất hiện một chỗ, đời này lại nhất định trở thành đối thủ trong số mệnh. Loại số mệnh tối tăm này, muốn trốn cũng trốn không được. Đây là tổng kết của An Tại Đào với Tống Nghênh Xuân sau khi hắn được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Phòng Sơn.
Thứ năm Tống Nghênh Xuân đến nhận chức, sáng sớm cuối tuần, Chủ tịch thành phố Đông Phương Du dẫn đầu, tổ chức một cuộc họp mặt cán bộ lãnh đạo trong phạm vi nhỏ, ủy viên thường vụ Thành ủy, thành viên bộ máy chính quyền thành phố, viện kiểm soát, lãnh đạo tòa án, Trưởng Ban Phó Trưởng Ban Thư ký chính quyền Thành ủy, trợ lý Chủ tịch thành phố, thủ trưởng đóng quân, thủ trưởng quân khu phân khu, nhân vật số một xí nghiệp lớn của tỉnh hoặc Trung ương trú tại Phòng Sơn, kéo tới hơn 100 người, coi như là toàn bộ thành viên xã hội thượng lưu khu vực Phòng Sơn, toàn bộ phải tới.
10h sáng hội nghị, nhưng An Tại Đào chạy tới tòa nhà Thành ủy lúc 9h, chuẩn bị tiếp xúc kết nối trước với Bí thư Tồng mới tới này.
Vốn 9h sáng thứ năm, tập đoàn năng lượng Phòng Sơn đăng ký công ty, phải cử hành một hoạt động lớn. Vốn định mời Chủ tịch thành phố Đông Phương Du, Phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm, Lãnh Mai tham gia, nhưng hiện tại Bí thư mới đến nhận chức, với An Tại Đào mà nói, ít nhất phải báo cáo cho Tống Nghênh Xuân một chút theo lễ tiết.
Lúc An Tại Đào tới nơi, văn phòng Tống Nghênh Xuân rộng mở, xa xa chợt nghe thấy bên trong có người nói chuyện.
Một người trẻ tuổi không cao để đầu ngắn, trên mặt đeo một cặp kính viền vàng, đi tới đối diện hắn, thấy An Tại Đào đi đến văn phòng Tống Nghênh Xuân, liền liếc mắt đánh giá hắn từ trên xuống dưới:
- Xin hỏi, anh tìm ai?
Người này dường như cũng khoảng độ tuổi An Tại Đào, chính là trong vòng 25-30 tuổi. Tuy rằng thần sắc của gã bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngạo ngễ nào đó, An Tại Đào chỉ thản nhiên liếc gã một cái, liền phán đoán gã là một thư ký lãnh đạo.
Thư ký cơ quan Thành ủy An Tại Đào đều rất quen thuộc, đương nhiên đám thư ký lãnh đạo thành phố cũng không ai lộ ra vẻ "kiêu căng" như thế trước mặt An Tại Đào… Như vậy xem ra, người này rất có thể là thư ký của Tống Nghênh Xuân mang theo từ thành phố Lục Đảo.
An Tại Đào nhìn gã một cái, giọng nói thản nhiên:
- Tôi tìm Bí thư Tống một chút.
- Ồ? Xin hỏi anh là đơn vị nào?
Người nọ nhìn An Tại Đào, rất có tư thế từ chối khéo:
- Bí thư Tống đang thương lượng cộng việc với Chủ tịch thành phố Đông Phương, hai lãnh đạo đang bận, một lát Bí thư Tống còn đang chuẩn bị họp, anh có việc mà nói trước tiên nói cho tôi một chút, tôi an bài cho anh.
Lời kia vừa thốt ra, chẳng khác nào tự báo thân phận. Là người thông minh, đều có thể nghe ra được, gã chính là thư ký bên người Tống Nghênh Xuân.
Nếu là cán bộ ban ngành bình thường ở thành phố hoặc khu huyện, quả thật sẽ cho vị thư ký của Bí thư mới này vài phần mặt mũi, bởi vì tạm thời còn không rõ "tính nết" của Bí thư mới, không ai lại đi đắc tội người bên cạnh lãnh đạo mới.
Nhưng An Tại Đào lại nhìn gã, chỉ khẽ mỉm cười, tiếp tục tiến về phía trước:
- Tôi cũng tìm Chủ tịch thành phố Đông Phương, vừa lúc báo cáo công tác với hai vị lãnh đạo một chút.
Người này đúng là Khương Khôm đảm nhiệm thư ký của Tống Nghênh Xuân ở Lục Đảo, theo ông ta hơn ba năm, rất được Tống Nghênh Xuân coi trọng, lúc này điều nhiệm Phòng Sơn, liền mang theo gã tới đây.
Cái gọi là trên làm dưới theo, cũng có cái gọi là phong cách lãnh đạo kiểu gì phong cách thư ký kiểu đó, bên cạnh Tống Nghênh Xuân cứng rắn, tự nhiên có một thư ký kiêu ngạo. Đương nhiên, dùng từ "kiêu ngạo" này để hình dung Khương Khôn, cũng hơi quá. Chẳng qua, Khương Khôn vẫn hơi kiêu ngạo.
Thấy An Tại Đào không nể mặt, hơn nữa nhìn tuổi của hắn, Khương Khôn phán đoán hắn cũng không phải cán bộ cấp bậc rất cao, vì thế sắc mặt liền trầm xuống, bước xéo qua, chắn trước mặt An Tại Đào:
- Lãnh đạo có việc, không thể quấy rầy, nếu anh có việc gấp, trước hết chờ bên kia, tôi đi xin chỉ thị của lãnh đạo, xem Bí thư Tống có thời gian hay không ---- anh ở đơn vị nào?
An Tại Đào nhíu mày, bị người này ngăn cản mãi, cũng cảm thấy hơi mất kiên nhẫn, liền trầm giọng nói:
- Anh tránh ra!
Ánh mắt của An Tại Đào rất lợi hại, uy thế nghiêm nghị, hắn nhìn thẳng Khương Khôn như vậy, khóe miệng phát tán ra hương vị hơi khinh thường nhàn nhạt.
Khương Khôn run lên trong lòng theo bản năng, nhường chỗ.
Còn chưa chờ gã phục hồi tinh thần lại, An Tại Đào đã rời đi nhanh, trong nháy mắt liền đứng ở của Tống Nghênh Xuân, dùng tay nhẹ nhàng gõ lên cửa phòng rộng mở.
Tống Nghênh Xuân đang nói chuyện với Đông Phương Du, thật ra hai người chẳng qua là thoáng kết nối một chút công tác, dù sao một người là lớp trưởng, một người là lớp phó, Bí thư mới đến nhận chức, với Đông Phương Du mà nói, tất yếu cần chủ động báo cáo công tác với Bí thư mới.
Tống Nghênh Xuân không tính quá cao, nhưng dáng người to lớn, tinh thần mười phần, tóc đen thùi sáng bóng được chải tỉ mỉ, thần thái phấn chấn, chỉ là màu da hơi đen.
Đông Phương Du thấy là An Tại Đào, hơi bất ngờ. Mà Tống Nghênh Xuân ánh mắt sáng ngời chăm chú nhìn An Tại Đào, thật ra ông ta nhận được An Tại Đào, tuy rằng chưa từng gặp mặt, nhưng từng nhìn thấy hắn rất nhiều lần trên báo chí.
Hơn nữa, trước khi đến Phòng Sơn nhậm chức, ở tỉnh, khi Bí thư Tỉnh ủy Tiếu nói chuyện với ông ta trong lúc vô tình còn nhắc đến An Tại Đào. Người trẻ tuổi có thể khiến Bí thư Thành ủy quyền cao chức trọng nói tới có ý tán thưởng, khẳng định là có vài phần lai lịch. Cho nên, Tống Nghênh Xuân liền âm thầm nhớ kỹ tên này trong lòng.
- Chào ngài, Bí thư Tống, tôi là…
An Tại Đào còn chưa nói xong, Đông Phương Du liền khẽ mỉm cười:
- Bí thư Nghênh Xuân, đây là đồng chí An Tại Đào tôi đã nhắc tới với ngài, trợ lý Chủ tịch thành phố, được Thành ủy và UBND thành phố ủy thác, trước mắt tạm giữ chức ở một doanh nghiệp, làm cho doanh nghiệp nhà nước sắp rơi vào đóng cửa này khởi tử hồi sinh… Trả giá cố gắng, làm rất nhiều công tác, rất không đơn giản!...
Trong khi Đông Phương Du giới thiệu, An Tại Đào đã mỉm cười đi vào.
Thấy An Tại Đào vươn tay với mình, Tống Nghênh Xuân cũng mỉm cười chậm rãi đứng dậy bắt tay với An Tại Đào, cười ha ha:
- Đồng chí Tiểu An, tôi ngưỡng mộ đại danh đã lâu rồi?! Hôm nay vừa thấy, quả nhiên là trẻ tuổi đầy hứa hẹn, tuấn tú lịch sự!
- Trước khi tôi đến, Bí thư Tỉnh ủy Tiếu còn nói với tôi, nói là Phòng Sơn chúng ta có một nhân tài ưu tú… Ha ha, tôi là bạn bè cũ với bố vợ cậu ---- Bí thư Thành ủy Hạ ---- tới, đồng chí Tiểu An, mời ngồi.
An Tại Đào mỉm cười, ngồi xuống, sau đó nói rõ ý mình tới đây.
Tống Nghênh Xuân trầm ngâm một chút:
- Theo lý, tôi vừa tới, công tác gì cũng không rõ ràng, hết thảy còn ở vào giai đoạn điều tra nghiên cứu. Nhưng, Chủ tịch thành phố Đông Phương cũng đã đặc biệt nói với tôi rồi, tập đoàn mọi người đăng ký mới này hơi đặc thù, không chỉ gách vác gas dùng cho cuộc sống sản xuất của cư dân toàn bộ thành phố, còn an trí một đám công nhân viên thất nghiệp. Ừ, tôi thấy như vậy đi, tôi sẽ tham gia lễ mừng hoạt động của mọi người, đồng thời trạm điều tra nghiên cứu đầu tiên sau khi tôi đến Phòng Sơn, cũng đặt ở đó của mọi người, cậu xem thế nào?
Tống Nghênh Xuân gật đầu, ở trong dự kiến của An Tại Đào. Ông ta mới dến, chắc chắn muốn mượn một tràng cảnh xuất hiện công khai, hoạt đông đăng ký mới đưa vào hoạt động của tập đoàn Năng Lượng Phòng Sơn chính là cơ hội tốt lắm. Nếu là xí nghiệp bình thường, ông ta chưa chắc sẽ đồng ý tham gia, nhưng Năng Lượng Phòng Sơn lại không phải xí nghiệp bình thường, là xí nghiệp thuộc ngành phục vụ công công, là cầu nối giữa chính phủ và thị dân, nhân cơ hội này tham gia hoạt động cũng tiến hành điều tra nghiên cứu đối với tình hình cung ứng gas của Phòng Sơn, triển lãm hình tượng thân dân cụ thể của ông ta với xã hội. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Đông Phương Du âm thầm ra hiệu với An Tại Đào, An Tại Đào lại làm bộ không thấy. Đông Phương Du thấy An Tại Đào giả bộ hồ đồ, trong lòng thầm hận, nhưng trên mặt lại cười khanh khách.
Ý tứ của Đông Phương Du là để An Tại Đào nắm chặt thời gian rời đi, cô còn có chuyện thương lượng riêng với Tống Nghênh Xuân. Nhưng An Tại Đào không có ý rời đi, ngồi ở đó, không ngờ lấy vở ra dựa theo đề cương bên trên, bắt đầu báo cáo công tác gần đây của hắn với Tống Nghênh Xuân.
Tống Nghênh Xuân mỉm cười, nhẫn nại nghe, thật ra một câu cũng nghe không vào.
Trong mắt Đông Phương Du, biểu hiện hôm nay của An Tại Đào hơi kỳ quái, theo lý hắn không nên như vậy… Đông Phương Du rất buồn bực, cũng cảm thấy hơi bất ngờ.
Cô lại không biết, chủ động tìm tới Tống Nghênh Xuân cũng báo cáo công tác sắp tới với với Tống Nghênh Xuân, là sáng nay Trần Cận Nam cố ý dặn An Tại Đào làm. Dụng ý chân chính của Trần Cận Nam là gì, An Tại Đào cũng không rõ ràng, lúc ấy hắn đang ở trên xe, cũng không có thời gian hỏi chi tiết.
Chẳng qua, An Tại Đào cũng mơ hồ đoán được vài phần, đây là tấm đệm nào đó vì việc hắn rời khỏi xí nghiệp dùng thân phận Phó Chủ tịch thành phố nhận lệnh đi cơ quan Trung ương thủ đô tạm giữ chức rèn luyện.
…
…
sau nửa giờ, thư ký Khương Khôn của Tống Nghênh Xuân đứng ở cửa, thấy Tống Nghênh Xuân và Đông Phương Du còn An Tại Đào ba người cười nói rời văn phòng, biết lãnh đạo muốn họp, liền vội vàng vào văn phòng của Tống Nghênh Xuân, cầm lấy chén nước cùng bản ghi chép hội nghị màu đen của Tống Nghênh Xuân, mang theo cùng đi.
Giờ phút này, thất An Tại Đào không ngờ nói cười với Tống Nghênh Xuân và Đông Phương Du, gã hơi giật mình trong lòng: Xem như vậy, người này hẳn là một cán bộ lãnh đạo không thấp, chẳng lẽ…
Trong đầu Khương Khôn đột nhiên hiện ra một cái tên, gã kinh ngạc trong lòng: trợ lý Chủ tịch thành phố An Tại Đào? Người kia nghe nói là cán bộ hậu bị bên trên bồi dưỡng trọng điểm? Ngươi trẻ tuổi lên chức giống như ngồi tên lửa?
Nhưng Khương Khôn không quá để ở trong lòng, dù sao một trợ lý Chủ tịch thành phố nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng đối với người tâm phúc bên cạnh Bí thư Thành ủy mà nói, cũng không tính là cái gì.