Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khó trách tính cách của anh lại lạnh lùng như vậy.

Cách ba mét vẫn có thể đóng băng, cái kiểu lạnh lùng đó không phải chỉ một sớm một chiều mà do hoàn cảnh từ nhỏ tạo nên.

“Không ngờ anh lại là đứa bé lớn lên trong một gia đình hạnh phúc.”

Lục Lãnh Phong nhún vai một cái: “So với chị thì anh còn may mắn hơn nhiều.”

Hy Nguyệt ôm lấy con gái, anh ấy thương con gái nhiều hơn một chút cũng là có nguyên nhân.

Có lẽ khi nhìn hai đứa trẻ, dù nhiều dù ít anh cũng thấy giống như mình và chị gái.

Chị cả còn chưa biết sống chết như thế nào, tin tức cũng hoàn toàn không có.

Hay là chị ấy thực sự không còn trên đời nữa.

“Đàn ông ái thê diệt thiếp thì cái nhà này nhất định sẽ không được an bình. Bố toàn tâm toàn ý với mẹ nhỏ, mà người mẹ nhỏ yêu không phải chỉ có bố, còn có cả tài chính của tập đoàn Lục thị phía sau ông. Mọi người đều nhận ra điều đó, bao gồm cả Sênh Hạ, chỉ có mình bố là không thấy.”

“Em mãi mãi không thể nào đánh thức một người đang giả vờ ngủ được đâu.” Khóe miệng Lục Lãnh Phong hiện lên ý cười gằn.

Hy Nguyệt nhận ra, tận sâu trong lòng anh là sự bất mãn với bố chồng.

Tuổi thơ của anh vượt qua trong sự ai oán của mẹ và bố.

Mặc dù sau đó quan hệ cha con cũng xem như hòa hợp, nhưng vết thương tận sâu trong lòng đó mãi mãi không thể nào khép lại.

“Anh biết nếu đàn ông có vợ bé là một sự tổn thương to lớn với gia đình, vậy sao lúc chú họ cưới vợ bé, anh lại bỏ phiếu trắng? Chẳng lẽ anh thương đứa bé của người kia sao?”

Cô hỏi dò xem thử, nếu cô thương đứa bé của người thứ ba, tương lai cũng sẽ thương đứa bé của Kiều An, bởi vì dù sao đó cũng là huyết mạch của anh.

Lục Lãnh Phong lau mồ hôi trán.

Chuyện này khó mà nói rõ được.

“Anh chỉ không muốn tham dự vào chuyện đó mà thôi. Thượng bất chính hạ tắc loạn, bố đã bắt đầu tiền lệ, thì chúng ta có quyền gì mà ngăn cản người khác?”

Hy Nguyệt mím môi: “Em không giống như anh, nhất định em phải dẹp yên. Là vợ cả, nhất định em phải bảo vệ quyền lợi của mình, không thể để cho một tình nhân giẫm lên đầu lên cổ mình được.”

Lục Lãnh Phong ôm lấy vai cô: “Cô bé ngốc, giữa chúng ta không có người thứ ba, anh cũng sẽ không để lịch sử tái diễn.”

Cô mới bĩu môi: “Mong là như vậy, nếu không thà rằng em tìm bố dượng cho con cũng không muốn ở chung với tình nhân đâu.”

Sau khi cho bọn nhỏ uống sữa xong, mấy đứa trẻ yên lặng ngủ thiếp trong lòng cha mẹ.

Sau khi để mấy đứa vào nôi, họ gọi bảo mẫu tới trông coi rồi hai người mới quay trở về phòng.

Lục Lãnh Phong rót hai ly cocktail không độ, đưa cho cô một ly.

Cô dựa vào ghế salon, lắc lắc cái ly trong tay: “Giờ càng ngày em càng thấy Tư Mã Ngọc Như đang giấu một đứa con trai thật, hơn nữa có lẽ Sênh Hạ cũng biết.”

Lục Lãnh Phong đưa đôi mắt đen như màu mực, dưới ánh đèn, có ý tứ gì đó chợt lóe lên, rất thầm trầm mà hết đỗi âm u: “Cậu đã điều tra rồi, hồ sơ ở bệnh viện sản liên quan đến Tư Mã Ngọc Như đều bị thủ tiêu hết, bác sĩ năm đó cũng nghỉ việc.”

“Cho nên càng chứng tỏ là nó có vấn đề.” Hy Nguyệt thì thầm đáp: “Đây gọi là bịt tai trộm chuông.”
Chương 1545

“Cậu đã điều tra tới cùng, chỉ cần tìm được bác sĩ đó thì bí mật sẽ được vạch trần thôi.” Lục Lãnh Phong thấp giọng đáp.

“Không ngờ Tư Mã Ngọc Như lại che giấu kỹ như vậy, người bình thường khó mà so sánh được. Chỉ tiếc là cô ta vẫn quá dễ xúc động, làm bại lộ hết.” Đáy mắt Hy Nguyệt loét lên vẻ mỉa mai, cô cười gằn.

Lục Lãnh Phong nhấp một ngụm cocktail: “Là hồ ly thì rồi sẽ lộ đuôi ra thôi mà.”

Cô hừ nhẹ: “Hao tâm tính toán, nhưng rồi lại thất bại trong suy tính của mình, Tĩnh An Tuyển đã chuẩn bị xong xuôi, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh cô ta tới.”

Lục Lãnh Phong thì không hề nghĩ vậy, nếu muốn đưa cô ta vào Tĩnh An Tuyển cũng không phải chuyện dễ.

“Bố sẽ đồng ý sao? Người phụ nữ kia có sai thế nào đi nữa thì ông vẫn sẽ bảo vệ.”

Hy Nguyệt bĩu môi: “Cho nên chúng ta phải để cho bố nhìn rõ bộ mặt thật của Tư Mã Ngọc Như, cho ông biết cô ta trăm phương ngàn kế như thế nào, chỉ vì sản nghiệp của nhà họ Lục chứ không phải là vì yêu ông ấy.”

“Em đừng trông mong ở ông ấy quá nhiều.” Ánh mắt Lục Lãnh Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, xưa nay anh không hy vọng trông mong gì vào bố, trong lòng anh, người đàn ông đó không phải là người chồng xứng đáng, người cha mẫu mực.

Hy Nguyệt vỗ vai anh một cái.

Lúc mới tới nhà họ Lục, cô cảm thấy quan hệ giữa Lục Lãnh Phong và bố anh rất hòa hợp.

Đến giờ cô mới biết là Lục Lãnh Phong giấu kín, không bộc lộ quá nhiều sự oán hận trong lòng mà thôi.

Chuyện của Trương Thị Cẩm Lan như một cú đánh khiến dung nham núi lửa chôn giấu sâu trong lòng anh bắt đầu từ từ dâng trào.

Nhưng anh là một người có sức khống chê hơn người, không để cho sự oán hận này phun trào.

Ngăn cách giữa bố con sẽ chỉ càng khiến cho Tư Mã Ngọc Như thêm đắc ý.

Lục Lãnh Phong không ngu như vậy.

Hy Nguyệt biết, cho dù Lục Lãnh Phong được bố anh ưu ái, cũng không phải bởi vì ông ấy yêu thương anh, càng không phải bởi vì tình cảm giữa hai người sâu sắc thế nào, mà là vì anh ưu tú, và là ứng cứ viên tốt nhất để thừa kế Lục thị.

Cho dù con trai Tư Mã Ngọc Như có tốt đi nữa cũng không thể sánh vai với anh, cả giới tài chính toàn cầu cho đến giới kinh doanh cũng khó tìm được một tinh anh nào khác có thể ngang hàng với người này.

Cho nên Tư Mã Ngọc Như mới vội vàng, cô ta không ngừng gây sự, làm gia tăng mâu thuẫn giữa họ và Lục Vinh Hàn, để con trai cô ta có cơ hội cướp đoạt.

“Không biết Tư Mã Ngọc Như giấu con trai cô ta ở đâu nhỉ, khả năng lớn nhất là ở nước ngoài nhỉ, như vậy thì mới không bị mọi người phát hiện.”

Cô sờ cằm, vẻ gian xảo lộ ra nơi đáy mắt: “Không bằng chúng ta thử khích thích Tư Mã Ngọc Như một chút, em nhắc tới chuyện sửa gia quy, nếu giấu con bên ngoài thì đều xem là con riêng, trước năm ba tuổi không nhận tổ quy tông thì từ nay không có bất kỳ quan hệ nào với nhà họ Lục.”

Đề nghị này như một mũi tên bắn hai con chim, vừa đả kích Tư Mã Ngọc Như, vừa cả Kiều An nữa.

Nếu đề nghị được chấp nhận, một khi con của Kiều An quá ba tuổi thì đừng mong có thể bước vào nhà họ Lục.

Con riêng của các chú các bác trong nhà cũng luôn giấu giấu diếm diếm, chỉ là không công bố cho mọi người mà thôi.
Chương 1546

Hy Nguyệt nhấp một ngụm cocktail, ánh mắt sâu thẳm nhìn Lục Lãnh Phong.

Không chỉ có liên quan tới Tư Mã Ngọc Như, chuyện này còn liên quan tới con riêng của anh và những người khác nữa.

Cô muốn nhìn xem Lục Lãnh Phong sẽ có phản ứng gì.

Lục Lãnh Phong xoa đầu cô, vẻ mặt hết sức bình tĩnh, giống như thẻ không hề nghĩ gì đến chuyện Kiều An.

“Ý này được đấy, kích thích cô ta một chút, nhân tiện xem thử phản ứng của bố như thế nào?” Đoạn sau giọng anh như nhỏ lại.

Hy Nguyệt hiểu ngay.

Anh muốn thăm dò bố của mình, nhìn xem thử rốt cuộc ông có biết chuyện đó hay không?

Vậy thì sẽ biết rốt cuộc chuyện đó là do hai người họ cùng nhau tiến hành, hay là do Tư Mã Ngọc Như lừa gạt ông ấy, tự mình hành động.

Cô đưa tay ra, vỗ vào vai anh một cái: “Đến lúc bỏ phiếu anh không bỏ phiếu trắng chứ?”

Lục Lãnh Phong giữ lấy chiếc cằm nhọn của cô: “Vợ anh đề nghị sao anh có thể bỏ phiếu trắng được, đương nhiên phải ủng hộ vô điều kiện rồi.”

Cô cong môi, nở nụ cười hài lòng.

Không ai nghĩ đề nghị này là nhằm vào Tư Mã Ngọc Như. Tất cả mọi người sẽ cho rằng cô đang nhắm vào Kiều An, muốn ngăn con trai cô ta vào gia đình này.

Thật lòng mà nói, đề nghị sửa gia quy này muốn được thông qua cũng không phải chuyện dễ.

Các chú có lén lút nuôi con riêng ở ngoài nhất định sẽ phản đối.

Mặc dù các thím đều tán thành một trăm phần trăm, nhưng họ lo cho người đàn ông trong nhà, vì để đứa bé nhận tổ quy tông mà có người sẽ sốt ruột cưới vợ bé, vậy thì rất có thể các thím sẽ do dự không quyết định.

Nhưng mà cô đã nghĩ ra cách để đối phó rồi.

Ngày hôm sau, lúc ăn sáng uống trà trong vườn hoa, cô mới đề nghị chuyện này với bà cụ và bà Lục.

Bà cụ nhấp một ngụm trà, ung dung hỏi: “Cháu đã bàn chuyện này với Lãnh Phong chưa?”

Hy Nguyệt gật đầu: “Dạ rồi, anh ấy đồng ý ạ.”

“Chỉ cần thằng bé đồng ý thì bà không có ý kiến gì.” Bà cụ vỗ vỗ tay cô, chuyển giọng: “Nhưng mà cháu phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, đề nghị sửa đổi gia quy này sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người, đặc biệt là mấy chú có nuôi vợ bé và trẻ con bên ngoài, nhất định họ sẽ là người đầu tiên phản đối.”

Hy Nguyệt nhún vai đáp: “Cháu biết ạ, cháu làm vậy cũng là vì gia tộc hài hòa. Chặt đứt dã tâm của mấy cô gái ngoài kia, khiến họ phải an phận thủ thường, không dám gây sóng gió gì nữa.”

Bà cụ khẽ vuốt cằm: “Cháu nói đúng, vợ bé trong gia đình giàu có cũng giống như phi tử trong hậu cung vậy, một khi có con trai thì sẽ nhào lên, phải chặt đứt tâm tư đó thì mới an phận được.”

Sau khi ăn sáng xong bà cụ bèn trở về phòng.

Hy Nguyệt và bà Lục đi tản bộ trong rừng trúc.

“Mẹ sẽ tới chỗ mấy thím nói chuyện trước, để cho họ bỏ phiếu tán thành.” Bà Lục nói: “Người phụ nữ như Kiều An không thể làm chuyện lớn được, Lãnh Phong cũng sẽ không để ý đến cô ta đâu.”

Hy Nguyệt cười nhạt: “Thực ra đề nghị này không phải chỉ nhắm vào Kiều An.”

“Ồ?” Bà Lục nhíu mày: “Con còn có ý tưởng gì khác hả?”
Chương 1547

Hy Nguyệt nhìn xung quanh một lượt, thấy không có ai, cô mới cúi đầu nói nhỏ bên tai bà Lục: “Kích thích mẹ nhỏ một chút, để cho cô ta lộ đuôi cáo của mình.”

Bà Lục khẽ cười: “Mẹ biết ngay con bé thông minh này sẽ có nhiều suy tính mà.”

“Có câu, quy định không bàn đến quá khứ, cho dù con sửa đổi gia quy thì cũng chỉ có thể ràng buộc những người sau, trước khi đó chúng ta vẫn phải ra quy định trước. Cho nên con đã bảo Lãnh Phong xây dựng một hệ thống nhỏ, để ghi lại danh sách của những người có nuôi con ở bên ngoài, chỉ cần có ghi chép là được, còn lại cứ theo lệ cũ mà xử lý, nếu không ghi chép thì làm theo lệ mới.” Hy Nguyệt khoan thai nói tiếp.

Bà Lục gật đầu, nhếch môi cười nham hiểm: “Tư Mã Ngọc Như mà trộm nuôi con trai thật thì sẽ hoảng hốt lắm.”

Sau khi trở về, Hy Nguyệt bảo Lục Lãnh Phong gửi thông báo họp.

Gia tộc Lục thị có một nhóm liên lạc riêng, cho dù là thông báo tuyên bố hay quyết định, họ đều phải thông báo qua nhóm. Vậy thì có thể bảo vệ được bí mật riêng tư của nội bộ gia tộc.

Sau khi thông báo về việc sửa đổi gia quy được tung ra, trong diễn đàn bàn luận xôi xao.

Đương nhiên Tư Mã Ngọc Như cũng nhìn thấy, cả người cô ta như run lên co giật.

Người đầu tiên cô ta nghĩ tới là con trai của mình, nhưng cô ta không thể ngờ Hy Nguyệt chỉ đang thăm dò mình, mà cứ tưởng cô ta muốn đối phó với Kiều An, ngăn chuyện con trai của Kiều An nhận tổ quy tông.

Lúc ăn cơm trưa, cô ta nói với giọng điệu như không mấy quan tâm: “Hôm nay cô làm một chuyện kinh thiên động địa thật nhỉ, còn đòi sửa gia quy nữa chứ.”

Hy Nguyệt khẽ mỉm cười: “Làm người quản lý gia đình, hoàn thiện gia quy là nhiệm vụ của tôi.”

“Có lẽ cô có lòng riêng đó thôi?” Tư Mã Ngọc Như chất vấn đầy quái gở.

Hy Nguyệt vẫy tay: “Con người mà, đúng là cũng có lòng riêng, tôi cũng đâu phải thánh mẫu bạch liên hoa.”

Lục Lãnh Phong ôm lấy vai cô: “Vợ à, em muốn làm gì thì cứ yên tâm mà làm, có anh chống đỡ hết sức cho em.”

Chồng hát vợ khen hay.

Lục Sênh Hạ uống một ngụm canh, hàng mi dài chớp chớp, lóe lên chút ánh sáng tinh ranh: “Chị dâu à, nếu như có vợ bé lén sinh con rồi giấu đi nuôi ở ngoài, không nói cho mọi người biết, không có đăng ký thì có phải cũng mất đi cơ hội nhận tổ quy tông không ạ?”

Vẻ sắc bén lặng lẽ lướt ngang trên mặt Hy Nguyệt, cô đưa mắt nhìn sang Tư Mã Ngọc Như một chút.

Vốn cô ta còn đang uống canh, nghe nói vậy thì ngón tay bất giác run lên một cái.

Chút động tác này cũng bị cô nhìn thấu hết cả.

Cô khẽ mỉm cười: “Cô bé ngốc, em nghĩ nhiều quá đấy. Làm gì có chuyện như vậy được, cho dù là vợ cả hay vợ bé thì đều là vợ đàng hoàng của nhà họ Lục, sao có thể lén lút sinh con được? Chỉ có tình nhân bên ngoài mới trốn vợ trộm sinh con thôi.”

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Chị cứ trả lời em đi mà.”

Hy Nguyệt giả vờ trầm mặc một lúc rồi ung dung đáp: “Chỉ cần không phải con vợ cả thì đều làm theo quy định mới.”

Cô còn chưa nói dứt thì đã nghe thấy một tiếng loảng xoảng, cái chén trong tay Tư Mã Ngọc Như rơi xuống đất, bể năm bể bảy.

Màu đỏ của rượu chảy khắp sàn nhà, giống như thể máu đỏ chết chóc, màu sắc chói mắt lạ lùng.
Chương 1548

“Mẹ nhỏ à, mẹ sao vậy? Chị dâu hù mẹ hả?” Lục Sênh Hạ cố ý hỏi.

Tư Mã Ngọc Như hít sâu hai lần mới cố giữ cho mình bình tĩnh.

“Tôi ăn cơm chứ có nghe thấy mấy người nói gì đâu, tôi còn có việc, phải đi giải quyết đã.”

Nói xong, cô ta đứng lên đi vào nhà vệ sinh, Tư Mã Ngọc Như hoảng hốt quá, cô ta cần phải cố gắng tiêu hóa đã, bình tĩnh lại.

Hy Nguyệt và bà Lục nhìn nhau một cái.

Lần này, dường như cô đã có thể khẳng định, đúng là Tư Mã Ngọc Như có giấu một đứa con trai, nếu không cô ta sẽ không phản ứng dữ dội đến vậy.

Còn cả Lục Sênh Hạ nữa, lời nói của cô bé giống như đang xác nhận chuyện này.

Gân xanh trên trán bà Lục căng chặt.

Cái đồ gian xảo tâm cơ, dám chơi cái trò này với bà, dù có đào ba thước đất bà cũng phải moi đứa bé đó ra.

Bà cụ Lục cũng không biết suy nghĩ của hai mẹ con.

Sáng nay bà đã gửi tin về hệ thống báo cáo, xem như là một viên thuốc an thần cho mấy chú có nuôi vợ bé bên ngoài, vậy thì họ sẽ không phản đối.

Quả nhiên cô bé này vô cùng thông minh và tinh tế.

Hy Nguyệt ăn một miếng thịt bò rồi nhẹ giọng nói: “Bà nội, mẹ à, hội nghị gia tộc sẽ tổ chức vào thứ bảy, đến lúc đó mọi người bỏ phiếu tán thành nhé.”

“Được.” Bà cụ và bà Lục đều gật đầu.

Sau khi Tư Mã Ngọc Như quay về phòng, cô ta lập tức nói chuyện này cho Kiều An, để cô ta đi quấy rầy Lục Lãnh Phong.

Cô ta không tin, Lục Lãnh Phong có thể độc ác đến vậy, không muốn cho hai đứa con trai sinh đôi của mình nhận tổ quy tông.

Suýt chút nữa Kiều An đã ngất đi, không ngờ Hy Nguyệt lại dùng chiêu này, quá thâm độc, quá ghê tởm.

Cô ta vội vàng gọi điện cho Lục Lãnh Phong, dò hỏi về chuyện này. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Đây là chuyện của nhà họ Lục, không có liên quan gì đến cô cả.” Giọng nói của Lục Lãnh Phong lạnh buốt.

“Vậy con trai của em thì sao đây, anh muốn để cho bọn nhỏ mãi mãi là con riêng sao?” Cô ta muốn khóc.

“Cô không cần lo lắng, tôi sẽ bảo Finn phụ trách.” Giọng điệu ung dung của Lục Lãnh Phong làm cô ta bị thương tích đầy mình.

“Đó không phải con Finn, nó là con anh kia mà.” Cô ta gào khóc.

“Ai để cho bọn nó được sinh ra thì đó chính là bố của bọn nhỏ.” Lục Lãnh Phong nói xong thì cúp máy.

Kiều An muốn gọi lại nhưng không được, cô ta đã bày trò tự sát quá sớm rồi, đáng lẽ nên diễn ra bây giờ mới phải.

Không biết Hy Nguyệt nói với anh ta những gì mà khiến anh ta quyết định vứt con cho Finn như thế.

Cô ta không thể chờ chết được.

Cô ta nên làm gì đây chứ?

Lúc Lục Lãnh Phong nhấc máy thì Hy Nguyệt cũng ở ngay bên cạnh.

“Không ngờ cô ta lại biết tin tức nhanh đến vậy, chắc là mẹ nhỏ nói cho cô ta rồi, mẹ nhỏ không thể ngăn cản em trực tiếp nên chỉ còn cách đẩy Kiều An ra làm đao thế mạng.”

Lục Lãnh Phong xoa đầu cô: “Vũ khí mạnh nhất của cô ta không phải là Kiều An.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK