Mục lục
Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 122: Bà không có mắt á?




Vietwriter

**********



Thường Ninh nhìn ba mẹ của Liễu Tinh Tình, cũng không để ý lắm, chỉ cười cười: “Chú, di, không phải con đến tìm việc, con tìm Tinh Tinh là có việc."



!




Liễu Tinh Tinh cũng nén giận mà nhìn ba mẹ mình, nhưng cô không tiện nói gì cả, dù sao cô chỉ cần lên tiếng, ba mẹ cô cũng sẽ không để cô nói hết.



Thường Ninh nói với Liễu Tinh Tinh: “Xin lỗi, tôi không biết cậu đang bàn chuyện kết hôn, nếu hôm nay cậu không tiện, vậy thì để hôm khác nói vậy."



!




Liễu Tinh Tinh lập tức lắc đầu, rồi lại gật đầu, “Tiện mà, sao lại không tiện, chúng ta đi thôi!”



Nói rồi, cô cầm lấy túi rồi định đi với Thường Ninh.



!




"Đợi đã, hai người làm gì vậy?" Vương Dương nhướng mày.



"Thường Ninh mua một căn nhà, cậu ấy vẫn chưa được xem, tôi dẫn cậu ấy đi xem." Liễu Tinh Tinh chỉ nói một câu.



!




"Mua một căn nhà? Tên nhóc này, mà lại có thể, có thể mua một căn nhà sao, ha ha...”



Vợ chồng Vương Đông Tường cười khinh thường.



!




Trong mắt bọn họ, dù Thường Ninh có mua được nhà, nhiều lắm cũng chỉ mua được căn vài chục mét vuông, hai ba trăm vạn thôi là đã đủ đè chết.



Thế nhưng điều này cũng khiến họ bất ngờ, dù sao thì hoàn cảnh của gia đình bán hàng rong mà còn có thể mua được một căn nhà, vậy thì căn nhà này chắc cũng phải dùng hết số tiền dành dụm cả đời để mua nhỉ.



!




Vợ chồng Liễu Phong cũng cảm thấy bất ngờ, hóa ra tên nhóc này tìm con gái mình không phải là vì việc làm, như vậy nếu mua nhà thì chắc cũng chiếm được lợi ích từ con gái mình.



Dù sao con gái họ cũng là quản lý môi giới nhà đất, những năm gần đây không ít người nhận được rất nhiều ưu đãi từ con gái họ.



!




Xem ra, con gái mình cũng giúp tên này khá nhiều.



Tên nhóc này thật đúng là chiếm lợi.



!




"Tinh Tinh, vừa hay anh cũng muốn nhìn xem hoàn cảnh làm việc của em, nói không chừng, sẵn tiện anh cũng muốn mua nhà, tuy rằng anh đã có ba căn nhà rồi, nhưng mấy thứ như nhà thì mua thêm vài căn cũng không sao."



Lúc này Vương Dương cười nói, ra vẻ hợm hĩnh.



!




Người khác tiêu hết tiền dành dụm cả đời cũng chỉ mua được một căn nhà, nhưng gã thì đã có ba căn rồi, hơn nữa nói không chừng lại sắp có căn thứ tư, gã không khoe ra sự giàu có thì có lỗi với bản thân quá.



Vợ chồng Vương Đông Tường cũng đứng dậy, cười nói: “Đúng vậy, chúng ta cùng đi xem thử, từ lâu đã nghe nói phòng ở Hoa Viên Phú Cảnh rất đẹp, lúc con trai tôi mua một căn, cũng có thể giúp cô tích lũy điểm.”



!




"Đúng đúng, Tinh Tinh, chúng ta đi xem thử."



Vợ chồng Liễu Phong cũng kích động đứng lên nói, không tin nổi Vương Dương đã có ba căn nhà, vì Tinh Tinh mà lại còn định mua thêm một căn, con rể như vậy có thắp đèn đi tìm cũng không thấy đó.



!




Bọn họ càng nhìn Vương Dương càng cảm thấy hài lòng.



Sau đó họ nhìn Thường Ninh một cái với vẻ khinh bỉ.



!




Nhìn đi, đây là sự chênh lệch đó, người ta đã mua tới căn nhà thứ tư rồi, lấy một phòng của cậu cũng không có cửa so với người ta.



Liễu Tinh Tinh nhìn về phía Thường Ninh, muốn hỏi ý kiến của anh.



!




Thường Ninh cũng thật sự đồng ý, dù sao cũng chẳng sao cả.



Đối với Vương Dương đang vênh mặt với anh, anh cũng lười so đo với mấy người như vậy.



!




Nếu bọn họ muốn đi xem, vậy thì đi thôi.



Chỉ là anh đột nhiên nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.



!




Là mẹ ruột của anh, Cam Cầm.



Chỉ thấy Cam Cầm cẩn thận bước vài bước, trong tay cầm theo một túi bảnh rán và trái cây.



!




Dường như là sợ làm bẩn sàn nhà, bà cứ nhón chân mà đi.



Thường Ninh cảm thấy kỳ lạ, nơi này cách quản của mẹ cũng không gần, tại sao mẹ lại chạy đến đây rồi.



!




Thấy dáng vẻ mẹ mình như vậy chắc không phải là đến đưa trái cây rồi, nhưng đây là nhà hàng Tây, không phải mẹ đến tìm nhầm chỗ rồi chứ.



Lại nữa, bày bán đã vất vả lắm rồi, sao còn lại lặn lội đường xa đến đua đồ cho người ta nữa.



!






"Tinh Tinh, ngại quá, đợi tôi một tí nhé."



Sau đó anh liền đi đến chỗ Cam Cầm.



!




Liễu Tinh Tinh cũng nhìn thấy Cam Cầm, cũng chuẩn bị đi đến chào hỏi.



Tuy cô gặp mẹ Thường Ninh đã là nhiều năm trước, nhưng bây giờ chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra ngay.



!




Nhưng cô lại cảm thấy đột nhiên đi đến chào hỏi thì lại không hay lắm, cho nên cũng từ bỏ ý định. “Ôi, tên nhóc này vừa nghe chúng ta nói muốn mua nhà đã bỏ chạy, có ý gì đây?” Lúc này Vương Dương có chút buồn bực.



Gã vẫn muốn xem thử xem tên nhóc này có thể mua được nhà thế nào.



!




"Chắc tên nhóc kia nghe thấy con đã mua ba căn, bây giờ lại muốn mua thêm căn thứ tư, chắc đã bị dọa sợ rồi chứ gì." Vợ chồng Vương Đồng Tường cười khinh miệt.



Vợ chồng Liễu Phong cảm thấy chắc có thể là như vậy.



!




Họ nhìn Liễu Tinh Tinh, "Tinh Tinh à, cậu ấy thật sự mua nhà à, hay con đang cố ý đề cao cậu ấy trước mặt ba mẹ? Phải biết rằng, nhà chỗ con là của Hoa Viên Phú Cảnh đó, người bình thường sao mua nổi.



Liễu Tinh Tinh liếc nhìn ba mẹ mình: “Cậu ấy thật sự mua nhà!”



!




"Vậy cậu ấy chạy làm gì?"



Liễu Tinh Tinh nhìn về phía Cam Cầm, "Bác gái đến!"



!




Mọi người cũng nhìn theo hướng cô nhìn.



Lập tức nhìn thấy một phụ nữ trung niên người đầy dầu mỡ.



!




"Bác gái gì cơ?" Vợ chồng Liễu Phong nhất thời tức giận nói, “Đó không phải là mẹ của tên nhóc kia sao, không phải chỉ là một người bán bánh rán và trái cây thôi sao, con còn dám gọi là bác gái!"



"Hóa ra là mẹ của tên nhóc kia, ha ha, không phải mẹ cậu ta đến tặng trái cây chứ?”



!




"Ở đây là nhà hàng Tây, ở nơi xa hoa như vậy sao có người có thể ăn mấy đồ như vậy được, tám phần chắc là đến tìm con rồi."



Vợ chồng Vương Đông Tường biểu lộ ảnh mắt ghét bỏ.



!




"Đúng thật là nực cười, nhà hàng Tây sang trọng như vậy, một người bán bánh rán trái cây cũng dám đến góp vui sao?" Vẻ mặt Vương Dương tràn đầy khinh bỉ mà lắc đầu, loại người như vậy, nhìn một cái thôi là cũng đủ bẩn mắt.



Ngẫm lại vừa rồi mình còn tức giận với một tên nhóc có gia cảnh như vậy thật không đáng chút nào.



!




Liễu Tinh Tinh cũng chỉ im lặng.



Nếu nói cho ba mẹ và người nhà Vương Dương biết Thường Ninh mua căn biệt thự hạng nhất của Hoa Viên Phú Cảnh này, không biết bọn họ sẽ nghĩ gì nữa.



!




Thậm chứ, nếu bây giờ cho bọn họ biết, người đứng sau tập đoàn Chí Tôn lẫy lừng kia là Thường Ninh, có khi nào bọn họ sẽ sốc đến mức sụp đổ không.



"Mẹ, sao mẹ lại ở đây?" Lúc này Thường Ninh đã đi đến trước mặt Cam Cầm.



!




"Ninh nhi!" Cam Cầm có chút kinh ngạc, "Con, sao con lại ở đây?”



"Con đến tìm một người bạn, mẹ, mẹ ở đây làm gì, có người muốn mua bánh rán trái cây của mẹ sao?”



!




Cam Cầm gật đầu, "Quản lý nhà hàng này từng ăn thử bánh rán trái cây của mẹ, ông ta nói ăn rất mẹ mỗi ngày đến đây giao cho ông ấy." ngon, bảo



"Mở một nhà hàng Tây như vậy mà ông ta có thể cảm thấy bánh rán trái cây ngon sao?" Thường Ninh có chút khó hiểu.



!




"Có thể là người ta ăn sơn hào hải vị quen rồi, đột nhiên muốn đổi khẩu vị cũng là bình thường. Được rồi Ninh nhi, không nói chuyện với con nữa, nhớ nếu có thời gian thì dắt cháu đến gặp mẹ, bây giờ mẹ còn phải đưa bánh rán trái cây vào, nếu lạnh sẽ ăn không ngon."



Cam Cầm cười nói.



!




Bà cầm một gói to trong tay đi tìm vị quản lý kia.



Cũng vào lúc này, một gã phục vụ lao ra, trên tay cầm một khay đựng đầy chén đĩa bằng sứ.



!




Gã không hề báo trước mà đụng vào người Cam Cầm.



“Ai da, bà không có mắt à?"



!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK