Mã Hiểu Yến thì lại có gan hơn khi nhìn kỹ những gương mặt lãnh đạo Ủy viên thường vụ Thành ủy mà trước kia chỉ có thể nhìn thấy trên TV, thấy các lãnh đạo của thành phố này đều chăm chú nhìn An Tại Đào, chuyện trò vui vẻ với hắn, thì trong lòng âm thầm thở dài. Trước những người này thì mình thủy chung cũng chỉ là một nhân vật không quan trọng. Mặc dù là giáp mặt với nhau nhưng người ta cũng sẽ không nhìn thẳng vào mình một cái. Trước mặt những nhân vật lớn, cô căn bản chẳng đáng một đồng.
Ánh mắt Mã Hiểu Yến phức tạp nhìn An Tại Đào chợt lóe lên rồi biến mất. Có lẽ không bao lâu sau, người đàn ông trước mắt mình cũng sẽ trở thành một đại nhân vật.
Giờ khắc này, Mã Hiểu Yến đã hoàn toàn loại bỏ ý định câu dẫn An Tại Đào. Cô tuy rằng là một người phụ nữ có dã tâm nhưng đồng thời cũng là một người phụ nữ thông minh. Đối với người đàn ông này, nếu như không thể tin, thì cho dù có đem đến trước mặt hắn mấy trăm triệu thì hắn cũng dễ dàng mà vứt bỏ đi, dường như không cho rằng nó quan hệ với mình, lại còn có thể có ấn tượng xấu đối với người phụ nữ đó. Nếu mình cứ thực hiện mỹ nhân kế đối với hắn, thì kết quả cũng chỉ là chết thảm mà thôi.
Hôm nay, được tham dự hội nghị ở Thành ủy này, Mã Hiểu Yến cảm thấy mình rất may mắn khi ra được quyết định như vậy.
- Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương, đại khái tình hình là như thế này. Dự tính sáu tháng cuối năm, công ty Phú Thành sẽ chính thức đầu tư vào khu kinh tế mới Tư Hà.
Sau khi An Tại Đào báo cáo xong, các Ủy viên thường vụ bắt đầu thảo luận với nhau. Trương Bằng Viễn khẽ mỉm cười, trao đổi ánh mắt với Trương Thắng Lợi, rồi lên tiếng:
- Thưa các đồng chí ở khu kinh tế mới Tư Hà, hội nghị thường vụ Thành ủy hôm nay là hội nghị đặc biệt, để tập trung nghe mọi người báo cáo về hành trình thu hút đầu tư ở Hongkong. Sau đó, Thành ủy sẽ có một bữa tiệc đãi mừng thành công của mọi người.
- Các đồng chí, năm nay là năm 2000. Tổng bí thư khi khảo sát ở phía nam, đối với thành tựu của chúng ta đã tiến hành phân tích nguyên nhân, lần đầu tiên đưa ra đầy đủ ba tư tưởng trọng yếu.
Tư tưởng thứ nhất chính là lợi ích căn bản của quần chúng nhân dân, thứ hai là phương thức phát triển sản xuất tiên tiến nhất, và thứ ba là sự phát triển văn hóa. Hiện tại, trong cả nước, toàn bộ Đảng cao thấp đều học tập quán triệt ba tư tưởng tiêu biểu này, thúc đẩy thực tiễn, cụ thể đến từng công việc. Chúng ta phải toàn tâm toàn ý vì lợi ích của người dân. Mà để mưu cầu lợi ích cho người dân thì phải mạnh mẽ phát triển kinh tế, khiến cho quần chúng có được cuộc sống ấm no giàu có, xây dựng được một xã hội vững mạnh hơn.
- Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố quyết định hủy bỏ ba, xã thị trấn để thành lập khu kinh tế mới Tư Hà, mục đích là để đẩy mạnh quy hoạch kết hợp thành một khối, phù hợp với yêu cầu của trung ương, với cải cách mở cửa. Công trình sinh thái nông nghiệp của khu kinh tế mới Tư Hà một khi đã được hoàn thành, chắc chắn sẽ khai thác được nguồn tài nguyên cả người lẫn vật, kéo theo một số lượng quần chúng thoát khỏi đói nghèo, thúc đẩy nền kinh tế của huyện Quy Ninh và toàn bộ thành phố Phòng Sơn phát triển lên. Điều này có ý nghĩa rất quan trọng.
- Cho nên, Thành ủy rất coi trọng công tác của khu kinh tế mới Tư Hà, đem nó xếp vào nhật trình nghị sự quan trọng. Chúng tôi rất vui mừng khi đồng chí Tiểu An và lãnh đạo bộ máy khu kinh tế mới Tư Hà đã có cố gắng trong công tác. Khu kinh tế mới từ lúc còn đang trong giai đoạn thành lập đến hôm nay đã có sự tiến triển rất đáng khen ngợi, được xem như giai đoạn có tính thắng lợi. Các đồng chí đã làm rất nhiều việc vất vả. Điều này Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều ghi nhớ ở trong lòng. Cho nên, hôm nay chúng tôi đều phải chúc mừng tất cả mọi người.
- Trước mắt, khu kinh tế mới Tư Hà đã có tập đoàn Dân Thái của tỉnh Đông Sơn, công ty TNHH Đầu tư quốc tế Phú Thành hai công ty thực lực hùng hậu đầu tư vào. Ngoài ra còn có một số doanh nghiệp tư nhân nhỏ và vừa cũng đang trong giai đoạn đàm phán.
Trương Bằng Viễn nói đến đây, thần sắc hưng phấn hẳn lên:
- Năm nay, khu kinh tế mới Tư Hà đã thu hút đầu tư hơn ba trăm triệu. Các đồng chí, đây là một con số như thế nào? Không cần nói ở huyện Quy Ninh, ngay cả thành phố Phòng Sơn thì đây cũng là một con số rất lớn.
- Các đồng chí, thành tích là ở quá khứ, trong tương lai vẫn còn khó khăn rất nhiều. Tôi đại diện cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố hy vọng mọi người cố gắng công tác, tiến thêm một bước mở rộng thu hút đầu tư, phát triển thương hiệu nông nghiệp sinh thái của khu kinh tế mới Tư Hà, vì sự phát triển kinh tế của toàn bộ thành phố mà cống hiến hơn nữa. Tại đây, tôi, Chủ tịch thành phố Trương và các vị lãnh đạo khác đều có thể hứa với các đồng chí rằng, nếu công việc có bất cứ khó khăn gì thì có thể bất cứ lúc nào cũng có thể báo cáo với Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ là một lực lượng hậu thuẫn kiên cường sau lưng mọi người.
Trương Bằng Viễn nói đến đây thì cười tủm tỉm rồi kết thúc bài nói chuyện của mình. Trương Thắng Lợi tiếp tục, nghiêm nghị nói:
- Đồng chí An Tại Đào, vừa rồi bài nói chuyện của Bí thư Trương rất quan trọng. Sau này, mọi người phải truyền đạt lại cho toàn thể cán bộ của khu kinh tế mới. Tôi xin bổ sung một chút. Trong công việc cần phải có sự chủ động, không cần câu nệ những tiểu tiết, lễ nghi xưa kia. Hiện tại, cao thấp đều đề xướng cải cách đổi mới. Địa phương của mọi người là khu kinh tế mới, là nơi thí điểm của chính sách thành phố. Cho nên bước chân của mọi người phải lớn hơn một chút. Đương nhiên, đối với đại cục chính trị thì cần phải có nguyên tắc của tổ chức.
Trương Thắng Lợi nói xong thì mỉm cười nhìn Trương Bằng Viễn. An Tại Đào nghe xong, cảm thấy lời này của Trương Thắng Lợi có chỗ không ổn. Nhưng không ổn chỗ nào thì hắn vẫn chưa nhìn ra được. Hơn nữa, trong trường hợp như thế này cũng không có đủ thời gian cho hắn suy nghĩ sâu xa.
Thấy cuộc họp chuẩn bị kết thúc, An Tại Đào mỉm cười:
- Cám ơn Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã có sự quan tâm và chỉ đạo đến công tác của khu kinh tế chúng tôi. Tôi cũng xin đại diện cho bộ máy lãnh đạo khu kinh tế cùng toàn thể cán bộ cam kết nhất định sẽ cố gắng công tác, tiến thêm một bước quán triệt tinh thần văn kiện của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, quán triệt chỉ thị tinh thần của Bí thư Trương và Chủ tịch thành phố Trương đối với công tác của khu kinh tế mới. Còn về tiệc mừng của Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương và các vị lãnh đạo thành phố thì làm cho chúng tôi cảm thấy sợ hãi, cũng như có cảm giác hổ thẹn.
Đồng chí Tiểu An, đây là sự khẳng định của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đối với công tác của mọi người. Tôi, Chủ tịch thành phố và các vị lãnh đạo mời mọi người một bữa cơm cũng là điều nên làm.
Trương Bằng Viễn cười nói, rồi khi đang chuẩn bị tuyên bố tan họp, chợt ngh An Tại Đào lên tiếng:
- Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương, các vị lãnh đạo, tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ, không biết có nên nói hay không?
- Ồ, đồng chí Tiểu An, có chuyện gì thì cứ nói.
Trương Bằng Viễn cười.
- Nói đi, hôm nay mọi người là đại công thần, chúng tôi sẽ lắng nghe ý kiến của mọi người.
- Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương, các vị lãnh đạo, khu kinh tế chúng tôi có được thành tích như ngày hôm nay, đều là nhờ vào các lãnh đạo kiên cường của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời cũng nhờ sự cố gắng của các nhân viên của khu kinh tế mới. Lần này trong bộ máy lãnh đạo khu kinh tế còn có ba vị đồng chí ở lại. Bọn họ cũng đã làm một khối lượng công việc rất lớn. Tôi thỉnh cầu các vị lãnh đạo cho phép ba vị đồng chí này được tham gia vào tiệc mừng công.
An Tại Đào vừa dứt lời thì tất cả các lãnh đạo thành phố đều kinh ngạc. Cả Tôn Hiểu Linh cũng có chút không ngờ. Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy cảm động. Đối với sự chiếu cố cấp dưới trong chốn quan trường, An Tại Đào tuyệt đối là một người khác hẳn.
Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố tổ chức tiệc mừng chủ yếu là tẩy trần cho đoàn đại biểu từ Hongkong trở về. Ở cơ quan còn lại ba người, cũng là chuyện bình thường, mọi người đều không chú ý đến vấn đề này. Đối với trường hợp này, nếu là lãnh đạo bình thường, căn bản sẽ không để ý. Nhưng An Tại Đào thì lại không, lại còn trước mặt lãnh đạo Thành ủy đề xuất. Có lẽ là thuận miệng nói một câu nhưng lại toát ra được một thái độ khác.
Tôn Hiểu Linh trong lòng cảm thán khó nói, còn Lương Mậu Tài, Bành Quân, Triệu Thiến thì trong lòng cảm động vô cùng. Đi theo một lãnh đạo như vậy, bọn họ còn cần cái gì nữa.
Phải biết rằng, An Tại Đào đề xuất cho Trần Quốc Khánh, Tạ Quang Vinh và lão Lộ ba người được tham gia bữa tiệc mừng công cũng không chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm, cũng không phải là muốn thu hẹp khoảng cách quan hệ với lãnh đạo, mà là muốn khẳng định công tác của bọn họ trước mặt lãnh đạo. Đem thành tích công tác này phân cho ba người, và nó có ý nghĩa vô cùng sâu xa đối với con đường làm quan của họ.
Trần Quốc Khánh và Tạ Quang Vinh đâu phải là tâm phúc của An Tại Đào. Lương Mậu Tài và Tôn Hiểu Linh không kìm nổi liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương đọc được thần sắc khác thường.
Mã Hiểu Yến trong lòng run lên, ánh mắt nhìn An Tại Đào càng lúc càng phức tạp. Trong giờ phút này, trái tim lặng im của người phụ nữ sung mãn được mở ra, dường như thấy được hy vọng tốt đẹp của mình.
Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi liếc mắt nhìn nhau, không ngờ cùng có một ánh mắt tán thưởng. Nhất là Trương Thắng Lợi, lại dùng một ánh mắt kinh ngạc quét nhìn An Tại Đào, thầm nghĩ, đồng chí Tiểu An này tâm tư kín đáo, thật sự là hắn mới hai mươi mấy tuổi sao?
Đối với cấp dưới của An Tại Đào thì đây chính là sự yêu thương, kích động nội tâm "có thể chết vì người bạn tri kỉ" của các cấp dưới. Còn trong mắt Trương Bằng Viễn và rất nhiều lãnh đạo Thành ủy thì đây chính là biểu hiện đối nhân xử thế khiêm tốn của An Tại Đào. Người trẻ tuổi mà có sự điềm đạm, chín chắn quả thật không dễ dàng gì. Một vài Ủy viên thường vụ đều mỉm cười, nhìn An Tại Đào gật đầu tán dương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Đối với Trương Thắng Lợi mà nói, thì lại có một ý tứ hàm súc tinh tế khác. Trần Quốc Khánh và Tạ Quang Vinh là hai người mà ông ta giới thiệu đến. An Tại Đào coi trọng bọn họ như vậy, thì chính là nể mặt ông. Tuy rằng cấp dưới phải nể mặt cấp trên là chuyện bình thường nhưng Trương Thắng Lợi lại coi biểu hiện này của An Tại Đào như là một sự tôn trọng, nên thấy cảm động vô cùng.
Hắn cười khoát tay:
- Được, đồng chí Tiểu An nói cũng đúng. Thành tích là của tập thể, hẳn là phải gọi toàn thể bộ máy nhân viên của khu kinh tế đến đây. Chỉ có điều, đồng chí Tiểu An, lúc này thời gian đã không còn kịp rồi.
Hiện tại tình hình giao thông đã được cải thiện. Từ Quy Ninh đến Phòng Sơn mất một tiếng đồng hồ. Tuy nhiên, bây giờ đã hơn 5h chiều, nếu thông báo cho đám người Trần Quốc Khánh đến thì cũng không còn kịp tham gia nữa.
- Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương, vừa lúc ba người này đều đang làm việc tại thành phố. Cũng thật là trùng hợp!
An Tại Đào cười.
Trương Bằng Viễn khóe miệng nở nụ cười đầy thâm ý:
- Được rồi, nếu đã như vậy thì hãy gọi ba đồng chí ấy đến tham gia đi. Tối nay xem như Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố mừng công cho tập thể bộ máy lãnh đạo của khu kinh tế mới Tư Hà.
Làm gì mà có cái gì trùng hợp như vậy! An Tại Đào khi biết được Thành ủy sẽ làm tiệc mừng công cho bọn họ, liền lập tức bảo Bành Quân gọi điện thoại thông báo cho Trần Quốc Khánh, Tạ Quang Vinh và lão Lộ đến thành phố chờ chỉ thị, nhưng cũng không nói cụ thể vì sao. Lúc này hẳn ba người đã ở thành phố rồi.
Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi sóng vai nhau rời khỏi phòng họp. Sau khi đi được vài bước, Trương Bằng Viễn quay đầu lại nhìn An Tại Đào cười nói:
- Đồng chí Tiểu An, cậu đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
An Tại Đào ồ lên một tiếng rồi khẩn trương đi theo.
Một vài cán bộ ở khu kinh tế mới thấy Bí thứ Trương đích thân gọi một mình An Tại Đào, không hề che giấu sự tin tưởng An Tại Đào. Là cấp dưới của khu kinh tế mới, An Tại Đào càng được cấp trên coi trọng thì tất nhiên bọn họ cũng được thơm lây. Hơn nữa, trải qua chuyến hành trình đến Hongkong, vị trí của An Tại Đào trong lòng mọi người đã bay lên thành "thần tượng".
Trong phòng làm việc của Trương Bằng Viễn. Ông ta cầm lấy hai xấp văn kiện trên bàn đưa cho An Tại Đào.
- Đồng chí Tiểu An, đây là hai văn kiện quan trọng của trung ương trong năm nay. Cậu hãy cầm lấy nghiên cứu qua một chút. Hiện tại chính sách và cải cách mở cửa đối với khu kinh tế mới của mọi người rất có lợi. Cậu cũng nên nghiên cứu qua việc này để có thể mượn được gió đông.
- Cám ơn Bí thư Trương, tôi biết rồi. Sau khi tôi trở về nhất định sẽ nghiên cứu thật kỹ.
An Tại Đào tiếp nhận rồi nhìn lướt qua. Một văn kiện là từ tháng 3 năm nay của chính phủ trung ương, thông báo về việc tiến hành thí điểm công tác cải cách thuế nông thôn. Còn một văn kiện được trung ương thông báo cách đó không lâu, về việc xúc tiến phát triển những thị trấn nhỏ.
Sau khi rời khỏi phòng của Trương Bằng Viễn, An Tại Đào ở trên xe xem kỹ hai xấp văn kiện này, ý nghĩa dần dần rõ ràng hơn. Kiếp trước, đối với lệnh của chính phủ, hắn chỉ hời hợt đọc để cho biết mà thôi. Hôm nay thì hắn lại cẩn thận nghiên cứu và phân tích, mới phát hiện được hoàn cảnh đương thời rất có lợi cho việc phát triển kinh tế của khu kinh tế mới Tư Hà.
Đẩy mạnh phí cải cách nông thôn, vì lợi ích của hành trăm hộ nông dân, ngăn chặn việc loạn thu phí, căn bản giải quyết gánh nặng cho người nông dân. Trung ương đã nói rõ, thí điểm việc cải cách phí nông thông, chủ yếu là hủy bỏ những phí trù tính chung, phí xây dựng giáo dục nông thôn và trưng thu những khoản phí hành chính sự nghiệp, quỹ chính phủ, điều chỉnh lại chính sách thuế nông nghiệp, rút ra được biện pháp sử dụng trưng thu hợp lý.
Phải biết rằng, khu kinh tế mới Tư Hà là khu nông nghiệp sinh thái, có sự khác biệt với các khu kinh tế khác. Kinh doanh chính là nông nghiệp, cho nên việc hủy bỏ những loại thuế nông nghiệp và phí liên quan đến nông thôn có ý nghĩa trọng đại đối với sự phát triển của khu kinh tế mới Tư Hà.
Đối với việc thúc đẩy những địa phương nhỏ phát triển, ý kiến đưa ra rất rõ ràng. Căn cứ vào đặc điểm của địa phương nhỏ, dựa vào sự phát triển của thị trường, dựa vào sản nghiệp đặc trưng để gắng sức tạo ra những xí nghiệp kinh doanh nông sản. Hình thành những xí nghiệp chăn nuôi, gia công và tiêu thụ, đem một bộ phận cơ sở của địa phương nhỏ xây dựng thành quy mô vừa phải. Trong đó quy hoạch trường học, khu vui chơi giải trí, khu trung tâm văn hóa nông thôn…đề cao trình độ đô thị hóa của những địa phương này.
Mà quan trọng hơn cả, văn kiện còn yêu cầu. Cơ quan tài chính phải mở rộng lĩnh vực phục vụ, tích cực tham gia và ủng hộ việc xây dựng những địa phương nhỏ. Quốc gia phải cải tạo lại mạng lưới điện, quốc lộ, hệ thống truyền hình và các phương tiện truyền thông khác. Chính quyền địa phương phải căn cứ vào tình hình tài lực, ủng hộ cho địa phương nhỏ một phần trong công tác xây dựng và phát triển địa phương. Điều này có ý nghĩa rất quan trọng và cũng là điểm mấu chốt. Sau khi khu kinh tế mới được phát triển, việc xây dựng và thu hút đầu tư ngày càng nhiều hơn thì sẽ càng có nhiều chính sách ưu đãi. Tinh thần trong văn kiện trung ương còn nêu rõ, ở thành phố đối với việc kiện toàn khu kinh tế mới càng thêm đúng lý hợp tình và xâm nhập thấu đáo.
Nghĩ đến điều này, An Tại Đào không kìm lòng nổi mỉm cười lên.
Tôn Hiểu Linh ngồi bên cạnh thấy vậy cũng mỉm cười:
- Bí thư An, việc gì mà cao hứng vậy?
An Tại Đào cười phá lên, đưa hai văn kiện cho Tôn Hiểu Linh:
- Cô Tôn à, sau khi chúng ta trở về, lập tức đem hai văn kiện này sao chép thành nhiều phần, phát đến mỗi phòng và bộ môn. Sau đó chúng ta sẽ tổ chức cho toàn bộ nhân viên học tập tinh thần hai văn kiện này, nhất định phải hiểu rõ thực chất của tinh thần trung ương. Điều này rất có lợi đối với việc triển khai công tác bước tiếp theo của chúng ta.
Tôn Hiểu Linh tiếp nhận văn kiện, rồi xem qua một cách cẩn thận.
Trần Quốc Khánh, Tạ Quang Vinh và lão Lộ ba người sau khi được An Tại Đào gọi điện thoại thông báo đến thành phố, nhưng sau khi đến đây thì lại không nhìn thấy bóng dáng sáu người An Tại Đào đâu cả. Gọi điện thoại thì không ai bắt máy. Ba người ở tại quảng trường Ánh Sáng của trung tâm thành phố Phòng Sơn, lo lắng chờ điện thoại của An Tại Đào, thì đã thấy Bành Quân ở đâu chạy đến.
- Phó trưởng ban Trần, Phó trưởng ban Lộ, Phó trưởng ban Tạ.
Bành Quân bắt tay với ba người, vừa cười vừa nói.
Trần Quốc Khánh nhíu mày:
- Bành Quân, Bí thư An gọi chúng tôi đến thành phố có việc gì không?
Bành Quân cười ha hả, nói tiếp:
- Ba vị lãnh đạo, chúng tôi vừa mới xuống máy bay thì liền nhận được thông báo, nói là Thành ủy va Ủy ban nhân dân thành phố trước muốn nghe báo cáo, sau sẽ mở tiệc mừng công. Bí thư An trong cuộc họp đã chủ động hướng Bí thư Trương và Chủ tịch thành phố Trương thỉnh cầu, mời tất cả các thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới đến tham dự buổi tiệc mừng công. Các lãnh đạo thành phố đã đồng ý. Phó bí thư An bảo tôi đến đón ba vị lãnh đạo.
Trần Quốc Khánh, Tạ Quang Vinh và lão Lộ ba người đến nhà khách Phòng Sơn. Cả ba người đều hướng An Tại Đào bày tỏ sự cảm ơn và cảm kích sâu nặng. An Tại Đào chỉ cười, cũng không nói gì. Hắn tuy rằng không phải là mua chuộc lòng người, nhưng cũng muốn cho ba người kia hiểu được rằng. Nhân vật số một của khu kinh tế Tư Hà luôn đối xử bình đẳng với cấp dưới của mình.
Đương nhiên, lão Lộ thì không đề cập đến. An Tại Đào cũng không trông cậy Trần Quốc Khánh và Tạ Quang Vinh sẽ vì vậy mà bảo rằng "cảm động đến rơi nước mắt", chỉ hy vọng bọn họ vì vậy mà đừng cấu xé mình nữa.
Nếu có thể vì cấp dưới của mình tranh thủ cơ hội thì hắn nhất định sẽ tranh thủ. Nhưng điều kiện tiên quyết để làm trợ thủ thì bọn họ phải biết định vị công tác cho trôi chảy. Nếu như không trôi chảy thì hết thảy đừng nói đến chuyện khác.
Bữa tiệc bắt đầu vào lúc 7h, thời gian cũng không dài. Lãnh đạo chủ chốt nói lời khai tiệc, rồi Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi đều đích thân mời rượu An Tại Đào, sau đó các cán bộ khu kinh tế mới hướng các Ủy viên thường vụ Thành ủy mời rượu. Loại tiệc như thế này vốn là một dạng lãnh đạo "ban ân", tất nhiên là không có khả năng kéo thời gian quá dài.
Sau khi tan tiệc, các lãnh đạo Thành ủy đều rời khỏi. Trần Quốc Khánh và Tạ Quang Vinh thấy An Tại Đào đi vào nhà vệ sinh cũng đi vào theo.
- Phó bí thư An, chúng tôi…!
Đối với biểu hiện của An Tại Đào ngày hôm nay, Trần Quốc Khánh và Tạ Quang Vinh hai người trong lòng rất cảm động, đôi mắt dường như có chút đỏ lên.
- Haha, đừng nói lời khách sáo như vậy. Chúng ta công tác cùng một đơn vị, là đồng nghiệp với nhau, nên phải có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia. Haha, hai vị nói có đúng không?
An Tại Đào khoát tay nói.
Hai người kia cũng đều mỉm cười.
Ba người cùng đi vệ sinh, nói vài câu chuyện phiếm. Sau khi đi ra, Tạ Quang Vinh đột nhiên ghé sát tai An Tại Đào nói nhỏ:
- Phó bí thư An, uống rượu với các lãnh đạo thành phố khó chịu quá, hay là chúng tôi mời Phó bí thư An đi giải trí một chút?