5 giờ chiều, Ban kiểm tra kết thúc một ngày làm việc, cũng không tỏ bất cứ thái độ gì, từ chối không dự tiệc chiêu đãi do lãnh đạo huyện và thành phố tổ chức, buổi tối cùng ngày liền suốt đêm quay về tỉnh để tiễn Ban Tổ chức Trung ương và Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ. Cuộc sống của An Tại Đào lại trở về với quỹ đạo yên ổn và bình lặng thường ngày.
Qua vài ngày, cuộc "song quy" (1) Tôn Cốc chấm dứt, Ban điều tra Uỷ ban Kỷ luật tỉnh chính thức chuyển giao ngành tư pháp xét xử, vụ án Tôn Cốc coi như là kết thúc giai đoạn một. Bí thư huyện uỷ và nhiều cán bộ các phòng, ban lần lượt "ngã ngựa", khiến cho quan trường Quy Ninh chấn động rồi cũng dần dần bình ổn.
Vào lúc này, không cam lòng bị hào quang chói mắt và thành tích nổi bật của An Tại Đào che mờ bản thân, rốt cục trong một thời gian ngắn ngủi Lãnh Mai lại muốn làm ra chuyện lớn.
Mười giờ sáng ngày đầu tháng sau, khu công nghiệp rượu ngàn mẫu Quy Ninh tổ chức lễ động thổ khởi công. Từ buổi lễ này có thể thấy được năng lực vận động của Lãnh Mai: ở tỉnh có Phó bí thư Tỉnh uỷ Ma Minh Lương, Phó chủ tịch tỉnh Trương Hi Nguyên, hai lãnh đạo quan trọng; ở thành phố có Bí thư Thành uỷ Trương Bằng Viễn, Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi dẫn theo phần lớn thành viên trong Uỷ ban nhân dân thành phố đến tham dự.
Cùng ngày, hơn mười cơ quan truyền thông tỉnh có mặt, đài truyền hình tỉnh còn tiến hành truyền hình trực tiếp. Ở hiện trường, trong bài phát biểu Phó bí thư tỉnh uỷ Ma Minh Lương đánh giá cao công trình "khu công nghiệp rượu ngàn mẫu", khen ngợi đây là cơ sở trọng điểm thứ nhất của Giang Bắc, là hạng mục đầu tư trọng điểm của tỉnh, tương lai sẽ phát triển thành tập đoàn rượu nổi tiếng trong nước…
Lời phát biểu của Bí thư Ma được các cơ quan truyền thông lớn lập lại nguyên văn, lập tức ngày hôm sau các cơ quan truyền thông, báo chí, đài truyền hình tỉnh và thành phố đồng loạt đưa tin có thể nói là "che trời phủ đất" về khu công nghiệp rượu ngàn mẫu này.
Hiển nhiên, nhờ vậy mà tên tuổi của tập đoàn rượu Quy Ninh được lan truyền rộng rãi. Rượu trắng Tư Hà trong lúc nhất thời nổi tiếng trên thị trường, chẳng khác nào được quảng cáo thật rộng rãi trước công chúng, kết quả đạt được vượt ngoài mong đợi. Mà với tư cách là lãnh đạo chủ trì công trình này, Lãnh Mai rõ ràng đã ghi điểm.
Báo chiều Đông Sơn thậm chí còn đăng bài phỏng vấn riêng Lãnh Mai, với tựa là " Một nữ Chủ tịch huyện trẻ tuổi có chí tiến thủ và quyết đoán"
Hình tượng tiêu cực của Quy Ninh do vụ án Tôn Cốc gây ra, dường như cũng bởi vì giới truyền thông dời mắt sang mục tiêu khác mà từ từ được "gột rửa", không khí nặng nề, u ám bao phủ Quy Ninh cũng dần dần tan đi.
Trương Quốc Lực nếm trải được lợi ích của việc đầu cơ quảng cáo. Chính vì vậy, quan niệm kinh doanh của y đã lặng lẽ thay đổi rất nhanh. Y không tiếc tiền đầu tư vào quảng cáo, nhân cơ hội đón lấy ngọn "gió đông" dư luận được nổi lên từ buổi lễ khởi công, quyết đoán hao tổn rất nhiều tiền bạc, rèn sắt khi còn nóng, quảng cáo rộng rãi trên đài truyền hình tỉnh, trên các tờ báo và tạp chí trong ngoài tỉnh…Trải qua đầu tư quảng cáo quyết liệt và ráo riết như vậy, danh tiếng của khu công nghiệp rượu Quy Ninh và sản phẩm rượu Quy Ninh càng được đề cao, nhanh chóng khiến cho rượu trắng Tư Hà trở nên nổi bật giữa một rừng rượu trắng trong toàn quốc. Các thương lái tìm đến tận nơi, trong thời gian rất ngắn, công nghiệp rượu Quy Ninh tiến thêm một bước thành lập mang lưới tiêu thụ khắp cả nước, hình thành thị trường tiêu thụ rộng lớn.
Đương nhiên, đó là chuyện xảy ra trong thời gian nửa năm kế tiếp. Còn sau đó, theo An Tại Đào nhận thấy, nó là một cột mốc và bước ngoặt quan trọng trong hành trình hoàn toàn tự huỷ diệt của tập đoàn rượu Quy Ninh.
Buổi trưa, tại hội nghị thường vụ huyện uỷ.
Vài uỷ viên đã sớm vào phòng họp, ngồi nói chuyện với nhau, chờ hai vị lãnh đạo chủ chốt của huyện. Hội nghị thường vụ lần này không có chuyện quá quan trọng, đơn giản là nghiên cứu sắp xếp việc tổ chức lễ mừng Quốc khánh lớn hơn mọi năm một chút.
Nhưng buổi sáng bắt đầu hội nghị, mãi cho đến gần trưa, An Tại Đào và Lãnh Mai còn chưa tới, tất cả mọi người không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì bất kể là An Tại Đào hay Lãnh Mai, hai người đều rất đúng giờ, nhưng hôm nay thì ngược lại.
Tất nhiên mọi người không biết, trong cuộc trao đổi trước hội nghị trong phòng làm việc của Lãnh Mai, An Tại Đào và Lãnh Mai đã cãi nhau một trận long trời lở đất
Lãnh Mai muốn lôi kéo Đồng Hồng Cương về phía mình, thái độ hết sức cương quyết.
Thật ra An Tại Đào đã biết việc Lãnh Mai muốn lôi kéo Đồng Hồng Cương từ lâu. Hẳn nhiên cô phải lót đường để tiếp nhận chức Bí thư Huyện uỷ bằng cách bồi dưỡng người thân tín của mình. Trước đó cô đã "dụ dỗ" Mã Hiểu Yến mà không được, cô lại hướng tới những người khác.
Nếu Lãnh Mai kiên trì muốn lôi kéo Đồng Hồng Cương, An Tại Đào cũng không vì chuyện này mà trở mặt với Lãnh Mai, tuy nhiên hắn rất có thiện cảm đối với Đồng Hồng Cương.
Nhưng lúc này đây, Lãnh Mai không thông báo trước cho An Tại Đào, lại bảo Ban tổ chức cán bộ huyện uỷ tiến hành khảo sát lựa chọn, muốn đề bạt Phó chánh văn phòng huyện uỷ Trương Manh làm Chủ nhiệm, mà điều Đồng Hồng Cương đi nhà máy điện Quy Ninh làm Bí thư Đảng uỷ.
Điều này làm cho An Tại Đào khó chịu, thậm chí là rất phẫn nộ. Dù sao, trước mắt công việc ở huyện uỷ là do hắn quản lý, tuy Lãnh Mai là lãnh đạo chủ chốt, chủ trì toàn bộ công việc, nhưng điều động người phụ trách văn phòng huyện uỷ không thể không báo trước cho hắn. Trong khi hắn hoàn toàn không biết gì cả, trực tiếp điều Đồng Hồng Cương đi, khiến An Tại Đào cảm thấy bất ngờ, lại thấy rất mất mặt.
Phản ứng mạnh mẽ của An Tại Đào khiến Lãnh Mai hơi bất ngờ. Cô không ngờ An Tại Đào vì một Đồng Hồng Cương không mấy quan trọng, lại đập bàn trước mặt cô.
Lãnh Mai thở một hơi thật dài, khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, nhìn lướt qua đồng hồ trên tường, thấy đã trễ giờ, liền cắn răng khoát tay:
-An Tại Đào, cậu có ý kiến có thể giữ lại, hiện giờ đã đến giờ, chúng ta phải đi họp! Trong cuộc họp tôi sẽ đề xuất, để các đồng chí nhất trí thảo luận, xem sẽ như thế nào!
An Tại Đào hừ lạnh một tiếng, quay đầu bước đi. Vẻ mặtt hai người không vui, một trước một sau đi vào phòng họp, thấy vậy, không khí trong phòng hội nghị lập tức trở nên nặng nề.
Lãnh Mai đưa việc điều động Đồng Hồng Cương đi nhà máy điện Quy Ninh và đề bạt Phó chánh văn phòng huyện uỷ Trương Manh ra trước hội nghị, quả nhiên không ngoài dự liệu của An Tại Đào, ngoại trừ Phó bí thư huyện uỷ, Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Hồ Linh Linh im lặng, phần lớn uỷ viên thường vụ huyện uỷ đều tán thành.
Tôn Cốc rơi đài, Chánh văn phòng huyện uỷ do Tôn Cốc bổ nhiệm bị điều đi, điều này là lệ thường trong quan trường, các uỷ viên thường vụ cảm thấy rất bình thường, không ai phản đối.
Thấy mọi người đều gật đầu, Lãnh Mai rất hài lòng, ngoài mặt lại thản nhiên cười cười:
-Bí thư An, ý kiến của anh thế nào?
-Tôi không đồng ý.
An Tại Đào trầm giọng nói:
-Văn phòng huyện uỷ là bộ phận rất quan trọng, phụ trách toàn bộ công tác quản lý và tổ chức hàng ngày của huyện uỷ, có thể nói, tiêu chuẩn quan trọng nhất để đánh giá một Chánh văn phòng huyện uỷ có đạt yêu cầu hay không là phải nhìn vào năng lực tổ chức và soạn thảo văn bản, tài liệu. Theo tôi được biết, về vấn đề này đồng chí Trương Tưởng kém hơn, hơn nữa năng lực phối hợp tổ chức của cô ấy cũng có thiếu sót.
Đuôi lông mày Lãnh Mai dựng lên, thản nhiên nói:
-Viết tài liệu thôi, cũng không có quy tắc đánh giá nhất định! Bí thư An dựa vào cái gì mà nói trình độ viết tài liệu của đồng chí Trương Manh là thấp? Đương nhiên, Bí thư An là cao thủ về viết tài liệu, tiêu chuẩn yêu cầu e là rất cao, ha ha…-
-Đúng vậy, Bí thư An, anh không thể lấy trình độ của mình so với trình độ của cấp dưới được!
Phó chủ tịch thường trực huyện, hiện là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Khâu Côn cũng cười cười, tỏ ý giảng hoà hai người.
Thật ra, trong lòng Khâu Côn hiểu rất rõ, sở dĩ An Tại Đào công khai phản đối Lãnh Mai đề bạt Trương Manh, điều Đồng Hồng Cương đi, không phải vì muốn giữ Đồng Hồng Cương lại, mà vì muốn giữ thể diện.
Khoé miệng An Tại Đào hơi nhếch lên, lạnh lùng nói:
-Tôi bảo lưu ý kiến, đồng thời, tôi đề nghị huyện uỷ cần chuẩn mực hơn trong trình tự điều chỉnh cán bộ, điều nhiệm, hoặc đề bạt một cán bộ, không thể qua loa như vậy, không thể nói đề bạt ai là đề bạt, mà phải trải qua quá trình nghiên cứu thận trọng trước khi quyết định!
(1)Song quy: Từ "song quy" không có nghĩa là "bắt giam" đơn thuần, và trong tiếng việt không có từ tương đương, vì vậy chúng tôi để nguyên văn. "Song quy" xuất hiện lần đầu tiên trong "Điều lệ giám sát hành chính nước CHND Trung Hoa" ban hành ngày 9/12/1990.
Điều lệ quy định: Cơ quan giám sát trong khi điều tra vụ án có quyền yêu cầu đương sự "có mặt tại địa điểm quy định trong thời gian quy định, để giải thích, trình bày về vụ việc có liên quan" (gọi tắt là song quy).
Nói một cách đơn giản, "song quy" là bị cách ly để điều tra trong một thời gian không hạn định.
Từ đó "song quy" trở thành một biện pháp hữu hiệu quan trọng để tạo bước đột phá trong các vụ án lớn, có liên quan đến các quan tham tai to mặt lớn Trung Quốc.
Địa điểm "song quy" thường là một khách sạn nào đó, nhân viên điều tra và đối tượng bị triệu đến đây coi như bị giam lỏng để phục vụ việc điều tra, không thể tiếp xúc với bên ngoài trong suốt quá trình làm án, chức vụ và quyền lực của người đó bị "đóng băng", không còn giá trị nữa.
Lãnh Mai căm tức nhìn An Tại Đào, cố kìm chế cơn tức giận:
-Dựa theo nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số, Bí thư An có thể bảo lưu ý kiến, nhưng phải phục tùng quyết định của tổ chức.
An Tại Đào lạnh lùng mỉm cười:
-Chủ tịch huyện Lãnh không nên quên, Đảng ta còn có một nguyên tắc tổ chức quan trọng, đó là chế độ tập trung dân chủ, phải trước dân chủ, sau tập trung, nhất là việc đề bạt cán bộ quan trọng như vậy. Điều lệ Đảng quy định, Đảng uỷ các cấp thực hiện kết hợp chế độ tập thể lãnh đạo và cá nhân phụ trách. Hễ là vấn đề lớn đều phải thảo luận dân chủ từ Đảng uỷ, đưa ra quyết định. Nhưng lúc này đây, điều chỉnh người phụ trách văn phòng huyện uỷ, mà tôi là Phó bí thư huyện uỷ, quản lý công việc hằng ngày ở huyện uỷ lại không biết gì hết, đây có phải là vi phạm nguyên tắc tổ chức?
Lãnh Mai tức giận đến mức hai vai hơi run lên, cô hung hăng vỗ bàn, chỉ vào An Tại Đào run giọng nói:
-Ngươi…
Vẻ mặt mấy uỷ viên thường vụ đều hơi phức tạp, nhìn thế đối chọi gay gắt như nước với lửa giữa hai người, vẫn giữ thái độ im lặng.
Một bên là Lãnh Mai, nghe nói ở tỉnh và thành phố đều có chỗ dựa vững chắc, đã bày ra tư thế chuẩn bị nhậm chức Bí thư Huyện uỷ với thái độ lên mặt, một bên là An Tại Đào, lãnh đạo trẻ tuổi xuất sắc, lập được nhiều thành tích, người vừa mới đón Ban Tổ chức Trung ương đến kiểm tra xong, hôm nay hai người cùng "rút kiếm", đương nhiên bị mọi người hiểu là cả hai đang tranh giành quyền lực tương lai.
Hiện nay, cục diện tranh chấp quyền lực ở Quy Ninh hầu như đã rất rõ ràng. Lãnh Mai là nhân vật số một, An Tại Đào nhân vật số hai, nếu là bình thường, chắc chắn người sau sẽ vượt người trước. Công tác ở Quy Ninh đã lâu, An Tại Đào rất mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng Lãnh Mai cũng không phải tay vừa. Đối với cuộc tranh đấu giữa hai người, tất cả mọi người đều giữ thái độ cầm chừng, pha lẫn chút tâm trạng chờ mong xem "náo nhiệt"
Lãnh Mai thở hổn hển, mặt đỏ lên, định tuyên bố hội nghị thường vụ chấm dứt thì Phó chánh văn phòng huyện uỷ Trương Manh lại đột nhiên đẩy cửa đi vào, hướng về phía Lãnh Mai kính cẩn cao giọng nói:
-Chủ tịch huyện Lãnh, có điện thoại của Thành uỷ, Truỏng ban thư ký Trương bảo đích thân Chủ tịch nhận điện thoại!
Trương Manh là một thiếu phụ có dáng người thon thả quyến rũ hơn người, đã công tác ở văn phòng huyện uỷ bảy, tám năm. Chiều hôm qua, sau khi Lãnh Mai tìm Đồng Hồng Cương nói chuyện, hôm nay Đồng Hồng Cương liền cáo ốm không đi làm, công việc ở văn phòng huyện uỷ tạm thwoif giao cho cô. Mà trên thực tế, lúc nào cô cũng chuẩn bị tư tưởng sẵn sàng tiếp nhận vị trí của Đồng Hồng Cương.
Lãnh Mai ngạc nhiên, cô lấy lại bình tĩnh, đứng dậy vội vàng bước đi.
-Trưởng ban thư ký Trương, tôi là Lãnh Mai.
-Đồng chí Lãnh Mai à, có một chuyện rất khẩn cấp, tôi chịu ủy thác của lãnh đạo chủ chốt Thành uỷ, thông báo với huyện uỷ một chút. Lễ Quốc khánh năm nay, Triệu lão của Trung ương muốn tới Khu kinh tế mới Tư Hà khảo sát, điều tra nghiên cứu, các đồng chí lập tức chuẩn bị một chút, Phó trưởng ban thư ký Tỉnh uỷ Mã, Giám đốc Sở Công an tỉnh Tiết, Bí thư Trương và Chủ tịch thành phố Trương và các lãnh đạo đang trên đường tới Quy Ninh.
Lãnh Mai nghe xong, trong lòng hồi hộp, run giọng nói:
-Trưởng ban thư ký Trương, là Triệu lão? Có phải không?
Lãnh Mai vội vã quay lại phòng hội nghị, thoáng nhìn về phía An Tại Đào với vẻ sợ hãi và ngờ vực.
Suốt một thời gian, Khu kinh tế mới Tư Hà đã tạo ra sự kiện rất đáng chú ý, nghe nói đã khiến cho lãnh đạo cao cấp của Trung ương rrats quan tâm. Khi Triệu lão đi thăm Thụy Điển từng đề cập đến Khu kinh tế mới Tư Hà, lấy Khu kinh tế mới Tư Hà làm điển hình, như vậy, ông muốn tới Khu kinh tế mới Tư Hà khảo sát cũng coi như không có gì lạ; nhưng điều khiến cô cảm thấy kỳ lạ chính là, công trình đưa khí mê-tan đến từng hộ do công ty Phú Thành thực hiện là công trình mà An Tại Đào luôn ôm ấp, sắp làm lễ khởi công đúng ngày quốc khánh, thì đúng dịp này, Triệu lão đột nhiên muốn tới, đây chẳng lẽ là một sự trùng hợp? Nếu không phải trùng hợp, thì …
Nghĩ đến đây, Lãnh Mai lấy lại bình tĩnh, cho rằng mình quá khiếp sợ mà suy nghĩ lung tung.
Cô từ từ ngồi xuống, im lặng một lúc, thấp giọng nói:
-Các đồng chí, vừa rồi Trưởng ban thư ký Thành uỷ Trương đích thân gọi điện tới, nói là Triệu lão sẽ đến Khu kinh tế mới Tư Hà khảo sát nghiên cứu. Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Mã, Giám đốc Sở Tiết, Bí thư Trương, Chủ tịch Trương và các lãnh đạo đang trên đường tới Tư Hà. Thành uỷ yêu cầu chúng ta lập tức chạy đến Khu kinh tế mới Tư Hà, lãnh đạo Tỉnh uỷ và Thành uỷ muốn đích thân triệu tập huyện uỷ và lãnh đạo Khu kinh tế mới dự hội nghị khẩn cấp!
Lãnh Mai vừa nói xong xong, các ủy viên thường vụ lập tức đều giật mình kinh hãi. Triệu lão là lãnh đạo cỡ nào, trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng, là một trong các lãnh đạo Trung ương cao cấp nhất đương nhiệm, Triệu lão có thể đến Tư Hà khu kinh tế mới khảo sát điều tra nghiên cứu, là một vinh dự lớn lao, đương nhiên đồng thời cũng là áp lực cực lớn.
Một nhân vật cực kỳ quan trọng như vậy đến Quy Ninh, tổ chức tiếp đãi và bảo vệ an toàn đều không thể có bất kỳ sơ xuất nhỏ nào. Nếu không, đừng nói một huyện Quy Ninh nho nhỏ không đảm đương nổi, ngay cả Tỉnh uỷ Đông Sơn cũng không gánh nổi đâu!
-Đi!
Lãnh Mai nói gấp gáp, ánh mắt không biết vô tình hay cố ý lướt trên mặt An Tại Đào, thấy hắn bình tĩnh như đã biết trước, cô âm thầm cắn chặt răng, khoát tay trầm giọng nói:
-Bí thư An, anh lập tức đến Khu kinh tế mới triệu tập các thành viên bộ máy lãnh đạo, tôi lập tức đưa các lãnh đạo và người phụ trách các bộ phận liên quan đuổi theo!
An Tại Đào gật đầu, mặt không hề đổi sắc, đứng dậy rời đi.
Triệu lão muốn tới, đương nhiên là hắn thông qua Mạnh Cúc liên tục tranh thủ mới được. Hắn cũng không có ý "giận dỗi" Lãnh Mai, chỉ là lúc gặp mặt ở Thủ đô, Triệu lão từng nói muốn đến Khu kinh tế mới Tư Hà xem một chút, vừa lúc Khu kinh tế mới đang muốn hoạt động với quy mô lớn, hắn liền nhân cơ hội bảo Mạnh Cúc hỏi một câu, không ngờ Triệu lão rất sảng khoái, lập tức vỗ bàn đáp ứng sẽ đến Khu kinh tế mới vào dịp lễ Quốc khánh.
Giữa trưa, hai đoàn xe cảnh sát gầm rú mở đường, sau đó là một chiếc xe buýt mới tinh chạy như bay tới trụ sở mới khánh thành của Khu kinh tế mới Tư Hà. Toà nhà này tuy đã khánh thành, nhưng từ lầu ba trở lên còn rất nhiều văn phòng chưa trang hoàng xong. Nhưng vì hoạt động nghênh đón lần này, An Tại Đào cho ban quản lý các bộ phận của cơ quan sắp xếp vào các phòng, ví dụ như văn phòng, Ban tuyên giáo, Cục xúc tiến đầu tư và văn phòng của các ban ngành khác.
Phó trưởng ban thư ký Mã Bản, Giám đốc Sở công an Tiết Khiêm Nhượng, Bí thư Thành uỷ Trương Bằng Viễn, Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi, người phụ trách các bộ phận lần lượt xuống xe, Lãnh Mai và An Tại Đào vội dẫn các lãnh đạo huyện và Khu kinh tế mới ra đón.
Mã Bản và Trương Bằng Viễn khoát tay, ra hiệu mọi người ngừng chào hòi, thậm chí cũng không bắt tay Lãnh Mai và An Tại Đào, liền đi nhanh về hướng cơ quan Khu kinh tế mới.
Vừa đi vào hẳn trong toà nhà, thấy bên trong đã treo biểu ngữ mới tinh "Nhiệt liệt hoan nghênh lãnh đạo tỉnh, thành phố đến Khu kinh tế mới kiểm tra chỉ đạo công tác", Mã Bản sửng sốt, nhìn Trương Bằng Viễn cười:
-Bí thư Trương, động tác của bọn họ nhanh thật, chưa bao lâu mà không ngờ đã chuẩn bị xong biểu ngữ chào đón, xem ra hiệu suất công tác rất cao!
Trương Bằng Viễn cười ha hả, quay đầu lại liếc nhìn An Tại Đào:
-Vị Bí thư Tiểu An này tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng suy xét vấn đề rất toàn diện!
Thật ra, biểu ngữ này là do An Tại Đào bảo Mã Hiểu Yến chuẩn bị từ trước, ngay cả không có lễ tiếp đón này, bất cứ lúc nào cũng có thể đem một biểu ngữ với nội dung hoan nghênh như thế ra dùng, phòng trước không hại gì.
Vào lầu hai phòng họp, đoàn người của Tiết Khiêm Nhượng, Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi cũng không khách khí, lên thẳng đài chủ tịch ngồi xuống. Thấy trên đài chủ tịch đã ghi sẵn tên của mấy người, Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi không nói gì, Mã Bản và Tiết Khiêm Nhượng hài lòng, thoáng nhìn về phía An Tại Đào gật đầu tán thưởng.
Ngay cả Lãnh Mai và lãnh đạo huyện, thấy trong thời gian ngắn như vậy mà trong lúc vội vàng An Tại Đào không ngờ còn nhớ đến cả những chi tiết này, cũng trong mắt sáng ngời, cảm thấy An Tại Đào làm việc thật sự kỹ càng chu đáo. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Mà An Tại Đào thì khẽ cười, thoáng nhìn về phía Mã Hiểu Yến đang đứng ở góc phòng, thầm khen ngợi. Không thể không nói, về phương diện này thái độ công tác, mức độ cẩn thận của Mã Hiểu Yến không phải người bình thường nào cũng có thể so sánh. An Tại Đào chỉ gọi một cuộc điện thoại đến, người của hắn còn chưa tới Khu kinh tế mới, Mã Hiểu Yến đã chỉ huy mọi người chuẩn bị xong phòng hội nghị.
Như chi tiết bảng tên trên bàn chủ tịch này, bình thường đã được chuẩn bị sẵn, một khi có lãnh đạo tới, lập tức đóng dấu rồi đặt vào ô trống là xong. Về phần biểu ngữ, cô cũng cho văn phòng chuẩn bị trước vài cái, tuỳ thời mà dùng, chủ yếu là không luống cuống. Dù sao cái gọi là "lãnh đạo tỉnh, thành phố" cũng rất chung chung, ai tới đều có thể treo lên.
Mã Bản, Tiết Khiêm Nhượng, Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi bốn người trao đổi bằng ánh mắt, Trương Bằng Viễn cầm micro trầm giọng nói:
-Các đồng chí, hiện giờ chúng ta ở Khu kinh tế mới Tư Hà tham gia một hội nghị khẩn cấp. Đầu tiên tôi giới thiệu các lãnh đạo tỉnh một chút. Vị này là Phó trưởng ban thư ký Tỉnh uỷ Mã, vị này là Giám đốc Sở công an tỉnhTiết, vị này là…
Tiếng vỗ tay vang lên, Mã Bản và Tiết Khiêm Nhượng vội vàng khom người gật đầu.
-Thời gian rất khẩn trương, chúng ta nói ngắn gọn thôi. Sáng nay, văn phòng Tỉnh uỷ nhận thông báo của văn phòng Trung ương, Triệu lão sẽ dành hai ngày đến Khu kinh tế mới Tư Hà tiến hành khảo sát điều tra nghiên cứu. Sau khi nhận được thông báo, lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh hết sức coi trọng việc này, lập tức mở hội nghị thường vụ tiến hành chuyên đề nghiên cứu. Trải qua suy xét thận trọng, Tỉnh uỷ quyết định thành lập tổ lãnh đạo tổ chức tiếp đón, do Bí thư Tỉnh uỷ Tiếu đảm nhiệm chức tổ trưởng, Uỷ ban nhân dân tỉnh trình Chủ tịch tỉnh đảm nhiệm phó tổ trưởng, Phó trưởng ban thư ký Tỉnh uỷ Mã, Giám đốc Tiết, tôi và Chủ tịch thành phố Trương là thành viên tổ lãnh đạo, Phó trưởng ban thư ký Mã đảm nhiệm Chánh văn phòng tổ lãnh đạo, tôi đảm nhiệm Phó chủ nhiệm.
Đồng thời, trải qua nghiên cứu, Thành uỷ quyết định đồng thời thành lập tổ tổ chức tiếp đãi lãnh đạo thành phố, do tôi làm tổ trưởng, Chủ tịch Trương làm Phó tổ trưởng, Trưởng ban thư ký Thành uỷ Trương, Phó chủ tịch thành phố Ngô quốc Cẩm, người phụ trách các bộ phận liên quan của thành phố, Lãnh Mai và An Tại Đào huyện Quy Ninh làm thành viên lãnh đạo. Đồng chí An Tại Đào đảm nhiệm vị trí Chánh văn phòng tổ lãnh đạo, phụ trách công tác tiếp đón cụ thể, đồng chí Lãnh Mai phối hợp trợ giúp toàn bộ!
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Mã Bản khẽ mỉm cười:
-Các đồng chí, lần này Triệu lão đến Khu kinh tế mới Tư Hà khảo sát điều tra nghiên cứu, sự tình trọng đại. Công tác tổ chức tiếp đãi và công tác bảo vệ không được xảy ra vấn đề gì! Bí thư Tỉnh uỷ Tiếu và Chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh đã lần lượt ra chỉ thị, yêu cầu các bộ phận liên quan của tỉnh và thành phố phải phối hợp chặt chẽ, toàn lực ứng phó, hoàn thành công tác tiếp đãi và công tác bảo vệ an toàn.
Các đồng chí, đặc biệt là các đồng chí huyện Quy Ninh và Khu kinh tế mới, Triệu lão có thể đến Khu kinh tế mới Tư Hà khảo sát là khảo nghiệm rất lớn của Trung ương đối với Tỉnh uỷ, Thành uỷ, Huyện uỷ và Đảng uỷ Khu kinh tế mới, bốn cấp uỷ và chính quyền chúng ta. Đây là một nhiệm vụ chính trị trọng đại, hy vọng các đồng chí phụ trách các bộ phận liên quan phải lập tức hành động, thật sự cẩn thận chu đáo làm tốt công tác chuẩn bị. Đồng chí Lãnh Mai và đồng chí An Tại Đào, Triệu lão sẽ ở thăm Khu kinh tế mới hai ngày, nhiệm vụ chân chính trọng đại đặt ở trên vai các đồng chí. Hai người phải đem hết sức làm tốt công tác này, có chuyện gì khó xử, bất cứ lúc nào cũng có thể báo cáo với Bí thư Trương.
-Lão Tiết, anh cũng nói vài lời đi.
Mã Bản đưa micro cho Giám đốc Tiết. Tiết Khiêm Nhượng lắc đầu, cười ha hả:
-Hai vị lãnh đạo đều tăng thêm yêu cầu, tôi sẽ không dài dòng. Tóm lại, thời gian khẩn trương, nhiệm vụ rất nặng, phải lập tức hành động, bảo đảm tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn! Tôi sẽ chỉ thị toàn bộ cảnh sát, công an tỉnh chặt chẽ phối hợp công tác tổ chức tiếp đãi với Đảng uỷ chính quyền địa phương, để Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh yên tâm!
Trương Bằng Viễn chậm rãi đứng lên. Ánh mắt sáng ngời nhìn An Tại Đào và Lãnh Mai, cất cao giọng nói:
- Đồng chí Lãnh Mai, đồng chí An Tại Đào, Tỉnh ủy và Thành ủy kỳ vọng rất nhiều ở hai vị. Hai người lập tức bắt đầu chuẩn bị cụ thể công tác tổ chức tiếp đãi hai ngày này. Chủ tịch thành phố Trương sẽ ở tại huyện, trợ giúp mọi người phối hợp đều có các bộ phận liên quan!
- Xin lãnh đạo yên tâm. Chúng tôi nhất định hoàn thành tốt nhiệm vụ Tỉnh ủy và Thành ủy giao cho!
Lãnh Mai và An Tại Đào liếc nhìn nhau một cái, cùng đứng dậy trả lời.
Mã Bản lại cười, đột nhiên nói thêm:
-Bí thư Trương, trước lúc chúng tôi đến Bí thư Tỉnh uỷ Tiếu còn dặn tôi, trước tiên phải xem các hạng mục công trình cụ thể của Khu kinh tế mới. Lãnh đạo đến khảo sát, việc bố trí khảo sát và lộ trình khảo sát đều phải sắp xếp ổn thoả, không thể để đến lúc đó lại luống cuống tay chân!
Trương Bằng Viễn gật đầu, nhìn An Tại Đào khoát tay:
-Đồng chí Tiểu An, hội nghị kết thúc, cậu đưa vài người chúng ta đi tham quan Khu kinh tế mới, xem những chỗ nào còn chưa được, nhé?
Thật ra trong lòng Trương Bằng Viễn không nắm chắc, trước đây ông ta cho An Tại Đào thời gian ba tháng, trước mắt thời hạn còn chưa tới, ông ta đang chuẩn bị đích thân đến Khu kinh tế mới khảo sát một chút, lại đột nhiên nhận được thông báo Triệu lão muốn tới.
Vào lúc này, rốt cuộc An Tại Đào đã biến Khu kinh tế mới trở thành cái dạng gì, trên đường chạy tới Quy Ninh ông ta có chút lo lắng mơ hồ. Ngồi trên xe, ông ta gọi điện cho An Tại Đào, đơn giản chỉ hỏi hai câu, An Tại Đào cũng không nói được thật rõ ràng, chỉ nói là hắn đã hoàn thành nhiệm vụ Thành uỷ giao cho.
An Tại Đào gật đầu cười:
-Được, Bí thư Trương, tôi lập tức đi sắp xếp.
Thấy vẻ bình tĩnh của An Tại Đào, Trương Bằng Viễn thầm thở phào nhẹ nhõm.
***
Yên kinh.
Mạnh Cúc đang ở trong nhà xem một dự án đầu tư. Cô mới từ Mỹ về. Công việc của công ty trong nước bận rộn, mà trụ sở chính ở nước ngoài do mới đưa ra thị trường nên công việc cũng khá nhiều. Thời gian này cô luôn phải bay qua bay lại giữa Mỹ và Trung Quốc.
Reng…reng…
Chuông cửa vang lên. Mạnh Cúc nhíu mày, tưởng người của công ty, liền vội vàng đứng dậy đi mở cửa, nhưng hoá ra là Triệu lão.
Triệu lão mang một cặp kính râm to bản, trên đầu còn đội mũ lưỡi trai màu đen, mặc một bộ quần áo đi đường bình thường.
-Cậu? Sao cậu lại đến?
Theo bản năng, Mạnh Cúc liếc mắt nhìn hành lang một lượt, không thấy có cảnh vệ và an ninh tiền hô hậu ủng, biết là Triệu lão lén "chuồn ra" rồi.
-Ha ha, bé con. Hôm nay cậu rảnh rỗi một chút, liền đến thăm cháu đây.
Triệu lão khẽ mỉm cười, đi nhanh đến ngồi xuống ghế sô pha. Đột nhiên ông quay đầu lại nhìn cánh cửa đã đóng kín sau lưng Mạnh Cúc, cười nói:
-Bé con à, ngày mai cậu phải bay đi Đông Sơn, cùng ngày đến Khu kinh tế mới Tư Hà huyện Quy Ninh khảo sát, cháu có thời gian thì theo cậu cùng đi.
Mạnh Cúc ngẩn ra, chợt vui vẻ nói:
-Đi, đi, cháu đi với cậu!
Triệu lão phá lên cười:
- Ta xem, theo cậu là giả, nhân cơ hội thăm thằng nhóc kia là thật chứ gì? Ha ha, cháu đừng nói, tiểu tử này thật đúng là không tồi, chưa tới hai năm thời gian, lại tạo được thành tích nổi bật như vậy. Quy trình nông nghiệp sinh thái không dùng hoá chất này quả thật là không tồi. Màu xanh bảo vệ môi trường nhưng liên tục phát triển, phù hợp chính sách trung ương.
-Quả là, Tiểu Đào thât sự là nhân tài.
Mạnh Cúc cười hì hì:
-Hắn làm quan không giống như người khác, cháu hiểu rõ hắn, hắn muốn làm điều thật sự có ích!
Triệu lão khẽ cười, ánh mắt lại lặng lẽ lướt quanh, rồi dừng lại ở một gạt tàn thuốc lá được tạo hình rất đặc biệt trên bàn trà.