Lãnh Mai thờ ơ ngẩng đầu lên, nhưng bàn tày trắng nõn mịn màng lại lặng yên chuyển xuống dưới bàn.
- Tốt lắm, chúng ta họp.
Tôn Cốc liếc An Tại Đào một cái, quăng ánh mắt âm trầm về phía Lãnh Mai.
Hội nghị thường vụ hôm nay chủ yếu nghiên cứu công tác Đảng, tự nhiên do Bí thư Đảng Lãnh Mai tiến hành báo cáo công tác. Lãnh Mai nói tới một số hoạt động an bài trước ngày thành lập Đảng cộng sản Trung Quốc với Huyện ủy, đây đều là một số công tác chính trị lệ thường, các ủy viên thường vụ như nào lại phản đối. Mọi người đơn giản nâng tay, cũng tính toán là tập thể thông qua rồi. Xong rồi, Huyện ủy đóng dấu văn kiện lưu hành cơ quan Đảng toàn huyện.
Trong cuộc họp, An Tại Đào cũng thông báo một số công tác gần nhất của khu kinh tế mới Tư Hà. Nghe nói việc thu hút đầu tư của khu kinh tế mới Tư Hà đã có tiến triển thực chất, đã có vài xí nghiệp trong nước xác định sơ bộ ý đồ đến Tư Hà đầu tư với phía khu kinh tế mới, khuôn mặt âm trầm của Tôn Cốc hơi dịu đi.
Tiếp theo, ông ta lại nghe nói có xí nghiệp Hongkong mời khu kinh tế mới tổ chức đoàn thể tới Hongkong bàn luận hạng mục đầu tư, liền giật mình, vội vàng khoát tay áo:
- Bí thư An, cậu nhanh chóng đưa lên một phần tài liệu cơ bản của công ty Hongkong đầu tư này cho Huyện ủy...
- Bí thư An, có xí nghiệp lớn Hongkong đồng ý tới Tư Hà đầu tư. Đây không chỉ là việc vui của khu kinh tế mới, cũng là hạng mục kinh tế quan trọng của huyện chúng ta. Tôi thấy, vẫn nên do Huyện ủy và UBND huyện cùng khu kinh tế mới liên hợp tổ chức đoàn thể đi thì thích hợp, tôi tự mình dẫn đầu! Như vậy cũng có vẻ huyện chúng ta coi trọng, cũng là một loại tôn trọng đối với thương nhân Hongkong người ta...
Tôn Cốc nói nghe rất hay, do Bí thư Huyện ủy tự mình dẫn đầu, Huyện ủy và UBND huyện cùng khu kinh tế mới Tư Hà liên hợp tổ chức đoàn thể, quy cách khẳng định cao hơn một chút so với một mình An Tại Đào mang người của khu kinh tế mới đi; nhưng trên thực tế, ông ta muốn giọng khách át giọng chủ. Thu hút đầu tư là công tác của khu kinh tế mới, xí nghiệp Hongkong người ta nhìn trúng chính là khu kinh tế mới không phải huyện Quy Ninh của ông, Tôn Cốc ông xen vào làm gì?
Ai dẫn đội người đó là chính, nếu thật sự là Tôn Cốc dẫn đội, ông ta là Bí thư Huyện ủy, quyền đàm phán chắc chắn nằm trong tay ông ta. Mà như vậy, sau này nếu xí nghiệp Hongkong thật sự tiến vào đầu tư khu kinh tế mới Tư Hà, vậy hoàn toàn trở thành điểm sáng chiến tích của Tôn Cốc ---- ông ta tự mình dẫn xí nghiệp bên ngoài đầu tư mà!
Chủ ý này của Tôn Cốc, ai có thể không rõ.
Vài ủy viên thường vụ cười ha ha, đều tránh mắt đi, dù sao chuyện này không quan hệ với bọn họ, bọn họ mừng rỡ xem náo nhiệt. Mà Hạ Canh thì hơi căm tức, ông đang muốn mở miệng an bài một Phó Chủ tịch huyện tham gia đoàn đại biểu này của An Tại Đào, Tôn Cốc liền giành trước nói chặn lại.
Lãnh Mai lạnh nhạt ngồi đó, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua trên người mọi người, lúc qua An Tại Đào, hơi dừng lại một chút, một chút khinh miệt và khinh thường chợt lóe rồi biến mất trong đôi mắt sâu thẳm của cô.
An Tại Đào nhíu mày, thầm nghĩ người phụ nữ thối này rốt cuộc có tật xấu gì. Như nào dường như có cừu oán với mình vậy?
- Bí thư An?!
Tôn Cốc ho khan hai tiếng.
An Tại Đào khẽ mỉm cười:
- Bí thư Tôn, đây chỉ là ý đồ đầu tư bước đầu, xa xa còn chưa nói tới đầu tư. Ý kiến cá nhân tôi là, người khu kinh tế mới chúng tôi đi trước, nếu quả có bài bản, liền lập tức báo cáo với Huyện ủy và Thành ủy, đến lúc đó, Bí thư Tôn lại dẫn đội tới cũng không muộn!
Giọng An Tại Đào rất to, tất cả mọi người đều nghe ra được, hắn cố tình nhấn mạnh "Báo cáo Huyện ủy và Thành ủy", lúc này mới khiến Tôn Cốc đột nhiên chấn động, khôi phục tinh thần.
Chuyện tình đi Hongkong đàm luận hạng mục đầu tư cùng công ty Đầu tư Quốc tế phú Thành không phải là một chuyện nhỏ, An Tại Đào chắc chắn phải đồng thời báo cáo Thành ủy. Tuy rằng hành chính Khu kinh tế mới Tư Hà thuộc sở hữu của lãnh đạo huyện, nhưng bởi vì là khu kinh tế mới hành chính cấp Phó huyện, kỳ thật cũng nhận lãnh đạo trực tiếp của thành phố. Tương lai, chờ khu kinh tế mới Tư Hà phát triển lớn mạnh, thành phố chắc chắn sẽ trực tiếp nhét vào danh sách quản lý.
Mà trên thực tế, đây đích thực là suy nghĩ chân thật của Trương Bằng Viễn. Làm một nơi thí nghiệm chiến tích, nếu tương lai khu kinh tế mới Tư Hà "Thí nghiệm thất bại" thì thôi, dù sao một khu kinh tế mới ở huyện cũng không quan hệ, sẽ không sinh ra ảnh hưởng chính trị tiêu cực quá lớn; nhưng nếu khu kinh tế mới Tư Hà làm rất thành công, như vậy, ông ta có thể gióng trống khua chiêng mà đưa lên cấp, trực tiếp nhét vào nơi trực tiếp thuộc sự quản hạt của Thành ủy.
Cho nên, hiện giờ loại tình cảnh quan hệ giữa lãnh đạo với lãnh đạo khu kinh tế mới Tư Hà gặp phải, khá hàm hồ cũng khá tinh tế, nguyên nhân chủ yếu có hai: một là khu kinh tế mới Tư Hà là hạng mục công trình hcieens túc Trương Bằng Viễn tự tay nắm sau khi tới nhận chức, Bí thư Thành ủy coi trọng, tự nhiên ở ý nghĩa nào đó sẽ đồng nghĩa với Thành ủy và UBND thành phố coi trọng; mà về phương diện khác, bởi vì An Tại Đào tồn tại.
Hiện tại An Tại Đào là tâm phúc tuyệt đối đứng đầu của Trương Bằng Viễn, trình độ coi trọng hắn của Trương Bằng Viễn, khiến rất nhiều cán bộ thành phố vừa sợ vừa tức. Thậm chí trong rất nhiều trường hợp công khai, Trương Bằng Viễn không chút che dấu loại tán thưởng của ông ta đối với An Tại Đào. Làm thủ trưởng cao nhất của thành phố Phòng Sơn, Trương Bằng Viễn tỏ thái độ như thế hiển nhiên tiến thêm một bước nâng cao địa vị chính trị của An Tại Đào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Sở dĩ Trương Bằng Viễn coi trọng An Tại Đào, đương nhiên đầu tiên là bởi vì duyên cớ Trần Cận Nam, tiếp theo mới là năng lực của An Tại Đào. Điểm này, trong lòng vài lãnh đạo trung tâm của thành phố Phòng Sơn đều rõ ràng như gương. Mà cũng bởi như thế, Trương Bằng Viễn "tán thưởng" An Tại Đào "lộ liễu" như vậy, cũng không có làm cho lãnh đạo thành phố khác dám có lòng "phản nghịch" với An Tại Đào.
Nếu khu kinh tế mới Tư Hà không phải "nơi thí nghiệm" đầu tiên của Trương Bằng Viễn, nếu không có một lãnh đạo đặc thù như An Tại Đào, khu kinh tế mới này chắc chắn trăm phần trăm do hành chính huyện quản lý.
Chuyện trong quan trường chính là tinh tế như vậy.
Tinh tế tới nỗi chỉ có thể dụng tâm nghiền ngẫm, chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, nhìn như đơn giản, nhìn như thứ bề ngoài, một khi cẩn thận thăm dò mà đẩy ra ngoài, rất dễ dàng "mổ xẻ" ra nhiều thứ phức tạp rắc rối.
Sắc mặt Tôn Cốc ngưng lại, chợt hơi lộ ra một tia xấu hổ. An Tại Đào vừa nói như vậy, ông ta chắc chắn không thể tiếp tục dây dưa, nếu dây dưa tiếp, liền có nghĩa ông ta chuẩn bị tranh đoạt chiến tích với Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn. Đây là điều tối kỵ, ở thời khắc mấu chốt Trương Bằng Viễn muốn động ông ta, ông ta làm như vậy chẳng phải là tự tìm đường chết.
Ngay cả sau lưng ông ta có một lãnh đạo hậu trường, ông cũng không dám nổi lênbất cứ xung đột gì với Bí thư Thành ủy có thể quyết định vận mệnh con đường làm quan của ông, dù là loại xung đột này là "Vô hình".
Mà trên thực tế, sở dĩ gần đây Tôn Cốc ngày càng coi trọng khu kinh tế mới Tư Hà, cũng là hy vọng bởi vậy mình sẽ vẽ lên một dấu bút hồng chiến tích lên, làm cho lúc hậu trường sau lưng nói chuyện cho mình, ít nhiều có chút "sức mạnh".
Hạ Canh liếc An Tại Đào một cái, thấy hắn vẫn tươi cười bình thản, khóe miệng bĩu ra, sau đó quăng ánh mắt trào phúng về phía Tôn Cốc, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Chẳng qua, trong lòng Hạ Canh chợt dâng lên vài phần bất mãn. An Tại Đào vừa thốt ra lời kia, không chỉ có Tôn Cốc một cái tát vô hình, còn chặn miệng ông ta. Tôn Cốc cũng không thể đi, UBND huyện tự nhiên cũng không thích hợp xen vào một cước.
Tôn Cốc thở dài một cái, khoát tay áo, cố gắng cười nói:
- Như vậy cũng được, các câu mau chóng đi Hongkong, có tiến triển gì mới trước tiên báo cáo với Huyện ủy! Đồng chí An Tại Đào, đây là chuyện lớn liên quan tới phát triển kinh tế toàn huyện. Cậu nhất định phải đạt được hạng mục đầu tư này, dẫn xí nghiệp Hongkong rất có thực lực này tiến vào khu kinh tế mới.
- Tan họp đi.
…
…
Kết thúc hội nghị thường vụ, nhìn đồng hồ mới hơn 10h, An Tại Đào liền trực tiếp lái xe khỏi tòa nhà Huyện ủy, đi thẳng tới thị trấn.
Trước mắt khu kinh tế mới Tư Hà giống như là một động cơ lên đủ dây cót, vận chuyện tốc độ cao.
Công tác cực kỳ phức tạp, việc xây dựng của khu kinh tế mới đang khua chiêng gióng trống tiến hành, các hạng mục xây dựng phương tiện cơ sở cũng đang lục tục triển khai, khu vườn sinh thái công ty Dương Quang từng bước đi lên nề nếp, mảnh đất hai bên bờ sông Tư Hà từng bước biến thành phương án chi tiết… Bất luận chuyện gì đều cần nhân vật số một là hắn tới "Cầm lái", cho dù tâm thần hắn mệt mỏi muốn nghỉ ngơi một ngày, nhưng suy nghĩ một chút vẫn từ bỏ.
Hắn vừa mới lái xe tiến vào sân lớn, Lương Mậu Tài vừa lúc đi tới từ dưới lầu, thấy An Tại Đào liền cười tới đón, chào hỏi:
- Bí thư An!
- Lão Lương à, công tác chuẩn bị thế nào rồi? Báo cáo đã soạn tốt hay chưa? Còn có vấn đề chọn người…
Cho tới bây giờ An Tại Đào cùng Tôn Hiểu Linh, Lão Lộ và Lương Mậu Tài ba tâm phúc đều không nói lời vô nghĩa, cho tới bây giờ đều là gọn gàng dứt khoát. Ba người cũng sớm quen giọng điệu nói chuyện và tác phong công tác này của hắn.
Mà trên thực tế, từ sau khi theo An Tại Đào, hiệu suất công tác của ba người đã đề cao rất nhiều. Nhất là Lão Lộ vẫn quen kéo dài, lại thảy đổi rất nhiều. Chỉ cần chuyện An Tại Đào phân phó xuống, bọn họ đều hoàn thành trong thời gian ngắn nhất, cho dù là An Tại Đào cho kéo dài thời gian vài ngày.
- Bí thư An, báo cáo đã soạn tốt lắm, một lát sẽ đưa qua cho ngài.
Lương Mậu Tài cười ha ha, tiếp theo xấu hổ mà xoa tay, thấp giọng nói:
- Về phần chọn người, Bí thư An, tôi cùng Chủ nhiệm Tôn và Lão Lộ vài người thương lượng một chút, cảm tháy người thích hợp dường như cũng chỉ có một mình Mã Hiểu Yến. Năng lực giao tiếp của cô ta không tồi, trình độ Anh ngữ cũng rất tốt, dù sao cũng là tốt nghiệp đại học nổi tiếng ra… Người khác, cũng không thích hợp như cô ta.
- Cô tà?
An Tại Đào nhíu mày theo bản năng:
- Chúng ta nhiều người như vậy, lại không có một người tốt hơn cô ta? Lão Lương, chẳng lẽ Ban Xúc tiến đầu tư các anh không có sinh viên hiểu Anh ngữ?
- Có thì có, ha ha, chẳng qua, Bí thư An, ngài cũng biết, hiện giờ kỳ thật trình độ sinh viên cũng không ra sao… Tôi tìm thử vài người, bọn họ đều không được!
Lương Mậu Tài gãi đầu:
- Nhưng Bí thư Mã thật sự lưu loát, nghe nói còn đạt được giải thưởng trong trận đấu diễn thuyết Anh ngữ Thành Đoàn.
An Tại Đào ồ một tiếng, khoát tay áo:
- Vậy để cô ta đi.