Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 112

Đặt Liễu Ngân Bình nằm xuống, anh nhìn cô:” Bình Bình, em đợi được, nhưng anh không được “.

Vừa dứt lời, Lục Thiên Tư đưa tay kéo áo của Liễu Ngân Bình lên.

Người ta nói cao thủ không bằng tranh thủ mà, bây giờ nên nhân cơ hội này, anh sẽ biến Liễu Ngân Bình thành người phụ nữ của mình rồi.

” Tư…dừng…dừng lại ” Liễu Ngân Bình đẩy tay anh ra, anh bị gì thế kia, cả hai chỉ mới…ở đây còn là bệnh viện, anh tính làm chuyện xấu xa gì ở đây sao?

” Anh không dừng được, anh chỉ muốn tiến tới thôi “.

Đẹp trai không bằng chai mặt đâu mọi người.



Đêm, Lục gia.

Lục Lãnh Phong vì mệt đã ngủ thiếp đi, gần đây do công việc quá nhiều nên khiến anh kiệt sức, cũng nhờ đó mà Lục Lãnh Phong không hành cô trên giường lên bờ xuống ruộng mà.

Hy Nguyệt ngồi ở bàn, cô thay anh giải quyết một số công việc khác, tuy cô chỉ là sinh viên năm hai chưa hoàn thành chương trình đại học, nhưng với IQ của cô những chuyện này thì có thể thay anh giải quyết đó nha.

Điện thoại lúc này có người gọi đến, Hy Nguyệt sợ làm anh thức giấc, cô vội cầm điện thoại ra ngoài nghe máy.

Số điện thoại lạ gọi đến,không biết là ai tìm cô. Hy Nguyệt không có bạn bè, ngoài Lục Lãnh Phong, Lục Thiên Tư và Lục Viên Thần cô cũng không quen biết ai nữa.

” Xin chào, tôi là Hy Nguyệt ” Cô bắt máy.

[ Chào em gái, lâu rồi không gặp ]

Cái giọng nó vạn đời mà Hy Nguyệt không muốn nghe thấy, đó chính là giọng của Hy Tuyết.

” Chào chị, chị dạo này khỏe chứ?” Hy Nguyệt bình tĩnh đáp, sau lần đẩy cô từ trên du thuyền xuống, anh đã thay cô trừng trị chị ta, cũng từ lần đó chị ta như mèo bị cắt đuôi, không dám phiền đến cô nữa.

Cả Hy gia cũng vậy, sợ sức ép của lão công nhà cô.

[ Chị khỏe, chị khỏe, mà em gái này, chị có chuyện này muốn nói với em liệu em có muốn nghe không? ]

Những lời này của Hy Tuyết khiến người khán ngửi thấy có mùi âm mưu, chẳng tốt lành gì mấy.

” Có chuyện gì, chị nói xem?” Chị ta đã muốn nhây nhây, cô nhây lại vậy, loại người này nếu không thỏa mãn chị ta, chị ta sẽ cố chấp mà làm phiền cô y như Song Tử kia.

[ Chị có tin tức về mẹ ruột của em nè, em có muốn gặp bà ấy không? ]

[ Bà ấy vẫn chưa chết, năm đó là ba nói dối với em đấy ]

[ Đây là có lẽ thông tin quan trọng đối với em, đứa con nào mà không muốn tìm mẹ mình chứ? ]

[ Phải không Hy Nguyệt? ]

Theo lời Song Tử nói lại, con nhãi Hy Nguyệt này đúng là nói chuyện lại. Trước giờ cứ nghĩ nó câm, ai dè lại là giả bộ hay thế này.

Không nói chuyện một thời gian dài, ai cũng nghĩ nó thì phải rồi.

Hy Nguyệt nghe về vấn đề mẹ ruột mình, trước đây cô từng rất giận bà, tại sao lại đưa cô vào Hy gia, nơi mà xây lên bao ác mộng từ bé của cô cơ chứ?
Chương 113
Nhưng cô cũng muốn tìm mẹ mình, muốn nhìn mặt bà một lần, muốn biết bà còn sống hay đã chết thật chưa, muốn hỏi tại sao lại vứt bỏ mình cho Ninh lão gia.
Có rất nhiều câu hỏi cô từng đặt ra, nhưng cả đời này cô nghĩ mình mãi chẳng thể tìm thấy mẹ ruột mình.
Hy Nguyệt không đáp, cô chỉ cúp máy ngang.
Hy Tuyết không bao giờ có ý tốt, chị ta nhất định có âm mưu về việc đó. Cô vẫn nên không nghe Hy Tuyết nói nhảm.
Chuyện này cô vẫn nên đích thân tìm hiểu một mình thì hơn.

Ngày hôm sau.
Ở bệnh viện, Liễu Ngân Bình ngồi dậy, ngáo ngơ nhìn xung quanh.
Hình ảnh chuyện hôm qua ập đến trong đầu cô, cô liền sợ hãi, co mình lại.
Trên người cô không có mảnh vải che thân!
” Em dậy rồi ” Lục Thiên Tư bên cạnh lên tiếng.
Liễu Ngân Bình thấy anh liền đỏ mặt, chuyện hôm qua…cô lại bị Lục Thiên Tư dụ dỗ vào tròng thế này.
Chỉ nên trách cơ thể cô quá nhạy cảm, vào tay Lục Thiên Tư lại càng…
Lục Thiên Tư ngồi xuống giường, anh kéo tay ôm lấy Liễu Ngân Bình vào lòng.
Đêm qua sau khi làm chuyện đấy, lúc ngủ say Liễu Ngân Bình không ngừng khóc, cô còn không ngừng gọi con ơi con ơi.
Thật ra đây không phải lần đầu anh và cô quan hệ thế này. Trước kia khi còn là sinh viên năm cuối, cả hai bị bạn bè chuốc say, đẩy lên giường trong đêm đó.
Cuối cùng sáng hôm sau tỉnh dậy, Liễu Ngân Bình không trách anh cũng không mắng anh, chỉ mỉm cười xem đó là tai nạn.
Cũng chính từ đó, anh không động vào cô gái nào nữa, cái cơ thể này chỉ nhớ đến Liễu Ngân Bình.
” Bình Bình, cuối cùng em đã xảy ra chuyện gì?”.
” Lúc em ngủ, em luôn khóc và gọi con ơi, em biết không?” Lục Thiên Tư nói.
Cái này anh có thể nhìn rõ, Liễu Ngân Bình đã trải qua chuyện đáng sợ.
Đó chính là sảy thai!
Liễu Ngân Bình không nghĩ cơn ác mộng đó cô lại mơ thấy lần nữa, còn là khi ngủ bên cạnh anh thế này.
” Thật ra…năm đó…”.
” Sau chuyện đó…em đã mang thai ” Liễu Ngân Bình lẩm bẩm.
Đó cũng là nỗi ân hận giày vò cô suốt bao năm qua. Năm đó cô và anh xảy ra tai nạn ấy, cuối cùng cô lại mang thai.
Khi anh tốt nghiệp, từ lúc đi học anh đã nổi tiếng tài giỏi, nếu như vì chuyện này mà để Lục Thiên Tư từ bỏ tất cả để chịu trách nhiệm cô thì không đáng, vì thế Liễu Ngân Bình đã không báo cho anh.
Cô định sau khi sinh đứa nhỏ này ra sẽ tự nuôi nó, làm mẹ đơn thân. Nào ngờ gia đình cô phát hiện, bọn họ nhất quyết đòi cô bỏ đi đứa bé này.
Cô lúc đầu không chịu, kịch liệt phản đối, nhưng cuối cùng ba mẹ chơi chiêu, họ bỏ thuốc mê vào bữa tối để cô ngủ say, sau đó lén đưa cô đến bệnh viện làm phẫu thuật bỏ đứa nhỏ.
Chương 114

Khi tỉnh dậy, Liễu Ngân Bình cảm thấy như trời đất sụp đổ hoàn toàn rồi, con mất rồi, ngày ngày đêm đêm cũng luôn nghe thấy tiếng đứa bé kêu mình, đứa bé ấy luôn gọi mẹ ơi…mẹ ơi…

Lục Thiên Tư nghe những lời Liễu Ngân Bình kể lại, lòng anh đau như cắt. Anh không nghĩ chỉ đêm đầu tiên đã làm cô mang thai.

” Bình Bình…anh…anh xin lỗi “.

Anh không nghĩ mình đã làm ra chuyện thế này, còn khiến Liễu Ngân Bình đau khổ suốt bao năm qua.

Liễu Ngân Bình lắc đầu. Cái tai nạn đó, cô đã tự cho mình là người của Lục Thiên Tư, cho dù không gặp lại anh, cô cũng sẽ không kết hôn với bất cứ người đàn ông nào hết.

” Đó cũng chỉ là tai nạn, chuyện đứa bé…có lẽ do ba mẹ lo lắng cho tương lai của em nên “.

Bởi vì Liễu Ngân Bình lúc đó còn quá trẻ, cô còn là sinh viên, ba mẹ cô lại càng không chấp nhận để cô từ bỏ việc học rồi làm mẹ đơn thân nuôi con. Họ cũng chỉ vì tương lai của cô.

” Bình Bình…anh xin lỗi “.



Lục thị.

Sau chuyện Hy Tuyết nói với mình, Hy Nguyệt cứ nghĩ đến chuyện mẹ ruột của mình.

Lục Lãnh Phong đã ra ngoài, gần đây anh không ở Lục thị nhiều, chuyện ở công ty đều do cô giải quyết.

Bất ngờ có tin nhắn được gửi đến, nghe tiếng chuông thông báo, Hy Tuyết cầm điện thoại lên.

Là Hy Tuyết gửi đến.

[ Chị biết em rất muốn tìm mẹ, hãy đến địa chỉ…]

[ Chị sẽ nói việc về mẹ ruột của em cho em biết ]

Hy Nguyệt đọc xong, cô nắm chặt tay. Cô…có nên làm liều không?

” Thiếu phu nhân, tôi trở lại rồi đây “.

Thư kí Lâm bất ngờ xông vào. Đúng là cậu bận hẹn hò yêu đương các kiểu thật, nhưng không đi làm chỉ có cạp đất mà ăn.

Thấy thư kí Lâm, Hy Nguyệt vui mừng:” Thư kí Lâm, cậu đến đúng lúc lắm “.

” Ở đây giao cho cậu “.

Hy Nguyệt nói xong liền cầm túi xách chạy đi, dường như cô không chú ý đến việc thư kí Lâm mới lành vết thương, trở lại công ty làm việc sau một thời gian dài dưỡng thương.

” Ơ…thiếu phu nhân ” Thư kí Lâm đứng ngơ ngác.

Cô ấy làm sao thế?



Hy Nguyệt đành làm liều, cô đến gặp Hy Tuyết theo địa chỉ chị ta đã gửi cho mình.

Địa điểm gặp là một quán cà phê, bên trong rất vắng, dường như chỉ có Hy Tuyết ngồi đó.

Phục vụ đưa menu ra cho Hy Nguyệt, cô gấp menu lại bảo:” Một nước cam “.

Phục vụ gật đầu, sau đó quay lưng đi.

” Nói đi, chị nói những gì chị biết đi ” Hy Nguyệt gấp gáp bảo.

Cả đêm qua cô luôn sốt ruột, trong lòng không khó chịu về chuyện này.

Chỉ có một điều…cô chưa nói việc này cho Lục Lãnh Phong biết.
Chương 115
” Từ từ em gái, cần gì phải gấp “.
” Chúng ta có nhiều thời gian mà “.
Vì chạy đến đây hết tốc lực, Hy Nguyệt thật sự rất khát nước. Phục vụ vừa đem li nước cam ra, cô đã cầm lên uống không suy nghĩ.
Hy Tuyết chống tay lên bàn, bắt đầu cười lớn không lí do.
” Chị cười cái gì?” Hy Nguyệt nhìn Hy Tuyết, bắt đầu đề phòng.
” Em gái, em thật sự ngốc quá rồi ” Hy Tuyết nói.
” Chị…”.
Lúc này Hy Nguyệt cảm thấy có gì đó sai sai, cô vội đứng dậy làm ghế ngã xuống luôn.
Đầu óc Hy Nguyệt bắt đầu choáng váng, cô nhìn về phía Hy Tuyết.
Không…không xong rồi!
” Em gái, em quá ngốc rồi “.
” Em nghĩ chị có hứng thú với người mẹ của em sao?” Hy Tuyết cũng đứng dậy, nhìn Hy Nguyệt đang đứng không vững ở đó.
Hy Nguyệt muốn đáp lại, nhưng cuối cùng cả người ngã xuống, sức lực cũng không còn nữa.
” Haha…đáng đời mày, con ngu ” Hy Tuyết tiến đến, đưa chân đá vào bụng Hy Nguyệt.
Chị ta sẵn đó bao trọn nơi đây, người phục vụ lúc nãy là người của chị ta.
Song Tử lúc này từ trong tiến ra, nhìn thấy Hy Nguyệt nằm dưới sàn, cô ta cũng được đà lấn tới, đá mạnh vào người Hy Nguyệt.
” Cho mày chết, dám đá tao ngã sao?” Song Tử nói.
Hy Nguyệt đã bất tỉnh nhân sự. Bọn họ đã dùng thuốc ngủ loại mạnh nhất để khiến Hy Nguyệt ngất đi ngay lập tức.
Với liều lượng đó thì…

Lục Lãnh Phong liền trở về Lục thị. Chẳng hiểu sao trong lòng anh cứ như lửa đốt, vừa về đến đã tìm Hy Nguyệt.
” Hinh…”.
Vừa đẩy cửa ra. Anh không thấy cô mà nhìn thấy thư kí Lâm.
” Thư kí Lâm?”.
Lục Lãnh Phong thắc mắc.
” Chào sếp. Tôi đã khỏe hẳn và đi làm trở lại ” Thư kí Lâm đứng dậy nói.
” Thiếu phu nhân đâu?” Lục Lãnh Phong gấp gáp, không hiểu sao tim anh cứ nhói lên nãy giờ.
” Thiếu phu nhân bảo có việc, sau đó cô ấy ra ngoài rồi ạ ” Thư kí Lâm đáp.
Hôm nay hai vợ chồng nhà này sao vậy? Cứ khó hiểu thế nào ấy?
Lục Lãnh Phong càng lúc càng lo, anh lấy điện thoại ra gọi cho cô.
[ Thuê bao…]
Đầu dây bên kia đã tắt máy, Lục Lãnh Phong cố chấp gọi lại.
Không ai bắt máy, vẫn là giọng của tổng đài.

Chương 116
” Thiếu phu nhân có nói đi đâu không?” Anh lo lắng hỏi.
Thư kí Lâm lắc đầu.
” Tôi chỉ thấy thiếu phu nhân rất vội “.
” Cô ấy tắt máy rồi ” Lục Lãnh Phong nói.
” Không thể nào, lúc nãy tôi thấy thiếu phu nhân cầm điện thoại đi rất gấp gáp, giống như ai vừa gửi gì đó cho cô ấy ” Thư kí Lâm nói thêm.
Lục Lãnh Phong chống tay lên tường.
Lòng anh càng lúc khó chịu, sự lo lắng càng lúc càng dâng lên cao hơn.
Không được rồi, làm liều một lần đi.
” Điều động người, cho người đi tìm thiếu phu nhân ” Lục Lãnh Phong nói.
” Nhưng…lỡ đâu thiếu phu nhân ” Thư kí Lâm dè chừng, chỉ là ra ngoài rồi tắt máy, lỡ đâu Hy Nguyệt chỉ đi đâu đó…
” Tôi linh cảm rất xấu, có thể Hy Nguyệt xảy ra chuyện “.
” Phòng cháy hơn chữa cháy đi “.
” Lo xa còn hơn lo gần “.

Ở bến cảnh, Hy Tuyết cầm điện thoại Hy Nguyệt trên tay, chị ta ném thẳng điện thoại của Hy Nguyệt xuống đất, sau đó đưa chân đạp lên.
Song Tử đứng bên cạnh cũng thích thú, cả hai đã chứng kiến cảnh Hy Nguyệt được đưa lên tàu.
Cả hai đã đích thân đưa Hy Nguyệt đến đây, mục đích là muốn đưa Hy Nguyệt đi khỏi nơi này.
Đúng vậy, Hy Tuyết đã đưa ra đề nghị bán Hy Nguyệt đi, đưa cô đến nơi xa xôi, sau đó sẽ làm búp bê cho những người đàn ông xa lạ.
” Hy Nguyệt, chúc em sau này có những ngày tháng vui vẻ ” Hy Tuyết mỉm cười nói, nhìn tàu đang rời đi.
Song Tử cũng cười lớn.
” Vậy là tôi có cơ hội đến cạnh Lục Lãnh Phong rồi “.
” Cũng cảm ơn chị, cục tức này tôi đã trả thù được rồi ” Hy Tuyết nói.
Hy Tuyết xoay đi, định rời khỏi đây thì…
Phập
Song Tử bất ngờ từ đằng sau lao đến, chị ta dùng con dao nhỏ trong túi đâm Hy Tuyết từ phía sau.
” Cũng cảm ơn cô đã giúp tôi loại bỏ chướng ngại vật “.
” Nhưng mà…”.
” Tôi nên bịt miệng cô thôi “.
” Chị…”.
Hy Tuyết không ngờ mình bị đâm, cả người liền cứng đờ, bên dưới cũng rất đau đớn.
Song Tử dùng sức, chị ta đâm sâu vào Hy Tuyết.
” Cô yên tâm, sau khi xuống đó tôi sẽ đốt nhiều vàng mã cho cô “.
” À nói nữa, con dao này…nó đã được tẩm độc rồi, không ai cứu được cô đâu “.
Chương 117
Song Tử rút dao ra, đẩy ngã Hy Tuyết nằm xuống.
Vậy là bây giờ không ai cản chị ta nữa, chị ta có thể ngồi vào vị trí Lục thiếu phu nhân rồi!
Song Tử nhìn bàn tay đầy máu của mình, nhìn Hy Tuyết nằm thảm thương ở đó, chị ta không muốn giết Hy Tuyết đâu, nhưng mà…
Giữ một kẻ biết về chuyện mình làm bên cạnh, cách tốt nhất vẫn nên thủ tiêu.
Lỡ đâu lắm lời lại chuốc họa vào thân thì khổ!
” Hy Tuyết, xin lỗi nha ” Song Tử mỉm cười nói.
Hy Tuyết đã mất máu quá nhiều, chất độc trong con dao cũng thấm vào cơ thể của cô ta.
” Cô…cô…”.
” Tôi…làm ma…cũng…không…”.
” Tha…cho…cô…”.
Song Tử tiến đến, chị ta tuyệt tình đạp vào tay Hy Tuyết.
” Hại người hại mình, cô không biết sao?”
Hai ngày sau.
Hy Nguyệt lờ mờ tỉnh dậy, cô cảm giác như mình vừa ngủ một giấc thật dài vậy.
Hy Nguyệt ngơ ngác ngồi dậy, cô đang nằm trên giường của một căn phòng xa lạ. Cô nhìn xung quanh, định nhúc nhích thì nhận ra tay bị còng ra sau lưng.
Ở đây là đâu?
Tại sao cô ở đây?
Hy Nguyệt nhớ đến chuyện mình gặp Hy Tuyết, sau đó bất ngờ lăn ra mà ngã cái đùng rồi bất cmn tỉnh nhân sự luôn.
” Chết tiệt ” Cô tìm cách để cởi bỏ còng tay này ra, nhưng có vẻ không được ổn áp mấy.
Cạch
Cửa phòng bất ngờ đẩy ra, Hứa Chí Quân đẩy cửa đi vào, vẻ mặt anh không được vui vẻ mấy.
” Cô chịu tỉnh rồi đó à?” Hứa Chí Quân tiến đến hỏi.
” Anh…anh là ai chứ?” Hy Nguyệt lùi lại, người đàn ông này là ai? Anh ta quen biết cô sao?
” Cái đấy tôi nên hỏi cô đấy ” Hứa Chí Quân đi đến sofa ngồi xuống.
” Sao…sao chứ?”.
” Tôi đang ở đâu đây?” Hy Nguyệt hỏi.
” Cô đang ở trên chiếc du thuyền lớn, chúng ta đang dự tiệc, bữa tiệc sẽ kết thúc vào chiều nay ” Hứa Chí Quân đáp.
” Du thuyền…tiệc?” Hy Nguyệt vẫn chưa hiểu chuyện gì, cái gì mà du thuyền lớn?
Sao cô lại ở trên du thuyền chứ?
Cuối cùng Hy Tuyết đã đưa cô đi đâu?
” Cô không biết sao? Cô đã ngủ li bì trong căn phòng này suốt hai ngày đấy ” Hứa Chí Quân đứng dậy, anh bước đến chỗ cô.
” Hả…hai…hai ngày?”.
Cô đã ngủ li bì suốt hai ngày sao?
Li nước cam đó…không lẽ nào.
Chương 118

Hứa Chí Quân thấy bộ dạng ngốc nghếch này của cô, anh có thể chắc chắn cô gái này là vô hại đối với mình rồi.

Hứa Chí Quân dùng chìa khóa mở còng tay cho Hy Nguyệt.

Sau khi được tự do, Hy Nguyệt xoa xoa tay mình. Cô có cảm giác tay mình đã bị còng như vậy suốt hai ngày rồi ấy.

Hứa Chí Quân ngồi xuống giường, anh đưa tay nâng mặt cô lên.

” Nói đi, cô là ai? “.

Hy Nguyệt liền đẩy tay Hứa Chí Quân ra, cô liếc mắt nhìn anh:” Tôi đã có chồng rồi, xin anh biết chừng mực “.

” Có chồng? Có chồng rồi cô vẫn đi bán thân vậy sao?”.

” Anh nói ai bán thân?” Hy Nguyệt ngỡ ngàng.

Cô đi bán thân hồi nào?
1642909891147.png

Nếu không thì…

Ọt…ọt…

Bụng của Hy Nguyệt kêu cồn cào. Cũng phải đói thôi, cô đã ngủ li bì suốt hai ngày mà.

” Để tôi gọi đầu bếp nấu gì cho cô ăn ” Hứa Chí Quân nói.

Cô gái này…nhìn kĩ thì…

” Tôi…tôi…” Hy Nguyệt lên tiếng, cô đã mất tích suốt hai ngày trời, Lục Lãnh Phong nhất định sẽ…

” Làm sao?” Hứa Chí Quân hỏi.

” Anh…có thể cho tôi mượn điện thoại không?”.

Ít nhất cô nên báo cho Lục Lãnh Phong mình đã bình an, nếu không anh sẽ lật tung thành phố lên mà tìm cô mất.

” Được thôi ” Hứa Chí Quân đưa điện thoại cho cô.

Cô gái này nhìn kĩ không phải người xấu, có lẽ là ai đó ghen ghét nên mới đưa đẩy lên con thuyền này.

Hy Nguyệt vội cầm lấy điện thoại, cô gấp gáp gõ số điện thoại của Lục Lãnh Phong.

” Này, cô tên gì?” Hứa Chí Quân hỏi.

” Ha…hả?”

” À Hy Nguyệt, còn anh “.

Hy Nguyệt thật thà trả lời, cô cũng tiện tay bấm nút gọi.
Chương 119

Nghe đến hai chữ Hy Nguyệt, Hứa Chí Quân liền phản ứng nhanh gọn lẹ, anh đưa tay lấy điện thoại mình lại.

” Anh…” Hy Nguyệt nhìn Hứa Chí Quân.

Cái gì vậy chứ? Không phải anh ta đã cho cô mượn điện thoại sao?

Hứa Chí Quân liền tắt cuộc gọi đó đi, cũng may là đối phương chưa nghe máy.

” Thì ra là vợ của Lục Lãnh Phong ” Hứa Chí Quân nói.

Không ngờ vợ của Lục Lãnh Phong lại bị xô đẩy đến tay Hứa Chí Quân.

Lục Lãnh Phong và Hứa Chí Quân trước đây đều là đối thủ với nhau, cả hai là không đội trời chung mà.

Nghe Hứa Chí Quân nói vậy, Hy Nguyệt cảm thấy mình lại mắc sai lầm lần nữa rồi.

” Anh…anh…” Hy Nguyệt sợ hãi lùi lại, cô bắt đầu đề phòng nhìn Hứa Chí Quân.

Anh ta…có hận có thù gì với Lục Lãnh Phong sao?

Hứa Chí Quân bất ngờ lao đến, anh cũng không quên vớ lấy còng tay mà mình ném dưới sàn.

Hy Nguyệt đã hai ngày không ăn không uống, cô làm sao có sức phản kháng lại với người đàn ông này. Thoáng chốc Hứa Chí Quân đã lật người cô lại, còng tay Hy Nguyệt về như cũ.

” Phải chi tôi biết cô là vợ của Lục Lãnh Phong sớm hơn…”.

” Tôi sẽ giày vò suốt hai ngày qua rồi “.

” Bây giờ cũng chưa muộn nhỉ?”.

” Lục thiếu phu nhân?”.

Cứ tưởng gặp được người tốt, ai ngờ lại gặp trúng đối thủ của Lục Lãnh Phong.

Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà!

Hy Nguyệt bất lực nhắm mắt lại, sợ hãi Hứa Chí Quân, không biết anh ta sẽ làm gì mình tiếp theo đây.

Cốc

Cốc

Bên ngoài bất chợt có tiếng gõ cửa, Hứa Chí Quân và Hy Nguyệt liền nhìn đến cửa.

” Chí Quân, mẹ vào đây nhé “.

Tiếng Hứa phu nhân vang lên, bà đẩy cửa vào.

Thấy cảnh tượng trước mắt Hứa Chí Quân đang đè một cô gái, bà liền đi đến, đưa tay lôi Hứa Chí Quân ra.

” Con làm cái gì vậy hả?” Bà hỏi, đẩy anh sang một bên, đi đến đỡ lấy Hy Nguyệt lên.

” Còn còng con gái nhà người ta như vậy, Chí Quân, con chơi trò gì thế?” Hứa phu nhân nhìn anh trách móc, sau đó quay ngang quay dọc tìm chìa khóa để mở còng tay cho Hy Nguyệt.

” Mẹ à…” Hứa Chí Quân đưa tay vò đầu. Đúng là anh có thù với Lục Lãnh Phong thật, nhưng anh cũng không phải loại người tính làm trò xấu lên phụ nữ đâu, còn là người phụ nữ của Lục Lãnh Phong.

Chẳng qua chỉ là muốn trêu đùa thôi.

Hứa phu nhân nhìn Hy Nguyệt, trong phút chốc bà đơ người ra.

” Con…con có sao không?” Hứa phu nhân lo lắng hỏi.
Chương 120

Hy Nguyệt lắc đầu, người phụ nữ trước mắt như vị cứu tinh của cô, nhờ có bà mà cô đã thoát nạn rồi.

” Không sao là tốt rồi ” Hứa phu nhân thở nhẹ ra.

” Hứa Chí Quân “.

” Mẹ muốn làm gì đi làm đi, con không ý kiến đâu ” Hứa Chí Quân đáp, sau đó nhanh chân quay lưng mà rời đi.

Nếu ở lại sẽ nghe bà giáo huấn dài như bản tình ca luôn đấy chứ.

” Cô gái, con tại sao lại ở cùng thằng con nhà bác?”.

Hứa Chí Quân trước giờ không lăng nhăng, về chuyện tình yêu cũng rất hiếm khi nói đến.

Hôm nay lại bất ngờ lao lên người một cô gái, trông có vẻ mạnh tay chẳng thương hoa tiếc ngọc như vậy, nếu bà không đi vào Hứa Chí Quân định lấy mạng cô gái này à?

” Con…con…”.

Ọt…ọt…

Bụng cô lại kêu lên.

Đây gọi là tiếng kêu gào của bao tử!

” Con chưa ăn gì sao?” Hứa phu nhân hỏi.

Hy Nguyệt lắc đầu.

” Để ta đưa con sang phòng ta, tắm rửa sạch sẽ rồi dùng bữa nhé “.



Lục gia bây giờ.

Lục Lãnh Phong ngồi ở sofa, bộ quần áo trên người đã hai ngày chưa thay ra. Đối với người sạch sẽ như anh đó là chuyện chưa bao giờ xảy ra.

Bây giờ thì có rồi.

Hy Nguyệt đã mất tích suốt hai ngày qua. Anh đã cho người đi điều tra, cô đi gặp Hy Tuyết, sau đó liền bị đưa lên tàu rời đi.

Khi nghe tin, anh đã lập tức đến tìm Hy Tuyết tìm tung tích của Hy Nguyệt, cuối cùng cô ta đã chết.

Hai ngày nay Lục Lãnh Phong như thằng điên, nghe tin vợ mình bị bán đi…anh làm sao bình tĩnh nỗi đây?

Lục Lãnh Phong vò đầu mình, bây giờ trong nhà rất âm u, cô chỉ mới tách khỏi anh hai ngày Lục Lãnh Phong liền hóa điên lên rồi.

Cô đã được đưa đi hai ngày rồi, anh cũng đã cho người điều động tất cả đi dò tung tích của Hy Nguyệt, chỉ hy vọng cô bình an, không bị ai động chạm hay tổn thương đến Hy Nguyệt.

” Hy Nguyệt…Hy Nguyệt…”.

Lục Lãnh Phong lẩm bẩm một mình, cầu trời…

Làm ơn…

” Hy Nguyệt…làm ơn…hãy bình an vô sự ” Lục Lãnh Phong run rẩy lẩm bẩm một mình, sinh mạng của cô đối với anh rất quan trọng, Hy Nguyệt đối với anh là vô giá…

Không có Hy Nguyệt..Lục Lãnh Phong làm sao có thể sống nữa đây?

Cô dường như đã là thế giới của anh rồi.

Lục Viên Thần cũng biết chuyện, anh liền phụ một tay em trai mình đi tìm vợ, cũng âm thầm đi điều tra về việc này.
Chương 121

Lục Thiên Tư sau khi nghe tin cũng nhờ Lục lão gia điều động người đi tìm Hy Nguyệt về, hy vọng nhanh chóng tìm thấy cô.

Nếu không Lục Lãnh Phong lại một lần nữa rơi vào nơi tăm tối, lại trở thành con người lạnh lùng rồi cô độc bản thân một chỗ.

Hy Nguyệt…

Làm ơn hãy bình an!



Trên du thuyền, Hy Nguyệt ăn nhanh ăn vội, quả thật là rất đói đấy.

Cô đã ngủ suốt hai ngày trời, không ăn không uống, bây giờ lo mà ăn còn tìm cách liên lạc với Lục Lãnh Phong .

” Cô gái, ăn từ từ thôi con ” Hứa phu nhân nói, nhanh chóng đưa li nước cho Hy Nguyệt.

Hứa Chí Quân tìm thấy cô gái này đâu ra vậy?

Để con gái nhà người ta đói như thế này nữa chứ, thật là…
1642909915454.png

Cô…lại phạm phải sai lầm nữa à?

” Con và Chí Quân đã làm gì nhau chưa?” Hứa phu nhân kích động lần nữa.

Hy Nguyệt lập tức lắc đầu.

” Ch…chưa…”.

” Thật sự chưa?”.

” V…vâng…”.

Thư kí Lâm hớt ha hải chạy đến Lục gia, do quá gấp gáp còn trượt chân ngã một cái nhào.

Nhưng giờ ngã có đau hay gì cũng kệ cmn đi, phải báo tin vui cho Lục Lãnh Phong biết trước đã.

” Mộ…Lục tổng…”.

” Đã tìm thấy thiếu phu nhân rồi ” Thư kí Lâm nói, cậu chống tay lên tường thở dốc, ôi mẹ ơi chạy muốn mệt xỉu luôn mà.

Lục Lãnh Phong nghe tin vui này như chết đi sống lại, anh liền bật dậy.
Chương 122

” Ở đâu…ở đâu?”.

” Hy Nguyệt của tôi ở đâu?”.

” Thiếu phu nhân ở trên du thuyền lớn, con thuyền đó sẽ trở về lúc 5h chiều nay ” Thư kí Lâm vội đáp.

Bây giờ đã là ba giờ chiều, cũng mất một khoảng thời gian đến bến cảng, Lục Lãnh Phong mặc kệ bộ dạng bây giờ của mình, anh liền chạy đi.

” Mộ…Lục tổng…”.

Thư kí Lâm gọi lớn Lục Lãnh Phong, dường như người đàn ông này không nghe thấy nữa rồi.

Đúng là sợ mất vợ đến điên rồi!



Lục Lãnh Phong lái xe với tốc độ không thể tin được là mình còn sống nếu ngồi trên xe anh.

Với tốc độc này, Lục Lãnh Phong đã rút ngắn thời gian đến địa điểm. Đoàn người của anh cũng đã đến ngay sau đó, tất cả liền phong tỏa toàn bộ.

Lục Lãnh Phong đứng dựa vào xe, anh sốt ruột lo lắng đợi chiếc du thuyền mà thư kí Lâm bảo mình.

Thư kí Lâm lúc này cùng Lục Viên Thần mới đuổi kịp đến chỗ Lục Lãnh Phong, đúng là tên này chạy xe không muốn sống nữa rồi.

Với cái bộ dạng như thân tàn ma dại của Lục Lãnh Phong quá là dọa người rồi, chỉ mới hai ngày râu đã dài ra còn chưa cạo nữa.

Lục Viên Thần còn không tin được đây là em trai mình, trước kia là người sạch sẽ đến làm người khác khó chịu, thế mà bây giờ vì Hy Nguyệt cái gì cũng mặc kệ.

Lục Lãnh Phong cứ đứng đó, anh vừa hồi hộp vừa lo lắng, hy vọng sẽ đưa Hy Nguyệt về bên mình càng sớm càng tốt.

Sau đó tìm ra kẻ đứng sau mọi chuyện. Hy Tuyết bất ngờ chết như vậy, có lẽ là giết người diệt khẩu, khiến cô ta chết ngay sau hôm Hy Nguyệt mất tích.

Trong đầu anh bất ngờ nghĩ đến Song Tử. Nhưng anh chưa từng thấy Song gia và Hy gia có qua lại với nhau.

Đây cũng chỉ là suy đoán, không thể nói khi chưa có gì chắc chắn và xác thực được.

Phải có bằng chứng, tới lúc đó mới kết tội chị ta được.

Người phụ nữ đó…cũng không phải dạng vừa gì đâu.



Thoáng chốc chiếc du thuyền có Hy Nguyệt cập bến đến, Lục Lãnh Phong liền sốt ruột, anh tiến tới tìm vợ mình.

Đoàn người đi xuống, bọn họ hơi giật mình khi xung quanh đây toàn là những người đàn ông cao to mặc vest đen còn đeo kính đen, trong cứ như xã hội đen vậy.

Lục Lãnh Phong đứng đó nhìn qua nhìn lại, vừa thấy một bóng dáng giống Hy Nguyệt anh liền lao đến.

” Hy Nguyệt ” Lục Lãnh Phong nắm lấy cô gái đó, cô gái đó giật mình đẩy anh ra.

Lục Lãnh Phong phát hiện ra mình nhận lầm người rồi.

” Xin…xin lỗi ” Lục Lãnh Phong lẩm bẩm nói.

Anh nhìn ngang nhìn dọc lần nữa, mong chờ sẽ thấy Hy Nguyệt xuất hiện.

Cuối cùng người trên thuyền đã xuống hết rồi, anh vẫn chưa thấy cô đau, lòng lại như lửa đốt quay sang nhìn thư kí Lâm:” Vợ tôi đâu? Hy Nguyệt đâu?”.

Anh đợi từ nãy giờ rồi…tại sao Hy Nguyệt của anh chưa xuất hiện chứ?
Chương 123
Thư kí Lâm cũng không biết chuyện này là sao, rõ ràng có tin báo rằng Hy Nguyệt ở trên du thuyền này kia mà.
Lục Lãnh Phong một lần nữa lại sụp đổ, chỉ mới hai ngày anh đã nhớ cô đến phát điên rồi.
” Viên…Lãnh Phong…”.
Lúc này Hy Nguyệt bước xuống, nhìn thấy anh và thư kí Lâm đứng đó, xung quanh chỉ toàn người của Lục Lãnh Phong khiến cô bất ngờ.
Lục Lãnh Phong cứ tưởng mình bị ảo giác, vừa nghe giọng cô anh liền quay đầu lại, thấy Hy Nguyệt lành lặn đứng trước mặt mình, cô…an toàn rồi!
” Hinh…Hinh…”.
Lục Lãnh Phong vội đẩy thư kí Lâm ra, anh chạy đến chỗ Hy Nguyệt đang đứng ôm lấy cô.
Lúc này Hứa Chí Quân và Hứa phu nhân bước xuống, nhìn thấy Hứa Chí Quân, Lục Lãnh Phong liền nghi ngờ.
” Hinh…”.
” Em có sao không? Có bị thương chỗ nào không?” Lục Lãnh Phong gấp gáp hỏi, anh nhìn cô từ trên xuống dưới xác nhận xem có chỗ này trầy xước không.
Sau lần ở mẹ anh bắt cóc cô, anh đã nhất quyết sẽ không để cô bị thương lần nào nữa.
Nhưng lần nào cũng là không bảo vệ tốt cho Hy Nguyệt.
Hy Nguyệt vội lắc đầu để anh an tâm. Gương mặt Lục Lãnh Phong đúng là rất tiều tụy, đầu tóc thì rối cả lên, quần áo cũng xộc xệch, bộ vest trên người hình như là…
Hôm cô mất tích!
” Bách, em không sao, em không sao rồi ” Hy Nguyệt vội nói, cô biết Lục Lãnh Phong đang lo cho mình mà sắp phát điên rồi, không biết bây giờ anh nên là người trấn an cô hay ngược lại đây.
Hứa Chí Quân và Hứa phu nhân lướt qua cả hai. Sau cuộc nói chuyện trên tàu có gì đó rất lạ giữa hai mẹ con họ.
Tìm thấy Hy Nguyệt, lòng Lục Lãnh Phong như nhẹ nhõm hẳn, trước mắt anh bất ngờ toàn là màu đen, cả người liền ngã nhào vào lòng Hy Nguyệt.
” Lãnh Phong…Lãnh Phong…”.
Hy Nguyệt vội đỡ lấy anh, anh làm sao vậy, sao lại ngất ngay lúc này cơ chứ?
Lục Lãnh Phong đã bất tỉnh nhân sự trong lòng Hy Nguyệt rồi.
Đã hai ngày anh không ăn không ngủ, kiệt sức hoàn toàn rồi, cho đến khi tìm thấy Hy Nguyệt đã an tâm thì phải ngã xuống thôi.
Anh yên tâm rồi, Hy Nguyệt trở về bên cạnh anh rồi.
Nhìn Lục Lãnh Phong ngủ ngon như vậy, Hy Nguyệt cũng an tâm phần nào. Bây giờ thành cô lo lại cho anh, đúng thật là người đàn ông này luôn làm người khác lo lắng mà.
Lục Viên Thần nói với thư kí Lâm tin tức tìm thấy Hy Nguyệt đừng tung ra sớm, cứ để vậy bình thường như chưa tìm thấy cô, anh đang bí mật điều tra, hướng điều tra là nhắm đến Song Tử đầu tiên.
Người phụ nữ này bất ngờ trở về, lại còn năm lần bảy lượt bám dính đến em trai anh, hơn thế nữa Song Tử là người không từ thủ đoạn, Hy Nguyệt lại bất ngờ chết như vậy, có gì đó không ổn chỗ này rồi.
Chương 124
Hy Nguyệt cũng phối hợp theo, Lục Lãnh Phong đã ngủ say nên cô đành thay anh vậy.
” Hôm đó Hy Tuyết gọi tôi ra, chị ta bảo rằng có tin tức về mẹ tôi, nên tôi mới…” Hy Nguyệt ngồi ở sofa nói.
Lúc đó đúng là cô thật ngốc, không nhìn kĩ ra rằng người như Hy Tuyết làm sao mà có chuyện đấy được chứ.
Nhưng cô không ngờ chị ta đã chết, phía Hy gia có lẽ hết sức đau lòng rồi.
” Sau đó tôi bị hạ thuốc, rồi bất tỉnh nhân sự luôn ” Hy Nguyệt bảo.
” Thiếu phu nhân…làm sao cô ở trên du thuyền đó, lúc đi xuống tôi còn thấy Hứa Chí Quân ” Thư kí Lâm lên tiếng.
Hứa Chí Quân và mẹ anh ta đi cùng cô trên chiếc du thuyền đó, có gì đó thật ba chấm cmnr.
” Anh ta nói là tôi bị ném lên giường anh ta, nhưng Hứa Chí Quân là người giữ khoảng cách, nah ta không động vào tôi “.
Cái này cô nên biết ơn Hứa Chí Quân, nếu anh ta thật sự chạm vào cô thì toang thật rồi.
Thư kí Lâm nghe cô nói vậy mà thở nhẹ ra, Hứa Chí Quân là đối thủ của Lục tổng, lần này Hy Nguyệt còn bị ném lên giường Hứa Chí Quân, may là chưa có chuyện gì xảy ra, thật tốt quá rồi.
” Thư kí Lâm, Hứa Chí Quân và Lãnh Phong là…”.
” Cả hai đứa đấy như nước với lửa, từ lúc đi học rồi ” Lục Viên Thần bất ngờ lên tiếng, từ nãy giờ anh im lặng ngồi nghe em dâu mình kể chuyện.
Hy Nguyệt ô lên một tiếng, hèn gì lúc đó anh ta…
Cũng may có Hứa phu nhân giúp cô, nhưng mà bà ấy cũng rất kì lạ, khi nghe tên cô liền rất bất ngờ, còn hỏi cô và Hứa Chí Quân làm gì nhau chưa, khi cô nói chưa thì bà ấy liền thở phào nhẹ nhõm.
Tên của cô có vấn đề gì sao?
” Bỏ qua vấn đề đó đi, chúng ta quay lại vấn đề chính ” Lục Viên Thần nói.
Hy Nguyệt và thư kí Lâm gật đầu.
” Cái chết của Hy Tuyết kia tôi cảm thấy không đúng, em dâu vừa mới mất tích cô ta cũng chết liền sau đó “.
” Đó là giết người diệt khẩu rồi ” Hy Nguyệt nói.
” Em nói đúng, người anh đang nghi ngờ đó chính là…”.
” Song Tử?”
” Phải, chị ta là người rất đáng nghi ngay lúc này ” Lục Viên Thần đáp.
Hy Nguyệt nhăn mặt một chút, nghĩ lại đúng là có chỗ không đúng, Hy Tuyết rõ đã bị anh dọa một phen xanh mặt nên không dám gây chuyện với cô lần nữa, nhưng chuyện vừa rồi chị ta dám làm thế này phải có kẻ ở đằng sau trợ giúp nên Hy Tuyết mới có gan làm chuyện đó.
Mục đích đều là nhắm vào Lục Lãnh Phong và khử cô khỏi anh, bởi vì Hy Nguyệt cô là vật cản lớn nhất để lại gần Lục Lãnh Phong.
” Chúng ta vẫn chưa có bằng chứng để kết tội, vậy nên…”.
” Vậy nên chúng ta phải hợp tác, giấu tin tức Hy Nguyệt đã trở về ” Lục Lãnh Phong đứng ở cầu thang, anh vừa mở mắt ra đã không thấy Hy Nguyệt, cứ nghĩ tìm thấy cô chỉ là một giấc mơ nên mới gấp gáp chạy xuống đây tìm Hy Nguyệt xem.
Thấy cô ngồi ở đó, anh thở nhẹ ra.
“Lục tổng, anh nên nghỉ ngơi đi ” Thư kí Lâm thấy anh đã thức vội nói, Lục Lãnh Phong chỉ mới ngủ chưa lâu bây giờ đã thức là sao chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK