Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 761

Lời này giống như là đưa tới cho người sắp chết một liều thuốc hay cứu mạng, để anh lập tức lấy được sinh mệnh mới.

Đôi mắt ảm đạm của anh được thắp sáng, khuôn mặt tuấn mỹ lại có hào quang, “Trong lòng của coo vẫn là có tôi, tôi không phải người trong suốt, đúng không?”

Cô tựa đầu vào ngực anh, lắng nghe nhịp tim cuồng dã, kịch liệt của anh.

“Tôi chỉ cần một quãng thời gian để thích ứng với những thay đổi này, anh đã nói chờ đến khi hoa dạ quỳnh nở, sẽ dùng tim của anh để đổi tim của tôi, vậy chúng ta cứ chờ đến ngày hoa nở đi.”

“Được, chúng ta quyết định.” Anh nhẹ nhàng kéo cô lại, hôn lên mái tóc của cô, trong ánh mắt tràn đầy tình yêu, dày đặc đến mức không tản ra nổi.

Một vầng trăng khuyết khẽ cong bên trên Ngân Hà, ánh snags nhàn nhạt bao phủ thuyền nhỏ, cũng bao phủ hai bóng người đang triền miên.

Ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng trượt vào trong váy cô, “Cô nàng ngốc, sinh một đứa bé cho tôi đi.”

Cô nao nao, giống như là bị dọa sợ, “Tôi… Tôi còn chưa chuẩn bị kỹ càng đâu.”

“Không cần chuẩn bị, vậy cứ thế quyết định.” Anh say đắm nhếch miệng lên cười tà mị.

Chiếc thuyền con ung dung, chậm rãi đung đưa…

Ngày thứ hai, Hy Nguyệt đi xuống tầng, nhìn thấy túi sữa nhỏ ngồi một mình ở trên ghế sô pha, cúi thấp đầu, nước mắt rưng rưng, nhìn có vẻ cực kì uể oải.

Cô vội vàng đi tới, “Làm sao vậy, cục cưng?”

Túi sữa nhỏ hít mũi một cái, “Mẹ ơi, con nghĩ đến bố, bao giờ bố mới có thể tới đón chúng ta?”

Trong lòng Hy Nguyệt run lên, kéo cậu vé vào trong lòng, “Bố… ra nước ngoài rồi, chờ anh ấy về nước sẽ đến thăm Tiểu Quân.”

Cô không có cách nào giải thích chuyện của mình và Hứa Nhã Thanh, chỉ có thể mượn cớ để lừa con trai trước.

Một giọt nước mắt trượt xuống từ trong hốc mắt của túi sữa nhỏ, “Mẹ ơi, có phải mẹ muốn ly hôn với bố hay không?”

“Tiểu Quân…” Trong miệng Hy Nguyệt giống ngậm thuốc đắng, cay đắng vô cùng lan tràn từ đầu lưỡi đến lục phủ ngũ tạng.

Cô không muốn chuyện này ảnh hưởng đến con mình, mang đến bóng ma cho linh hồn nhỏ của cậu bé, thế nhưng một ngày nào đó cậu bé cũng sẽ biết.

Lục Lãnh Phong từ trên tầng đi xuống, anh biết máu mủ tình thâm, dù sao Tiểu Quân cũng là con trai của Hứa Nhã Thanh, cậu bé nhớ đến bố mình cũng là chuyện bình thường.

“Nhóc con.” Anh bế túi sữa nhỏ lên, “Qua mấy ngày, bố cháu sẽ trở về, chú dẫn cháu về Thành Đô gặp anh ta, được không?”

“Được.” Túi sữa nhỏ gật đầu, đôi mắt to nháy hai lần, cực kỳ nhỏ giọng hỏi, “Chú Ma Vương, cô nhỏ nói chú muốn ở cùng một chỗ với mẹ cháu, làm bố mới của cháu, có phải thật vậy hay không?”

“Cháu không thích chú Ma Vương sao?” Lục Lãnh Phong vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cậu bé, “Tiểu Quân.”

“Không phải.” Túi sữa nhỏ lắc đầu, “Chú làm bố mới của cháu, vậy bố cháu phải làm sao bây giờ?”

Chương 762
“Bố cháu vẫn là bố cháu? Cháu có thể thường xuyên đến Thành Đô thăm bố cháu, bố cháu cũng có thể đến thành phố Long Minh thăm cháu.” Lục Lãnh Phong dùng giọng điệu dỗ con nít, kiên nhẫn nói.
Hàng mi dày của túi sữa nhỏ lấp lánh, “Cho nên cháu có hai người bố sao?”
“Đúng, hai người bố đều sẽ rất yêu Tiểu Quân.” Lục Lãnh Phong thơm lên khuôn mặt nhỏ mũm mĩm hồng hồng của cậu bé một cái, “Không phải cháu rất thích chơi bóng chày sao? Chú đi đánh bóng chày với cháu, có được không?”
“Được.” Túi sữa nhỏ gật đầu, nín khóc mà cười.
Trẻ con chính là như vậy, cảm xúc tới rất nhanh, đi cũng nhanh.
Hy Nguyệt nhìn hai người bọn họ, trên mặt có vẻ mỉm cười.
Lục Lãnh Phong có thể chấp nhận đứa bé này, khiến cô cảm thấy rất vui mừng.
Cô cũng phát hiện Lục Lãnh Phong đã thật sự thay đổi, mặc dù vẫn bá đạo giống như trước, nhưng bên trong bá đạo có cả vẻ dịu dàng.
Buổi trưa, Hoa Phi đến đây.
Sau khi Hy Nguyệt đến thành phố Long Minh, đã đi gặp cậu ta, biết được chị mình còn sống, cậu ta kích động đến mức vài ngày mới bình tĩnh lại được.
“Tiểu Quân, cậu mua mô hình chiến hạm cho cháu đây.” Cậu ta bế túi sữa nhỏ lên, yêu thương nâng lên đỉnh đầu, lượn trên không trung một vòng.
Sau đó túi sữa nhỏ ngồi xuống bên cạnh cậu ta, mở hộp đồ chơi ra, “Cậu ơi, cháu ghép mô hình chiến hạm rất giỏi, rất nhanh đã có thể ghép xong rồi.”
“Thật tuyệt, cậu đã sớm biết Tiểu Quân là một đứa trẻ cực kì thông minh mà.” Hoa Phi khẽ cười đến vuốt ve đầu cậu bé.
Hy Nguyệt bê bánh ngọt và hoa quả tới, “Phi, thực tập ở bệnh viện đã quen chưa?”
“Rất tốt, hai ngày trước em còn đi theo giáo sư tham gia một cuộc giải phẫu nữa.” Hoa Phi có chút hưng phấn nói.
Hy Nguyệt đưa một miếng thanh long cho anh ta, “Phi, em đã có bạn gái chưa?”
Hoa Phi làm một cái mặt quỷ, “Chị, em còn trẻ, muốn lấy công việc làm chủ, không rảnh có bạn gái.”
Lục Lãnh Phong ôm vai Hy Nguyệt, nhếch miệng lên thành một nụ cười trêu chọc, “Em trai cô là hot boy của trường đại học, con gái theo đuổi cậu ta xếp đầy sân trường, còn lo lắng cậu ta không có bạn gái sao?”
Hoa Phi ngậm hoa quả trong miệng, dùng giọng nói mơ hồ không rõ nói: “Anh rể, bá tổng giống như anh chính là chuyên đi phá hủy hiện trường, mỗi lần anh liếc nhìn, sinh viên nữ toàn trường bọn em đều sẽ nổi điên, đều biến thành fan cuồng, hô to muốn sinh khỉ con cho anh.”
Lục Lãnh Phong nhẹ nhàng kéo một phát, liền ôm Hy Nguyệt vào trong lòng, “Anh và chị cậu bắt đầu lập kế hoạch sinh khỉ con rồi?”
Hy Nguyệt bị sặc, hờn dỗi liếc xéo anh một cái, “Đứng đắn một chút.”
Đôi môi mỏng của anh tạo ra một nụ cười tà, “Chuyện này mà còn không đứng đắn, thì còn có cái gì là nghiêm túc nữa.”
Hoa Phi trừng mắt nhìn, có vẻ nghĩ tới điều gì, cười ha ha, “Anh rể, thật ra có một kiện chuyện đứng đắn, hai người có xử lý không?”
“Chuyện gì?” Lục Lãnh Phong ngẩn ra.
“Cử hành lễ cưới, bốn năm trước hai người đã không tổ chức lễ cưới rồi, có phải bây giờ nên chuẩn bị cẩn thận một chút hay không. Cũng không thể chờ đến khi trong bụng chị em có khỉ nhỏ, ôm bụng lớn xử lý lễ cưới chứ?” Hoa Phi che miệng, trở nên chững chạc đàng hoàng.

Chương 763
Hy Nguyệt khẽ run lên, giống như là bị hai chữ “lễ cưới” đâm một cái.
Vừa nghĩ tới một màn xảy ra ở lễ đường trước đó, trong lòng của cô liền mơ hồ nhói đau.
Lục Lãnh Phong đã nhạy cảm nhận ra, môi mỏng tiến tới bên tai cô, “Hứa Nhã Thanh không phải chân mệnh thiên tử của cô, cho nên hôn lễ của hai người mới thất bại, chỉ có tôi mới có thể đưa cô vào lễ đường.”
Cô rũ mắt, lông mi dài dày che khuất một vẻ buồn bã trong đôi mắt.
Cô không có lòng tin này, Thượng Đế dường như rất thích trêu đùa cô.
Bảy năm trước, cô và Thạch đã hẹn, nghỉ hè xong sẽ đến cục dân chính đăng ký kết hôn, kết quả một trận vụ tai nạn xe cộ đã mang Thạch đi, làm cô đau đến mức không muốn sống.
Bốn năm trước, cô cho là có con, Lục Lãnh Phong sẽ đối xử với cô tốt một chút, cô có thể vượt qua thời gian bình an, thế nhưng không nghĩ tới vậy mà đứa con không phải của Lục Lãnh Phong, để cô ngã xuống vực sâu thăm thẳm
Mà bây giờ, rõ ràng cô đã đi vào lễ đường cùng Hứa Nhã Thanh, Y Nhược lại “sống lại”, biến cô từ một người vợ thành tình nhân.
Hạnh phúc chỉ cách một bước, dường như đưa tay ra là có thể bắt được, thế nhưng cô mãi mãi cũng không đi đến.
Cô không biết lần tiếp theo sẽ còn xuất hiện tình huống gì, cho nên không dám ôm hy vọng quá lớn.
“Ăn hoa quả đi, anh thích ăn cam nhất mà.” Cô cầm lấy một miếng cam đưa tới bên miệng anh, giống như là cố gắng nói sang chuyện khác.
Anh hơi nhíu mày, cầm tay của cô, không cho phép cô trốn tránh, “Cô không chờ đợi hôn lễ sao?”
Cô thở dài, một sự đắng chát xông lên đầu, “Tôi lo lắng sẽ lại xảy ra khó khăn trắc trở gì đó, mỗi lần tôi cảm thấy mình sắp thu hoạch được hạnh phúc, liền sẽ có một trận gió lớn thổi tới, thổi tan tất cả đi, đánh tôi vào trong Địa Ngục một lần nữa.”
Lục Lãnh Phong ôm vai của cô, “Đồ ngốc, không nên suy nghĩ bậy bạ, nếu ai dám quấy rối trong hôn lễ của chúng ta, tôi sẽ để người đó phải nghi ngờ và đời người.”
Cô đang nói, chuông cửa vang lên.
Người giúp việc đi mở cửa.
Là Tần Nhân Thiên.
Đây là lần đầu tiên Hoa Phi nhìn thấy Tần Nhân Thiên, cậu ta kinh ngạc nhảy lên khỏi ghế sô pha, đôi mắt mở ta đến mức còn lớn hơn chuông đồng, “Anh Thạch! Anh… Anh còn sống!”
Hy Nguyệt vỗ vỗ vai em trai, “Anh ta không phải Thời Thạch, chỉ là có dáng vẻ rất giống Thời Thạch mà thôi. Anh ta tên là Tần Nhân Thiên, là cậu chủ của tập đoàn Tần thị.”
Hoa Phi sờ lên đầu, “Trời, cũng quá giống đi! Anh và anh Thời Thạch không phải là anh em sinh đôi thất lạc nhiều năm đấy chứ?”
“Không chừng đúng là thật.” Tần Nhân Thiên nhún vai, cười nhạt một tiếng.
Túi sữa nhỏ đang xếp mô hình chiếm hạm đứng dậy khỏi đệm, chạy tới trước mặt anh ta, “Chú Tần, đã rất lâu chú không đến thăm cháu và mẹ rồi?”
Tần Nhân Thiên xoa đầu của cậu bé, “Hôm nay, chú đặc biệt tới thăm cháu đây, chú lại mua Transformers cho cháu.” Nói xong, anh ta đưa túi đồ chơi trong tay cho túi sữa nhỏ.
“Cảm ơn chú Tần.” Túi sữa nhỏ vui vẻ ngồi trở lại trên nệm, mở đồ chơi ra choi.
Chương 764

Lục Lãnh Phong sâu xa nhìn Tần Nhân Thiên một chút, “Sao hôm nay anh lại rảnh đến chỗ tôi vậy?”

Tần Nhân Thiên nhún vai, “Tôi không phải đã nói rồi sao? Tôi tới thăm Tiểu Quân, Hy Nguyệt là em gái của tôi, Tiểu Quân là cháu ngoại của tôi, đương nhiên tôi muốn thường xuyên đến thăm bọn họ một chút.”

Lục Lãnh Phong hơi híp mắt lại, một màu đỏ lặng yên lướt qua đáy mắt.

“Tần Nhân Thiên, tốt nhất anh nên nhớ kỹ, cô ấy mãi mãi là em gái của anh, sẽ không còn có những khả năng khác.”

Trên mặt Tần Nhân Thiên có một vẻ nham hiểm không dễ dàng phát hiện ra, vụng trộm hít vào một hơi, nhếch miệng lên thành một nụ cười lạnh xảo trá, “Nghe nói Lục Kiều Sam sắp kết hôn, thật đáng mừng.” Anh ta lặng lẽ chuyển chủ đề đi.

Đôi mắt đen lạnh lùng của Lục Lãnh Phong lấp lánh trong bóng đêm, “Anh cũng nên đi tìm phụ nữ đi.”

Tần Nhân Thiên nhún vai, “Không có chị anh quấy rối, tôi muốn tìm phụ nữ nào chả được.”

Đây là lời nói thật, bốn năm nay, chỉ cần bên cạnh anh ta có một người phụ nữ, Lục Kiều Sam liền sẽ không từ thủ đoạn đi đối phó cô ta, ép cô ta phải rời đi, thề không bỏ qua.

Lần trước, anh ta bị thương ở sân đánh Golf, đã hoàn toàn chọc giận bà Tần, tuyên bố trước mặt mọi người, kiên quyết không để Lục Kiều Sam bước vào nhà họ Tần nữa.

Có thể nói là đã cho Lục Kiều Sam một đả kích nặng nề.

Bắt đầu từ lúc đó, nhà họ Lục liền quyết định chọn chồng khác cho cô ta, không tiếp tục để cô ta cố tình làm bậy nữa.

Hy Nguyệt mỉm cười: “Anh, hy vọng anh có thể gặp gỡ người phụ nữ định mệnh của mình sớm một chút.”

Trong lòng Tần Nhân Thiên lóe lên một sự đắng chát, cô là người phụ nữ duy nhất mà anh ta muốn cưới, ngoại trừ cô ra, anh ta sẽ không yêu bất kì người nào.

Anh ta cố gắng giật khóe miệng, lộ ra một nụ cười cứng ngắc.

“Duyên phận không đến, có cầu mong cũng vô dụng, duyên phận đã tới, cản cũng không được, cho nên, tất cả đều tùy duyên.”

Hoa Phi vẫn luôn bí mật quan sát anh ta, anh ta và Thời Thạch thật sự là quá giống, đã khơi gợi lên tất cả hồi ức của cậu ta về Thời Thạch.

Cậu ta còn phát hiện, hình như anh ta cũng thích chị mình.

Nếu như Thời Thạch còn sống, bây giờ chắc chắn đã kết hôn với chị mình rồi, hai người cùng nhau sống một cuộc sống yên bình vui vẻ ở Giang Thành rồi.

Cuộc sống của chị mình cũng không phải bảy nổi ba chìm như thế nữa.

Lúc cậu ta đang suy nghĩ, giọng nói thật thấp của Hy Nguyệt truyền đến: “Anh, tối nay ở đây ăn cơm đi, em đi làm món thịt xào dứa chua ngọt cho anh ăn.”

Nghe cô nói như thế, cậu ta sững sờ, “Anh Thạch thích ăn thịt xào dứa chua ngọt mà chị làm nhất, anh Tần cũng thích ăn sao?”

Tần Nhân Thiên mỉm cười: “Đúng vậy, tôi thích ăn thịt xào dứa chua ngọt nhất, nhưng mà tối hôm nay tôi có một cuộc hẹn, không thể ở lại, hôm nào đó nhất định sẽ tới ăn căng bụng mới thôi.”

Nói xong, anh ta thơm lên khuôn mặt mũm mĩm hồng hồng của túi sữa nhỏ một cái rồi rời đi.

Lục Lãnh Phong nhìn bóng lưng của anh ta, đôi mắt đào hoa nhắm lại, một màu sắc thâm trầm lặng yên hiện lên từ đáy mắt, “Phi, Tần Nhân Thiên và Thời Thạch thật sự rất giống sao?”

“Cực kì giống, quả thực cứ như một người vậy.” Hoa Phi gật đầu giống gà con mổ thóc.
Chương 765

“Làm một bác sĩ, cậu cảm thấy hai người không có quan hệ máu mủ, dáng vẻ lại giống nhau như thế, có khả năng sao?” Lục Lãnh Phong đổi lại giọng điệu nói đùa.

Hoa Phi sờ cằm, “Mặc dù giữa người và người có khả năng giống mặt, nhưng không có quan hệ máu mủ, còn có thể giống nhau như vậy, không khoa học. Trên thế giới, chỉ có người nhân bản, hoặc sinh đôi cùng trứng mới có thể có dáng dấp gần giống nhau như đúc thôi.”

Lục Lãnh Phong nâng chén trà lên uống mấy hớp, “Thời Thạch là con ruột sao?”

Hy Nguyệt bĩu môi, “Đương nhiên Thời Thạch là con ruột rồi. Anh ấy nhỏ hơn Tần Nhân Thiên một tuổi, bọn họ căn bản không thể là sinh đôi cùng trứng thất lạc gì cả.”

Lục Lãnh Phong nhún vai, “Tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi, chuyện của người khác, tôi không quan tâm.” Nói xong, anh giơ tay lên nắm lấy cằm nhọn của cô, “Bây giờ cô là bà xã của tôi, về sau cũng là bà xã của tôi, Hứa Nhã Thanh và Thời Thạch đều là quá khứ, không cho phép nghĩ đến nữa.”

Giọng điệu của anh cực kì ngang ngược, Ma Vương chính là Ma Vương, bản tính ngang ngược mãi mãi cũng không sửa đổi được.

Hy Nguyệt hờn dỗi liếc anh một chút, “Bây giờ trái tim tôi trống rỗng, cái gì cũng không muốn.”

“Cái gì cũng không muốn thì không được, phải muốn tôi.” Anh mở môi mỏng ra thành một nụ cười tà mị.

Hoa Phi bật cười phụt một tiếng, “Anh rể, anh đúng là bá tổng đạo tổng tài đúng tiêu chuẩn luôn, nhưng mà em nói cho anh biết, chị em chỉ ăn mềm không ăn cứng, anh phải dùng viên đạn bọc đường đối phó với chị ấy mới được.”

“Tôi đã sớm phát hiện ra rồi, cô ấy chỉ thích dỗ ngon dỗ ngọt.” Trong giọng nói của Lục Lãnh Phong có một vẻ đùa cợt, trong ánh mắt để lộ ra hai chữ: Nông cạn.

Hy Nguyệt lao xao trong gió.

Cô biết, mặc dù mình đã giải thích, nhưng anh vẫn nhận định, cô bỏ trốn với Hứa Nhã Thanh là vì bị anh ta dỗ ngon dỗ ngọt mê hoặc.

Cô chính là một người phụ nữ nông cạn không chịu được khi bị viên đạn bọc đường tấn công.

“Lục Lãnh Phong, anh ưu tú, hoàn mỹ, cái gì cũng tốt, nhưng chỉ có một khuyết điểm.”

“Khuyết điểm gì?” Lục Lãnh Phong nhíu mày.

“Ác miệng, thứ bôi trên miệng không phải mật, mà là độc.” Cô nhăn mũi, trong lời nói mang theo một vẻ khiêu khích.

Cô trời sinh cứng rắn, tính tình bướng bỉnh, điều này cũng không thể thay đổi được giống với sự bá đạo của anh.

Lục Lãnh Phong giật khóe miệng, trầm mặc, bỗng nhiên quay người lại, đi đến trước tủ lạnh, lấy mật ong ở bên trong ra.

Hy Nguyệt run lên, đang muốn hỏi anh định làm gì, chỉ thấy anh vặn nắp ra, dùng ngón tay quệt một chút mật ong, bôi lên trên miệng.

“Bà xã, lần này đã hài lòng chưa?”

Hy Nguyệt hộc máu, trước mắt có một hang quạ đen quạc quạc bay qua, “Lục Lãnh Phong, anh…” Cô còn chưa nói ra khỏi miệng, anh đột nhiên hơi cúi người xuống chạm lên trên môi cô, mật ong trên miệng bọc lại miệng nhỏ của cô.

Cô vô cùng ngượng ngùng, màu đỏ ửng nổi lên hai gò má, giơ nắm đấm lên, cô dùng sức đánh mấy cái lên bả vai của anh.

Em trai và túi sữa nhỏ đều ở bên cạnh, tại sao có thể trắng trợn như vậy chứ?

Hoa Phi che miệng, cười xấu xa ha ha, cậu ta thấy, hai người đang liếc mắt đưa tình, xem ra tình cảm đã dần dần ấm lên.
Chương 766

Túi sữa nhỏ nghiêng đầu, tò mò nhìn bọn họ, “Chú Ma Vương, chú đang ăn miệng mẹ cháu sao? Ba cháu cũng thích ăn miệng mẹ cháu.”

Cậu bé còn chưa nói xong, Hoa Phi liền vội vàng vươn tay ra bịt kín miệng nhỏ của cậu bé, lời này cũng không thể nói lung tung được, trong lòng anh rể sẽ không thoải mái.

Lục Lãnh Phong quả thật đã bị đâm trúng.

Là một người đàn ông có lòng tham chiếm hữu vô địch vũ trụ, đương nhiên anh hy vọng có thể có được tất cả của Hy Nguyệt.

Nhưng cuối cùng anh lại làm mất cô.

Điều anh có thể làm chính là đền bù.

Cho nên từ giờ trở đi, ai cũng đừng hòng ngấp nghé một phân một tấc nào của cô.

“Về sau từ sợi tóc đến ngón chân của mẹ cháu đều là của chú, ai cũng không được phép đụng vào.” Anh vô cùng ngang ngược nói.

Túi sữa nhỏ có chút kinh ngạc, “Cháu cũng không thể đụng sao?”

“Cháu có thể.” Lục Lãnh Phong xoa cái đầu nhỏ của cậu bé.

Hoa Phi mỉm cười, bế túi sữa nhỏ lên, “Đi, cậu dẫn cháu ra sân chơi, không làm bóng đèn cho bọn họ nữa.”

“Cái gì là bóng đèn?” Túi sữa nhỏ nghiêng cái đầu nhỏ, hoang mang nhìn cậu ta.

“Đợi cháu trưởng thành thì sẽ rõ ràng.” Hoa Phi hì hì cười một tiếng, đi ra ngoài với cậu bé.



Buổi tối, Hy Nguyệt tắm rửa xong, lúc đi ra từ phòng tắm, điện thoại di động vang lên, có âm thanh nhắc nhở của zalo.

Là Hứa Nhã Thanh gửi tin nhắn tới.

Cuối cùng mẹ Hứa đã thả anh ta ra, anh ta không ngừng chạy vội tới thành phố Long Minh.

“Hy Nguyệt, anh nhớ em và con.”

Trong lòng Hy Nguyệt kịch liệt rung động, “Tiểu Quân cũng rất nhớ anh, vẫn luôn nhắc bao giờ bố mới đến thăm nó.”

“Anh đã đến thành phố Long Minh rồi, ngày mai dẫn con trai tới, được không?”

Hy Nguyệt do dự một lát, gửi một chữ: “Được.”

Cô đi vào phòng, Lục Lãnh Phong đã tắm rửa xong, mặc một bộ áo ngủ caro, đẹp trai như yêu nghiệt.

Cô xoa tay, đi tới bên cạnh anh, “Có chuyện tôi muốn thương lượng với anh một chút.”

Lục Lãnh Phong kéo cô vào trong lòng, “Chuyện gì?”

Cô mấp máy môi, “Hứa Nhã Thanh đã đến thành phố Long Minh, ngày mai tôi muốn dẫn con đi gặp anh ấy.”

Trong đôi mắt đen sâu thẳm của Lục Lãnh Phong có một vẻ âm trầm không cách nào nói rõ lặng lẽ hiện lên, nhưng anh không nói gì, chỉ nhún vai, “Để Khải Liên đi cùng với cô.”

Cô ngây ra, hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng anh sẽ tức giận hoặc là phản đối, không nghĩ tới vậy mà “rộng lượng” như thế.

“Anh thật sự không phản đối sao?”

Còn chưa dứt lời, đã bị anh nâng cằm dưới lên, “Hy Nguyệt, tôi lựa chọn tin tưởng cô, hy vọng cô đừng làm phụ sự tin tưởng của tôi.”
Chương 767

Cô có chút được sủng mà sợ, lộ vẻ cảm động vươn tay ra ôm cổ của anh, “Cảm ơn anh, Lục Lãnh Phong.”

Anh nhẹ nhàng mổ xuống đôi môi đỏ như cánh hoa hồng của cô, “Hoặc là gọi ông xã, hoặc là gọi tên tôi, đừng gọi cả họ.”

“Biết rồi.” Cô cười một tiếng, đôi mắt đẹp cong cong giống như trăng non.

Ngày hôm sau, cô dẫn theo túi sữa nhỏ đi đến biệt thự của Hứa Nhã Thanh.

Hứa Nhã Thanh đã sớm trông mòn con mắt, lo lắng chờ đợi cho tới trưa.

Vừa nhìn thấy bóng dáng mảnh khảnh của cô, anh ta liền chạy tới, ôm lấy cô, “Hy Nguyệt, anh rất nhớ em.” Nhớ đến mức trái tim anh ta cũng đau.

Hy Nguyệt nhẹ nhàng chấn động, tránh thoát ra từ trong lòng anh ta.

Bây giờ cô là vợ của Lục Lãnh Phong, là cô chủ nhà họ Lục, không còn là vợ của anh ta nữa.

Cô rất biết ơn sự tin tưởng của Lục Lãnh Phong, không muốn phụ lòng anh.

Động tác này khiến Hứa Nhã Thanh như bị thương.

“Hy Nguyệt, em trở lại bên cạnh Lục Lãnh Phong, có phải đã quên anh đi rồi hay không?”

“Không phải.” Cô lắc đầu, “Em đã trở lại nhà họ Lục, trở thành vợ của Lục Lãnh Phong lần nữa, mà mối tình đầu của anh cũng quay về rồi, chúng ta không thể giống như lúc trước được.”

Lời này chạm vào tử huyệt của anh ta, để sắc mặt anh ta trắng bệch, “Chỉ cần em đồng ý, anh có thể dẫn em và Tiểu Quân cùng rời khỏi nơi này, về nước Mỹ.”

Cô thở dài trầm thấp, “Thanh, chúng ta không thể làm chuyện để mọi người xa lánh. Bố mẹ của anh đều là người có bàn tay sắt, cho dù chúng ta chạy trốn tới chỗ nào, đều sẽ bị bọn họ tìm được, không trốn thoát. Còn nhà họ Lục, bọn họ đồng ý tiếp nhận em, không so đo quá khứ của em, em rất biết hơn. Nếu như đã trở về làm Hy Nguyệt, trở về làm con dâu nhà họ Lục, em không thể làm ra chuyện gây ảnh hưởng đến mặt mũi của nhà họ Lục được.”

Trong giọng nói của cô mang theo sự xa cách, liếc qua liền thấy ngay, cô đã quyết định sẽ không rời đi theo anh ta.

Lục phủ ngũ tạng của anh ta đều xoắn hết lại, “Em không yêu anh sao?”

“Chuyện này không có liên quan gì đến tình cảm.” Vẻ mặt của cô vẫn tỉnh táo, giọng điệu bình tĩnh, trước đó là vận mệnh thay cô đưa ra lựa chọn, hiện tại là chính cô lựa chọn, “Một khi trở về làm Hy Nguyệt, chúng ta ở cùng nhau chính là sai lầm, sẽ không được bất kì người nào chúc phúc, sẽ chỉ gây nên sự tức giận của mọi người. Em đi với anh, chính là bỏ trốn, nhà họ Hứa sẽ không bỏ qua cho chúng ta, nhà họ Lục cũng sẽ không. Chúng ta rất có thể phải trốn đông trốn tây cả một đời, sống một cuộc sống không có chỗ ở cố định. Điều đó sẽ mang đến cho Tiểu Quân ảnh hưởng rất lớn, thằng bé cần một hoàn cảnh tốt để yên ổn trưởng thành.”

Hứa Nhã Thanh cảm giác mình đá bay đến trong Bắc Băng Dương lạnh lẽo, bị từng tầng tuyệt vọng bao vây.

Anh ta hiểu rõ Hy Nguyệt, cô là một người rất lý trí, sẽ không bởi vì tình cảm mà choáng váng.

Bỏ trốn với anh, đối với cô mà nói, là hạ hạ sách.

Sao cô có thể mạo hiểm đâu chứ?

Thật ra, anh ta cũng rất lý trí, thế nhưng bị giam ở nhà họ Hứa, mất đi cuộc sống có cô khiến anh ta rất khó chịu.

Vốn dĩ anh ta đã lập xong tất cả kế hoạch, nào có thể đoán được sẽ có một kì đà cản mũi nhảy ra giữa đường, phá hủy hết tất cả.

Sự chênh lệch mãnh liệt khiến anh ta không cam tâm, sắp nổi điên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK