An Tại Đào cầm lấy micro, ánh mắt trong sáng từ từ quét qua phía dưới đài, trầm giọng nói:
- Bây giờ chúng ta tiếp tục họp. Bây giờ tất cả mọi người đã thấy được, Bí thư Tôn Cốc bởi vì xảy ra vấn đề quan trọng đã bị tổ điều tra Uỷ ban Kỷ luật Thanh tra Tỉnh "song quy" (1) nhưng tôi hy vọng, không nên vì vậy mà ảnh hưởng tới công việc của Khu kinh tế mới, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, đều phải gánh vác trách nhiệm, cần phải bảo đảm sự đoàn kết ổn định trong thời kỳ đặc thù. Cần phải bảo đảm công tác thu hút đầu tư tiến hành thuận lợi, bảo đảm an toàn thi công các hạng mục công trình. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
An Tại Đào liên tiếp nói nhiều cái cần phải, giọng hắn cũng dần dần trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng:
-Gần đây, trong huyện xảy ra rất nhiều chuyện, bởi vì công việc, tôi đối với công việc của Khu kinh tế không được chặt chẽ, tôi phát hiện, trong khoảng thời gian này, có một số đồng chí không dùng sức lực để làm việc mà dùng để chạy theo đường ngang ngõ tắt! Đây là một loại dấu hiệu vô cùng nguy hiểm!
Tôi đã năm lần bảy lượt nhấn mạnh, công việc là trên hết. Ở thành phố thành lập Khu kinh tế Tư Hà không phải để chúng ta tới nơi này du sơn ngoạn thuỷ ngắm phong cảnh. Mà chúng ta phải cố gắng làm việc, trợ giúp quần chúng mau chóng thoát khỏi nghèo khó, đạt được mức thu nhập trung bình! Khu kinh tế mới phát triển, liên quan tới sự phát triển kinh tế toàn huyện, liên quan đến việc đẩy mạnh chiến lược nông nghiệp sinh thái toàn thành phố, ý nghĩa rất quan trọng, trọng trách đang ở trên vai chúng ta! Các đồng chí, tôi lần nữa nhấn mạnh: Khu kinh tế mới cần người thật sự làm việc, không cần những kẻ giỏi âm mưu và diễn viên!
An Tại Đào nói xong, dường như có chút kích động, chậm rãi đứng lên, nhìn xuống dưới đài, vung tay lên:
-Những người đang ngồi ở đây là những cán bộ thanh niên do thành phố và huyện chọn lựa sau khi trải qua một quá trình khảo sát thận trọng để đưa vào Khu kinh tế mới công tác, Khu kinh tế mới chúng ta trên dưới đều có tinh thần phấn chấn, sức sống và sức chiến đấu tập thể mạnh mẽ. Nhiệm vụ của chúng ta rất rõ ràng, mục tiêu rất rõ ràng, các đồng chí có lòng tin hay không?
-Có!
-Có niềm tin!
Dưới đài mọi người lập tức đứng dậy, ráng sức hô lớn, và rồi tiếng vỗ tay đột ngột vang lên như sấm dậy
Nhìn bộ dạng dõng dạc của An Tại Đào, nghe lời nói đầy tính kích động của hắn, vừa nhìn đám cán bộ Khu kinh tế mới dưới đài bị An Tại Đào làm cho phấn chấn như vậy, trên khuôn mạt lạnh lùng của Lãnh Mai hiện lên vẻ tươi cười, cũng chậm rãi vỗ tay.
"Cần tngười thật sự làm việc, không cần kẻ giỏi âm mưu và diễn viên"? Hừ, ngươi cũng đang diễn trò đấy thôi. Tên này thật là một diễn viên giỏi! Lãnh Mai không nhịn được liếc An Tại Đào một cái, thấy hắn ung dung ngồi xuống, vẻ dõng dạc sớm đã biến mất tăm, thay vào đó là khuôn mặt đầy tập trung và nghiêm túc, cô cười thầm, lại lắc đầu.
-Tôi tuyên bố mấy điều kỷ luật. Thứ nhất, bất kể là thành viên bộ máy lãnh đạo hay là cán bộ trung cấp, nhất là các người đứng đầu các bộ phận, trong thời giangần nhất, nhất định phải duy trì thông tin thông suốt, điều này không có bất kỳ ngoại lệ nào, thứ hai, đối với chuyện ở huyện, không được sau lưng nghị luận, không tham gia truyền bá những tin vặt vãnh, đem toàn bộ sức lực vào công tác, thứ ba, tác phong kỷ luật phải đề cao. Không cho phép đi muộn về sớm, hơn nữa, văn phòng phải chấm công và kiểm tra giám sát, thứ tư, có vấn đề gì khó khăn phải báo cáo xin chỉ thị cấp trên, không cho phép tự tiện làm chủ, không cho phép tự tiện tỏ thái độ.
Tóm lại, công tác phải tăng mạnh, hiệu suất phải nâng cao, không thể buông lỏng, không thể để xảy ra bất kỳ sơ suất nào! Càng ở vào thời điểm mấu chốt, càng có thể nhìn ra tố chất một người. Các đồng chí, hy vọng tất cả mọi người có thể trình lên tổ chức một đáp án hoàn hảo cho thử thách này.
An Tại Đào khoát tay áo:
-Kế tiếp, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Chủ tịch huyện Lãnh ra chỉ thị.
Lãnh Mai cười cười, trên đài, ngay lúc này, trong lòng cô cảm thấy hơi hưng phấn. Tiến vào quan trường cũng đã nhiều năm, nhưng cho tới giờ, cô chưa hề có cảm giác phấn chấn như hôm nay. Tôn Cốc ngã ngựa, trước mắt, cô chính là nhân vật số một ở Quy Ninh cho dù chỉ là tạm thời.
-Các đồng chí, chưa nói tới chỉ thị, chỉ có điều tôi xin đại diện cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện đơn giản nói hai câu.
Lãnh Mai tiếp nhận micro:
- Vừa rồi Bí thư An nhấn mạnh mấy điều kỷ luật rất quan trọng, hy vọng từ nay về sau mọi người phải nhanh chóng quán triệt và thực hiện chu đáo. Tình hình hiện nay tất cả mọi người đều đã thấy, ngày hôm qua, Thành ủy khẩn cấp gọi tôi và Bí thư An vào thành phố dự một hội nghị, đối với công tác trước mắt ở Quy Ninh, Thành ủy rất chú ý, rất coi trọng, yêu cầu Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện phải ổn định lòng người, đoàn kết dẫn dắt cán bộ quần chúng, tiếp tục phát triển mạnh mẽ kinh tế, bảo đảm trật tự kinh tế xã hội không xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Nói tới đây, Lãnh Maidừng một chút:
-Công việc của Khu kinh tế mới, nói ngắn gọn chính là tiếp tục mở rộng thu hút đầu tư, tiếp tục đẩy mạnh xây dựng công trình. Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện không muốn vì vậy mà mọi người làm mọi việc bị xáo trộn, đúng như Bí thư An vừa mới nói, cán bộ Khu kinh tế mới phải giữ cho cái đầu được tỉnh táo và bình tĩnh.
Ở trên đài Lãnh Mai hăng hái nói xong, dưới đài trong lòng mọi người đều hơi mơ hồ. Hai ngày trước, Lãnh Mai còn ra vẻ "Không đội trời chung" với An Tại Đào, sao chỉ trong nháy mắt, liền thành đồng bọn thân thiết hỗ trợ lẫn nhau thế này?
-Tốt rồi. Công việc ở Khu kinh tế mới có Bí thư An phụ trách, ở huyện rất yên tâm. Tôi hy vọng mọi người sau này có thể đoàn kết chặt chẽ ở xung quanh Bí thư An, dùng hết khả năng mà làm tốt công tác. Về phần điều chỉnh bổ nhiệm cán bộ mới, Ban Tổ chức cán bộ và Huyện ủy lập tức sẽ mở hội nghị thường vụ Huyện ủy thảo luận một lần nữa, trong lúc còn chưa có kết quả, hy vọng các đồng chí có liên quan đều phải tự làm tốt công tác của mình! Được rồi, tôi đã xong, Bí thư An, tôi về huyện trước.
An Tại Đào gật đầu, khoát tay áo:
-Chỉ thị của Chủ tịch huyện rất quan trọng, mọi người phải hiểu thông suốt và thực hiện tới nơi tới chốn, được rồi, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay, vui vẻ đưa tiễn Chủ tịch huyện Lãnh!
Tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm dậy. Lãnh Mai dè dặt mỉm cười nhẹ nhàng rời khỏi, An Tại Đào đưa cô đến tận dưới lầu, thấy cô ta lên xe, mới xoay người đi nhanh về phòng hội nghị.
Không khí trong phòng hội nghị bởi vì Lãnh Mai vừa đi càng trở nên nặng nề, có một số người trong lòng thấp thỏm bất an, ví dụ như Trần Đại Khánh.
-Các thành viên bộ máy lãnh đạo lưu lại tiếp tục họp, các đồng chí khác có thể giải tán.
An Tại Đào khoát tay áo, nâng chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ. Chỉ trong một khoảng thời gian thời gian ngắn ngủi, Bành Quân đã pha cho hắn một ly trà.
Tất cả thành viên bộ máy lãnh đạo tản ra ngồi ở dưới đài, trên đài chỉ có một mình An Tại Đào. Mọi người một vẻ mặt khác nhau cũng mang một tâm sự khác nhau, Tôn Hiểu Linh thì vui mừng và hưng phấn, Lương Mậu Tài và lão Lộ thì như trút được gánh nặng, Tạ Vinh thì rõ ràng cảm giác sợ hãi đối với An Tại Đào lại càng tăng thêm. Trần Đại Khánh thì trong lòng lo sợ không yên, sắc mặt có chút tái nhợt. Mà Mã Hiểu Yến, thì rộn ràng vui sướng.
Chuyến đi Yến Kinh lần này, cuối cùng cô đã hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ mà An Tại Đào giao cho, theo ánh mắt An Tại Đào, cô nhận thấy sự tín nhiệm trong đó. Mà đối với cô thì sự tín nhiệm của chàng trai này không chỉ có ý nghĩa với triển vọng tương lai của cô mà còn có ý nghĩa giải toả được khúc mắc trong lòng cô.
Trần Đại Khánh cảm nhận được ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của An Tại Đào chợt lướt qua trên người mình, đầu vai y hơi run rẩy. Y biết hành động của mình nhất định là đã khiến cho An Tại Đào rất phản cảm, thậm chí có thể nói là căm tức. Hiện giờ An Tại Đào hoàn toàn nắm quyền, nói cách khác, cục diện Khu kinh tế mới này đều nằm trong sự khống chế của hắn. Hắn làm sao có thể tha thứ cho sự phản bội của mình?
Thật ra, chuyện của Trần Đại Khánh, An Tại Đào cũng không quá để ở trong lòng. Hắn không hy vọng toàn bộ lãnh đạo cấp trung của Khu kinh tế mới đều trở thành người tâm phúc đáng tin của mình, bởi vì điều này là không thực tế. Có người gió chiều nào che chiều ấy, có người ném đá xuống giếng, đoa đều là thái độ bình thường chốn quan trường, trong tình thế tính toán sai lầm, Trần Đại Khánh có tâm tư chạy về phe Lãnh Mai là có thể hiểu được.
Nhưng hắn có thể để Trần Đại Khánh tồn tại, nhưng tuyệt đối sẽ không giao cho trọng trách. Ở trong lòng hắn, Trần Đại Khánh đã hoàn toàn biến thành một bình hoa để bày biện.
--------------------------
(1)Song quy: Từ "song quy" không có nghĩa là "bắt giam" đơn thuần, và trong tiếng việt không có từ tương đương, vì vậy chúng tôi để nguyên văn. "Song quy" xuất hiện lần đầu tiên trong "Điều lệ giám sát hành chính nước CHND Trung Hoa" ban hành ngày 9/12/1990.
Điều lệ quy định: Cơ quan giám sát trong khi điều tra vụ án có quyền yêu cầu đương sự "có mặt tại địa điểm quy định trong thời gian quy định, để giải thích, trình bày về vụ việc có liên quan" (gọi tắt là song quy).
Nói một cách đơn giản, "song quy" là bị cách ly để điều tra trong một thời gian không hạn định.
Từ đó "song quy" trở thành một biện pháp hữu hiệu quan trọng để tạo bước đột phá trong các vụ án lớn, có liên quan đến các quan tham tai to mặt lớn Trung Quốc.
Địa điểm "song quy" thường là một khách sạn nào đó, nhân viên điều tra và đối tượng bị triệu đến đây coi như bị giam lỏng để phục vụ việc điều tra, không thể tiếp xúc với bên ngoài trong suốt quá trình làm án, chức vụ và quyền lực của người đó bị "đóng băng", không còn giá trị nữa.
-Tốt lắm, thời gian khẩn cấp. Chúng ta nói ngắn gọn thôi. Đầu tiên, lần này Huyện ủy tuyên bố điều chỉnh cán bộ, Huyện ủy còn phải tiến hành thảo luận một lần nữa, cho nên, một số đồng chí có liên quan, trong lòng không cần phải băn khoăn và áp lực gì, nên như thế nào công tác thì cứ thế công tác!
An Tại Đào cất cao giọng nói:
-Hiện tại đối với công tác trước mắt, tôi sẽ nói vài yêu cầu.
Thứ nhất, Chủ nhiệm Tôn, lão Lương, hai người lập tức trao đổi với công ty Dương Quang và công ty Phú Thành, nhất là công ty Phú Thành, phải nhanh chóng biến kế hoạch đầu tư thành hành động thực tế, tranh thủ vào đầu tháng 8 tới công trình phải động thổ khởi công. Hai người nói với người của công ty Phú Thành về ý kiến của tôi. Tranh thủ, vào khoảng ngày 1 tháng 8, khi công ty Phú Thành khởi công công trình, cử hành một buổi lễ đơn giản, mời truyền thông đến tuyên truyền đưa tin một chút.
Tôn Hiểu Linh vội gật đầu:
-Bí thư An, tôi hiểu rồi!
Lương Mậu Tài thấy An Tại Đào nhìn mình cũng vội vã gật đầu lia lịa đáp ứng, lại nghe An Tại Đào cười cười:
-Lương này, anh không có vấn đề gì chứ?
Lương Mậu Tài lúng túng cười cười:
-Bí thư An, không thành vấn đề.
An Tại Đào khoát tay áo:
-Thứ hai, lão Lộ, anh càng sớm càng tốt kiên quyết xây dựng tác phong làm việc, tổ chức học tập nhiều một chút, kẻo có người rảnh rỗi quá rồi sinh chuyện không đâu.
Không đợi lão Lộ đáp lời, ngay sau đó An Tại Đào trầm giọng nói:
-Chủ nhiệm Tạ, anh tập trung hơn nữa vào khu làm việc và công trình xây dựng cơ bản Khu kinh tế mới, đốc thúc thi công, tranh thủ trướclễ quốc khánh năm nay, xây dựng xong toàn bộ các công trình cơ bản và khu làm việc, có vấn đề gì không?
Tạ Vinh ngẩn người ra, bởi vì khu làm việc và công trình xây dựng cơ bản của Khu kinh tế mới Khu kinh tế mới là do Trần Đại Khánh phụ trách, đột nhiên lại chuyển cho chính mình, theo phản xạ, y liếc mắt nhìn Trần Đại Khánh một cái, thấy sắc mặt Trần Đại Khánh tái nhợt, trong lòng hơi hiểu ra, vì thế liền hưng phấn gật đầu:
-Bí thư An yên tâm, tôi nhất định cố gắng hết sức!
An Tại Đào gật đầu cười, nhìn Mã Hiểu Yến liếc mắt một cái, đột nhiên lại cao giọng nói:
-Công tác Khu kinh tế mới rõ ràng rất nhiều, nhưng nhân sự của bộ máy hoạt động của chúng ta không đủ.
Giới hạn trong biên chế, Khu kinh tế mới chỉ có thể bố trí ba Trưởng phòng, Phó chủ nhiệm, để làm phong phú lực lượng bộ máy, tôi cùng Huyện ủy lãnh đạo và lãnh đạo Thành ủy xin chỉ thị, quyết định thay đổi một chút, tranh thủ cấp danh ngạch ba trưởng phòng và trợ lý chủ nhiệm cho Khu kinh tế mới. Lão Lộ hiện đang là Bí thư Đảng uỷ và Bí thư Ủy ban Kỷ luật, đã chắc một suất trưởng phòng, lão Lương là đương nhiệm Trợ lý chủ nhiệm, lúc này cũng được lên nửa cấp.
-Vì để tiện bề công tác, cũng vì tiến thêm một bước làm phong phú lực lượng bộ máy, tôi đề nghị bổ nhiệm đồng chí Mã Hiểu Yến làm Trợ lý chủ nhiệm, mọi người thảo luận một chút, xem có bất đồng ý kiến hay không. Nếu không, buổi chiều, trong cuộc họp huyện uỷ tôi sẽ đề xuất, sau đó, theo trình tự của Ban tổ chức cán bộ, lại bổ nhiệm theo đúng thủ tục.
An Tại Đào phẩy tay, mọi người nghe xong hơi ngẩn ngơ: Mã Hiểu Yến thân cận nhất được Bí thư An rất tín nhiệm. Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Hiểu Yến hơi đỏ lên, vai khẽ run. Vừa mới tiến vào bộ máy, lại được bổ nhiệm chức vụ cấp Trưởng phòng, làm sao cô có thể không hưng phấn? Tuy nhiên, một người thông minh như cô, thừa biết, vào lúc này mình càng phải duy trì sự bình tĩnh, không thể có những biểu hiện quá mức, nếu không sẽ khiến cho An Tại Đào lập tức phản cảm.
-Sao? Mọi người có ý kiến gì không?
Bên tai mọi người truyền đến giọng nói rành rọt và lạnh lùng của An Tại Đào. Trước đây khi An Tại Đào đề bạt Mã Hiểu Yến, nhóm Tôn Hiểu Linh hơi có phần xem thường, nhưng sau lại thấy Mã Hiểu Yến đúng là một người có tài, am hiểu nghiệp vụ quản lý hành chính cho nên họ cũng dần dần thay đổi ấn tượng đối vớiMã Hiểu Yến, giờ phút này, dĩ nhiên sẽ không có ý kiến gì.
Hơn nữa, ở thời điểm mấu chốt này, tất nhiên là chẳng ai dám đụng vào An Tại Đào. Có câu "không đánh kẻ lười, không đánh thằng tham, chỉ đánh đứa không có mắt", rõ ràng lãnh đạo đang tiến hành thanh lọc, củng cố quyền lực, lãnh đạo quyền uy to lớn, anh chỉ là hạng tép riu, không có mắt mới đi làm trái lại, kết quả là gì có thể tưởng tượng được.
Sau khi ở Khu kinh tế mới ăn cơm trưa, An Tại Đào định lên xe về huyện tham dự hội nghị thường vụ, đã thấy Mã Hiểu Yến đeo chiếc túi nhỏ đang định lên chiếc Santana của Khu kinh tế mới ra ngoài.
-Bí thư An!
Mã Hiểu Yến mặt đỏ lên, đi tới:
-Bí thư An, nhà tôi có chút việc, tôi muốn quay về huyện một chuyến, tôi có thể nhân tiện quá giang xe của Bí thư?
An Tại Đào biết Mã Hiểu Yến có điều muốn với mình, trong lòng thầm cười cười, liền gật đầu:
-Được, lên xe đi, tôi chở cô về, đúng lúc tôi muốn về Huyện ủy dự hội nghị thường vụ.
Lên xe, khuôn mặt xinh đẹp của Mã Hiểu Yến càng đỏ lên, trông càng ướt át quyến rũ. Cô hơi cúi đầu, hai bàn tay nhỏ và dài nắm chặt lấy nhau, ngồi im lặng. Mãi đến lúc An Tại Đào lái xe chạy như bay vào thị trấn phía trước, cô mới cắn chặt răng, tránh né ánh mắt An Tại Đào, thấp giọng nói:
-Cảm ơn anh.
Ba tiếng này vừa rời khỏi miệng, đột nhiên mắt Mã Hiểu Yến đỏ lên, cúi người nghẹn ngào nức nở.
An Tại Đào ngẩn ra, không biết vì sao Mã Hiểu Yến đột nhiên khóc lóc. Là cảm động? Hay là vui quá mà khóc? Không phải đâu! Hắn lắc lắc đầu, liếc mắt thấy đầu vai Mã Hiểu Yến run lên, mái tóc dài bay tán loạn, muốn an ủi cô vài câu, không hiếu sao lại không thể nào nói ra.
Thật ra, hắn không hiểu rõ được sự kích động sâu sắc trong nội tâm Mã Hiểu Yến. Theo quan niệm của Mã Hiểu Yến, trong cái thế giới mà nam giới thống trị này, cô là một người con gái gia thế bình thường, nếu muốn thăng tiến trong quan trường, nhất định phải trả bằng một cái giá nào đó. Mà trên thực tế, trong cuộc sống đã có rất nhiều "kiểu mẫu" thành công theo cách đó.
Cho nên, từ lúc bắt đầu tiến vào quan trường, cô liền chuẩn bị sẵn cái tư tưởng lợi dụng thân thể của mình làm "tiền vốn". Ngay từ đầu, sau khi từ Hồng Kông trở về, khi được An Tại Đào bổ nhiệm làm Chánh văn phòng Khu kinh tế mới, cô còn có chút kinh ngạc, cho rằng An Tại Đào có khát vọng chiếm hữu thân xác của mình, mặc dù biểu hiện của hắn cũng không rõ ràng. Thế nhưng trên thực tế, An Tại Đào không có ý đồ gì với cô. Cô không cần trả giá bằng bất cứ thứ gì, liền chiếm được một vị trí tốt, từ Phó phòng lên tới Trưởng phòng còn được vào bộ máy của Khu kinh tế mới.
Mã Hiểu Yến cũng không phải trinh tiết liệt nữ gì, cô cũng không bài xích trả giá bằng thân xác, nhưng bất kể như thế nào, đây vẫn là một loại sỉ nhục không nói ra lời. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ai lại muốn trở thành đồ chơi của đàn ông?
-Bí thư An.
Mã Hiểu Yến nghẹn ngào một hồi, lúc này mới từ từ bình tĩnh lại, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ lên, khẽ nói:
-Tôi cũng không có gì để báo đáp anh, nếu anh không chê tôi, tôi luôn sẵn lòng, tôi thật sự sẵn lòng.
An Tại Đào cười cười:
-Được rồi, Hiểu Yến, cô không nên suy nghĩ bậy bạ.
À, đúng rồi, nhà cô xảy ra chuyện gì? Có cần tôi hỗ trợ không? Nếu có cứ việc nói ra!
An Tại Đào vừa lái xe vừa vội vàng chuyển hướng câu chuyện.
-Ài, thôi đi. Bí thưAn, cũng không có gì to tát, lãnh đạo bận như vậy, tôi không dám làm phiền lãnh đạo.
Mã Hiểu Yến kín đáo thở dài, muốn nói lại thôi, đúng ra là lời đã lên tới cửa miệng lại nuốt ngược trở xuống.
Nhà cô? Trước mắt quả thật có chuyện phiền phức, nhưng lúc này, làm sao cô có thể không biết xấu hổ mở miệng xin An Tại Đào giúp đỡ?
Buổi chiều, không khí hội nghị thường vụ rất nặng nề, diễn ra rất ngắn gọn. Hồ Tiểu Linh giới thiệu sơ qua tình hình, sau đó Lãnh Mai truyền đạt chỉ thị của Thành uỷ, An Tại Đào ngồi một bên phối hợp, cổ vũ. Cuối cùng, đơn giản thông qua buổi thảo luận về điều chỉnh cán bộ Khu kinh tế mới Tư Hà.
Chỉ chờ Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy tiến hành thủ tục, Lương Mậu Tài và Mã Hiểu Yến sẽ liền thay da đổi thịt thật sự danh chính ngôn thuận trở thành thành viên bộ máy với cấp trưởng phòng.
Tuy rằng không có biên chế Phó chủ nhiệm, nhưng ai cũng hiểu được, dù bọn họ không có danh phận Phó chủ nhiệm nhưng là người "tâm phúc" của An Tại Đào, trong tay nắm giữ thực quyền, so với Trần Đại Khánh và Tạ Vinh thì hơn rất nhiều.
Ổn định, nhất định phải bảo đảm ổn định! Quan điểm do Hội nghị thường vụ huyện uỷ xác định có thể trở thành hiện thực hay không thật sự rất khó nói trước. Dù sao, rút dây động rừng, Tôn Cốc rơi đài, muốn Quy Ninh duy trì được sự ổn định và yên bình như trước gần như là không thể.
Tin tức Tôn Cốc bị Uỷ ban Kỷ luật tỉnh bắt giam như tiếng sét ngang tai, chấn động toàn bộ Quy Ninh. Không chỉ người trong quan trường khiếp sợ, ngay cả trong dân gian cũng nhanh chóng lan truyền tin này. Chỉ trong vòng một buổi sáng, các tin đồn nổi lên bốn phía: có tin nói Tôn Cốc tham ô rất lớn, có tin nói Tôn Cốc vì làm bậy với phụ nữ mà bị mất chức, lại có tin nói Tôn Cốc là con chốt thí bị đem làm vật hy sinh trong cuộc đấu đá chính trị.
Đương nhiên, lời đồn đại nhảm nhí nổi lên bốn phía. Có điều, đây chỉ là hiện tượng bề ngoài. Ở sau lưng hiện tượng này, mạch nước ngầm trong quan trường đã bắt đầu khởi động. Một số người hoảng hốt bất an, sợ vấn đề Tôn Cốc liên lụy đến mình, mà cũng có một số người vui sướng hả hê khi thấy người khác gặp họa, những kẻ chuyên ném đá xuống giếng cũng dần dần nảy sinh. Hai phía dung hợp lại, đủ để sinh ra một lực lượng to lớn có thể khiến quan trường Quy Ninh rung chuyển bất an.