Mục lục
Quan Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Quốc Khánh rùng mình trong lòng, vội vàng gật đầu cám ơn:

- Cám ơn Bí thư An quan tâm, giờ tôi đi về.

Đừng nhìn phân chia chức tước, thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới Tư Hà, một là chính, một là trợ thủ, nhưng chớ quên, An Tại Đào cũng là Phó Bí thư Huyện ủy, không chỉ là nhân vật số một khu kinh tế mới, còn là một trong những lãnh đạo trung tâm của huyện Quy Ninh. Cho nên, đối với An Tại Đào, trong lòng hai người Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh vẫn có kính sợ nói không nên lời nào đó.

Trần Quốc Khánh đi rồi, Mã Hiểu Yến gõ cửa đi tới. Cô hơi cúi đầu, sắc mặt hơi đỏ lên, không dám trực tiếp nhìn An Tại Đào. Từ sau đêm đó, cô không biết như thế nào, trong lòng không những không thể sinh ra oán giận đối với An Tại Đào, trái lại sinh ra sợ hãi thật sâu.

Mấy ngày nay, cô đã được bổ nhiệm làm Bí thư Đoàn ủy khu kinh tế mới, phân công quản lý Công đoàn Hội liên hợp phụ nữ công tác kế hoạch hóa gia đình.

- Bí thư An.

An Tại Đào liếc Mã Hiểu Yến, thản nhiên cười:

- Bí thư Mã, mời ngồi. Tìm tôi có việc sao?

- Bí thư An, sắp tới tết trồng cây rồi, Đoàn ủy chúng ta muốn chuẩn bị làm một hoạt động thanh niên trồng cây, tôi xin ngài chỉ thị một chút, chúng ta đi vào núi tốt hay là ở hai bờ sông Tư Hà thì tốt?

Mã Hiểu Yến cúi đầu nói.

- Ha ha, cá nhân tôi cảm thấy, vẫn là đi vào núi thì tốt. Nói như thế nào, hai bờ sông Tư Hà, bước tiếp theo chúng ta phải mở rộng, nhưng quy hoạch mở rộng cụ thể như thế nào, tạm thời còn chưa định ra phương án. Cho nên, tôi không thể cam đoan, hôm nay mọi người trồng cây, ngày mai lại bị nhổ! Ha ha.

An Tại Đào cười cười, đang muốn hút điếu thuốc, đã thấy Tôn Hiểu Linh mỉm cười nhẹ nhàng đi đến.

Thấy Mã Hiểu Yến cũng ở trong này, nụ cười của Tôn Hiểu Linh nháy mắt nhạt đi. Cô lấy lại bình tĩnh, cười nói:

- Bí thư Mã cũng ở đây à.

Mã Hiểu Yến vội vàng đứng dậy, cười cười với Tôn Hiểu Linh:

- Chủ nhiệm Tôn, tôi đến tìm Bí thư An báo cáo công tác!

Nhìn bóng lưng rời đi hơi tiêu điều của Mã Hiểu Yến, Tôn Hiểu Linh đột nhiên thở dài:

- Bí thư An, thật ra Mã Hiểu Yến cũng không phải một người xấu, tôi thấy dường như cô ta hơi sợ ngài.

- Ha ha, không nói chuyện này nữa. Phương án tôi để cô tìm người thiết kế đã ra chưa?

An Tại Đào không muốn đi sâu chuyện Mã Hiểu Yến với Tôn Hiểu Linh, liền chủ động chuyển hướng.

Nhắc đến công tác và chính sự, khuôn mặt quyến rũ của Tôn Hiểu Linh lập tức lộ ra vài phần khí thế, một chút nhu tình như có như không đặt lên người An Tại Đào cũng lập tức tan đi, cô cười nói:

- Bí thư An, hiện tại trong tay tôi có hai phương án, ngài nghe tôi báo cáo toàn bộ, hay là tự mình xem tài liệu?

- Trước tiên cô nói xem, xong rồi tôi lại xem tài liệu. Nguồn truyện: Truyện FULL

An Tại Đào khoát tay áo.

- Bí thư An, phương án thứ nhất tên là Hệ thống lợi dụng tổng hợp sinh thái nông nghiệp quy qua", là là chuyên gia Viện Khoa học Nông nghiệp căn cứ tình hình thực tế cụ thể của khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta xây dựng ra.

- Cỏ nuôi gia súc nuôi trâu lấy khí mê-tan, giun rắn cá, tôm thủy sinh hoa cỏ hoặc rau quả. Ươm hoa cỏ, cây ăn quả sinh trưởng ngắn, thông qua lợi dụng ruộng dốc hai bên bờ sông Tư Hà và đất đai trong rừng núi gieo trồng cổ nuôi súc vật, nuôi trâu lấy thịt, đưa phân và nước tiểu trâu, cỏ dại đồng ruộng, lá rụng cùng với tất cả rác rưởi có thể chuyển hóa đưa vào bể đồng khí mê tan, cặn bã sau đó dùng cho nuôi giun, chất dịch và phân giun dùng làm phân bón cho cỏ, cây ươm và cây ăn quả, khí mê tan dùng để nâng cao nhiệt độ nước nuôi tôm, kéo dài mùa sinh trưởng của chúng, thậm chí khiến chúng có thể sinh trưởng trong mùa đông. Thực vận tuyển chọn trong hạng mục này trên cơ bản vừa xem xét giá trị, là cây ăn quả lâu năm chủng loại thủy sinh đa số khả quan, là rau quả cung cấp cho các loại nhà hàng sinh thái. Có một số thực vật còn có tác dụng đặc thù, như lá dâu có thể nuôi tằm, tơ tằm có thể trực tiếp dùng cho sản xuất sản phẩm du lịch, nhộng có thể cho cá ăn, quả có thể chế thành rượu trái cây cung ứng cho nhà hàng và du khách, trứng phân có thể đưa vào bể mê tan có thể xúc tiến lên men mê tan.

- Bí thư An, nếu thực thi phương án này, chúng ta có thể từng bước xây dựng một khu vườn sinh thái nông nghiệp khổng lồ trong khu vực hơn 10km hai bên bờ sông Từ hà, vừa là điểm du lịch ngắm cảnh, cũng là khu vực sinh thái kỹ thuật nông nghiệp mẫu, còn là nơi sản xuất sinh thái nông nghiệp.

Tôn Hiểu Linh từ từ nói, trên mặt phát sáng, nhìn ra được, cô có khuynh hướng với phương án này.

An Tại Đào cười cười:

- Còn phương án tiếp theo?

- Phương án thứ hai, quy hoạch mặt bằng toàn thể hóa học sinh thái nông nghiệp. Nghĩ biện pháp xây dựng trạm tưới điện, công trình đường ống dẫn nước ngầm dưới đất, mở rộng xây dựng dừng, quả, trà, hoa, nuôi dưỡng chim thú, thủy sản cùng các hạng mục phục vụ du lịch ngắm cảnh và sinh thái nông nghiệp. Cách nghĩ tổng thể là xây dựng thành một khu nông trang hiện đại hóa, là một khu du lịch ngắm cảnh sinh thái du lịch hiệu suất cao, là một trang viên tao nhã yên tĩnh, lại là một điểm thưởng thức phong cảnh tự nhiên xinh đẹp, khiến khu kinh tế dung hợp với thủy triều hiện đại hóa phát triển.

Mày Tôn Hiểu Linh nhẹ nhàng nhíu:

- Bí thư An, tôi cảm thấy, phương án thứ hai này quá mức lý tưởng hóa, quá giả một chút, hơn nữa đầu tư khổng lồ, hồi báo tài chính thấp, chu kỳ thu hồi vốn rất dài, khoog thích hợp với nơi này của chúng ta.

An Tại Đào trầm ngâm một chút:

- Cô đặt tài liệu xuống trước, tôi xem kỹ xong sẽ nói. Xong rồi, chúng ta gặp mặt bàn bạc một chút.

Tôn Hiểu Linh ồ một tiếng, đứng dậy muốn đi, lại muốn lưu lại nói gì đó, thần sắc đỏ lên muốn nói lại thôi.

- Còn có việc?

An Tại Đào thu hồi tài liệu, liếc cô một cái.

- Không, không có gì, tôi đi đây, Bí thư An.

Tôn Hiểu Linh đột nhiên cúi đầu vội vàng rời đi.

Tôn Hiểu Linh đi rồi, An Tại Đào ngồi trên sô pha xem tài liệu, cảm thấy hơi buồn ngủ, liền chuẩn bị ngủ một chút. Nhưng vừa muốn nhắm mắt, di động liền vang lên. Không có cách nào khác đứng dậy xem, là điện thoại của Lưu Ngạn.

- Đào, chủ ý anh đưa ra giúp em. Nhật báo Phòng Sơn là cơ quan ngôn luận, tự nhiên có series Đảng ủy, đặt mua không phải vấn đề, các đơn vị quận huyện đều có nhiệm vụ đặt hàng, em cũng không cần quan tâm, nhưng Báo chiều Phòng Sơn thì thảm, lượng phát hành không tới 10.000 bản, quảng cáo gần như không có, công việc bù đầu bù cổ, gần như tiền lương cũng không phát nổi nữa, thật sự là buồn chết em rồi.

Lưu Ngạn hơi buồn bã thở dài nói:

- Nếu biết cục diện rối rắm như vậy, em mới không đến đâu. Em thật sự không ngờ, truyền thông cấp thành phố như nào lại là loại truyền thông mục nát như vậy, lượng phát hành báo đô thị Phòng Sơn người ta đã đạt hơn 100.000 bản, nghe nói sắp đột phá 200.000 bản.

An Tại Đào công tác ở thành phố một đoạn thời gian, đối với tình hình Báo chiều Phòng Sơn, hắn ít nhiều cũng biết một chút. Trên cơ bản, có vài phần tương tự với Báo Tân Hải Thần lúc trước. Đưa vào hoạt động hình thức trần thuật hàng ngày, noi theo hình thức báo Đảng nhưng không có không cần lo lắng người chính quyền không đặt mua phần lớn của báo Đảng.

Hắn cười ha ha:

- Tiểu Ngạn, muốn anh quảng cáo? Ha ha, anh có điều kiện.

- Đừng nói giỡn nữa, có chuyện nói mau, điều kiện gì?

-…

Lưu Ngạn lập tức ửng hồng hai má, cúi đầu đáp lại hắn:

- Hiện giờ anh ngày càng hỏng rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK