Cô hít một hơi thật sâu: “Em không muốn nghĩ về điều đó nữa, anh đừng hỏi nữa, được không?”
Lục Lãnh Phong nuốt lời vào, trong lòng không khỏi nghĩ về đêm đó.
Người phụ nữ đó liên tục khóc, tất cả điều này đối với cô ấy có lẽ thật sự đau khổ.
Nếu đổi thành một người phụ nữ ngốc, nhất định không nguyện ý nhớ lại điều đó.
“Quên đi, đừng nghĩ lung tung” Anh choàng tay qua vai cô, dừng mọi suy nghĩ lại.
Trái tim của Hy Nguyệt vẫn đang ngổn ngang kinh sợ.
Lục Kiến Ngôn ở khách sạn Hilton bắt nạt một người phụ nữ giao đồ ăn, còn cô khi giao đồ ăn đến khách sạn Hilton, bị một người đàn ông bắt nạt.
Điều này phải nói rằng, đó là một sự trùng hợp kỳ lạ.
Sau khi trở về, Lục Lãnh Phong gọi điện thoại cho Hùng Văn.
“Năm năm trước, chuyện ở khách sạn Hilton, là ai cung cấp manh mối?”
“Đó là người phục vụ trong nhà hàng Mạnh Bành, tên là Lưu Mẫn. Cô ta nói đêm hôm đó vốn dĩ là cô ta đi giao đồ ăn đến khách sạn Hilton, nhưng nhận được điện thoại của gia đình, nói ông cô ta bị bệnh, yêu cầu cô ta nhanh chóng trở về, đúng lúc Hy Mộng Lan đang ở đó ăn cơm, sợ cô ta mất việc, liền giúp cô ta giao đồ ăn qua đó.” Hùng Văn kể lại sự thật.
Một cái nhìn sắc bén lướt qua khuôn mặt của Lục Lãnh Phong: “Đưa cho tôi địa chỉ nhà hàng Mạnh Bành.”
Hùng Văn rất nhanh liền gửi địa chỉ qua, Lục Lãnh Phong phát hiện ra, nhà hàng Mạnh Bành đối diện với nhà hàng của Tiểu Mai.
Khi anh bước vào phòng, Hy Nguyệt đang trên ghế sô pha đọc email của công ty.
“Người phụ nữ ngốc, em có biết nhà hàng Mạnh Bành không?” Anh thăm dò hỏi.
“Biết chứ, nó ở đối diện nhà hàng của Tiểu Mai, là một quán cơm.” Hy Nguyệt quay đầu lại, liếc nhìn anh: “Có chuyện gì vậy?”
“Lúc đầu, người cung cấp manh mối cho Hùng Văn, là một người phục vụ trong nhà hàng Mạnh Bành tên Lưu Mẫn, cô ta nói người đi giao đồ ăn đến khách sạn Hilton là Hy Mộng Lan.” Lưu Lãnh Phong nói.
Anh chưa kịp dứt lời, Hy Nguyệt đã từ trên ghế sô pha nhảy dựng lên: “Không thể nào, nhà hàng Mạnh Bành và nhà hàng của Tiểu Mai cách nhau một con phố cổ, nếu Hy Mộng Lan ở nhà hàng giao đồ ăn, em nhất định sẽ biết.”
“Cô ta nói Hy Mộng Lan ở nơi đó ăn cơm, nên tạm thời giúp cô ta.” Lục Lãnh Phong hơi nhướng mày rậm.
Hy Nguyệt khịt mũi: “Anh đừng quên, lúc đó Hy Mộng Lan trốn đi, là sợ em tìm được tung tích của cô ấy. Cô ấy biết em giao đồ ăn ở nhà hàng của Tiểu Mai, sao lại có thể đến đó được?”
Lục Lãnh Phong khẽ giật đầu, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo: “Vậy hai người bọn họ là hợp tác nói dối.”
Hy Nguyệt vuốt vuốt cằm, cái tên Lưu Mẫn này đặc biệt quen thuộc.
Cô đi đi lại lại trong phòng, suy nghĩ một hồi lâu, mắt chợt sáng lên: “Em nhớ ra rồi, trước kia ông Lưu ở chung con hẻm với nhà bà nội có cháu gái là Lưu Mẫn. Chúng ta lập tức đi tìm cô ta.”
“Không cần chúng ta đi, để Hùng Văn đi.” Lục Lãnh Phong nghiêm túc nói, Lưu Mẫn đã lấy đi một tỷ rưỡi tiền thưởng từ anh, nếu đã là tin tức giả thì đáng nghi là lừa bịp.
Hùng Văn tới Giang Thàng vào đêm đó, mang theo luật sư đến nhà ông Lưu tìm Lưu Mẫn, đúng lúc cô ta cũng ở đây.
Khi nhìn thấy Hùng Văn, cô ta đã bị sốc nặng.
Chương 1749
Biểu cảm Hùng Văn hết sức lạnh lùng: “Cô Lưu, năm năm trước cô từ chỗ tôi nhận một tỷ rưỡi tiền thưởng, có còn nhớ không?”
“Còn…còn nhớ, có chuyện gì vậy?” Đầu lưỡi Lưu Mẫn dường như có chút thắt lại, nói chuyện một cách ngập ngừng.
“Bây giờ tôi đã có đủ bằng chứng để chứng minh rằng cô đã nói dối tôi. Người giao đồ ăn đến khách sạn Hilton hôm đó hoàn toàn không phải là Hy Mộng Lan.” Hùng Văn từng chữ từng chữ nói một cách rõ ràng và mạnh mẽ.
Sắc mặt Lưu Mẫn tái nhợt, ngay cả môi cũng mất đi sắc: “Tôi…tôi không có nói dối, là Hy Mộng Lan, thực sự là Hy Mộng Lan.”
“Hy Mộng Lan đã phạm tội, đáng lẽ cô phải nghe nó rồi chứ, cô ta đã giải thích tất cả tội ác với cảnh sát. Bây giờ cô bị nghi ngờ lừa đảo, luật sư của tôi sẽ truy tố cô.” Hùng Văn lạnh lùng nói.
Lưu Mẫn kêu lên một tiếng: “Tôi không phải cố ý, là Hy Mộng Lan tìm đến tôi, bắt tôi phải làm như vậy, tôi lúc đó tham lam nên đã nhận lời đồng ý cô ta.”
“Ngày hôm đó người giao đồ ăn đến khách sạn là ai?” Hùng Văn hỏi.
“Tôi không biết. Ngày hôm đó Hy Mộng Lan đến tìm tôi, hỏi tôi có biết các anh đang tìm người hay không. Người của các anh ở đây mỗi một nhà hàng đều đã hỏi qua, mọi người đều đàm luận, tôi đương nhiên là sẽ biết. Hy Mộng Lan nói, chỉ cần làm theo những gì cô ta nói, thì có thể thuận lợi nhận được một tỷ rưỡi. Tôi vốn dĩ ban đầu không tin tưởng, nhưng cô ta nói chắc chắn tự mình có thể làm cho các anh tin, còn nói rằng sau khi mọi chuyện xong xuôi, nhận được tiền thưởng chúng tôi mỗi người một nửa, nếu phát sinh vấn đề, cô ta sẽ một mình hoàn toàn chịu trách nhiệm. Tôi làm phục vụ ở nhà hàng rất cực khổ, nghĩ đến có thật nhiều tiền như vậy liền không đếm xỉa đến, không cân nhắc quá nhiều. Tôi sai rồi, tôi đem tiền trả lại các anh có được không? Đừng kiện tôi, cầu xin các anh.” Lưu Mẫn vừa khóc vừa nói.
“Cô thật sự không biết là ai?” Hùng Văn hỏi.
“Thật sự không biết.” Lưu Mẫn lắc đầu.
“Có phải là người nhà hàng bọn cô?” Hùng Văn hỏi.
“Không phải, tối hôm đó là tôi nhận đơn, nếu ở khách sạn Hilton có người đặt đơn, tôi nhất định sẽ biết.”
“Hy Mộng Lan có biết không?”
Lưu Mẫn khịt mũi: “Tôi không rõ, cô ta không cho tôi hỏi thêm. Tuy nhiên, tôi cảm thấy cô ta có thể là đã biết, nếu không cô ta sẽ không thể chắc chắn như vậy.”
Sau khi Hùng Văn trở về liền báo cáo trung thực những gì mình thu được cho Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt.
Hy Nguyệt tức giận chống nạnh đi lại trong phòng: “Cái người bỉ ổi này, em không quan tâm đến chuyện trước đây, đưa cho chị ta mấy tỷ đến An Kỳ phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng chị ta lại lấy oán báo ơn, quả là lòng lang dạ sói.”
Lục Lãnh Phong sờ sờ cằm, suy nghĩ hồi lâu mới trầm giọng nói: “Người phụ nữ ngốc nghếch, dựa theo tính cách của Hy Mộng Lan, cô ta sẽ khuyến khích người phụ nữ đó, khiến cho em cảm thấy không ổn. Nhưng cô ta không làm như vậy, thay vào đó cô ta giấu nó, không chịu nói sự thật, em xem đây là vì sao?”
Hy Nguyệt vỗ vỗ đầu: “Haha, em biết rồi, người phụ nữ đó không thành công, cho nên đối với chị ta không có giá trị sử dụng.”
“Ngay cả khi không có con, cũng có thể trở thành tình địch của em.” Lục Lãnh Phong chậm dãi nói.
Cô kịch liệt lay động, đôi mày lá liễu xinh đẹp cau lại.
Chương 1750
Cô chắc chắn, người phụ nữ đó là sự tồn tại đặc biệt trong trái tim anh, cô ta là người phụ nữ đầu tiên trong đời anh.
Đây giống như một mối tình đầu phức tạp, khó quên.
Lúc đầu, anh rất mềm lòng không gì sánh bằng trước điệu bộ giả dối của Hy Mộng Lan, tất cả những sự chiều chuộng, đã đủ chứng minh điều này.
“Lục Lãnh Phong, anh nói thật cho em biết, anh còn đang nghĩ đến người phụ nữ kia sao?”
Lục Lãnh Phong nghẹn lại, cách suy nghĩ người phụ nữ ngốc này khác hẳn, luôn ở một tần số khác với anh.
“Anh là yêu cầu em nghĩ cho kỹ, tại sao cô ta không khuyến khích người phụ nữ đó làm phiền.”
“Tại sao?” Cái đầu của Hy Nguyệt có chút xưng lên, cứ nghĩ đến trong lòng anh là người phụ nữ khác, miệng dường như tràn ngậm vị chua, vị chua chua nồng nặng lan từ đầu lưỡi truyền đến tất cả các dây thần kinh, khiến cô ảo não mất khả năng suy nghĩ.
Lục Lãnh Phong hít một hơi thật sâu, hôm nay người phụ nữ ngu ngốc kia hẳn là bị thụt lùi IQ nghiêm trọng, sững sờ, xuất thần.
“Chẳng lẽ đây là người phụ nữ mà chị ta không lợi dụng được?”
Hy Nguyệt khịt mũi: “Tuy rằng lúc đó cô ta không nguyện ý, nhưng nếu biết đối phương là anh, cô ta nhất định sẽ vui vẻ, nôn nóng đưa tận cửa.”
Lục Lãnh Phong kéo cô vào vòng tay của mình, ngăn cô lượn qua lượn lại một cách hấp tấp trước mặt anh.
“Cô gái ngốc này, nếu là em thì em có vui không?”
Cô hơi sửng sốt một chút, “Ý của anh là, cô ta đã đi mê hoặc người phụ nữ kia, nhưng mà người phụ nữ đó lại vô cùng tỉnh táo, không bị cô ta xúi giục?”
Lục Lãnh Phong xoa đầu cô nói: “Em hãy từ từ suy nghĩ đi.” Hôm nay bộ não ngu ngốc này không mở mang được, dù có gợi ý cách mấy cũng vô dụng.
Hai mắt to đen láy của cô đảo quanh vài vòng, như đang suy nghĩ điều gì đó, lộ ra vẻ nhẹ nhõm, “Em nghĩ rằng rất có thể, người phụ nữ đó đã không sinh cho anh một đứa con ngoài giá thú, bằng không, cho dù cô ấy có đứng đắn thế nào đi chăng nữa, thì cũng sẽ đến tìm anh thôi. Mà Hy Mộng Lan cũng sẽ lợi dung chuyện này mà làm ầm ĩ, khiến em cũng không yên. ”
Lục Lãnh Phong nâng cằm cô ấy lên, “Bây giờ, em có thể yên tâm rồi đúng không, không có hở chút là đổ oan cho người ta nữa đúng không?”
Cô bĩu môi, “Kiều An là Kiều An. Người phụ nữ này là người phụ nữ này. Nó hoàn toàn khác biệt. Chuyện của Kiều An, cho dù anh có sử dụng 10.000 tấn bột giặt đi chăng nữa, cũng không thể tẩy trắng cho nó.”
Trong lòng Lục Lãnh Phong đang vô cùng rối, trước mắt anh như có quạ đen bay qua, “Vấn đề của Kiều An, anh cũng vô tội. Một ngày nào đó, anh sẽ đích thân chứng minh cho em.”
Nội tạng của cô như bị thắt lại.
Sẽ có một ngày như vậy sao?
Không, sẽ không.
Khi anh ấy đi làm xét nghiệm quan hệ cha con, các bằng chứng đã vô cùng đanh thép rồi.
Khi đó, nhất định có biến động.
“Ma vương Tu La, anh được thừa hưởng gien của bố anh, vương vấn tình cũ, lại bị Kiều An, một con tiện nhân lợi dụng. Em thật sự nghi ngờ hai người các anh sẽ như bố anh và Tư Mã Ngọc Như, để phần đời còn lại của em không một giây phút nào được yên bình. ”
Chương 1751
Giọng điệu cô bi quan cùng vẻ mặt vô cùng ủ rũ, Lục Lãnh Phong như bị đâm trúng tim đen, khóe miệng khẽ run, “Người phụ nữ ngốc nghếch này, em là vợ của anh, Kiều An chỉ là một người phụ nữ tầm thường, Nếu như cô ta làm em đau đầu, anh sẽ lập tức cho cô ta biến mất khỏi thành phố Long Minh. ”
Giọng điệu của anh rất trang trọng và uy nghiêm, không hề có chút đùa cợt.
Nhưng nó không hề an ủi được cô một chút nào, không ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, suy cho cùng thì anh cũng chỉ là một con ma vương hay thay đổi.
“Em không dám đòi hỏi ở anh quá nhiều. Em chỉ mong rằng anh có thể đặt gia đình của chúng mình lên hàng đầu và không lặp lại bi kịch của thế hệ trước”.
“Anh không phải là ông ấy, và anh không bao giờ có thể ngu ngốc như ông ấy.” Lục Lãnh Phong nói rõ ràng và chắc chắn, từng chữ một.
Lúc này, trong biệt thự ở ngoại ô thành phố Long Minh, Lục Vinh Hàn hắt hơi dữ dội.
Tư Mã Ngọc Thanh đang tranh cãi với Tư Mã Ngọc Như và ném tất cả sách trong cặp sách của mình xuống đất.
“Con muốn vào bếp học cách làm bánh ngọt. Nếu cô không đồng ý, con sẽ không làm bài tập.”
Cả chị họ và Tiểu Quân đều đã học làm rất nhiều món điểm tâm, điều này thực sự đáng ghen tị, còn cậu bé thậm chí không thể vào bếp.
Cô như vậy là muốn chôn vùi tài năng của cậu bé và hủy hoại cậu bé.
Tư Mã Ngọc Như thì u sầu, hận sắt không phải đồng “Tất cả đều là Hy Nguyệt, khiến cho con hư. Con có biết rằng cô ta cho con học làm điểm tâm vì muốn hại con và khiến con chơi bời, mất ý chí. Khi con trưởng thành con sẽ biến thành một phế vật.
Tư Mã Ngọc Thanh chống nạnh nhìn cô ta chằm chằm, “Cô mới là người đang muốn hãm hại con. Cô chỉ mới học xong giáo dục bắt buộc chín năm, còn chưa học cấp ba. Cô là một kẻ thất học và không biết chữ. Làm sao cô có thể biết được điều gì tốt cho trẻ em. Cô đã ép bố mẹ tôi gửi tôi đến Ivy League và khiến tôi bị tất cả các bạn cùng lớp bắt nạt. Tất cả họ đều coi thường tôi và cười nhạo tôi. Tôi muốn tự tử. Cô còn bắt tôi học Olympic Toán học mà tôi ghét, khiến tôi suýt bị động kinh. Tôi biết tại sao cô không cho phép tôi vào bếp, vì ông tôi là đầu bếp của nhà chú tôi, và cô nghĩ rằng ông ấy làm cô xấu hổ. Cô tự ti từ trong tận xương tủy mà không dám thừa nhận, mà phải sưng mặt lên để lấp liếm cho mình. Thật là một kẻ buồn cười ”.
Tư Mã Ngọc Như tức giận đến nỗi muốn hộc máu, không ngờ lại cô ta bị chính con mình khinh thường, chế giễu.
“Ta là cô ruột của con, mọi việc ta làm đều là vì lợi ích của con, con còn dám coi thường ta?”
“Tôi coi thường cô đấy. Cô có biết tại sao tôi lại thích chị xinh đẹp không? Mặc dù không sinh ra trong gia đình giàu có và không có chỉ số IQ siêu cao như anh Lãnh Phong, nhưng cô ấy đã làm việc rất chăm chỉ để thay đổi vận mệnh của chính mình. Cô ấy xây dựng công ty, làm chủ và tiêu tiền của chính mình, chưa bao giờ sử dụng tiền của anh Lãnh Phong. Còn cô, cô chỉ có thể nằm trong tổ, không thể kiếm tiền. Cô luôn muốn có được tiền của người khác. Điều này là sai trái, tôi muốn giống như chị đẹp, chứ không muốn giống như cô, suốt ngày chỉ muốn ăn mà không muốn làm. “Tư Mã Ngọc Thanh nghiêm nghị nói.
Tư Mã Ngọc Như cảm thấy hoa mắt, chóng mặt.
Đàn ông chinh phục thế giới, phụ nữ chinh phục đàn ông và lấy tiền của đàn ông. Đây mới chính là nhân sinh quan đúng đắn nhất của cô ta.
“Con nghĩ Hy Nguyệt có bản lĩnh như thế nào, cô ta cũng đã phải dựa vào một vài người đàn ông để có được vị trí như ngày hôm nay.”
“Cô đang đố kỵ ghen ghét. Sau lung cô cũng có những người đàn ông rất ghê gớm. Sao cô không thể nào đạt được đỉnh cao như chị đẹp?” Tư Mã Ngọc Thanh hỏi ngược lại, giọng điệu khinh thường như một cái tát vô hình vào mặt Tư Mã Ngọc Như.