” Tôi không sao, tôi ổn “Lục Lãnh Phong tiến tới nói.
” Anh hai, anh có thể cùng em vạch mặt Song Tử chứ?” Lục Lãnh Phong nhìn anh trai mình nói.
” Được chứ, đó cũng là việc anh đang muốn làm ” Lục Viên Thần nói.
Gần đây Song gia cũng rất lạ, tuy anh không dính líu gì đến Lục gia, nhưng từng qua lại với Song gia nên Lục Viên Thần cũng nghe ngóng được tinh hình này kia.
Lục Lãnh Phong ngồi cạnh Hy Nguyệt, thấy cô vẫn an toàn anh thở nhẹ ra, bảo bối của anh, cưng như trứng mà hứng như hoa.
Anh không thể để người khác năm lần bảy lượt cứ tấn công vào cô được.
Hy Nguyệt nhìn anh mỉm cười, thấy Lục Lãnh Phong bỏ quên cả bản thân mà chỉ lo lắng cho cô. Hy Nguyệt cảm thấy mình đã cưới đúng người rồi.
” Bà xã, anh xin lỗi ” Lục Lãnh Phong nắm tay cô nói, anh vẫn nên để ý cô hơn, chứ buông ra một cái lại để lạc mất cô lần nữa.
Thư kí Lâm và Lục Viên Thần cảm thấy mình sắp ăn một nồi cẩu lương, cả hai cũng không làm phiền hai người này nữa, liền đứng dậy rời đi.
Chỉ mới xa Hy Nguyệt hai ngày, ai kia như con sói đói cả năm kìa.
…
Hứa gia.
Từ lúc trở về Hứa phu nhân rất kì lạ, Hứa Chí Quân cũng chú ý đến, anh lo lắng cho mẹ mình nên hỏi:” Mẹ, mẹ không khỏe chỗ nào sao?”.
Hứa phu nhân lắc đầu.
” Chí Quân, con bé tên Hy Nguyệt đó…”.
” Đó là em gái của con, em gái cùng mẹ khác cha của con đó “.
Sau đó tin tức tìm kiếm Hy Nguyệt vẫn được tung ra, mục đích chính là để Song Tử chú ý đến.
Đã trôi qua nhiều ngày vẫn chưa nghe thấy tin tức gì về việc tìm thấy Hy Nguyệt. Chị ta bắt đầu hành động, năm lần bảy lượt chạy đến an ủi Lục Lãnh Phong các kiểu.
” Lãnh Phong, em đừng buồn, vợ em là người tốt sẽ an toàn thôi “.
…
” Lãnh Phong, em đừng lo mà, có chị bên cạnh em “.
…
” Lãnh Phong, hay là đừng tìm nữa, đã tìm lâu như vậy rồi…”.
…
” Lãnh Phong, không có Hy Nguyệt bên cạnh, em còn có chị mà, chị vẫn muốn làm vợ em “.
…
Ngày qua ngày Song Tử chạy đến Lục gia tìm Lục Lãnh Phong, ngoài mặt là an ủi cái kiểu con đà điểu, đằng sau là một mặt dày hơn cả mặt đường.
Anh cũng không biết mình nên đóng cảnh này bao lâu đây. Gần Song Tử thật làm anh khó chịu.
Chị ta thật là kiên trì lẫn cố chấp, cứ ngày ngày bám dính đến Lục Lãnh Phong, nói những lời ngon ngọt, đi vòng đi quanh nói thẳng ra là muốn kết hôn với Lục Lãnh Phong.
Anh càng nghe càng sởn da gà da vịt lên mà. Tại sao có loại phụ nữ như chị ta chứ?
Chương 126
Làm gì không làm lại cứ muốn đi làm kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người ta.
Cũng vì gần đây chị ta bắt đầu lơ là cảnh giác, nên Lục Viên Thần phía sau nhân cơ hội đẩy tiến độ lên điều tra về sự việc đằng sau.
Cuối cùng cũng điều tra ra rồi.
…
Đêm.
Lục thị.

Lục Lãnh Phong cũng đằng sau đi vào cùng, tiếp đó là thư kí Lâm và Lục Viên Thần.
Lục Thiên Tư thì đi cuối cùng.
” Chị đang tìm cái này à?” Hy Nguyệt giơ bản hợp đồng lên, cô hỏi.
Đúng như mọi người dự đoán, thể nào Song Tử cũng sẽ đến đây.
Song Tử sợ hãi lùi lại về sau, chuyện gì vậy chứ…sao tất cả lại tập hợp ở đây như vậy.
” Cô…cô không phải…”.
” Không phải bị bán đi rồi à?” Hy Nguyệt đưa bản hợp đồng lại cho Lục Lãnh Phong, cô tiến đến chỗ Song Tử.
Cô đưa tay nắm lấy cổ áo Song Tử, người này chỉ được mưu mô thì giỏi, còn về phòng thân thì…
Bụp
Hy Nguyệt nổi cơn thịnh nộ, cô đưa tay đấm mạnh vào bụng Song Tử.
Chỉ là ăn miếng trả miếng thôi, chị ta dám bán cô đi sao?
Bây giờ là cái giá phải trả đấy!
Bốn người đàn ông phía sau ô lên, Hy Nguyệt ra tay có vẻ hơi nặng nhỉ…
Song Tử bị cô đẩy ngã xuống sàn, Hy Nguyệt tiến đến, đưa chân dẫm lên tay chị ta.
” Chị cũng mưu mô thật, dám bán tôi đi, còn giết luôn Hy Tuyết “.
” Lục Lãnh Phong đã không yêu chị, chị cứ chen chân vào rồi hại tôi làm gì?”.
” Chị đẹp quá nên bị điên à?” Hy Nguyệt quát lớn.
Chương 127
Lục Viên Thần đã điều tra ra. Đúng là Song Tử đã hợp tác với Hy Tuyết. Cả hai đã tính kế hại cô, sau khi bán cô xong Song Tử cũng ra tay với Hy Tuyết giết người diệt khẩu, rồi nhắm vào mục tiêu cuối cùng của mình đó chính là Lục Lãnh Phong.
Con người này cũng thật kì lạ. Rõ ràng bao nhiêu người đàn ông ngoài kia độc thân không lấy, lại cứ nhất quyết muốn lấy chồng cô?
Ham danh phú quý làm gì?
Để bây giờ bản thân thảm thế này đây.
” Mày…mày…”.
” Chị bất ngờ lắm phải không? Tiếc cho chị lắm, chị muốn đẩy tôi lên giường với người đàn ông khác, ai ngờ lại nhắm trúng một người đàn ông không có hứng thú với nữ nhân ” Hy Nguyệt nói.
” Chúng tôi đã lén lập ra kế hoạch này để dụ chị vào tròng, không ngờ chị dễ dụ như vậy “.
” Song Tử, những ngày tháng sau này chị nên vào tù bóc lịch đi ” Hy Nguyệt nói.
Lục Lãnh Phong tiến tới, anh nhẹ nhàng kéo cô ra, nhìn Song Tử nằm thảm thương dưới sàn.
Mặc dù là người bạn thơ ấu, người chị anh từng kính trọng, nhưng mà làm ra những chuyện này..
Anh không thể bỏ qua hay tha thứ được!
” Song Tử, chị chuẩn bị nhìn thấy Song gia sụp đổ đi ” Lục Lãnh Phong nói.
Song Tử nghe thấy như sét đánh ngang tai, Lục Viên Thần cũng đi đến, ném vào mặt chị ta một sấp giấy tờ.
Đó chính là bằng chừng kết tội của chị ta.
Lục Thiên Tư thì vỗ tay một cái, bên ngoài thuộc hạ của anh dẫn một người đàn ông vào.
Đó là trợ lý của Song Tử,người biết toàn bộ bí mật của chị ta.
” Song Tử, ngày tháng sau này chị nên thay đổi đi “.
Từ đêm đó, Song gia liền sụp đổ, Song Tử bị tống vào tù với những bằng chứng của Lục Viên Thần tìm thấy…
Coi như giải quyết mối nguy hiểm thành công, Lục Lãnh Phong có thể ở bên cạnh Hy Nguyệt mãi mãi rồi.
Mọi thứ đã trở về trạng thái cũ. Mọi việc cũng đã hết sức yên bình, bây giờ không còn ai có thể làm hại đến Hy Nguyệt nữa.
Hy gia sau khi mất đi Hy Tuyết dường như sập đổ. Ninh lão gia và Ninh phu nhân vì mất con mà cũng hóa điên, Hy Tuyết lần này bỏ mạng, coi như là cái giá của chị ta làm việc xấu cũng như tự chuốc lấy.
Song gia trong vòng một đêm bị Lục Lãnh Phong giải quyết liền sập đổ ngay và lập tức. Còn Song Tử dĩ nhiên bị bắt giam, Hy Nguyệt cũng không để ý đến chị ta nữa.
Bây giờ cô đã rất hạnh phúc ở bên cạnh Lục Lãnh Phong rồi.
Lục thiếu phu nhân sau khi biết được bộ mặt thật của Song Tử, bà cũng đã nhận ra mình sai rồi.
Lục Lãnh Phong cũng đưa bà trở về, thật ra đưa bà ra đó chỉ là muốn bà tu tâm dưỡng tính, tịnh tâm và bình tĩnh, điều chỉnh suy nghĩ mình lại, cũng coi như là để nhận ra bản thân mình thật sự sai hoàn toàn.
Bà trở về, cũng đã biết lỗi của mình, bà cúi đầu trước Hy Nguyệt và Dụ Bạch Ngôn.
” Tôi…tôi xin lỗi “.
” Tôi sai rồi “.
Chương 128
Hy Nguyệt vội đỡ lấy bà lên, ai lại để một người lớn tuổi cúi đầu trước mặt cô chứ?
Hy Nguyệt mỉm cười, xem ra cách Lục Lãnh Phong đối với bà rất có hiệu quả.
” Con tha thứ cho mẹ mà ” Hy Nguyệt mỉm cười.
Dù gì cũng là mẹ của Lục Lãnh Phong, cô cũng nên gọi bà là mẹ chồng chứ?
Mộ phu nhân đơ ra, không nghĩ Hy Nguyệt còn gọi mình lẹ mẹ.
Dụ Bạch Ngôn cũng không phải người thù dai, anh cũng chấp nhận lời xin lỗi của bà.
Thế là cả nhà Lục gia cũng đã chấp nhận mối quan hệ này của Lục Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn.
Mọi chuyện đã yên bình trở lại, Lục Viên Thần đã âm thầm đăng ảnh chụp chung cùng Dụ Bạch Ngôn và công khai mối quan hệ của mình trên trang cá nhân của bản thân.
Sau đó liền được mọi người chú ý đến. Cũng may còn rất nhiều người chúc phúc và ủng hộ cả hai.
Lục Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn coi như đã vượt qua ải cuối cùng, cũng có thể bên cạnh nhau.
Lục Lãnh Phong cũng không còn cứng đầu như trước. Anh cũng chấp nhận bỏ qua cho ba mẹ và bà nội của mình, cũng đã hứa với mọi người sau này sẽ đưa Hy Nguyệt về nhà chính nhiều hơn, cùng gia đình ăn cơm nhiều hơn.
…
Phía Lục Thiên Tư và Liễu Ngân Bình cũng rất chi hạnh phúc. Lục Thiên Tư không để cô chờ lâu, đã sắp xếp buổi gặp mặt gia đình hai bên.
” Kết hôn, tôi đồng ý “.
Lục lão gia lên tiếng.
Do mẹ của Lục Thiên Tư đã mất sớm, thằng nhóc này là do một tay ông nuôi lớn, chỉ cần Lục Thiên Tư muốn ông liền chiều theo.
” Tôi cũng không có ý kiến ” Ba của Liễu Ngân Bình lên tiếng.
Liễu phu nhân cũng không có gì để nói.
Liễu Ngân Bình không nghĩ sẽ nhanh như vậy, cô chỉ mới gặp anh, cũng chỉ mới là…
” Con…con…” Liễu Ngân Bình lên tiếng, cô có nên phản đối quyết định này không?
” Con không có quyền phản đối ” Cả ba vị tiền bối đồng thanh nói.
Lục Thiên Tư chỉ cười, anh đưa tay kéo Liễu Ngân Bình lại gần mình, ân ân ái ái trước mặt mọi người.
” Con cảm ơn mọi người đã đồng ý chuyện kết hôn “.
” Bình Bình sẽ ở bên cạnh con, sẽ đi cùng với con đến hết cuộc đời “.
…
Mọi thứ quay về quỹ đạo cũ cũng đã hai tháng. Gần đây Hy Nguyệt thấy trong người không khỏe, cô có cảm giác mình đã mang thai rồi.
Cả ngày loay hoay trong phòng làm việc, Hy Nguyệt định đứng lên đi sang tìm anh thì đầu óc liền choáng váng đến lạ, cô đưa tay vịnh lấy bàn để đứng vững.
Lục Lãnh Phong lúc này đi sang tìm cô, thấy cô đứng đó liền chạy đến.
” Hy Nguyệt, em sao vậy?” Lục Lãnh Phong lo lắng hỏi.
Cả người Hy Nguyệt mềm nhũn, cô dựa vào lòng anh đáp:” Em thấy choáng váng đầu óc quá, còn khó thở nữa “.
Gần đây Hy Nguyệt hay như vậy, có phải cô đang bệnh nặng gì đúng không?
Chương 129
Lục Lãnh Phong nghe vậy liền lo lắng, anh nhanh chóng ôm cô lên, sau đó tiến ra thang máy.
” Lãnh Phong…”.
” Không nói nhiều, chúng ta đi khám, em biết sức khỏe của em là vàng là bạc đối với anh không?”.
…
Bệnh viện.
” Chúc mừng cô, cô đã mang thai rồi “.
” Thai nhi đã được hai tháng. Sau này nên chú ý đến sinh hoạt bản thân, đừng thức khuya và làm việc quá sức ” Bác sĩ từ từ nói.
Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong đều sốc như nhau, cô nhìn anh, anh nhìn bác sĩ.
” Mang…mang thai sao?” Cả hai đồng thanh hỏi.
” Phải, mang thai rồi “.
” Hai người không vui sao?” Bác sĩ hỏi lại.
Lục Lãnh Phong liền lắc đầu:” Vui…vui chứ…”.
Anh…anh được làm ba rồi!
Hy Nguyệt còn vui hơn anh, cô bất ngờ bật khóc, tay đặt lên bụng mình.
Tiểu thiên thần, chào con đã đến với ba và mẹ!
…

Tuyết cũng bắt đầu rơi, hôm nay trời rất lạnh, Hy Nguyệt lại không muốn ở nhà, muốn anh đưa ra ngoài đi dạo.
Trời thì lạnh, đường thì hơi trơn, nên Hy Nguyệt được Lục Lãnh Phong đỡ đi rất chậm, tốc độ đi của cả hai còn thua cả ốc sên đó.
Hứa Chí Quân đâu ra đi đến, như trên trời rơi xuống vậy.
Nhìn thấy Hy Nguyệt, anh xúc động lao đến, ôm lấy Hy Nguyệt.
Chương 130
Lục Lãnh Phong đứng cạnh chưa kịp phản ứng gì, Hy Nguyệt cũng chưa kịp phản xạ nốt như anh luôn…
” Hy Nguyệt…”.
” Tìm thấy em rồi “.
Hy Nguyệt còn chưa kịp hiểu vấn đề gì,người đàn ông này đâu ra vậy?
Lục Lãnh Phong liền đen mặt lại, anh đưa tay đẩy Hứa Chí Quân ra, sau đó kéo Hy Nguyệt lại gần mình.
Đến cả thư kí Lâm còn chưa bắt tay được với cô, Hứa Chí Quân là đối thủ với anh còn dám lao đến ôm Hy Nguyệt là sao chứ?
” Anh làm cái quái gì thế hả?” Lục Lãnh Phong cọc cằn hỏi, khi không lại động vào vợ anh, hỏi có tức không?
Hy Nguyệt nép sau lưng anh, cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Sau vụ trên du thuyền cô cũng không có dính dáng gì đến với Hứa gia. Dĩ nhiên cũng chẳng gặp Hứa Chí Quân lần hai.
Hứa Chí Quân nhìn bụng bầu của Hy Nguyệt, con bé…
Mang thai rồi sao?
” Hy Nguyệt…” Hứa Chí Quân mặc kệ Lục Lãnh Phong, nhìn sang phía cô.
” Hy Nguyệt cái gì chứ? Tên vợ tôi anh có quyền gọi tùy tiện vậy sao?” Lục Lãnh Phong đang hết sức cục súc, anh nhìn Hứa Chí Quân.
Bên ngoài bây giờ rất lạnh, anh cũng không thể để cô đứng đây đợi anh cãi lí với Hứa Chí Quân được.
Hy Nguyệt kéo áo Lục Lãnh Phong, anh liền quay lưng ra sau nhìn cô:” Bỏ…bỏ đi anh “.
Hứa Chí Quân trong mắt cô cứ như người bất bình thường, cô không chấp anh ta đâu.
Lục Lãnh Phong liền chỉnh lại khăn choàng trên cổ cho Hy Nguyệt, liếc Hứa Chí Quân một cái rồi làm ngơ luôn.
” Chúng ta đi “.
” Khoan đã ” Hứa Chí Quân lên tiếng gọi cả hai.
” Tôi…tôi đến nhận em gái “.
…
Lục gia.
Hy Nguyệt ngồi cạnh Lục Lãnh Phong, sau đó nhìn Hứa Chí Quân.
Lúc nãy Hứa Chí Quân nói là đến nhận em gái. Em gái ở đâu mà nhận?
Trừ phi…
Hy Nguyệt là em gái anh ta!
” Hy Nguyệt, em là em gái cùng mẹ khác cha với anh ” Hứa Chí Quân nói.
Anh đã báo cho Hứa phu nhân, lát nữa bà sẽ đến đây sớm thôi.
” Cái gì mà cùng mẹ khác cha?” Lục Lãnh Phong không hiểu vấn đề.
Đối thủ của anh lại là anh trai của Hy Nguyệt? Có gì đó quá sai ở đây rồi đó!
” Thật ra…”.
Năm xưa, Hứa phu nhân đã có con với Hứa lão gia, đứa con đó là Hứa Chí Quân anh đây.
Nhưng do không môn đăng hộ đối, cả Hứa gia đều không chấp nhận bà làm con dâu của mình. Khi đó bà đành để Hứa Chí Quân ở lại, còn bản thân rời đi.
Chương 131
Bà quay về công việc phục vụ trong quán bar. Đêm đó lại bị Ninh lão gia ép bức, thật ra bà chỉ đến đó với vai trò là dọn dẹp, không phải là đi tiếp khách như người khác đồn đại.
Sau khi Ninh lão gia cưỡng hiếp bà, bà lại mang thai, đứa bé đó chính là Hy Nguyệt.
Vừa sinh Hy Nguyệt xong, Hứa gia lại đi tìm bà, Hứa lão gia ngày ngày đêm cũng nhớ bà nên mong bà trở về bên cạnh mình.
Khó khăn lắm nhà họ Hứa mới chấp nhận bà. Bà không thể ôm đứa con của người đàn ông khác trở về, nhất định lại bị đuổi đi lần nữa, cuối cùng Hứa phu nhân quyết định đưa cô đến cho Ninh lão gia chăm sóc.
Còn một thân một mình trở về Hứa gia, chăm sóc Hứa Chí Quân đến tận giờ.
Thời gian đầu Hứa Chí Quân và Hứa lão gia chẳng hề biết chuyện đó. Sau hôm trên du thuyền trở về, bà liền trở nên kì lạ, hỏi ra thì mới biết chuyện này.
Có lẽ do anh chưa thể chấp nhận việc đó, nên đến tận bây giờ mới đến tìm Hy Nguyệt.
Hy Nguyệt tròn xoe mắt nhìn Hứa Chí Quân…
Chuyện này…không thể nào.
Người mẹ cô cứ nghĩ đã chết, chỉ vì ích kỷ về lợi ích bản thân mà giao cô cho người đàn ông máu lạnh đó…bà cũng biết rõ ông ta sẽ không chấp nhận đứa con gái ngoài ý muốn này.
Vậy…vậy mà…
” Ninh…Hinh…”.
Hứa phu nhân bước vào. Lúc Hy Nguyệt ở Hy gia, bà cũng đã tìm hiểu về con gái mình, nhưng lại không có can đảm đi tìm nó.
Hy Nguyệt nhìn Hứa phu nhân đứng đó, tay cô nắm chặt thành quyền. Bây giờ cô rất giận, dĩ nhiên rất giận rồi.
Biết được bà vì bản thân mình mà bỏ rơi cô. Để cô chịu đau đớn, tổn thương suốt một thời gian dài.
Làm sao cô có thể nhận lại bà là mẹ một cách dễ dàng như vậy đây chứ?
” Bà xã…” Lục Lãnh Phong biết cô đang khó xử, anh đưa tay lên chạm lưng cô.
Hứa Chí Quân cũng chưa chấp nhận hoàn toàn chuyện này. Nhưng nhìn thấy Hy Nguyệt có vài điểm giống mình, anh đã chấp nhận thật rồi.
Cũng may hôm đó ở trên du thuyền…anh không làm gì đến cô!
” Hy Nguyệt…xin lỗi con ” Hứa phu nhân từ từ tiến tới, nhận được điện thoại của Hứa Chí Quân bà liền đến đây…
Bà vẫn chưa có can đảm nhìn mặt đứa con gái này. Chính bà đã đẩy nó vào chốn đau thương, chịu sự ức hiếp của Hy gia, còn bà lúc đó chỉ lo cho vinh hoa phú quý, giàu sang của bản thân mà vứt bỏ con gái mình thế này.
” Đi đi…” Hy Nguyệt lên tiếng.
” Cả hai người mau rời khỏi đây…đi đi…”.
” Làm ơn…”.
Hy Nguyệt quát lớn tiếng, cô vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện này.
” Bà xã…em bình tĩnh đi ” Lục Lãnh Phong nói.
” Bình tĩnh? Làm sao em có thể bình tĩnh đây?”.
” Anh biết rõ em từng muốn chết thế nào…em từng chỉ nghĩ đến việc tự tử ngày qua ngày “.
Chương 132
” Chỉ vì bà ấy ích kỷ bản thân, xem em là gánh nặng, liền vứt bỏ em đến Hy gia…”.
” Bà ấy đâu biết…ném em vô đó có khác gì địa ngục trần giang không?”.
” Vậy tại sao? Lúc mang thai tôi…bà không bỏ tôi đi?”.
Với sự việc thế này, nếu ai ở trong hoàn cảnh của Hy Nguyệt thì cũng không thể chấp nhận tha thứ sớm được. Hứa Chí Quân và Hứa phu nhân thấy cô kích động vậy cũng liền rời đi, với tình trạng của cô bây giờ tốt hơn đừng làm cô quá kích động, làm ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng.
Hy Nguyệt vì chuyện đó trong người cũng rất buồn bực, đã mang thai làm cô khó chịu suốt mấy tháng qua, thêm chuyện này khiến tính tình Hy Nguyệt nóng nảy hơn, khó chiều hơn.
Cô lại thuận tay, tự tiện lấy tay của Lục Lãnh Phong đưa lên mà cắn lấy như cún con.
Nếu như là người khác có lẽ họ đã rút tay ra rồi, nhưng Lục Lãnh Phong vẫn bình tĩnh để cô cắn mình, chỉ hơi nhăn mặt một chút, gần đây luôn bị cô cắn đến sâu trong da thịt, điều đó khiến Lục Lãnh Phong cũng quen với chuyện này luôn rồi.
Hy Nguyệt cắn thỏa mãn rồi thì bỏ ra, lần này cô cắn anh đến chảy máu, trên môi cô còn dính máu của Lục Lãnh Phong.
Anh thì chẳng quan tâm đến tay mình bị thương hay không, liền lấy khăn giấy lau vết máu trên môi Hy Nguyệt.
” Cắn xong rồi đỡ hơn chút nào chưa?” Anh dịu dàng hỏi.
Hy Nguyệt lại bắt đầu rơm rớp nước mắt nhìn anh, bị cô cắn đến thương tăm như thế anh lại không lo cho bản thân mình bị đau, còn quan tâm hỏi han cô như vậy.
” Bảo bối, đừng khóc, ngoan, em chưa hả giận thì cứ cắn tiếp đi ” Lục Lãnh Phong đưa tay còn lại ra cho cô, anh ôn nhu nói.
Chỉ cần cô thấy thoải mái, nếu cô muốn cắt thịt anh ra anh cũng làm được.
Hy Nguyệt lắc đầu, cô kéo anh lại rồi ôm lấy anh.
” Huhu…ông xã…ông xã…”.
Người đàn ông này sao lại chiều cô như vậy chứ, cô buồn cô bực cô biến anh thành dạng gì anh cũng để cô làm, ngày ngày không bị cô cắn thì cô cũng đánh, bản thân chỉ im lặng cam chịu.
” Bảo bối ngoan, không khóc, anh yêu em mà ” Lục Lãnh Phong vỗ lưng cô nói,do mang thai nên tính tình cô cũng nắng mưa thất thường, anh cũng đã quá quen với chuyện này rồi nên là cũng bình thường. Chuyện mang thai rất khó khăn với phụ nữ, họ phải chịu đựng khó chịu cũng như thay đổi trong suốt 9 tháng, anh cùng cô đi đến tháng thứ 5 rồi, bây giờ cũng không phải lúc bỏ cuộc.
Hy Nguyệt buông anh ra, nhìn vết cắn thương tâm trên tay anh do mình gây ra, cô bắt đầu mếu máo như đứa trẻ:” Ông xã…có đau không?”.
” Đau chứ ” Lục Lãnh Phong thật thà trả lời.
” Nhưng nếu em cắn anh rồi thấy thoải mái hơn, anh tình nguyện để em cắn ” Lục Lãnh Phong nói.
” Ông xã…sao anh lại chiều em như vậy chứ?” Hy Nguyệt nhìn anh, ánh mắt tràn đầy cảm động, lúc đầu cô cứ nghĩ Lục Lãnh Phong mãi mãi sẽ giữ khoảng cách với cô. Không ngờ bây giờ cả hai đã thành thế này đây, anh còn hết sức ấm áp với cô như vậy, làm cô quả xúc động rồi.
” Bà xã ngốc, bởi vì anh yêu em “.
Lục Lãnh Phong hôn lên trán cô nói.
” Em đã vất vả lắm mới mang thai con chúng ta, nhiêu đây anh làm cũng chưa bằng việc em đang chịu bây giờ “.
Hy Nguyệt không thể ăn uống ngon miệng, cô lại cứ hay khóc rồi cười vô cớ, còn nữa ngủ cũng không ngon giấc. Anh bị đau thể xác cũng không bằng việc cô bị giày vò thế này.