Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1974
Cô ta muốn kết hôn với Hứa Nhã Thanh.
Anh ta dẫn theo Hứa Kiến Quân con trai mình cùng đến.
Hứa Nhã Thanh là của cô ta, người nào dám giành giật với cô ta thì nhất định phải chết.
Hôm nay Mộ Dung Cẩm Lý chỉ trang điểm nhẹ nhàng, trông dáng vẻ tươi tắn rạng rỡ.
Nếu như Hứa Nhã Thanh thích vẻ ngây thơ của Hy Nguyệt.
Vậy thì cô ta sẽ trang điểm theo phong cách này.
“Cậu chủ Hứa, thật vinh dự khi anh có thể đến tham dự bữa tiệc của em.” Cô ta mỉm cười đầy ngọt ngào và quyến rũ.
Sự ngây thơ trong sáng của một người được toát ra từ trong xương cốt, chứ không phải chỉ dựa vào vẻ bề ngoài.
Một người phụ nữ có vẻ ngoài ngây thơ nhưng bên trong lại lẳng lơ thì chỉ có thể gọi là em gái trà xanh.
Mộ Dung Cẩm Lý hiện tại chính là như vậy.
Làm góa phụ đen nhiều năm như vậy, có rất nhiều thói quen khó mà thay đổi ngay được.
Hứa Nhã Thanh mỉm cười lịch sự: “Cô Lâm khách sáo rồi.”
“Em mong rằng tập đoàn Lâm Thị có thể hợp tác nhiều hơn nữa trong tương lai với Hứa Thị.” Mộ Dung Cẩm Lý cười nói.
Hứa Kiến Quân chớp đôi mắt to tròn liếc nhìn cô ta.
Cậu bé luôn cảm thấy người này hơi kỳ lạ, như thể đã từng gặp ở đâu đó.
“Cô ơi, cô đã từng đến thành phố Long Minh hay chưa?”
Mộ Dung Cẩm Lý hơi run lên, vẻ lạnh lẽo chợt vụt qua trong đáy mắt.
Thằng ranh con này đúng là rất đáng ghét, thật muốn bóp chết nó.
Nhưng trên mặt cô ta vẫn mỉm cười như cũ: “Cô đi du học nước ngoài mới về, nhưng hồi học cấp một cũng đã từng đến thành phố Long Minh.”
“Khi cô học cấp một thì cháu vẫn còn chưa ra đời đâu.” Hứa Kiến Quân khẽ vuốt cằm: “Cháu chỉ cảm thấy trông cô có chút quen mắt, hình như đã từng nhìn thấy ở chỗ nào rồi.”
Trong lòng Mộ Dung Cẩm Lý bỗng giật thót.
Cô ta đã thay đổi khuôn mặt của mình, vì vậy thằng nhãi con này nhất định không thể nào nhận ra được.
“Cậu chủ Hứa, con trai của anh thật là vui tính.”
Hứa Nhã Thanh xoa đầu cậu bé đầy yêu chiều: “Trẻ con thường có trí tưởng tượng phong phú.”
“Cậu nhóc thật là dễ thương, mà em cũng rất thích trẻ con. Em còn xây dựng một căn nhà bằng kẹo ở trong sân. Tôi có xây nhà kẹo, anh có muốn dẫn cháu đi xem một chút hay không?” Mộ Dung Cẩm Lý lên tiếng, muốn giành lại được trái tim của Hứa Nhã Thanh thì phải lên kế hoạch cẩn thận, tiến hành từng bước một.
Khi bước ra khỏi cổng, cô ta giả vờ vấp phải bậc thềm, cả người nghiêng ngả rồi ngã vào trong lòng của Hứa Nhã Thanh.
Anh ta đưa tay ra đỡ cô ta: “Cô Lâm, cẩn thận một chút.”
“Em xin lỗi.” Ngón tay của cô ta làm như vô tình đặt lên lồng ngực của Hứa Nhã Thanh, giống như đang trêu chọc một cách mờ ám.
Anh ta buông Mộ Dung Cẩm Lý ra với vẻ mặt lạnh nhạt, rõ ràng là không hề bị cô ta cưa đổ.
Chương 1975
Hứa Kiến Quân bĩu môi rồi nói: “Cô à, tán tỉnh bằng cách nhào vào trong lòng này của cô cũng quá low rồi! Những người phụ nữ khác muốn quyến rũ bố cháu cũng đều từng sử dụng qua nhưng đều vô dụng, cho dù người đẹp ngồi trong lòng nhưng bố cháu vẫn là Liễu Hạ Huệ.”
Trước mắt Mộ Dung Cẩm Lý như thể đang có một đàn quạ đen bay ngang qua, cô ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Thằng nhãi ranh này sẽ làm hỏng việc tốt của cô ta, thật muốn đá bay nó ra khỏi giải Ngân Hà và không bao giờ có thể quay trở lại được nữa.
“Không phải là em cố ý đâu, thật đấy, là do gót giày này hơi cao, cậu chủ Hứa đừng có hiểu lầm nhé.”
Hứa Nhã Thanh thản nhiên mỉm cười: “Trẻ con ăn nói bậy bạ mong cô Lâm đừng để trong lòng.”
Hứa Kiến Quân liếc nhìn gót giày vừa cao lại vừa mỏng manh của cô ta một chút, sau đó tặc lưỡi.
“Cô à, sao cô lại đi đôi giày đáng sợ như vậy để tự hành hạ mình chứ, giống như đi cà kheo vậy, đi đường khó chịu biết bao.”
Mộ Dung Cẩm Lý tức đến mức muốn nôn ra máu, chỉ cảm thấy trước mặt mình khắp nơi đều là ngựa cỏ bùn đang lao nhanh qua.
Thằng nhãi ranh này luôn cố ý đối đầu với cô ta.
Nhưng cô ta lại không thể biểu hiện ra, một khi chính mình gây ấn tượng xấu với Hứa Nhã Thanh thì vở kịch cũng tàn.
Mộ Dung Cẩm Lý kéo khóe miệng cứng ngắc của mình ra một cách khó khăn rồi nở một nụ cười giả tạo đầy khoa trương.
“Thật ra, cô không thích đi giày cao gót cho lắm, nhưng các cô gái nước ngoài đều đi giày cao gót, làm như vậy mới thể hiện được vẻ ưu nhã.”
“Dáng người của mẹ cháu rất đẹp, không cao không thấp cũng không béo quá hoặc gầy quá nhưng từ trước đến này đều không cần phải đi giày cao gót.” Hứa Kiến Quân nghiêm túc nói: “Chỉ có những cô gái không tự tin về vóc dáng của mình mới thích đi giày cao gót mà thôi.”
Bảy lỗ của Mộ Dung Cẩm Lý muốn bốc khói, lửa giận trong lòng không ngừng trào dâng như một quả khinh khí cầu đang bùng cháy, suýt chút nữa thì nứt toạc tràn ra.
Thằng nhãi ranh thật sự là vua độc miệng, còn độc hơn cả rắn hổ mang.
“Ha ha ha, cục cưng cháu thật là hài hước.” Hứa Kiến Quân khẽ thở dài, hai tay khoanh trước ngực, dáng vẻ trông như ông cụ non.
“Bố cháu là một người đàn ông độc thân hoàng kim chạm tay là bỏng ở trong giới thượng lưu. Thật sự có quá nhiều cô gái muốn theo đuổi ông ấy, cho nên cháu cần phải sàng lọc kỹ càng giúp bố”.
Hứa Nhã Thanh không khỏi sặc một chút: “Trí tưởng tượng của bọn trẻ thật phong phú, mong rằng cô Lâm đừng để ý.”
Khóe miệng Mộ Dung Cẩm Lý mỉm cười, khuôn mặt tràn đầy tươi cười nhưng trong mắt lại không hề có một chút ý cười nào cả: “Không có gì, em cảm thấy Hiếu Quân rất đáng yêu, nếu sau này em cũng có thể sinh một đứa trẻ thông minh như vậy thì tốt rồi.”
Thằng nhãi ranh này chắc chắn sẽ là một trở ngại lớn cho cô ta, nhất định một ngày nào đó cô ta phải tìm cơ hội giải quyết nó.
Hứa Kiến Quân không thích người phụ nữ trước mặt này.
Trẻ con thường có trực giác nhạy bén nhất, chúng có thể cảm nhận được đối phương có thật sự thân thiện với mình hay không.
Chương 1976
“Bố cháu là người đàn ông hoàn hảo và xuất sắc nhất trên đời này, vốn dĩ vợ của ông ấy cũng nên là một người giống như thế. Nhưng thật không may là ba ấy đã ly hôn với bố cháu rồi kết hôn với người khác, vì vậy cháu muốn giúp bố mình tìm được người phụ nữ giỏi giang và hoàn hảo thứ hai trên đời này.”
Cậu bé giống như đang đọc bài vè, cả người Mộ Dung Cẩm Lý đều choáng vàng, muốn va vào tường.
“Em mong rằng cậu chủ Hứa có thể tìm được một người bạn đời phù hợp nhất.” Cô ta cố nặn ra một nụ cười.
Trên đời này ngoại trừ Mộ Dung Cẩm Lý cô ra thì ai cũng đừng nghĩ tới việc kết hôn với Hứa Nhã Thanh.
Lâm Tư Nhã là một cô con gái nhà giàu lại xinh đẹp, còn có bằng MBA của một trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài.
Cô ta tin rằng Hứa Nhã Thanh sẽ cảm thấy hài lòng với thân phận này của mình.
Trên đường trở về.
Hứa Kiến Quân trèo lên đùi bố mình rồi ngồi xuống.
“Bố ơi, dựa vào trực giác nhạy bén của một đứa trẻ thiên tài như con thì cái cô Lâm kia nhất định muốn làm mẹ kế của con.”
Hứa Nhã Thanh đỡ trán: “Bố chỉ mới gặp cô ta có một lần, mà cô ta cũng không phải mẫu người bố thích.”
Hứa Kiến Quân vòng tay ôm cổ anh ta: “Trên đời này chỉ có mẹ con mới là người thích hợp nhất với bố.”
Hứa Nhã Thanh cũng nghĩ giống như vậy.
Ngoại trừ Hy Nguyệt ra, không có một người phụ nữ nào khác có thể bước vào trái tim anh ta.
“Vậy thì chúng ta hãy cướp lại mẹ, có được không?” Anh ta nói với giọng nửa đùa nửa thật.
Hứa Kiến Quân lắc đầu: “Trong sách có viết một câu từ rất xa xưa rằng hai hổ tranh đấu thì nhất định phải có một con bị thương, nếu như bố tranh giành với bố ma vương thì chắc chắn sẽ có một người chịu thương tổn hoặc là cả hai đều bị thương. Mẹ rất yêu bố nhưng cũng yêu bố ma quỷ rất nhiều, nếu như cả hai người đều xảy ra chuyện thì mẹ sẽ rất buồn, ngay cả con cũng vậy.”
Hứa Nhã Thanh hôn lên mái đầu nhỏ nhắn của cậu bé: “Mẹ con có còn yêu bố không? ”
“Đương nhiên là yêu rồi. Trong lòng mẹ bố còn quan trọng hơn cả bố ma vương nữa, vị trí của bố có thể xếp phía trước ông ấy.” Hứa Kiến Quân nghiêm nghị nói.
Dường như có ánh sao bay vào trong mắt của Hứa Nhã Thanh: “Thật không đấy?”
“Vâng, bố ma vương cũng đã từng cãi nhau với mẹ về chuyện này.” Hứa Kiến Quân nói.
Trái tim Hứa Nhã Thanh bay lên trời cao, lơ lửng giữa trời xanh mây trắng.
Anh ta biết ngay mà Lục Lãnh Phong không thể thay thế mình được.
Hạt mầm trong lòng anh ta đã đâm chồi bén rễ, ngọn lửa hoang dại vẫn còn nhen nhóm chỉ chờ gió xuân thổi tới ngay lập tức có thể bùng cháy.
Lục Lãnh Phong không thể đuổi được anh ta.
Chỉ là bây giờ tình hình đã bắt đầu có sự thay đổi. Anh ta cần phải làm gì đó để giữ vững vị trí của mình.
Ngày mùng sáu của năm mới, bà cụ Đỗ gọi điện thoại mời gia đình họ Hy đến thành phố Tinh Không làm khách, đương nhiên còn cố ý nhắc tới Lục Lãnh Phong và Lục Sênh Hạ, hai người họ mới là khách mời chủ chốt.
Lục Sênh Hạ vui mừng khôn xiết, trái tim của cô bé tựa hồ đã bay đến nơi đó từ lâu.
Tuy nhiên có người còn vui vẻ hơn cô bé, người đó là Đỗ Di Nhiên, cuối cùng cô ta cũng có thể gặp lại Lục Lãnh Phong rồi.
Chương 1977
Vốn dĩ Hy Nguyệt đang mang thai vì vậy không thích hợp ngồi đường dài, nhưng vì hạnh phúc tương lai của cô út, cuối cùng cô vẫn quyết định đến thành phố Tinh Không để xem xét một chút nhà chồng tương lai của con bé.
Ngày hôm qua hai vợ chồng nhà họ Hy đã trở về Giang Thành, Hy Nguyệt bèn kêu em trai và em dâu đến thăm cô cùng họ.
Đỗ Chấn Diệp đã đợi họ ở sân bay.
“Anh Chấn Diệp!” Lục Sênh Hạ vui vẻ chạy về phía anh ta.
Đỗ Chấn Diệp xoay đầu cô bé: “Em lại cao hơn rồi.”
“Em bây giờ đã cao một mét sáu năm rồi đấy.” Hàng mi dài và dày của Lục Sênh Hạ khẽ chớp tựa như cánh bướm đang bay.
“Sênh Hạ của chúng ta bây giờ đã trở thành một cô gái hoa nhường nguyệt thẹn ròi.” Hy Nguyệt cười nói.
Sau đó họ ngồi ô tô đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng lưng dựa vào núi bên cạnh có hồ của nhà họ Lục.
Đây là nơi ở mà bà cụ Đỗ sắp xếp cho các vị khách quý.
Vì cân nhắc đến việc Hy Nguyệt đang mang thai, nên bà cụ Đỗ kêu cháu trai tiếp đãi họ trong khu nghỉ dưỡng, trước tiên để họ nghỉ ngơi một ngày rồi ngày mai sẽ đến trang viên của nhà họ Đỗ chào hỏi mọi người.
“Bà cụ suy xét thật là chu đáo.” Hy Nguyệt cảm kích nói.
“Bà tôi là người rất cẩn thận, có thể nói vô cùng tinh tế.” Đỗ Chấn Diệp cười nói.
Những người hầu đang chuẩn bị bữa trưa, Đỗ Chấn Diệp dẫn họ đi tham quan khắp nơi trong khu nghỉ dưỡng để làm quen với hoàn cảnh một chút.
“Anh Chấn Diệp nơi này đẹp quá đi mất, non thanh nước biếc cùng với bầu không khí trong lành.” Lục Sênh Hạ nhoẻn miệng cười.
Lâm Đại Dao vỗ nhẹ vào vai cô bé: “Sau này nơi đây chính là nhà của em rồi. Một thân một mình nơi đất khách, mỗi khi đến dịp lễ tết lại nhớ người thân. Nghĩ đến tương lai chỉ có em một người ở đây là chị lại cảm thấy có chút lo lắng.”
“Chị dâu, cô ấy không phải chỉ có một mình, còn em nữa mà, em sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, mọi người cứ yên tâm đi.” Đỗ Chấn Diệp lên tiếng.
Hy Nguyệt mỉm cười: “Sênh Hạ kết hôn với em họ nhà chúng ta lại không phải gả cho người ngoài. Xét cho cùng, chúng ta vẫn là người một nhà.”
Hoa Phi liếc mắt nhìn anh rể: “Nếu như em ấy kết hôn với người ngoài, anh rể nhất định sẽ không đồng ý. Sênh Hạ là em gái quý giá nhất của anh ấy đấy.”
Lục Lãnh Phong nhún vai: “Ban đầu anh cũng có ý định là muốn giữ con bé ở nhà. Không ngờ nó lại muốn lấy chồng xa nên chỉ có thể tùy ý con bé thôi.”
Lục Sênh Hạ làm mặt quỷ: “Anh cả à, anh quên mất còn có một câu nói rằng nhà có con gái như bát nước đổ đi sao?”
“Nhưng giữ lại thì giống đang ôm bom nổ chậm.” Hy Nguyệt bật cười ha ha rồi tiếp lời cô bé.
Lúc này, Đỗ Di Nhiên đang chăm chút trang điểm ở trong nhà.
Chương 1978
Cô ta nóng lòng muốn gặp mặt Lục Lãnh Phong.
Ngay khi cô ta vừa chuẩn bị ra khỏi phòng thì di động bỗng đổ chuông, là Lâm Tư Nhã gọi đên hay nói một cách chính xác hơn là Mộ Dung Cẩm Lý.
Cô ta biết được Lục Lãnh Phong đã đến thành phố Tinh Không, vì vậy lặng lẽ đi theo sau.
Cô ta muốn sắp xếp một chiếc bẫy cực lớn cho Lục Lãnh Phong. Nguyên nhân khiến Mộ Dung Cẩm Lý lựa chọn đóng giả Lâm Tư Nhã là vì người này là bạn cùng phòng của cô ta và Đỗ Di Nhiên hồi học đại học.
Vì vậy cô ta hiểu rất rõ về con người Lâm Tư Nhã cho nên nếu đóng giả sẽ không dễ bị người khác phát hiện.
“Di Nhiên, mình đang ở thành phố Tinh Không, cậu có rảnh không? Ra ngoài gặp mặt đi?”
“Mình bận mất rồi, để buổi tối nhé.” Đỗ Di Nhiên nói, lúc này trái tim cô ta đã bay tới chỗ Lục Lãnh Phong rồi, nào có thời gian bận tâm đến những người khác nữa chứ.
Sau khi cúp điện thoại, cô ta bước tới sảnh lớn thì gặp Hoa Vô Song.
“Di Nhiên, con đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng à? Có Chấn Diệp ở đó là đủ rồi, con không cần phải đi đâu.”
Di Nhiên cáu kỉnh liếc nhìn bà ấy đầy khinh thường: “Tôi qua đó trao đổi một vài chuyện làm ăn với Tổng giám đốc Lục.”
“Năm mới nào có công việc gì để bàn bạc chứ? Tổng giám đốc Lục và cháu gái dì tới đây làm khách chứ không phải đến để bàn chuyện làm ăn.” Hoa Vô Song ung dung mở miệng.
Bà cụ Đỗ bước xuống nhà rồi nói: “Di Nhiên cũng là con gái của cô. Thông gia tới chơi để con bé qua đó chào hỏi một câu cũng là lẽ thường tình.”
“Đúng vậy, mẹ nhỏ của cháu luôn coi cháu như người ngoài, hơn nữa chưa từng đối xử với cháu như chính con đẻ của mình.” Đỗ Di Nhiên bĩu môi nhân cơ hội mách lẻo. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Dì cũng chỉ muốn tốt cho con mà thôi.” Hoa Vô Song nói đầy ẩn ý.
Đỗ Di Nhiên lại không hề nổi giận với bà ấy mà đột nhiên ngâm nga ca hát: “Bắp cải nhỏ vàng rũ trên đất, hai ba tuổi đã mất mẹ…”
Cô ta hát với giọng ca vô cùng bi thương buồn bã, từng câu từng chữ đều ẩn chứa sự sắc bén trong đó, như những lưỡi dao đâm thật mạnh về phía người mẹ kế Hoa Vô Song của mình..
Bà cụ Đỗ xua tay: “Được rồi, cháu mau đi thôi, đừng gây sự nữa.”
Đỗ Di Nhiên nhìn Hoa Vô Song với ánh mắt đầy đắc ý sau đó xoay người bước ra ngoài.
Hứa Vô Song khẽ nheo mắt, vẻ lạnh lẽo chợt hiện lên trong đáy mắt một cách kín đáo.
Bà cụ Đỗ liếc nhìn bà ấy một chút, ánh mắt trở nên sắc bén: “Di Nhiên không còn là trẻ con nữa, cô đừng có quản quá nhiều chuyện của nó.”
Hoa Vô Song thở dài: “Con cũng không muốn bận tâm, chỉ mong nó đừng phạm phải sai lầm lớn.”
Bà cụ Đỗ mím môi: “Ý cô là gì?”
“Con bé đi tới đó là để gặp người cháu rể kia của con. Cháu rể là người xuất sắc khó mà tránh được sẽ khiến phụ nữ phải động lòng, nhưng cậu ấy đã là một người đàn ông có gia đình, hơn nữa lại là thông gia…”
Hoa Vô Song còn chưa kịp nói hết thì đã bị bà cụ Đỗ quát một tiếng cắt ngang:
“Cô đang nói bậy bạ gì vậy?”
Bà ta vô cùng tức giận, không nghĩ tới con dâu lại nói ra những lời khó nghe như vậy để đổ oan cho cháu gái mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK