Quả thực mấy ngày nay, Lâm Trạch Dương toàn coi Nicole là nhân công rẻ rúng. Rửa chén, giặt quần áo, lau nhà, nấu cơm, làm chân sai vặt, những việc gì Lâm Trạch Dương có thể nghĩ ra, đều sai Nicole đi làm.
Nhưng Lâm Trạch Dương chỉ cung cấp chỗ ở và cơm ăn ba bữa một ngày cho Nicole, đây không phải bán rẻ sức lao động thì là cái gì?
À, đúng rồi, người ăn mặc rất khoa trương đứng trước mặt Lâm Trạch Dương lúc này chính là Nicole. Nicole không thể không ăn mặc như vậy được, dù sao cô ấy cũng là một minh tinh quốc tế hàng đầu, khắp đầu đường cuối ngõ nơi đâu cũng có ảnh chụp chân dung của cô ấy, chỉ cần cô ấy lộ diện, từng giây từng phút đều sẽ bị vây xem.
Không cần nói đâu xa, ngay trong công ty Guerlain Woman, fan của Nicole cũng không ít, lúc trước vì một tấm vé vào cửa để gặp mặt Nicole, đã gây ra không ít náo động rồi!
Hiện giờ Lâm Trạch Dương thật sự có chút chột dạ, anh sợ Nicole sẽ phát hiện anh coi cô ấy chỉ là nhân công rẻ rúng muốn hỏi xin Lâm Trạch Dương anh tiền
"Cô, cô tới đây làm gì" Lâm Trạch Dương còn muốn vùng vẫy, nếu để mất mấy trăm đô la này, nửa tim anh cũng sẽ mất mất.
"Tôi tới đây làm gì? Cái tên khốn nạn nhà anh, anh còn dám nói xà phòng là đồ dùng vệ sinh tốt nhất, để tôi dùng xà phòng rửa mặt, sáng sớm nay tôi mới thức dậy, mặt tôi đã sưng tấy lên rồi đây này" Nicole thật sự hận Lâm Trạch Dương đến tận xương tận tủy, nếu không có người khác cũng không sao, dù sao sưng một chút, Nicole cô vẫn sẽ xinh đẹp không gì sánh bằng như trước, nhưng còn mụ đàn bà đáng ghét Lý Tuyết Tình kia…
Hôm nay lúc Nicole mới thức dậy, cô ấy không để ý tới sự thay đổi trên gương mặt mình, đã ra khỏi phòng ngay thì bị Lý Tuyết Tình nhìn thấy, nghĩ tới đây cô ấy liền bật khóc, cô ấy phải chịu ngàn đao của Lý Tuyết Tình, cô ta không nói gì, chỉ là nhìn Nicole mỉm cười, cố ý không cười thành tiếng.
Chỉ cần nhớ tới biểu cảm của Lý Tuyết Tình, Nicole liền muốn đào một cái hố chui đầu xuống đấy. Cho nên đương nhiên Nicole muốn tìm Lâm Trạch Dương tính sổ, một giây cô ấy cũng không muốn chờ.
Lâm Trạch Dương ngạc nhiên, sau đó thở dài một tiếng, rồi nói: “ Không phải tới đòi tiền là tốt rồi.” Nhưng bây giờ có một rắc rối lớn.
Lâm Trạch Dương suy nghĩ một lúc, sau đó anh nghiêm túc nhìn xem Nicole, vẻ mặt rất nghiêm túc, nói: "Cô đúng là ngốc mà, bên cạnh cô có một người bạn thông minh, toàn trí như tôi, cô còn ngốc như vậy à, cô đúng là ngốc mà” “Cô biết những gì về Trung Hoa rồi? Cô có biết Trung Hoa là một quốc gia rất thần kỳ không? Cô đã bao giờ nghe nói qua về Trung y chưa? Cô có biết sự thần kỳ của Trung y như thế nào không?"
Nicole bị Lâm Trạch Dương hỏi đến ngây ngẩn cả người, cô ấy ngây ngốc nhìn Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương thở dài, lắc đầu, sau đó mới làm bộ ý vị thâm trường nhìn Nicole, rồi nói: "Cho tới bây giờ Trung y không phải để dùng một lần là xong, nó giúp điều dưỡng thân thể của cô từ những nguyên tắc căn bản nhất. Trung y coi trọng nhất là quá trình điều dưỡng, cho nên, cô cần liên tục dùng xà phòng để rửa mặt trong một tháng, mới có thể thấy được hiệu quả. Đến lúc đó, da của cô sẽ mịn như sữa, từ nay về sau cô không cần dùng bất kỳ mỹ phẩm dưỡng da nào nữa đâu."
“Thật á?” Nicole vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương tỏ vẻ hơi tức giận, nói: "Cô có thể nghi ngờ tôi, nhưng không thể nghi ngờ Trung y của chúng tôi."
"Ò" Nicole ngoan ngoãn gật đầu, nhưng hiển nhiên cô vẫn có chút không vui.
Quả thực Lâm Trạch Dương đã tức giận, cái này cô gái đáng ghét này, trên người không có tiền, còn muốn mua mỹ phẩm dưỡng da, nói giỡn với cô chứ có trời mới đòi được tiền từ Lâm Trạch Dương anh.
“Cô xem làn da của cô gái này thế nào, trước đây cô ấy mặt thì rỗ, chi chít mụn trứng cá, một khuôn mặt toàn thâm mụn, hiện giờ cô xem cô ấy thế nào, chính bởi vì dùng phương pháp sử dụng xà phòng để rửa mặt này, dùng liên tục trong một năm, cho nên hiện tại mới có hiệu quả như này đấy.”
Lâm Trạch Dương nói xong, anh chỉ tay về phía Triệu Cẩn Du.
“...” Triệu Cẩn Du cả đầu bốc khói đen, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đây vốn phải là một câu chuyện anh bạch nhãn lang phụ lòng con gái nhà người ta sao, sao giờ lại thành chuyện chăm sóc da như thế này cơ chứ?”
Nicole nhìn Triệu Cẩn Du. Triệu Cẩn Du lớn tuổi hơn Nicole một chút, trên người có mùi hương của sự trưởng thành mà Nicole không có, khuôn mặt quả thật rất đẹp mắt, hơn nữa làn da rất mịn màng, thoạt nhìn giống như một quả anh đào đã chín, làm cho con người ta thèm nhỏ dãi muốn cắn một miếng.
Thật sự rất khó tưởng tượng một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, trước kia lại là một khuôn mặt rỗ, đầy mụn trứng cá.
“Chị ơi, Lâm Trạch Dương nói thật không vậy?” Nicole theo bản năng liền quay sang hỏi cô.
Triệu Cẩn Du thoáng nhìn Lâm Trạch Dương, phát hiện Lâm Trạch Dương đang nháy mắt ra hiệu, trong lòng cô hiểu rõ, sau đó chỉ có thể can tâm gật đầu, tuy lừa gạt một cô gái không tốt lắm, nhưng bộ dáng hiện tại của Lâm Trạch Dương thật sự rất khó coi.
"Thì ra là như vậy, xin lỗi anh Lâm Trạch Dương, là tôi trách lầm anh" tính tình Nicole rất tốt, biết sai liền nhận lỗi ngay, vẻ mặt cô áy náy vội vàng nhìn Lâm Trạch Dương mà xin lỗi.
“Hừ” Lâm Trạch Dương rất khó chịu quay đầu đi, không thèm nhìn Nicole.
“Tôi sai rồi, sau này anh bảo tôi làm gì, tôi sẽ làm theo, tuyệt đối sẽ không nghi ngờ anh nữa." Nicole cảm thấy rất có lỗi, nước mắt trực trào ra ngoài.
Lâm Trạch Dương còn muốn làm bộ làm tịch, nhưng Triệu Cẩn Du không nhịn được nữa, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Trạch Dương, hừ một tiếng.
Lâm Trạch Dương không còn cách nào, chỉ có thể nhìn Nicole, rồi nói: “Đây là cô nói đấy nhá, tôi bảo cô làm gì cô sẽ làm làm cái đó đấy nhá.”
“Thật tốt, anh tha thứ cho tôi rồi sao?" Trong nháy mắt Nicole đã vui vẻ trở lại.
Khóe miệng Triệu Cẩn Du giật giật, em gái tốt bụng đáng yêu này sao có thể quen biết cái tên Lâm Trạch Dương khốn nạn này cơ chứ? Đến lúc đó bị Lâm Trạch Dương bán đi, còn muốn đếm tiền cho anh nữa chứ?
Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, Triệu Cẩn Du cũng không biết vì sao tâm tình mình đột nhiên lại tốt lên. Chẳng lẽ là bởi vì Lâm Trạch Dương không có làm gây ra chuyện thiên nộ nhân oán gì?
“Lâm tổng, Lâm tổng” đột nhiên ngoài cửa có người vội vã đi vào, người còn chưa tiến vào, đã gọi lớn tên anh.
“Không xong rồi, Lâm tổng, Ngô Cao Lục lại dẫn người tới đây.”
Vì Ngô Cao Lục tới, cho nên Lâm Trạch Dương không còn thời gian đưa Nicole về nữa, liền đưa Nicole cùng Triệu Cẩn Du đến phòng họp.
Lúc này Ngô Cao Lục mang theo vài người rất tùy tiện ngồi trong phòng họp, giống như đây là văn phòng của hắn ta, coi bản thân như tổng giám đốc nơi này.
Lâm Trạch Dương đánh giá Ngô Cao Lục từ trên xuống dưới, sau đó không nhịn được giơ ngón tay cái lên với Ngô Cao Lục, người đàn ông này đáng giá được like, bao nhiêu like cũng không đủ.
Hắn ta bị Lâm Trạch Dương gọi bảo vệ đuổi ra khỏi nơi này hai lần rồi, mà Ngô Cao Lục hắn ta vẫn còn dám đến đây, tinh thần không sợ trời không sợ đất này của hắn ta, đáng để cho rất nhiều người bội phục sát đất.
Đương nhiên, Ngô Cao Lục bất luận thế nào cũng sẽ không đến Điện Tam Bảo, hắn ta không phải đến để bị đuổi đi như lần trước, lần này hắn ta tới đây để chọc tức Lâm Trạch Dương.
Chương 242 Hạnh phúc đến quá đột ngột
Ngô Cao Lục vừa nhìn thấy Lâm Trạch Dương liền mỉm cười chế nhạo anh.
“Nghe nói cậu đến dự tiệc của quản lý Hoàng mà không thu được gì còn đắc tội với rất nhiều tổng giám đốc các công ty, cậu quả là lợi hại đấy. Nhiều năm như vậy Guerlain Woman còn không dám làm, vậy mà trong thời gian ngắn ngủi một ngày cậu đã làm được. Nếu để Guerlain Woman rơi vào tay cậu, nhất định nó sẽ sớm phá sản sớm cho coi.”
Lâm Trạch Dương nhìn thẳng vào mắt Ngô Cao Lục, nhưng không nói gì.
Ngô Cao Lục vốn đang nói cười rất vui vẻ, hắn ta đã chuẩn bị mấy câu châm chọc anh từ rất lâu, nhưng bị Lâm Trạch Dương nhìn như vậy, hắn ta cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“ Cậu nhìn tôi làm gì, trên mặt tôi dính gì sao?” Ngô Cao Lục hậm hực nói.
Lâm Trạch Dương cảm thấy mình nên cho Ngô Cao Lục thêm một cơ hội nữa, nên nói: “Anh còn gì muốn nói không? Tôi chuẩn bị gọi bảo vệ tới rồi.”
Khóe miệng Ngô Cao Lục giật giật, tại sao cái con người Lâm Trạch Dương này? luôn không tuân theo quy củ gì mà lộ ra bài như vậy luôn chứ? Làm kẻ khác người như vậy tốt lắm sao? Làm người bình thường khó đến vậy ư?
Ngô Cao Lục suy nghĩ một lúc, sau đó hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Trạch Dương, rồi Nói: “Lâm Trạch Dương cậu không kiêu ngạo được bao nữa đâu. Kiều Diễm Nữ Nhân chúng tôi sẽ tham gia cuộc triển lãm Bác Mỹ. Đồng thời, chúng tôi đã gửi lời mời đến ngôi sao quốc tế hàng đầu cô Nicole, đến lúc đó cô ấy sẽ trở thành người đại dện thương hiệu cho Kiều Diễm Nữ Nhân chúng tôi. Để tôi nói cho cậu nghe một tin tức, thật tình cờ và bất ngờ tôi lại quen biết một nhân viên của công ty cô Nicole, cho nên chúng tôi nhất định sẽ thành công mời được cô Nicole trở thành người đại dện thương hiệu.”
Nicole trợn tròn hai mắt, nhìn thoáng qua Ngô Cao Lục, lại quay qua nhìn Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương cũng liếc nhìn Nicole, sau đó anh không nhịn được nở một nụ cười, nói: “Anh còn lời gì muốn nói sao? Tôi quên không nói cho anh biết, thật ra ban nãy tôi đã gọi bảo vệ rồi, tầm hai phút nữa bọn họ sẽ đến đây.”
Khóe miệng Ngô Cao Lục giật giật, sau đó hung hăng nói: “Cậu cứ kiêu ngạo tiếp đi, Kiều Diễm Nữ Nhân chúng tôi sẽ dẫm mấy người Guerlain Woman các cậu dưới chân đấy!”
Đúng lúc này, ngoài cửa văn phòng có tiếng bước chân vang lên, Ngô Cao Lục trừng mắt nhìn Lâm Trạch Dương, sau đó nhìn bảo vệ đang đứng ngoài cửa, nói: “Không cần mấy người động tay động chân, tôi tự biết đường đi.”
Vừa nói, Ngô Cao Lục vừa dẫn theo mấy bảo kê, sải bước nhanh ra ngoài cửa, theo sau hắn ta là một nhóm bảo vệ đi theo sau, bước đi vô cùng thong thả, thoải mái.
Đương nhiên Ngô Cao Lục tới đây để thị uy với Lâm Trạch Dương, những tài nguyên hiện tại hắn ta đang nắm giữ trong tay đủ để hắn ta kiêu ngạo, trong tay hắn ta còn có Kiều Diễm Nữ Nhân, cho nên hắn muốn đem niềm vui này chia sẻ với Lâm Trạch Dương.
Trong tưởng tượng của Ngô Cao Lục, Lâm Trạch Dương nhất định sẽ nổi trận lôi đình, dù sao đây cũng là tin tức đủ khiến Guerlain Woman lầm vào phá sản, nhưng Lâm Trạch Dương lại rất bình tĩnh, còn đuổi hắn ta đi lần nữa
Ngô Cao Lục rời đi, trên mặt Triệu Cẩn Du lộ rõ vẻ khó chịu, nếu Nicole làm người đại dện thương hiệu cho Kiều Diễm Nữ Nhân thật thì từ nay về sau Guerlain Woman sẽ không còn cùng đẳng cấp với Kiều Diễm Nữ Nhân nữa, cộng với cuộc triển lãm Bác Mỹ, lần này Guerlain Woman thật sự sẽ lâm vào nguy cơ khủng hoảng lớn nhất từ trước tới nay.
“ Lâm Trạch Dương, tôi sẽ không đại diện cho thương hiệu của bọn họ. Tôi đã có thỏa thuận hợp đồng với công ty công ty, tôi có toàn quyền lựa chọn phương diện đại diện quảng cáo cho bản thân.” Nicole nhìn Lâm Trạch Dương với vẻ mặt đắc ý nói.
“ Hay lắm, bé ngoan. Không uổng công tôi đã nói cho cô biết về bí mật dùng xà phòng để rửa mặt.” Lâm Trạch Dương vui mừng gật đầu.
Nicole mỉm cười đầy ngọt ngào.
Trên đầu Triệu Cẩn Du lại tỏa ra khói đen, rốt cuộc hai người bọn họ đang nói cái quái gì vậy? Tại sao cô nghe như không nghe thế này?
Triệu Cẩn Du nhìn Nicole, rồi lại nhìn Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương không để ý đến Triệu Cẩn Du, xoay người định rời đi.
“ Chờ một chút” Thật sự Triệu Cẩn Du đã không nhịn được nữa rồi, sao đến bây giờ Lâm Trạch Dương vânx mang cái vẻ mặt thờ ơ, như không có chuyện gì như vậy cơ chứ?
“ Sao vậy?” Lâm Trạch Dương khó hiểu nhìn Triệu Cẩn Du.
“ Sao vậy?” Triệu Cẩn Du thiếu chút nữa đã tức chết, cô hít một hơi thật sâu, rồi tiếp tục nói: “Ban nãy anh không nghe thấy Ngô Cao Lục nói gì sao? Anh mau suy nghĩ kỹ xem nếu để Nicole ký hợp đồng với bọn họ, không phải Guerlain Woman chúng ta sẽ lâm vào khủng hoảng sao?”
Lâm Trạch Dương nhìn Triệu Cẩn Du như nhìn một tên ngốc, nói: “ Ban nãy cô không nghe thấy cô ấy nói gì sao, không phải cô ấy nói sẽ không ký hợp đồng với Kiều Diễm Nữ Nhân sao?”
“Đúng vậy, tôi sẽ không ký hợp đồng với cái công ty chết tiệt đó” Nicole nặng nề gật đầu xuống.
Triệu Cẩn Du cảm thấy mình đang nói chuyện với một tên ngốc, không nhịn được cô cao giọng, nói “Tôi đang nói về Nicole đó.”
Triệu Cẩn Du cảm thấy mình thật sự rất mệt mỏi, rất muốn đi nghỉ ngơi một chút, không muốn nhìn thấy Lâm Trạch Dương nữa, nói chuyện với người này cần rất nhiều thể lực mới chống đỡ được.
“ Có phải cô bị bệnh rồi không vậy?” Lâm Trạch Dương lắc đầu, nhìn Triệu Cẩn Du, ánh mắt giống như đang nhìn một bệnh nhân tâm thần, sau đó anh quay qua nhìn Nicole.
“ Nicole, cô nói lại quyết định của mình đi. “Lâm Trạch Dương nói với Nicole.
Nicole cũng quay qua nhìn Triệu Cẩn Du, trong ánh mắt tràn đầy sự thương hại, không ngờ chị gái xinh đẹp này, lại có vấn đề về tinh thần?
“ Em sẽ không ký hợp đồng với cái công ty chết tiệt kia.” Nicole nhấn mạnh.
“ ...” Triệu Cẩn Du cảm thấy đầu óc choáng váng, cần hô hấp bằng miệng.
“ Đợi đã, Nicole.”
Hai mắt Triệu Cẩn Du dán chặt trên người Nicole, vẻ mặt không thể tin, nói: “Em, em là Nicole á?“
“Chẳng lẽ công ty hai người cũng có người tên Nicole sao?” lần này đến Nicole hoang mang.
“Em có thể cởi khẩu trang ra, cho chị xem một chút được không?” dù sao Nicole chính minh tinh quốc tế hàng đầu, Triệu Cẩn Du vừa nghĩ tới cô gái ngoan ngoãn đang đứng trước mặt cô đây chính là Nicole, tim cô liền đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nicole do dự một hồi lâu mới lên tiếng, nói “Chỉ nhìn một chút thôi nha.”
Vừa nói, Nicole vừa cởi khẩu trang ra, sau đó lại nhanh chóng đeo lên.
“ Đi thôi Nicole, tôi đãi cô một bữa” Lâm Trạch Dương vừa nói, vừa bước về hướng cửa, dù sao ăn cơm ở công ty cũng không mất tiền, mời Nicole đi ăn ở công ty, còn không phải trả tiền ăn cho Nicole… Lâm Trạch Dương cảm thấy bản thân thật sự quá thông minh.
Nicole vội vàng đi theo anh.
Triệu Cẩn Du đứng ngây người, hồi lâu sau vẫn chưa tỉnh táo lại.
Mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng Triệu Cẩn Du đã thấy rõ khuôn mặt của Nicole.
Gần như Nicole giống hệt trên TV, với trong quảng cáo.
Tuy hiện giờ mặt Nicole có chút sưng lên, nhưng không làm mất đi vẻ đẹp mỹ miều của Nicole chút nào, ngược lại còn làm tăng thêm vẻ đáng yêu, mê người của cô ấy hơn.
Trời ạ, đúng là Nicole thật rồi, đúng là Nicole mà cô chỉ có thể nhìn thấy trên TV, chỉ có thể cách biển người xa xa mới có thể nhìn thấy cô ấy, vậy mà cô ấy lại xuất hiện trước mặt cô, còn nói chuyện với cô.
Lúc này, Triệu Cẩn Du cảm thấy mình muốn té xỉu, không phải vì cô phẫn nộ, mà là bởi vì quá hạnh phúc.
Chương 243 Sự cố không bất ngờ
Đối với một người bình thường mà nói, có thể nhìn thấy một đại minh tinh mà bình thường chỉ có thể thấy qua màn hình tivi, nhất định là một chuyện vô cùng hạnh phúc, hơn nữa nếu Nicole đã ở đây, như vậy Kiều Diễm Nữ Nhân tuyệt đối sẽ không có cách nào ký hợp đồng với Nicole làm người đại diện thương hiệu, ngược lại, người đại diện thương hiệu tương lai cho Guerlain Woman sẽ là Nicole
Có Nicole làm đại diện thương hiệu, nguồn tiêu thụ của Guerlain Woman còn phải lo lắng sao?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quan hệ giữa Lâm Trạch Dương và Nicole là gì? Hình như hai người bọn họ đang sống cùng nhau, từ khi nào mà Lâm Trạch Dương lại thân thiết với Nicole như vậy?
Không biết vì sao, sau khi hạnh phúc ngắn ngủi qua đi, Triệu Cẩn Du lại lo lắng vô cớ, cô không thể giải thích tại sao bản thân lại lo lắng như vậy. Cô cảm thấy rất lo lắng nhưng cô thể nói rõ được tại sao, chỉ cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, như mới bị mất thứ gì, tâm tình không hiểu sao lại không tốt.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Triệu Cẩn Du đã quên mất nỗi lo lắng này.
Triệu Cẩn Du cảm thấy hôm nay thật sự là ngày may mắn của mình, đúng là nữ thần may mắn đang ưu ái cô rồi.
Cho nên, Triệu Cẩn Du đã đi tìm Lâm Trạch Dương.
"Lâm tổng ban nãy tôi nhận được điện thoại của trợ lý của quản lý Hoàng, ông ta mời tôi đi ăn tối" Triệu Cẩn Du có vẻ rất vui mừng.
"Quản lý Hoàng, cô ăn tối với quản lý Hoàng nào vậy? Quản lý Hoàng muốn mời cô đi ăn tối á? Nếu cô đưa tôi đi cùng, cô sẽ không cần phải trả tiền đâu." Lâm Trạch Dương ngạc nhiên, sau đó hai mắt lập tức sáng lên, tuyệt đối không thể buông tha bất kỳ một cơ hội ăn chực nào được, phải tiết kiệm đến cùng, có thể ăn chực người khác nhất định phải ăn cho bằng được.
Triệu Cẩn Du cảm giác bản thân và Lâm Trạch Dương thật sự không có điểm chung nào cả, hai người không bao giờ có thể đứng chung một thuyền, quả thực không nên quá xúc động, đúng không?
"Quản lý Hoàng là đại biểu của tập đoàn Lâm thị tại khu vực này, ông ta là người được bổ nhiệm quyền chỉ định cuộc triển lãm Bác Mỹ. Hôm qua chúng ta đã tới dự tiệc của ông ta" Triệu Cẩn Du cảm giác bất lực.
“ Ơ, sao hắn ta lại liên lạc với cô? Tại sao lại liên lạc với cô? Nếu muốn mời Guerlain Woman, hẳn ta cũng phải liên lạc với tôi nữa chứ. Thôi kệ, dù sao cũng hắn ta cũng mời ăn cơm, cũng là một người tốt rồi.”
Lâm Trạch Dương trong nháy mắt liền cảm thấy có một số chỗ không đúng lắm, nhưng rất nhanh anh đã bị niềm vui có người mời đi ăn cơm làm cho choáng váng đầu óc, hoàn toàn không nghĩ tới lời mời này có vấn đề gì, những gì anh được ăn vào bụng mới là chân ái.
Triệu Cẩn Du ngạc nhiên, cô vừa rơi vào trạng thái suy tư, thì bị Lâm Trạch Dương kích động lôi ra ngoài.
Quản lý Hoàng thân là đại biểu của tập đoàn Lâm thị ở khu vực này, đương nhiên là một người có địa vị không thấp. Cho nên, nếu như ông ta muốn mời người khác đi ăn, đương nhiên sẽ không chọn một quán ăn rẻ tiền như Lâm Trạch Dương.
Nhất định địa điểm ông ta chọn sẽ là một nhà hàng vô cùng cao cấp trong thành phố, không gian nhà hàng tao nhã, nằm ở ngoài rìa của thành phố, sẽ không ồn ào, náo nhiệt, nhưng không hoang vắng, thật sự là một nơi yên bình giữa thành phố náo nhiệt này.
Quan trọng hơn là, đồ ăn ở nơi này đều là hải sản, nguyên liệu nấu ăn nhất định phải tươi mới, đều là nguyên liệu nấu ăn tươi nhất trong ngày hôm đó, được vận chuyển bằng đường hàng không tới, bếp trưởng nơi này thậm chí còn là một đầu bếp nổi tiếng Michelin.
Lâm Trạch Dương dẫn Triệu Cẩn Du tới nhà hàng Thiên Nhiên. Người phục vụ thấy hai người đang mặc sườn xám, dáng người và ngoại hình đều đủ tiêu chuẩn như người mẫu xe hơi, liền nở một nụ cười thân thiết nhìn hai người bọn họ.
"Xin hỏi hai người có hẹn trước không?” Điểm đặc biệt giữa nhà hàng Thiên Nhiên với những nơi khác chính là họ chỉ nhận đặt trước, như vậy bọn họ mới có thể chắc chắn đống nguyên liệu nấu ăn trân quý này sẽ không bị lãng phí. Bởi vì tiền chi tiêu nguyên liệu nấu ăn là một khoản chi tiêu rất lớn.
Triệu Cẩn Du báo lại với quản lý Hoàng. Sắc mặt nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp kia lập tức thay đổi, trông vô cùng cung kính. Sau đó người phục vụ dẫn đường cho hai người.
Sau khi đi qua một khúc cua thì có một người đi tới.
“ Đây là quản lý của chúng tôi, tiếp theo sẽ do quản lý của chúng tôi đích thân phục vụ hai người.” Nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp nói với Triệu Cẩn Du.
Triệu Cẩn Du trợn tròn hai mắt, phô trương quá rồi, đích thân quản lý nhà hàng Thiên Nhiên sẽ phục vụ hai người bọn họ, quản lý Hoàng là một người có địa vị rất cao trong ngành này.
Sau đó, Lâm Trạch Dương và Triệu Cẩn Du đi theo sau người quản lý.
Trong một căn phòng nào đó, khóe miệng quản lý Hoàng nhếch lên. Đương nhiên mục tiêu của quản lý Hoàng chính là Triệu Cẩn Du.
Đương nhiên tất cả những gì Triệu Cẩn Du gặp phải sau khi tới đây đều là bút tích của quản lý Hoàng, làm cho một người phụ nữ cảm nhận được cô ấy không giống người thường, thường thường sẽ làm cho người phụ nữ ấy rơi vào tay giặc, từ đó sẽ không thể thoát ra được.
Con người được tạo ra bởi sự phù phiếm, bất kể là đàn ông hay phụ nữ, mà phụ nữ luôn dễ thỏa mãn hơn đàn ông. Quản lý Hoàng tin sự sắp xếp của ông ta, nhất định có thể thay đổi nhận thức của Triệu Cẩn Du.
Một khi Triệu Cẩn Du nhận định chỉ có quản lý Hoàng mới có thể mang đến cho cô cảm giác mới mẻ như vậy, thì sao cô có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ông ta được?
Thậm chí quản lý Hoàng đã bắt đầu ảo tưởng trò hay tối nay, có lẽ tối nay ông ta cần đặt một phòng tổng thống, để đối đãi nữ nhân rồi, đặc biệt nữ nhân vô cùng xinh đẹp, quản lý Hoàng luôn là hào phóng đối với mỹ nhân.
Sau đó có tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.
Quản lý Hoàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, sửa sang lại quần áo của mình một chút, nở một nụ cười mà ông ta cho rằng thân thiết nhất, đẹp trai nhất.
Rồi cánh cửa mở ra.
Lâm Trạch Dương nhìn thấy nét thoáng ngạc nhiên trên mặt quản lý Hoàng, sau đó anh bước tới, vươn tay ra bắt lấy tay quản lý Hoàng, nói: " Ông chính là quản lý Hoàng của tập đoàn Lâm thị sao? Ông thật sự đã quá khách khí mời chúng tôi ăn cơm rồi, lại còn nhiệt tình nghênh đón như vậy. Nào chúng ta mau qua kia ngồi, đều là người một nhà cả, mau ngồi xuống, không cần khách khí thế đâu!”
Lâm Trạch Dương vừa nói, vừa đi về phía trước, trực tiếp ngồi ở vị trí đầu, cũng chính là vị trí quản lý Hoàng vừa mới ngồi, bởi vì chỉ có vị trí này ghế đã kéo ra.
Lâm Trạch Dương tuyệt đối không có ý nghĩ dư thừa nào, anh chỉ cảm giác quản lý Hoàng thật sự phục vụ quá chu đáo rồi,còn nhiệt tình như vậy, có thể xử lý tốt những chi tiết này như vậy, cho nên đương nhiên chỉ có thể bất kính chút rồi.
Lúc này khóe miệng của quản lý Hoàng đã muốn kéo đến bên tai luôn rồi, cả người giống như một con rối gỗ bình thường đứng ngây ngốc ở đó. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây không phải cảnh tượng ông ta mất công bày trí? Sao bây giờ lại thành?
Trông ông ta không khác một nhân viên phục vụ, hay một người hầu nhỏ nghênh đón lãnh đạo, mở cửa cho Lâm Trạch Dương, sau đó háo hức bắt tay với Lâm Trạch Dương, thậm chí còn giúp Lâm Trạch Dương kéo ghế ngồi ra.
Giống như Lâm Trạch Dương đột nhiên biến thành nhân vật chính của vở kịch này.
Sắc mặt quản lý Hoàng trở nên rất khó coi, nhưng ông ta đã có kinh nghiệm từ trước, cùng lòng dạ thâm hậu, ông ta đã đè nén lửa giận xuống.
Quản lý Hoàng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía Triệu Cẩn Du, nói: “ Cô Triệu, sao Lâm tổng lại xuất hiện ở chỗ này vậy?”
Cuối cùng Triệu Cẩn Du đã thấy rõ khuôn mặt của quản lý Hoàng, cô ngạc nhiên, đây không phải là người hôm qua cho cô đi vào sao?
“Quản lý Hoàng không cần khách khí như vậy, ông muốn mời tôi ăn cơm thì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được, tôi không phải là người khó nói chuyện, ông không cần cố ý gọi qua Triệu Cẩn Du đâu.”
Lâm Trạch Dương biết điều, không để cho quản lý Hoàng cảm thấy khó chịu.