• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 287 Còn có chuyện gì đã xảy ra sao?

Hôm nay mạng Internet của Trung Quốc lại bùng nổ, náo nhiệt vô cùng, những lời bàn luận lại càng dữ dội hơn.

Đoạn video Lâm Trạch Dương cứu Nicole được đăng tải ở khắp trên mạng.

“Đàn ông là phải như thế nào? Bây giờ tôi đã biết rồi, đàn ông chính là phải giống như thế này. Bá Vương bên trong video đó hoàn toàn không phải là dàn dựng nha, Bá Vương chính là Bá Vương của riêng tôi à, các bạn cũng đã thấy rồi đó ngay cả axit sulfuric cũng đổ vào lưng của anh ấy hết rồi, phần lưng phía sau của anh ấy hoàn toàn bị cháy đen một mảng, da thịt có thể đã bị tổn thương, nhưng dù như thế thì ngay cả một cái nhíu mày anh ấy cũng không có, thậm chí anh ấy còn không thèm run rẩy nữa.”

“Làm sao Bá Vương có thể chịu đựng được đau đớn như thế chứ? Rốt cuộc Bá Vương dũng cảm đến mức nào vậy? Tôi nghĩ cho dù anh ấy có bị đâm bằng dao đi chăng nữa, thì Bá Vương cũng không cau mày lấy một cái đâu, mà chỉ đứng yên ở trước mặt Nicole như thế thôi.”

“Thật sự là bá đạo quá đi mất, yêu chết mất thôi. Ai có thể cho tôi biết Bá Vương này là ai có được không? Kể từ bây giờ tôi sẽ là fan cứng của Bá Vương, nếu ai dám nói xấu Bá Vương, tôi sẽ liều mạng với người đó.”

Hầu hết tất cả những người cô gái ở trên mạng Internet đều bày tỏ sự ngưỡng mộ, yêu thích của mình đối với Lâm Trạch Dương, nhiều chàng trai cũng bày tỏ sự khâm phục của mình với Lâm Trạch Dương. Đương nhiên vẫn còn có một số ít chàng trai sẽ nói xấu về Lâm Trạch Dương như nói anh giả vờ, ra vẻ, nhưng chúng nhanh chóng bị bao phủ bởi những lời chửi bới ùn ùn kéo đến, che trời rợp đất*

*铺天盖地 /pūtiāngàidì/: phô thiên cái địa: một số nghĩa thường bắt gặp là trải khắp trời che kín đất, che trời rợp đất, ùn ùn kéo đến, hay trút xuống mọi nơi,... nó mang nhiều hàm nghĩa và tùy vào từng ngữ cảnh thì lại có những nghĩa khác nhau nhưng chung quy lại vẫn mang ngụ ý của cái thế lớn lao, mạnh mẽ.

Hiện tại Lâm Trạch Dương thật sự rất nổi tiếng, nhưng đáng tiếc là cho đến tận thời điểm hiện tại, vẫn không hề có một bức ảnh chính diện nào của Lâm Trạch Dương được tung ra, không có một ai đã thật sự nhìn thấy vẻ ngoài của Lâm Trạch Dương. Vậy nên, ở trên mạng Internet đã bất ngờ diễn ra một sự kiện với quy mô lớn, có một vị thiên kim tiểu thư đã xin chụp ảnh đời sống sinh hoạt của Lâm Trạch Dương.

Điều cần nói một chút ở đây là Lâm Trạch Dương đã có một biệt danh mới, chính là Bá Vương.

Ngoài ra còn có một tranh cãi nhỏ nữa, đó là dân cư mạng đều cho rằng Nicole và Lâm Trạch Dương là người yêu của nhau. Về vấn đề này, bản thân Nicole đã đăng một bài đính chính lên trên Weibo.

Đương nhiên Nicole thích Lâm Trạch Dương là bạn trai của mình, nhưng với thái độ có sao nói vậy*, Nicole vẫn làm rõ mối quan hệ giữa hai người. Tất nhiên ở trong đó cũng có một số yêu cầu thương mại liên quan. Nicole đã đảm nhận quảng cáo cho một số thương hiệu quốc tế, trong những hợp đồng quảng cáo này có một số yêu cầu, đó là Nicole không được phép công khai mối quan hệ yêu đương của mình trong thời gian hợp đồng vẫn còn hiệu lực.

*实事求是 /shíshìqiúshì/: thực sự cầu thị: là một thành ngữ của Trung Quốc được viết đầu tiên trong sách Hán thư. Nghĩa nguyên của nó là miêu tả chí hướng học tập, nghiên cứu. Thành ngữ này có nghĩa là giải quyết vấn đề dựa trên tình hình thực tế, tìm kiếm bản chất vấn đề từ những thứ xác thực, có sao nói vậy.

Hai ngày nay Lâm Trạch Dương có chút vui vẻ, mỗi ngày đều vui cười hớn hở mỗi khi lướt điện thoại di động.

“Manh Manh, ba của con, bây giờ ba đã là một đại minh tinh rồi. Con có biết đại minh tinh là cái gì hay không? Đó là một người mà mọi người đều biết đến, hơn nữa còn được mọi người yêu thích.” Lâm Trạch Dương không nhịn được mà khoe khoang với Manh Manh, dĩ nhiên Lâm Trạch Dương không thật sự thích trở thành một đại minh tinh, chỉ là anh thích sự mới lạ mà thôi.

“Baba, vậy lúc chúng ta mua đồ có được giá rẻ hơn một chút nào hay không?” Manh Manh đã đi theo Lâm Trạch Dương lâu, cũng trở nên thực tế hơn.

“Đương nhiên là có rồi!” Trong khi nói chuyện, Lâm Trạch Dương ôm Manh Manh đẩy chiếc xe đẩy tới quầy tính tiền của siêu thị.

Lâm Trạch Dương không thanh toán hóa đơn ngay lập tức mà đứng trước quầy thu ngân, tạo dáng mà anh cho là rất quyến rũ, hấp dẫn.

Ánh mắt của nhân viên thu ngân không nhịn được mà trừng mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Trạch Dương.

Trong lòng Lâm Trạch Dương cảm thấy vô cùng vui mừng, anh nhận ra bản thân mình đang được chiếu trên TV, tại sao một số người hâm mộ nhỏ lại trở nên điên cuồng khi nhìn thấy những người nổi tiếng mà họ yêu thích như thế chứ, liệu có phải là ngay cả tiền cũng không muốn cầm không? Cái này có vẻ không ổn lắm nhỉ, dù ít hay nhiều thì cũng nên thanh toán một ít đi, nếu cứ tính ra mà dựa theo mức chiết khấu 50% thì liệu có thiệt thòi cho người hâm mộ quá hay không? Giảm 30%, giảm 20%, giảm 10%, giảm 10% không thể giảm thấp hơn được nữa đâu.

“Thưa anh, anh có muốn thanh toán hay không ạ? Nếu anh vẫn còn muốn mua thêm đồ, anh có thể vui lòng tạm thời rời đi có được hay không? Ở phía sau vẫn còn có người đang xếp hàng đấy ạ.” Giọng điệu của nhân viên thu ngân rất nhẹ nhàng, nhưng lại trợn mắt nhìn Lâm Trạch Dương, chưa bao giờ nhìn thấy một kẻ ngốc như vậy.

Khóe miệng của Lâm Trạch Dương không nhịn được mà giật giật, sau đó anh nhanh chóng bước về phía trước.

“Baba, baba, không phải ba nói bây giờ ba là đại minh tinh nên có thể mua đồ rẻ hơn sao?” Manh Manh trưng ra vẻ mặt đầy nghi ngờ mà nhìn Lâm Trạch Dương, nói.

Khóe miệng của Lâm Trạch Dương không nhịn được mà giật giật một lần nữa, sau đó còn làm ra vẻ rất đắc ý mà nói: “Manh Manh, con không hiểu điều này phải không? Ba và con đều là những người khiêm tốn, sẽ không tùy tiện nhận ân huệ từ người khác. Vậy nên, vừa rồi ba của con cứ nháy mắt với nhân viên thu ngân, là đang nhắc nhở cô ấy đó.”

“Ồ.” Rõ ràng là Manh Manh không tin những lời nói đó, nhưng cô bé vẫn gật đầu với vẻ ngu nga ngu ngơ.

Thực ra chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, chưa kể Lâm Trạch Dương không thật sự là một đại minh tinh, mà chỉ là một người nổi tiếng trên mạng vì một chủ đề nóng hổi mà thôi, cho dù Lâm Trạch Dương thật sự là một đại minh tinh đi chăng nữa, thì cũng không có ai có thể nhận ra anh. Suy cho cùng thì giữa mạng Internet và đời thực vẫn còn cách nhau một khoảng cách lớn.

Rất nhanh sau đó, Lâm Trạch Dương đưa Manh Manh trở về nhà, xong rồi thì đến công ty.

Lâm Trạch Dương vừa đến công ty, Triệu Cẩn Du cũng vừa bước vào.

“Lâm tiên sinh, cậu xem tin tức này đi.” Triệu Cẩn Du vừa nói xong, lập tức đưa điện thoại di động cho Lâm Trạch Dương.

Lâm Trạch Dương cầm lấy điện thoại di động đưa mắt nhìn mấy lần, đôi lông mày khẽ chau lại.

Tin tức này tuy không thu hút được sự chú ý của quá nhiều người, nhưng nó vẫn được đăng trên một trang web lớn ở một vị trí vừa không mấy bắt mắt lại cũng không quá khuất khỏi tầm nhìn.

Nội dung của tin tức này rất đơn giản, là một bài thảo luận về người phụ nữ muốn tạt axit vào người Nicole, và bàn luận về lý do tại sao người phụ nữ đó lại muốn làm hại Nicole. Phân tích bên trong tin tức này rất đúng đắn và có cơ sở, họ nói rằng có thể Nicole có liên quan gì đó đến chồng của người phụ nữ kia.

Tất nhiên, theo nghĩa đen thì không có cái gì quá nổi bật, cũng không nói thẳng ra rằng Nicole đã quyến rũ chồng của người phụ nữ kia.

“Lâm tiên sinh, tôi nghĩ có thể mọi chuyện không đơn giản như vậy, hình như có một âm mưu nào đó đằng sau chuyện này, nhưng hiện tại có quá ít chuyện xảy ra, tôi cũng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào. Nhưng mà, tôi vẫn có một loại cảm giác như vậy.”

Triệu Cẩn Du bày tỏ sự lo lắng của mình.

Lâm Trạch Dương gật đầu, người ta đều nói không có lửa làm sao có khói, không có chuyện gì tự nhiên lại xảy ra cả, nói: “Vậy bây giờ chị có biện pháp gì không?”

Dĩ nhiên là Triệu Cẩn Du lắc đầu, nói: “Không có.”

Lâm Trạch Dương lại gật đầu, nói: “Nếu không có thì chị cứ quên nó đi, cứ xem như chị chưa bao giờ nhìn thấy tin tức này.”

“Cái này...” Triệu Cẩn Du không khỏi sửng sốt.

“Dù sao thì hiện tại cũng không có bất kỳ biện pháp nào, vậy thì cứ dứt khoát không nghĩ đến chuyện của cô ấy nữa. Nếu không thì nó sẽ chỉ gây thêm rắc rối cho chúng ta mà thôi.” Lâm Trạch Dương vẫn luôn thẳng thắn như vậy.

Triệu Cẩn Du không còn gì để nói, nhưng cô luôn cảm thấy có điều gì đó rất kỳ lạ.

Vào buổi chiều, Lâm Trạch Dương đột nhiên nhận được cuộc gọi điện thoại từ Nicole.

Bên Nicole đã xảy ra chuyện lớn gì đó.

Bây giờ Nicole đang ở trong một khách sạn năm sao, lúc Nicole vừa định đi ra ngoài thì bị người ta chặn lại, lúc đầu cô ấy còn tưởng là một người hâm mộ cuồng nhiệt, xém chút nữa là Nicole đã bước xuống xe.

Sau đó cô ấy lại phát hiện ra trạng thái cảm xúc của những người hâm mộ này không đúng, tất cả họ đều có vẻ rất kích động.

Chẳng bao lâu sau, khách sạn năm sao này đã bị bao vây, hàng trăm người hâm mộ vây quanh xe của Nicole, yêu cầu Nicole đưa ra một lời giải thích, nếu không họ sẽ không cho Nicole rời đi.
Chương 288 Các ngươi muốn chết sao

Tình hình của Nicole hiện giờ rất tồi tệ.

Cô ấy bị mấy trăm người chẳng biết có phải fan hâm mộ hay không bao vây trong bãi đỗ xe. Đương nhiên, khách sạn ngay lập tức gọi cảnh sát, nhưng việc huy động lực lượng cảnh sát để có thể ngăn chặn hàng trăm người không phải là điều dễ dàng.

Quan trọng hơn, cảnh sát không thể tùy tiện dùng bạo lực đối với dân thường, cho dù cảnh sát có đến cũng không cách nào giải quyết vấn đề ngay lập tức.

Tuy nhiên, khi cảnh sát đến, họ không những không giải quyết được vấn đề mà còn khiến người hâm mộ càng thêm kích động.

"Nicole, ý cô là gì? Cô thế mà dám gọi cảnh sát đến sao? Cô có biết chúng tôi thích cô đến mức nào không? Chúng tôi đã bay đến xem mọi buổi hòa nhạc của cô. Mỗi bài hát của cô chúng tôi đều bỏ tiền ra mua ủng hộ. Lần nào cũng cố gắng hết sức để giúp cô đạt top cao trên các bảng xếp hạng. Vì cô, chúng tôi không chỉ bỏ ra tiền bạc mà còn cả thời gian và công sức. Vậy ra đây là cách cô đền đáp người hâm mộ của mình sao?!"

"Nicole, ra đây giải thích rõ ràng cho chúng tôi biết có phải cô đã dụ dỗ chồng người khác hay không. Chồng của người phụ nữ tạt axit vào cô là một nhân viên hải quan. Tôi nghe nói khi cô đi qua hải quan, giấy tờ chưa đầy đủ, thì liền quyến rũ người ta.”

"Nicole, cô làm chúng tôi thật thất vọng. Trông bề ngoài cô có vẻ là một nữ thần thuần khiết và xinh đẹp đến thế, nhưng thực tế cô lại là một ả đàn bà như vậy."

Các fan bên ngoài càng kích động hơn, gần như lao tới xe của Nicole.

Nguyên nhân của sự việc rất đơn giản, không biết là ai đã tìm ra thân phận của người phụ nữ kia, sau đó liền phát sinh câu chuyện ồn ào như vậy.

Mà vừa vặn lúc Nicole làm thủ tục hải quan, đúng là thiếu một ít giấy chứng nhận. Nhưng nhân viên kia nhận ra Nicole, cho nên cũng để cho cô ấy đi qua. Đây cũng không phải chuyện gì lớn . Nhưng không biết ai đã tìm ra, sau đó lợi dụng một số bức ảnh chụp lén khiến Nicole và nhân viên hải quan trông rất thân thiết.

Nicole vốn dĩ muốn xuống xe giải thích, nhưng nhìn thấy những người hâm mộ này đang kích động, cô lại không dám. Trước mặt cô có tới hàng trăm người.

Là một ngôi sao quốc tế hàng đầu, Nicole đã gặp phải rất nhiều chuyện tương tự, cô ấy biết rất rõ rằng trong những tình huống như vậy, đám đông rất dễ mất kiểm soát. Một khi đám đông mất kiểm soát, họ có thể làm ra bất cứ điều gì.

Hiện tại, Nicole lại càng không thể đi ra ngoài.

"Mau giải tán đi, các người có biết việc này là vi phạm pháp luật không? Muốn bị bắt vào đồn à?" Một viên cảnh sát dùng loa phóng thanh hét lớn, nhưng lại không dám tùy tiện xông vào, thật sự là quá nhiều người.

"Chúng tôi chỉ cần Nicole đưa ra một lời giải thích. Nếu hôm nay cô ấy không chịu giải thích đàng hoàng, chúng tôi sẽ không đi đâu hết!" Trong đám người có người hét lên. Sau đó là càng nhiều người cùng nhau la hét.

Con người là sinh vật kỳ lạ nhất trên thế giới, có những lúc, họ có thể rất khôn ngoan và đưa ra những lựa chọn lý trí nhất. Nhưng họ lại càng thường xuyên có những hành động và suy nghĩ mù quáng đến độ khi chính bản thân họ tự ngẫm lại, họ cũng cảm thấy mình thật đúng là ngu ngốc.

Giống như bây giờ, những người này gần như đã mất đi lý trí, bọn họ vừa tức giận vừa đau lòng, họ không thể nào chấp nhận nổi một Nicole mà họ vô cùng yêu mến lại là một người phụ nữ như vậy.

“Mở cửa.” Có người thật sự quá kích động, đã đưa tay đập lên cửa kính xe. Người đàn ông này dùng lực mạnh đến mức cửa kính ô tô phát ra tiếng động lớn.

Bang bang bang!

Những tiếng động inh ỏi liên tiếp vang lên, như thể ngay sau đó cửa sổ ô tô sẽ bị đập vỡ tan tành, khiến những người trong xe sợ hãi đến nỗi sắc mặt cũng đã biến đổi.

“Mở cửa.” Một người gõ cửa sổ, lại càng có nhiều người làm theo.

Nicole sợ đến mức sắc mặt có chút tái nhợt, cô nhìn trợ lý của mình.

Trợ lý của Nicole cố gắng ép mình mỉm cười nhưng không thể, cô muốn nói điều gì đó nhưng lại không cách nào thốt ra được dù chỉ một chữ, cô cũng sợ hãi lắm.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cửa kính ô tô chắc chắn sẽ bị vỡ và mọi người trong xe đều sẽ bị kéo ra ngoài. Đám đông đã chặn hết ngã tư lại, cảnh sát căn bản không vào được. Trong khoảng thời gian này, những kẻ điên cuồng kia sẽ làm ra chuyện gì?

Bang!

Một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe cũng chấn động theo. Không biết là ai đã tìm được một thanh sắt, thanh sắt nặng nề đập vào cửa sổ ô tô. May mắn thay, kính của chiếc xe bảo mẫu này có chất lượng tốt, tuy không bị vỡ nhưng cũng đã xuất hiện vết nứt.

Những người trong xe càng sợ hãi hơn.

Một người đàn ông to lớn ở ngoài xe lại cầm thanh sắt lên định đập vào cửa sổ xe.

“Không được!” Nicole không nhịn được nhắm chặt hai mắt lại, hét lên mà lòng vô cùng sợ hãi.

Sau đó...

Một hồi lâu sau, Nicole khó hiểu mở mắt ra, vì sao mãi mà cô vẫn chưa nghe thấy tiếng kính xe bị đập vỡ?

Lúc này, Nicole phát hiện ánh mắt của mọi người đều hướng về phía nóc xe.

Nicole rất tò mò, những người này tại sao lại nhìn lên nóc xe, trên đó có thứ gì đẹp mắt sao?

"Các người muốn chết à?" Đột nhiên có một giọng nói vang lên, âm thanh không lớn lắm, trong đó không có chút cảm xúc nào, nhưng lại tràn ngập một thứ uy hiếp không thể nói rõ.

Nicole không khỏi ngạc nhiên trừng mắt lên nhìn, là Lâm Trạch Dương.

Nicole lập tức muốn mở cửa xe nhưng bị trợ lý ngăn lại.

“Nicole, hiện tại cô không thể ra ngoài.” Trợ lý của Nicole không ngừng lắc đầu với cô.

Nicole chỉ có thể suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn cắn răng ngồi vào trong xe, nhưng trái tim của cô đã hoàn toàn bay lên trên nóc xe rồi, Lâm Trạch Dương làm sao có thể xuất hiện trên nóc xe? Bộ dáng hiện tại của anh trông như thế nào?

Lúc này người đứng trên nóc xe Nicole tất nhiên chính là Lâm Trạch Dương.

Sau khi nhận được cuộc gọi của Nicole, Lâm Trạch Dương lập tức chạy tới. Đến bên ngoài bãi đậu xe, Lâm Trạch Dương phát hiện nơi này đã bị cảnh sát phong tỏa.

Nhưng cảnh sát không vào hết, họ không vào được.

Vì vậy Lâm Trạch Dương trực tiếp nhảy lên trên đầu mọi người, giẫm lên vai những người này và tiến về phía bọn họ.

Khi Lâm Trạch Dương đến, tình cờ nhìn thấy một người đàn ông to lớn đang giơ thanh sắt nên đã đá anh ta bay ra ngoài, sau đó nhảy lên nóc xe.

Xung quanh đây có hàng trăm người đang tụ tập, Lâm Trạch Dương phải đứng trên nóc xe để mọi người đều có thể nhìn thấy. Đương nhiên, đây cũng là một chuyện rất nguy hiểm, bởi vì ánh mắt của mọi người đều sẽ đổ dồn vào Lâm Trạch Dương, bọn họ sẽ rất dễ dàng tấn công anh.

Nhưng mà đương nhiên, Lâm Trạch Dương sẽ sợ mấy trăm người này sao, đừng nói mấy trăm người này chỉ là người bình thường, cho dù không phải người bình thường, Lâm Trạch Dương cũng chẳng thèm sợ hãi một chút nào.

"Các người muốn chết à?" Lâm Trạch Dương nói xong, ánh mắt liền liếc qua từng người ở đây.

Vô lý, thật sự quá vô lý.

Nếu các người đều vô lý đến thế, Lâm Trạch Dương tôi còn cần phải nói chuyện đàng hoàng với các người để làm cái gì nữa?
Chương 289 Người đứng sau màn kịch

Không biết là do tu luyện hay là do hắn đã trải qua quá nhiều gió tanh mưa máu, nhưng khi Lâm Trạch Dương nghiêm túc, trên người hắn luôn có một luồng hơi thở vô hình.

Hơi thở này giống như một ngọn núi lớn, một ngọn núi khổng lồ, cho dù đối mặt với hàng trăm người thì vẫn tràn đầy khí thế, có thể khiến tất cả bọn họ phải cúi đầu.

Hiện trường rơi vào im lặng trong giây lát.

Nhưng suy cho cùng thì ở đây vẫn có hàng trăm người tụ tập, tất nhiên trong đó cũng có một số người nóng nảy, thậm chí một số cố còn tình gây sự để dẫn đến sự việc này.

"Mày là ai? Muốn giết người à? Mày dám giết người sao? Đây là xã hội pháp trị." Lúc này vẫn có người nghĩ đến pháp quyền, nhưng họ không biết rằng hành vi của mình đã vi phạm quy định của pháp luật.

"Mày mau cút ngay đi, chúng tao muốn gặp Nicole và cần câu trả lời của Nicole!" Có người lại hét lên.

Lâm Trạch Dương nhìn thẳng vào người vừa lên tiếng, nói: "Nếu ông còn nói thêm một lời nữa, tôi sẽ khiến cho ông sau này không thể nói được nữa."

Người đàn ông bị Lâm Trạch Dương nhìn chằm chằm, lập tức cảm thấy toàn thân lạnh buốt, trái tim đập mạnh, giống như đang bị một con sư tử nhìn, cúi đầu xuống, cả người co quắp lại.

"Mọi người, đừng sợ hắn ra tay. Cho dù hắn dám ra tay, chúng ta cũng có rất nhiều người, chỉ một mình hắn không thể làm chúng ta sợ hãi!" Có người lại hét lên.

Đúng vậy, bọn họ có cả trăm người thì sao phải sợ một người?

Rất nhanh, mọi người lại ngẩng đầu lên, người bị Lâm Trạch Dương nhìn chằm chằm cũng lấy lại được tự tin, hắn lại nhìn Lâm Trạch Dương nói: "Có bản lĩnh thì tới đánh tao đi."

Khóe miệng Lâm Trạch Dương khẽ nhếch lên đầy chế nhạo, sau đó lao về phía trước, giẫm lên vai mấy người, đáp xuống trước mặt người đó.

“Mày…!” người đàn ông đột nhiên mở to mắt, không ngờ Lâm Trạch Dương thật sự dám xông vào đám người.

"Ông là cái thá gì, ông không xứng nói chuyện với tôi." Lâm Trạch Dương lạnh lùng nói, tay bắt đầu hành động.

Bốp bốp bốp!

Từng cái tát vang lên, Lâm Trạch Dương liên tục tát vào mặt người đàn ông kia. Chẳng mấy chốc, mặt người đó đỏ bừng, sưng tấy, biến thành một cái đầu heo, cổ họng cử động nhưng không thể phát ra được âm thanh nào nữa, chỉ có thể rên rỉ trong đau đớn.

Lâm Trạch Dương đá người này bay ra, sau đó nhìn mọi người nói: "Còn ai có ý kiến gì với tôi nữa không?"

Nhất thời không ai dám lên tiếng, chỉ biết nuốt nước bọt.

Thật là hung hãn, tên này thế mà dám ra tay giữa cả trăm người thế này.

“Anh đánh người ta, tôi sẽ gọi cảnh sát và bắt giữ anh!” Có người lại hét lên.

Lâm Trạch Dương lập tức nhìn về phía người nói, sau đó nhảy lên cao, giẫm lên vai mọi người tiến về phía người đó.

"Anh…" Người này chưa kịp nói câu nào, Lâm Trạch Dương đã tát một cái xuống mặt hắn, người này cũng giống như người trước đó, bị Lâm Trạch Dương đánh đến mức ngã ra đất.

Không gian lại rơi vào im lặng, phải một lúc sau mới có người lên tiếng.

"Chúng tôi không phải tới gây sự, chúng tôi chỉ muốn một lời giải thích từ Nicole, như vậy cũng không được sao? Chúng tôi đã làm gì sai chứ? Chúng tôi chỉ rất thích Nicole mà thôi."

Người đàn ông này nói chuyện nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không ai có thể bắt lỗi được. Mọi người đều lập tức gật đầu.

Bốp bốp bốp!

Lại có tiếng bạt tai vang lên, Lâm Trạch Dương lại đi tới trước mặt người này, vung bàn tay lên.

Sau khi hất người đàn ông xuống đất, Lâm Trạch Dương quay trở lại nóc xe. Lần này Lâm Trạch Dương không giẫm lên vai mọi người mà từng bước một đi về phía chiếc xe.

Khi Lâm Trạch Dương tiến về phía trước, mọi người đều dạt ra và rút đi như thủy triều. Họ thật sự sợ Lâm Trạch Dương như sợ sát thần, tên này quả thực là một ác ma.

"Tôi không biết các người có thật sự thích Nicole hay không, cũng không biết vì sao các người lại tới đây, tôi chỉ biết hành vi của các người chính là hành vi của những kẻ ngốc."

Lâm Trạch Dương đứng trên nóc xe nói với mọi người.

"Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là các người không nhận tiền của người khác. Các người cẩn thận nghĩ lại đi, nếu như không phải có người âm thầm bày ra chuyện này, các người làm sao biết Nicole sẽ xuất hiện ở bãi đỗ xe, mấy trăm người làm sao có thể tụ tập một lúc ở chỗ này? Rất rõ ràng, đây là do có người muốn gây sự với Nicole.

Nói xong, Lâm Trạch Dương dừng lại, liếc nhìn mọi người.

Lúc này, tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc.

"Tôi không hề quyến rũ người đàn ông nào, chuyện này tôi sẽ giao cho cảnh sát, sau đó khi biết được sự thật, tôi sẽ công bố và cho mọi người một lời giải thích." Lúc này, cửa xe mở ra, dù bị trợ lý ngăn lại, cô vẫn bước ra ngoài, cô không thể để Lâm Trạch Dương một mình gánh chịu áp lực như vậy.

Vừa rồi mọi người bị Lâm Trạch Dương hung hãn dọa sợ, được xoa dịu nên sự tức giận lòng cũng dần nguội đi, khôi phục lại lý trí, nghe Nicole nói như vậy, bọn họ không còn kích động như trước nữa, tất cả đều liên tục gật đầu.

Chẳng bao lâu sau, bên ngoài vang lên hàng loạt tiếng còi báo động, sau đó rất nhiều cảnh sát lao tới. Cuối cùng, những người này đều lần lượt giải tán.

Ba người vừa bị Lâm Trạch Dương đánh ngã miễn cưỡng chịu đựng đau đớn, muốn cùng đám người kia giải tán, lại bị Lâm Trạch Dương đanh hoà vào đám đông bắt được.

Sau đó, Nicole trở lại khách sạn, đã xảy ra chuyện như thế này, đương nhiên chuyến đi hôm nay phải hủy bỏ.

Lâm Trạch Dương cùng ba người đi đến đồn cảnh sát.

Dù sao Lâm Trạch Dương cũng đã đánh người, tuy rằng đó tình huống đặc biệt, nhưng hắn vẫn phải tiếp nhận điều tra.

Lâm Trạch Dương nộp một khoản tiền phạt nhỏ rồi làm hòa với ba người.

Sau đó, Lâm Trạch Dương nhanh chóng rời khỏi đồn cảnh sát.

Ba người đi về ba hướng. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, ba người này bất ngờ gặp lại nhau.

"Chết tiệt, tôi bị đánh rồi. Chúng ta phải lấy thêm tiền từ chỗ tên đó." Cả ba người phàn nàn rồi cùng nhau đi đâu đó.

Một lúc sau, ba người đến một quán cà phê và gặp một người nọ, ba người cãi nhau đã với người này, cuối cùng họ lấy được thêm chút tiền rồi hài lòng rời đi.

"Mặc dù mọi chuyện có chút không ổn nhưng cũng không vấn đề gì. Dù sao cũng có chuyện xảy ra. Tiếp theo, kế hoạch của tổng biên tập chúng ta chắc chắn sẽ thành công." Người đàn ông tự nhủ rồi quay người đi về phía bên khác của quán cà phê.

Trong một gian hàng nào đó, Lý Hoán đã đợi ở đó rất lâu.

Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, Lý Hoán rời khỏi quán cà phê, sau đó đến một quán cà phê gần đó để gặp một người.

Người này không ai khác chính là Trần Thiên Vương

Hóa ra tất cả những điều này đều là do Lý Hoán và Trần Thiên Vương lên kế hoạch.

Tất nhiên, đây chỉ là sự khởi đầu.

Sự tính toán nhằm chống lại Nicole và Lâm Trạch Dương bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Chương 290 Vấn đề lớn

Video ở bãi đậu xe nhanh chóng xuất hiện trên mạng.

Tuy nhiên, video này không hoàn chỉnh, chỉ có một đoạn phim nhỏ duy nhất quay cảnh Lâm Trạch Dương đánh người.

Nhà xuất bản của video này không nổi tiếng, thậm chí ID này đã biến mất ngay sau khi video được đăng.

Chủ nhân của ID này trước khi tiêu hủy ID đã để lại một đoạn tin nhắn ý nghĩa sâu xa.

"Tôi chỉ là người qua đường, không có ý xúc phạm ai. Tôi sẽ không bao giờ lên mạng nữa. Tôi đã hủy toàn bộ thông tin cá nhân của mình, sẽ không ai có thể tìm thấy tôi. Xin đừng tìm tôi. Thực ra, khi đăng nó tôi đã hối hận rồi, nhưng không biết làm cách nào để thu hồi lại. Vậy nên tạm biệt nhé."

Đoạn video này lúc đầu không gây được nhiều sự chú ý, dù sao video cũng có chút mơ hồ, người đăng video cũng không chỉ ra đó là Lâm Trạch Dương chứ đừng nói đến chuyện liên quan đến Nicole.

Nhưng không hiểu sao, đoạn video này bỗng nhiên được đăng lại rất nhiều, sau đó đã lan truyền khắp các trang mạng.

"Người đàn ông này là ai? Tại sao anh ta lại bạo lực như vậy? Anh ta trông rất quen. Loại người này đáng lẽ phải bị bắt rồi bỏ tù ngay lập tức."

"Chắc chắn rồi, đánh người ở nơi công cộng, dù lý do là gì đi chăng nữa thì vẫn không phải người tốt. Những người như vậy phải bị trừng phạt. Xã hội của chúng ta không thể dung thứ cho sự tồn tại của những người như vậy."

"À, anh chàng này hình như là nam chính với Nicole. Nhìn nét mặt và hành động của anh ta kìa. Đúng thật, anh ta hình như là nam chính với Nicole."

"Nhưng sao anh ta lại đánh người trước mặt cả trăm người như vậy? Chắc là anh ta đánh ai đó để tự vệ. Nếu là tôi, tôi sẽ rất sợ nếu bị bao vây bởi nhiều người như thế."

"Tự vệ cái quái gì vậy? Một người có thể làm sai điều gì đó, nhưng nếu rất nhiều người vây quanh như vậy thì chắc chắn là hắn đã làm sai. Giới trẻ ngày nay chính là như vậy, có được chút danh tiếng thì tự cho mình là nhất ngay. Chúng ta không được để hắn tiếp tục phát triển trong làng giải trí, nếu không sẽ chỉ làm ô nhiễm bầu không khí mà thôi."

Chẳng mấy chốc, video đã trở thành một định kiến. Lâm Trạch Dương hoàn toàn trở thành một kẻ xấu - một kẻ xấu vô lý và bạo lực, một kẻ như vậy đáng lẽ phải bị trục xuất khỏi làng giải trí và không nên tồn tại trong giới này.

Cũng may trước đó thông tin cá nhân của Lâm Trạch Dương chưa bị lộ nên không ai biết anh là ai, cho dù bọn họ muốn trừng phạt Lâm Trạch Dương cũng không tìm được anh ta.

Sau đó trên mạng lại xuất hiện một đoạn ghi âm khác, đoạn ghi âm này cũng chỉ là một đoạn ngắn, bị ghi lại lúc Lâm Trạch Dương và Trần Thiên Vương cùng ăn cơm.

Trong đoạn ghi âm, Lâm Trạch Dương có thái độ cực kỳ không tốt, nói chuyện thô lỗ với Trần Thiên Vương, căn bản hắn không coi mình là cấp dưới, đơn giản chỉ là một kẻ kiêu ngạo, rất thô lỗ và ngông cuồng.

Internet đã hoàn toàn bùng nổ, cùng với các video trước đó, hình tượng của Lâm Trạch Dương đã bị phá hủy hoàn toàn.

Rất nhiều người hâm mộ Trần Thiên Vương và thậm chí cả những người chưa từng biết đến Trần Thiên Vương, đã đến dưới căn hộ của ông ấy, một mặt họ ủng hộ Trần Thiên Vương, đồng thời cũng tìm kiếm sự xác nhận về vấn đề này.

Lúc này, Trần Thiên Vương đang nằm trong phòng làm việc của tổng biên tập City Toutiao, lướt tin tức trên điện thoại di động, nụ cười trên môi rộng đến mang tai.

"Lần này Lâm Trạch Dương sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. Nhìn đi, nhìn xem, những fan hâm mộ đáng yêu này của tôi tính tình thật nóng nảy. Có người nói muốn giết Lâm Trạch Dương, muốn cho Lâm Trạch Dương ăn cứt, còn nói muốn hủy diệt hoàn toàn Lâm Trạch Dương, thật sự là dạng gì cũng có haha!"

Trần Thiên Vương nhìn Lý Hoán, tổng biên tập của City Headlines.

Lý Hoán cũng nở nụ cười nham hiểm, nói: “Đây là kết quả tự nhiên, ai bảo ngay từ đầu hắn lại dám sỉ nhục ta như thế? Ta đã chuẩn bị lâu như vậy, nếu như vẫn không đánh bại được một tên tiểu tử, ta còn là Lý Hoán sao?"

Trần Thiên Vương không hề cảm thấy sợ hãi trước vẻ mặt u ám của Lý Hoán, kẻ địch càng mạnh càng đáng sợ, đồng minh của hắn có lợi hại đến đâu cũng không vấn đề gì.

"Vậy bây giờ nên làm gì đây? Để Lâm Trạch Dương nhục thêm cũng tốt, nhưng mà haha..."

Vừa nói xong Trần Thiên Vương đã nhấc điện thoại lên, bắt đầu trả lời.

"Xin chào các thành viên trong gia đình, hiện tại tôi không sao cả. Các bạn không cần phải lo lắng cho tôi. Chuyện này không phải sự thật, đã là quá khứ, mà đã là quá khứ thì chúng ta không cần phải bám víu vào nó. Ai không có lúc còn trẻ? Tuổi trẻ chúng ta ít nhiều cũng mắc phải những sai lầm, phải học cách bao dung. Hai ngày nay trạng thái thể chất và tinh thần của tôi không được tốt lắm, nhưng chắc chắn không phải vì một lý do nào đó của người đàn em. Đợi lát nữa tôi sẽ ra gặp mọi người. Chúc các bạn những điều tốt đẹp nhất."

Trần Thiên Vương không ngừng nói chuyện này không phải sự thật, nhưng ai không phải kẻ ngốc đều hiểu đây là sự cao thượng của Trần Thiên Vương, hắn không muốn chấp nhặt với người trẻ, muốn cho thế hệ trẻ một cơ hội.

Từ lời văn này có thể thấy rằng anh chàng tên Lâm Trạch Dương, nhân vật nam chính của Nicole, không chỉ chửi rủa Trần Thiên Vương mà còn thiếu tôn trọng ông ấy.

Nếu không thì tại sao lại có trạng thái và tinh thần Trần Thiên Vương đều không tốt?

Nhìn xem, Trần Thiên Vương, một người đã nổi tiếng từ lâu và có sức ảnh hưởng không thể tưởng tượng được trong làng giải trí Trung Quốc rất nghĩa khí và rộng lượng.

Lại nhìn cái gã tên Lâm Trạch Dương kia, hắn thật đáng ghét, hắn là một kẻ cặn bã.

Các fan của Trần Thiên Vương lập tức nổi giận, nhưng họ vẫn không tìm thấy Lâm Trạch Dương và không biết Lâm Trạch Dương là ai.

Vì vậy, họ càng tức giận hơn, nghẹn một hơi trong lồng ngực, rất lâu không thể thoát ra, khẩu khí này sẽ không biến mất mà ngược lại càng tích tụ thì càng nhiều thêm, cuối cùng sẽ đạt đến điểm giới hạn rồi nổ tung.

Bên trong phòng làm việc của Nicole.

Nicole không khỏi nhíu mày thật chặt, nhìn Lâm Trạch Dương, sau đó càng tức giận.

"Anh vẫn đang ăn à? Anh có biết bây giờ đang xảy ra chuyện gì không? Tại sao anh lại không quan tâm chút nào chứ? Rất có thể anh sẽ bị cấm khỏi làng giải trí!" Nicole tức giận nói với Lâm Trạch Dương.

Lâm Trạch Dương giống như một con ma đói đầu thai, vừa tới đây, nhìn thấy đồ ăn nhẹ trên bàn cà phê là đã không ngừng nhét vào miệng.

Lâm Trạch Dương nhìn Nicole, cười nói: “Dù sao tôi cũng không vào giới giải trí, có chuyện gì lớn đâu.”

Nicole không khỏi trợn mắt nói: "Anh có biết bây giờ trên mạng ai cũng ghét anh không? Anh không thể gia nhập giới giải trí nữa, hơn nữa sau này ra ngoài anh cũng có thể gặp nhiều rắc rối."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK