Khi máy bay tới sân bay Moskva, đã gần 5h chiều, Moskva lúc này, gần chạng vạng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Xuống phi cơ, một cỗ không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng quét qua mặt, An Tại Đào nắm chặt áo gió trên người, thầm nghĩ nhiệt độ không khí quả nhiên rất thấp, lúc này mới cuối tháng chín, trong nước còn có thể mặc áo phông cộc tay, nhưng ở đây lại phải mặc áo gió dày, nhất là lúc sáng sớm tối muộn này.
Karina cũng thay một chiếc áo khoác màu trắng sữa, rất xứng với dáng người đẫy đà thon dài của cô. Ra sân bay, cô duyên dáng đi về phía trước, vài người nước R ăn mặc không tầm thường nhìn cô, tới đón, hiển nhiên là người đón cô.
Karina kéo hành lý đi về phía trước vài bước, nhưng đột nhiên dừng bước lại, quay đầu khoát tay áo với An Tại Đào phía sau. Chờ ba người An Tại Đào đi tới, Karina cười vươn tay ra, khẽ nói:
- Quan ngoại giao tiên sinh, hoan nghênh ngài tới Moskva! Nếu ngày mai ngài có thời gian mà nói, tôi mời ngài ăn cơm, ăn đồ ăn Nước Nga chính tông.
An Tại Đào cười cười:
- Cảm ơn, chẳng qua, có thể tôi không có nhiều thời gian trống lắm.
Karina cười hì hì:
- Tốt lắm, gặp ại, có rảnh tôi sẽ liên hệ với ngài.
- Ha ha.
An Tại Đào chỉ nhẹ nhàng cười, vẫy tay chào từ biệt Karina, không nói gì thêm.
Trong mắt hắn, gặp gỡ bất ngờ trên phi cơ này, chẳng qua là một nhạc đệm nho nhỏ, rời sân bay, mọi người đều bận rộn, thân tha hương nước khác, tương lai căn bản không có khả năng có cơ hội gặp lại.
Karina được người đón đi, nhưng Đại sứ quán trú tại Nước Nga tới đón ba người An Tại Đào lại chậm chạp không đến. An Tại Đào nhìn sắc trời, không khỏi nhíu mày. Phùng Thanh và Tôn Kế Hồng cũng hơi kinh ngạc, tại sao Đại sứ quán còn chưa phái người tới đón chứ?
Phùng Thanh cười ha ha:
- Chủ nhiệm An, nếu không để tôi nghĩ biện pháp liên hệ phía Đại sứ quán một chút? Chắc chắn người tới đón chúng ta xảy ra bất ngờ trên đường!
An Tại Đào cười cười:
- Hay là chờ chút đi.
Đang nói, hai người thanh niên gương mặt phương đông trẻ tuổi giơ một biển "Đại sứ quán Trung Quốc trú tại Nước Nga", vội vàng chạy vào, xuất hiện trước mắt ba người.
...
...
Tới đón ba người là quan ngoại giao hạ tầng, một người là Thư ký tam đẳng Tần Thành Lượng, một là nhân viên bình thường đi thep Trương Lập Bình.
Thư ký nhất đẳng, Thư ký nhị đẳng và Thư ký tam đẳng trú ở Đại sứ quán, người bên ngoài nghe thấy, sẽ lẫn lộn với thư ký đi bên người thủ trưởng chính phủ, hoặc là thư ký nhỏ làm việc trong phòng Tổng Giám đốc hoặc Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty lớn, thật ra không giống, đây hoàn toàn là hai khái niệm.
Bình thường mà nói, Thư ký nhất đẳng là cán bộ nghiệp vụ trọng yếu, ở Đại sứ quán bậc trung, Thư ký nhất đẳng thường phụ trách công việc nghiệp vụ trọng yếu, hoặc là người phụ trách một Phòng, can thiệp một số công việc đối ngoại có tính chính trị hoặc công việc. Thư ký nhất đẳng trong Đại sứ quan bậc trung có khi có thân phận nhân vật số 2. Thư ký tam đẳng phần lớn là cán bộ công tác sự vụ, làm một nghiệp vụ cụ thể, rất ít cơ hội can thiệp đối ngoại một mình, là quan ngoại giao trẻ tuổi thăng tiến hoặc một bậc thang quan trọng trong học tập. Thư ký nhị đẳng là xem giữa hai người trên, hiển nhiên gánh vác nhiệm vụ quan trọng hơn so với thư ký tam đẳng, số lần công việc can thiệp đối ngoại các sự vụ cũng nhiều hơn một chút.
…
…
Sắc mặt An Tại Đào bình tĩnh như thường, nhưng sắc mặt Phùng Thanh và Tôn Kế Hồng lại không tốt thế nào. Ba người bọn họ là thành viên tổ công tác tới từ quốc nội, mà An Tại Đào lại là cán bộ cấp Phó Giám đốc Sở, công sứ đặc phái hàm tham tán, dựa theo lẽ thường, Đại sứ quán trú ở nước Nga tất nhiên không cần Đại sứ Tạ Á Ninh đích thân tới, nhưng cũng có thể phái một tham tán chính vụ hoặc thư ký nhất đẳng cấp bậc tương đương tới đón, như vậy mới phù hợp quy củ.
Nhưng người tới dĩ nhiên lại là hai nhân viên công tác bình thường, quả thực là buồn cười! Không cho An Tại Đào thể diện, chính là không cho hai người thể diện, không cho tổ công tác thể diện, trong lòng hai người rất không thoải mái.
Phùng Thanh và Tôn Kế Hồng liếc nhau một cái, lặng lẽ nhìn sắc mặt An Tại Đào, thấy thần sắc hắn như thường, liền miễn cưỡng cười, đi theo đám người An Tại Đào lên xe bus Đại sứ quan phái tới, rời khỏi sân bay Moskva chạy như bay vào Đại sứ quán trung tâm thành phố.
Có chuyện khác thường!
An Tại Đào nhìn các kiến trúc của Moska và tràn đầy phong tình nước Nga trong màn đêm nặng nề, trong lòng hơi ngưng trọng. Đường cái Moskva rất rộng lớn, trên đường từ sân bay tới nội thành rất ít xe, cho nên lái xe đi theo Trương Lập Bình lái xe nhanh như bay.
Đầu tiên An Tại Đào thanh tỉnh mà ý thức được, có lẽ xảy ra chuyện gì, nếu không mà nói, phía Đại sứ quán không thể như vậy. Hắn tin tưởng, không cần nói hắn là "Đặc phái viên" tới từ trong nước, ngay cả thân phận Phó chánh văn phòng Văn phòng Bộ Ngoại giao của hắn, Đại sứ Tạ Á Ninh trú tại nước Nga cũng không dám chậm trễ. Phải biết rằng, Tạ Á Ninh chẳng qua là cán bộ cấp Giám đốc Sở.
Tuy Đại sứ trú tại nước Nga luôn là Đại sứ cấp Thứ trưởng, nhưng Tạ Á Ninh mới được đề bạt, tạm thời cấp bậc hành chính còn chưa tăng lên. Ngay cả Tạ Á Ninh không tự mình tới đón, nhưng ít nhất cũng sẽ phải một công sứ tới đây. "Thất lễ" như vậy tất có nguyên nhân khác.
Quả nhiên, trên xe, thư ký tam đẳng Đại sứ quán Tần Thành Lượng liền vội vã giới thiệu một chút thế cục khẩn trương hiện giờ với ba người.
Hơn một giờ trước, Bộ Nội vụ nước Nga đột nhiên xuất động rất nhiều cảnh sát, lấy lý do văn kiện khai báo không hợp pháp của thương nhân giày Triết Châu, tiến hành kê biên tai sản đối với một kho hàng của thương nhân người Hoa tại Moskva, cũng giam lại một bộ phận thương nhân người hoa chống lại kê biên tài sản. Đây là lần thứ ba phía nước Nga kiểm tra và ngăn cấm hàng hóa bên ta, tình thế chợt khẩn trương lên, sóng gió lại nổi.
Tuy rằng nước Nga kê biên tài sản thương nhân người Hoa cũng không hiếm thấy, nhưng mật độ năm nay rất lớn, cường độ mạnh hơn, tần suất cao hơn, vượt xa năm vừa rồi, gần như trở thành tai nạn của thương nhân người Hoa ở Moskva.
Không chỉ như thế, khuynh hướng kê biên tài sản thương nhân người Hoa của nước Nga là theo hướng giày da, tiểu thương phẩm và các loại lĩnh vực mở rộng, đây là một dấu hiệu cực kỳ nguy hiểm. Bất kể là thương nhân người Hoa ở Moskva, hay là Phòng Kinh thương của Đại sứ quán, đều trở nên mẫn cảm và khẩn trương khác thường.
Sau khi nhận được thông báo, Đại sứ Tạ Á Ninh, Công sứ Trình Bình, Thương vụ Tham tán Yến Giá và các loại cán bộ trung cao tầng trú tại nước Nga, binh chia hai đường, một đường vội vàng hẹn gặp cán bộ chủ quản Bộ Ngoại giao nước Nga, bởi cảnh sát thuế nước Nga lần thứ ba tiến hành can thiệp kiểm tra ngăn cấm vô lý rất nhiều hàng hóa của thị trường chim cá trùng của thương nhân người Hoa tại khu Nam Moskva, một đường khác tiến đến hiện trường can thiệp, phòng ngừa tình thế xấu đi, tranh thủ để cảnh sát nước Nga phóng thích nhân viên người Hoa bị giam.
Bởi vậy, đám người Công sứ Trình Bình, Thương vụ Tham tán Yến Giá sớm định ra đón đoàn người An Tại Đào vốn không thể tới sân bay, mà hai người Tần Thành Lượng và Trương Lập Bình cũng nửa đường mới nhận được lệnh của Đại sứ Tạ Á Ninh, lái xe tới sân bay.
...
...
- Thư ký Tần, lúc ở trong nước, nghe nói tình hình bên này cơ bản đã ổn định, nước Nga đồng ý tiến hành đối thoại bàn bạc giải quyết vấn đề với bên ta. Tại sao cục diện đột nhiên lại thay đổi xấu như vậy?
An Tại Đào nhíu mày, nhẹ nhàng hỏi.
Tần Thành Lượng cười cười:
- Giải quyết vấn đề? Căn bản không có cách nào giải quyết. Vì vấn đề này, hai bên chúng ta đàm phán vô số lần, hàng năm đàm phán hàng năm đều đưa ra vấn đề, con đường ngoại giao, con đường thương vụ thậm chí lãnh đạo Viện Quốc vụ bàn bạc với lãnh đạo cao tầng chính phủ liên bang của đối phương, cũng không có giải quyết vấn đề thực chất.
- Phó chánh văn phòng An, sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, thật ra chính là vì lợi ích. Cùng lúc, thương nhân nước Nga tập trung lại không ngừng tạo áp lực cho phía chính phủ. Ngài cũng biết, hệ thống chính phủ nước Nga khác với chúng ta, chính quyền địa phương bọn họ rất dễ bị tư bản dùng thế lực bắt ép; mà về phương diện khác, cảnh sát thuế nước Nga cũng có một khối ích lợi rất lớn trong đó... Nhìn từ tình hình trước kia, ba đợt kiểm tra và ngăn cấm thương phẩm này, không bao lâu sẽ xuất hiện tại Moskva thậm chí toàn bộ thị trường nước Nga. Trước kia cảnh sát thuế Moskva cũng làm như vậy, bọn họ vừa kiểm tra ngăn cấm hàng hóa, đồng thời thông qua thương nhân địa phương bán ra thị trường thương phẩm Hoa Hạ bị thu.
Đuôi mày An Tại Đào chợt nhảy dựng, trầm giọng nói:
- Sao có thển hư vậy? Đây không phải là quan thương cấu kết cướp giữa ban ngày sao?
Tần Thành Lượng cười khổ một tiếng:
- Phó chánh văn phòng An, nói trên ý nghĩa nào đó, đây là giơ đuốc cầm gậy! Hai năm này người nước Nga đều coi thương nhân người Hoa trở thành khối thịt báo, chỉ cần có rảnh, bắt đầu dùng đủ loại lý do niêm phong hàng hóa, làm không biết mệt. Hoàn cảnh kinh doanh của Thương nhân người Hoa tại Moskva rất ác liệt, nhất là năm nay.
- Nếu là như thế, vậy, tại sao lương hàng hóa của thương nhân người Hoa bán ra thị trường Nga lại có tăng có giảm? Tôi xem báo cáo từ Bộ Thương mai, thương nhân người Hoa đến nước Nga mở rộng thị trường tăng lên từng năm, đây là một chuyện rất lạ.
An Tại Đào trầm ngâm một chút, lại hỏi.
Tần Thành Lượng còn chưa trả lời, Tôn Kế Hồng cười cười, ở một bên nói chen vào:
- Phó chánh văn phòng An, nhìn qua kỳ quái, thật ra đạo lý cũng không phức tạp. Bởi vì tổng thể mà nói, vẫn có lợi nhuận có thể tính được, nhất là bọn họ thông qua đường cửa quan màu xám không đi con đường khai báo chính phủ chính quy, phí tổn càng thấp, lợi nhuận càng cao... Theo tôi được biết, rất nhiều xí nghiệp giầy Triết Châu, thủ đô nước Nga là một trong những thị trường tiêu thụ bên ngoài chủ yếu của họ. Hơn nữa, gần mười năm nay, thương nhân trong nước phất nhanh tại thị trường Nga không phải con số ít.
- Cho nên, thương nhân đến nước Nga giống như một loại đầu tư và đánh bạc, rất nhiều thương nhân người Hoa đều muốn tới đánh cuộc một phen, nói thật, loại tâm lý này rất có vấn đề.
Tôn Kế Hồng thở dài:
- Nhưng đối với quốc gia mà nói, chỉ có thể vừa ổn định quy phạm thương phẩm trong nước, vừa tiến hành quay vần với nước Nga, cố gắng bảo vệ lợi ích thương nhân nước ta.
- Cửa quan màu xám...
An Tại Đào ồ một tiếng, gật đầu:
- Xem ra, vấn đề mấu chốt ngay ở cửa quan màu xám này...
Tần Thành Lượng cười cười, muốn nói lại thôi, chỉ quay đầu nhỏ giọng nói với lái xe Trương Lập Bình:
- Lập Bình, lái nhanh lên ---- Phó chánh văn phòng An, mọi người ngồi máy bay một ngày, cũng đói bụng chứ? Đầu bếp sứ quản chuẩn bị món cay Tứ Xuyên cho mọi người đó! Cá hầm cách thủy, thịt xé...