Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1320

Theo như họ suy nghĩ mọi chuyện hẳn là như thế này.

Sau khi Lục Lãnh Phong kết hôn với Hy Nguyệt bèn vứt bỏ Kiều An.

Kiều An không chịu nổi cô đơn nên đã quyến rũ Finn, sau khi Lục Lãnh Phong biết mặc dù không vui cho lắm nhưng vẫn thuận nước đẩy thuyền nhường Kiều An cho Finn.

Nhưng mà đàn ông vốn dĩ là như vậy, vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng không trộm được.

Finn thích mùi vị ăn vụng, bây giờ đã chơi chán nên không muốn chơi nữa, vì vậy chạy ra nước ngoài trốn.

Sở dĩ Kiều An tổ chức bữa tiệc này là để ép buộc anh ta trở về.

“Có phải bây giờ mỗi người nuôi một đứa trẻ không?”

“Nếu như hai người còn tình cảm thì kết hôn cũng là một chuyện tốt.”

“Đúng vậy, nếu như cậu chủ Lục cũng đã đồng ý để hai người ở bên nhau thì cũng không cần phải giấu diếm nữa.”

……

Mọi người anh một lời tôi một câu, thảo luận ầm ĩ.

Kiều An cảm giác bản thân bị đá vào trong vũng bùn, cuối cùng không thể nào gột rửa sạch sẽ.

Cho dù cô ta có nói như thế nào đoán chừng cũng sẽ không có người tin tưởng con của cô ta không phải là con của Finn .

Trừ phi đi làm xét nghiệm quan hệ bố con, nhưng mà Lục Lãnh Phong chắc chắn sẽ không để ý tới cô ta cũng sẽ không phối hợp.

Ở nhà họ Lục xét nghiệm quan hệ bố con không phải là việc có thể làm một cách tùy tiện.

Nếu đó là do ba cơ quan thẩm định được chỉ định đặc biệt.

Trong quá trình xét nghiệm quan hệ cả bố mẹ và con cái đều phải ở đây, còn phải có đoàn luật sư đi cùng.

Người có tài năng như thế nào đi nữa cũng không thể làm giả được.

“Finn anh đừng nên quá đáng, nếu như ép tôi thì tôi có thể làm bất cứ chuyện gì.”

Finn nhếch miệng nở nụ cười lạnh lẽo nham hiểm tàn ác: “Tôi và Kiều An phải xử lý chuyện riêng của mình nên bữa tiệc hôm nay đến đây là kết thúc, xin mọi người hãy về đi.”

Khách khứa nhao nhao rời đi.

Finn áp giải Kiều An lên xe.

Trở lại trong biệt thự, Kiều An bắt đầu hét lên.

“Anh cái tên điên này, anh muốn hủy hoại tôi sao? Có phải anh đã nói với Lục Lãnh Phong đây là con của anh cho nên mặc kệ tôi giải thích như thế nào anh ấy cũng không chịu tin tưởng, không để ý tới tôi.”

Finn nắm cằm của cô ta: “Làm người không thể quá tham lam, người tham lam chắc chắn sẽ chết rất nhanh. Lúc trước tôi đã cảnh cáo cô nếu như cô dám vi phạm giao hẹn của chúng ta, từ nay về sau đừng nghĩ có thể nhìn thấy hai đứa trẻ này.”

Gân xanh trên trán Kiều An nhấp nhô lên xuống.

Lúc trước chẳng qua cô ta chỉ chơi đùa với anh ta mà thôi, cô ta muốn có con để ép buộc Lục Lãnh Phong. Nếu như hai đứa trẻ không thể nhận tổ quy tông, không thể trở thành một thành viên trong nhà họ Lục, không thể chống lại con của Hy Nguyệt, vậy thì chúng có tác dụng gì nữa chứ?
Chương 1321

“Dựa vào đâu mà con của Hy Nguyệt có thể được nâng ở trong lòng bàn tay, con của tôi lại phải giống như chuột chũi không thể lộ ra ngoài ánh sáng? Tôi muốn để bọn nó được hưởng thụ đãi ngộ giống như con của Hy Nguyệt!”

Finn cười giễu “Làm người phải tự nhận thức được bản thân, cô có điểm nào có thể so sánh được với Hy Nguyệt?”

Cơ mặt của Kiều An hung hăng co rút, cảm giác giống như nhận một trăm nghìn vết thương đả kích tới tâm hồn.

“Tôi…Tôi kém Hy Nguyệt chỗ nào chứ? Thời gian tôi và Lãnh Phong ở bên nhau nhiều hơn, dựa vào đâu cô ta có thể làm mợ chủ Lục còn tôi thì không thể?”

Finn lạnh lùng nhìn cô ta từ đầu đến đuôi, ánh mắt giễu cợt và dò xét giống như một thanh gươm sắc bén: “Khoảng cách giữa cô và Hy Nguyệt chính là đồng thau và vương giả.”

Khóe miệng Kiều An giống như bị ong vò vẽ đốt, gần như lệch đến mang tai.

“Hy Nguyệt tốt chỗ nào chứ, cô ta hoàn toàn không yêu Lãnh Phong hết lòng. Cô ta vừa đóng giả làm một người vợ hiền lành vừa câu kết với Hứa Nhã Thanh làm bậy, dẫu lìa ngỏ ý còn vương tơ lòng. Cô ta hoàn toàn là một người phụ nữ không biết xấu hổ, Lãnh Phong bị cô ta che mắt mới không thể nhìn rõ bộ mặt thật trà xanh của cô ta.”

Đôi môi mỏng của Finn nở nụ cươi giễu tràn đầy vẻ châm biếm: “Ghen ghét quả nhiên có thể làm cho tâm hồn của một người phụ nữ trở nên vặn vẹo. Cô hẳn là phải đi soi gương nhìn xem bây giờ cô xấu xí đến mức nào. Lúc trước cô không như thế này.”

Kiều An tức hổn hển: “Người đàn ông mà tôi yêu nhất đã bị người khác cướp mất, chẳng lẽ tôi còn có thể bình tĩnh làm như chẳng có chuyện gì xảy ra sao?”

Ánh mắt đùa cợt của Finn xẹt qua khuôn mặt yếu ớt của cô ta: “Cô có biết Hy Nguyệt mạnh nhất ở chỗ nào không?”

Kiều An khẽ giật mình: “Ở chỗ nào?”

“Cô ấy không tranh giành, không cướp giật cũng không đấu đá mà lại có thể giữ chặt người đàn ông kia ở trong lòng bàn tay.” Finn nói ra từng câu chữ một cách rõ ràng và mạnh mẽ.

Gương mặt của Kiều An nhăn nhó thành một vẻ mặt xấu xí, điều mà cô ta cảm thấy căm hận và ghen tị về Hy Nguyệt nhất chính là điều này. Cô tỏ vẻ không hề quan tâm thế nhưng Lục Lãnh Phong vẫn luôn một lòng một dạ với cô còn cưng chiều cô đến tận trời.

Còn cô ta lại yêu Lục Lãnh Phong bằng cách có thể bỏ ra tất cả mọi thứ vì anh ngay cả tính mạng của chính mình, thế nhưng anh lại không hề quan tâm một chút nào.

Cô ta không cam lòng, dù cho cô ta có chết đi cũng cảm thấy không cam lòng.

Cô ta phải liều mạng một phen và lấy cả tính mạng của chính mình và hai đứa con để liều.

Lục Lãnh Phong sẽ không bỏ rơi cô ta mà không quan tâm được đâu, anh vẫn cần đến cô ta.

Bây giờ anh chỉ đang tức giận mà thôi, lại cộng thêm việc gây xích mích với Hy Nguyệt nên anh mới trở nên lạnh nhạt với cô ta.

Đợi qua một khoảng thời gian để anh hết giận thì ổn rồi.

“Tâm trạng của tôi hơi suy sụp nhưng mà tôi đã bình tĩnh trở lại rồi, anh không cần phải lo lắng, tôi sẽ làm theo cuộc thỏa thuận. Anh đã cướp lấy một đứa con của tôi rồi thì không thể lấy mất một đứa còn lại nữa, nếu không thì tôi sẽ cắt cổ tay tự tử đấy. Tôi tin rằng chắc chắn Lục Lãnh Phong sẽ không muốn nhìn thấy tôi chết đi đâu, tôi sẽ mãi mãi là một sự tồn tại đáng giá đối với anh ấy.”

Finn nở ra một nụ cười âm u và lạnh lẽo mà nói: “Điều đó thì đúng với ông chủ nhưng không đúng đối với tôi, nếu như cô khiến cho tôi phải khó xử ở trước mặt boss thì tôi sẽ khiến cho cô trả một cái giá rất đắt đấy.”

Kiều An rùng mình một cái.
Chương 1322

Cô ta sợ Finn bởi vì cô vẫn còn một đứa con trai đang làm con tin ở trong tay anh ta.

Cô ta không dám hành động thiếu suy nghĩ mà thách thức giới hạn của anh ta.

“Vậy thì chúng ta hãy tự mình im lặng và trở nên yên ổn đi.”

Cô ta phải cố hết sức mà làm cho Finn cảm thấy yên lòng và khiến cho anh ta rời khỏi thành phố Long Minh nhanh một chút.

“Tốt nhất là như vậy, cô đừng nên thách thức sự nhẫn nại của tôi nữa đấy.” Finn hầm hừ nói một câu và rời đi.

Ở đầu bên kia của thành phố Long Minh, Hy Nguyệt đang ngồi ở trên sân thượng và uống cà phê một cách nhàn nhã.

Cô cũng biết được ít nhiều về vụ việc của bữa tiệc.

Finn không phải là một người liều lĩnh, nếu không thì anh ta cũng sẽ không xếp thứ sáu ở trong đội quân tinh nhuệ và ở bên cạnh Lục Lãnh Phong nhiều năm như vậy.

Chắc chắn anh ta làm như vậy là có nguyên nhân nào đó.

Thế nhưng cô đã không còn giống như lúc trước mà vội vàng đi tìm hiểu về bí mật của Lục Lãnh Phong và Kiều An nữa.

Lục Lãnh Phong đã từng cho cô xem một bản thỏa thuận giữ bí mật của anh và Kiều An, tuy rằng ở trên bản thỏa thuận ấy không hề viết rõ muốn Kiều An phải làm những gì nhưng mà cô biết rằng chắc chắn Lục Lãnh Phong có lý do của riêng mình, hơn nữa ở trên bản thỏa thuận cũng đã viết rằng hai bên đều bắt buộc phải giữ kín bí mật kia.

Cô không mong rằng Lục Lãnh Phong là một người hay nuốt lời, điều này sẽ làm giảm bớt danh tiếng cậu chủ số một của anh ở thành phố Long Minh.

Cuộc sống hiện tại của cô rất nhàn hạ và rất yên bình, cô không muốn có thêm sóng to gió lớn phá hoại sự êm dịu này nữa.

Hai ngày nay, Lục Lãnh Phong hơi kỳ lạ và cảm thấy vô cùng có hứng thú đối với hình xăm dán của cô, anh còn tự tay dán một hình xăm vào bả vai trái của cô.

Điều đáng sợ nhất chính là anh luôn nhìn chằm chằm vào lưng của cô đến nửa đêm cũng không hề ngủ.

Giống như có thứ gì đó rất kỳ lạ mọc ở trên lưng cô cần phải nghiên cứu một cách kỹ càng và tỉ mỉ vậy.

Thật sự không biết tên này đang nghĩ đến điều gì.

Lúc này Lục Lãnh Phong đi vào và ngồi ở bên cạnh cô, sau đó anh tiện tay cầm lấy ly của cô mà uống một ngụm cà phê.

Vốn dĩ tên này là người mắc phải bệnh sạch sẽ vô cùng nặng và thậm chí còn không cho người khác chạm vào ly của mình đấy.

Bây giờ cô không biết cô đã hoàn toàn chữa khỏi bệnh cho anh rồi hay là hệ thống miễn dịch của anh đã lọc bỏ cô rồi, anh không chỉ uống cà phê mà cô đã uống qua mà còn ăn bánh mì cô đã cắn qua.

“Ma Vương Tu La này, em đã uống qua cà phê này đấy, ở trong ly có nước bọt của em đấy.” Cô nói với giọng điệu trêu chọc.

“Mọi thứ của em từ sợi tóc đến ngón chân đều là của anh, ngay cả nước bọt cũng là của anh.” Anh nói một cách ngang ngược rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô và trắng trợn mà hít vào một hơi.

Cô tỏ vẻ hờn dỗi mà vỗ vai anh một cái: “Tốt nhất là vẫn nên giữ một khoảng cách thích hợp giữa hai người, khoảng cách sinh ra nét đẹp đấy.”
Chương 1323

Đôi mày rậm của anh khẽ nhướng lên: “Dù nhìn gần hay nhìn xa thì anh cũng rất đẹp, em sẽ không nhìn đến chán đâu.”

Cô liền cảm thấy choáng váng.

Tuy rằng câu này là một lời nói thật lòng nhưng mà anh không thể khiêm tốn hơn một chút sao?

“Em đang lo rằng anh sẽ nhìn em đến chán đấy.”

“Nhìn em càng gần thì anh càng yêu thích.” Đôi môi mỏng quyến rũ của anh nở ra một nụ cười mờ ám.

“Không đứng đắn.” Cô nhẹ nhàng nhéo lấy sống mũi thẳng tắp của anh.

“Người đàn ông quá đứng đắn thì không còn thú vị nữa rồi.”

Ngay vào lúc nút áo sơ mi của cô được mở ra thì lại có tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài.

“Chết tiệt.” Anh khẽ chửi rủa một tiếng ở trong cổ họng và bực bội đi mở cửa.

Người đứng ở ngoài của là Túi Sữa Nhỏ: “Mẹ ơi, bố Ma Vương ơi, SOS, chú Ngọc Thanh đang cầu cứu ạ.”

Hy Nguyệt vội vàng gài nút áo lại và bước tới: “Cục cưng, sao vậy?”

“Chú Ngọc Thanh ở trong phòng bếp muốn học nấu ăn với đầu bếp thì bị bà nội mắng rồi ạ.” Hứa Kiến Quân nói với giọng điệu non nớt.

Hy Nguyệt đi xuống lầu cùng với cậu bé, Tư Mã Ngọc Thanh đang ngồi ở trên ghế sô pha và không ngừng lau nước mắt, cậu ấy trông có vẻ vô cùng tủi thân.

Tư Mã Ngọc Như đang ngồi ở phía đối diện với vẻ mặt xám xịt và trông vô cùng u ám.

Khi nhìn Hy Nguyệt, Tư Mã Ngọc Thanh liền “Oa” một tiếng mà khóc lên.

“Chị xinh đẹp ơi, cô không cho em vào nhà bếp nấu ăn.” Vốn dĩ cậu ấy muốn thể hiện một chút để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy một mặt lợi hại của cậu ấy, thế nhưng không ngờ rằng cô không chỉ không khen ngợi cậu ấy mà ngược lại còn trách móc cậu ấy.

Hy Nguyệt cầm lấy khăn giấy và giúp cậu ấy lau đi nước mắt ở trên mặt: “Mẹ nhỏ à, Ngọc Thanh rất có tài năng về việc nấu ăn, hơn nữa khứu giác và vị giác của thằng bé đặc biệt nhạy bén, nếu như được dạy dỗ tốt thì chắc chắn có thể trở thành một nhà ẩm thực và đầu bếp lớn xuất sắc đấy.”

“Đúng vậy, đúng vậy, Ngọc Thanh nướng thịt ngoài giòn trong mềm ăn rất ngon đấy.” Lục Sênh Hạ ở một bên cũng gật mạnh đầu và nói.

Vẻ mặt của Tư Mã Ngọc Như không những không dịu lại mà ngược lại càng trở nên u ám hơn: “Rõ ràng là một cậu chủ nhỏ thì làm sao có thể vào nhà bếp làm đầu bếp được chứ? Điều này thật là một sự sỉ nhục.”

Lục Sênh Hạ bĩu môi và nói: “Mẹ đang có thành kiến đấy, dân lấy cái ăn làm đầu, đầu bếp cũng là một nghề nghiệp rất cao cấp, những ông trùm trong ngành ẩm thực đều là những người xuất thân từ đầu bếp cả đấy. Vì sao Ngọc Thanh không thể phát huy sở trường của mình và làm những chuyện bản thân thằng bé muốn làm mà cứ phải học những thứ Olympic kia chứ?”

“Con không thích học toán cũng không thích học Olympic, con chỉ thích học nấu ăn thôi.” Tư Mã Ngọc Thanh nói một cách bướng bỉnh.

Hy Nguyệt bước tới và choàng tay qua vai của cậu ấy: “Mẹ nhỏ à, mẹ đã nghiêm trọng hóa mọi chuyện rồi, Ngọc Thanh chỉ là xem việc này như một sở thích và hứng thú mà thôi, thằng bé vẫn sẽ học tập chăm chỉ mà, thằng bé cũng đã hứa với tôi rằng chắc chắn sẽ thi được vào top năm ở trong lớp vào học kỳ sau.”

Tư Mã Ngọc Như giận dữ mà trừng mắt nhìn cô một cái: “Tôi thấy Ngọc Thanh khá dính lấy cô đấy, vốn dĩ tôi còn nghĩ rằng thằng bé ở chung với cô sẽ trở nên càng ngày càng tốt hơn nhưng mà ai ngờ rằng cô lại dẫn thằng bé đi vào con đường lệch lạc, khiến cho thằng bé cứ muốn làm những chuyện không có triển vọng gì cả.”
Chương 1324
Hy Nguyệt không hề nghĩ rằng cô ta sẽ nói ra những lời như vậy, cô hoàn toàn đối xử với Ngọc Thanh như người em ruột của mình, cô muốn khiến cho cậu ấy cảm thấy tự tin hơn và trở nên xuất sắc hơn, cô không ngờ rằng mình lại vô cớ bị trách móc như vậy.
Lục Lãnh Phong nhíu mày: “Mẹ nhỏ, Ngọc Thanh ở lại đây, bọn tôi coi thằng bé như là người nhà cho nên mới quan tâm chuyện của thằng bé, nếu như bà cảm thấy bọn tôi đang xen vào chuyện của người khác thì sau này bọn tôi sẽ không quan tâm nữa.”
Tư Mã Ngọc Như nhếch miệng: “Mấy người trẻ tuổi như các người thì sao mà biết cách dạy con cái được chứ, mấy người sẽ chỉ dung túng thằng bé, để nó tự làm theo ý mình, tôi sẽ dạy bảo Ngọc Thanh thật tốt, không cần mấy người nhúng tay vào.”
Tư Mã Ngọc Thanh nhảy dựng lên từ trên ghế sô pha: “Cháu muốn gọi điện cho mẹ, cháu muốn về nhà. Cháu ghét cô, cháu không muốn ở cùng với cô đâu.”
“Mẹ cháu đưa hai chị gái của cháu ra nước ngoài rồi, mấy tháng này sẽ không ở nhà, cháu không gặp mẹ được đâu.”
Tư Mã Ngọc Như nghiêm khắc nói.
Mã Trúc Mai dẫn con gái đi Nhật Bản phẫu thuật thẩm mỹ, Tư Mã Minh Thịnh muốn sử dụng chúng cho cuộc hôn nhân chính trị để củng cố thế lực của mình và giành lại Mã thị.
Tư Mã Ngọc Thanh lập tức ủ rũ, khóc lóc chạy lên lầu.
Hy Nguyệt thầm thở dài trong lòng.
Lúc trước mẹ nhỏ cứ khăng khăng để Tư Mã Ngọc Thanh tới trường Ivy League khiến cậu bé mất tự tin, còn trở thành đối tượng giễu cợt của bạn bè, từ đó sinh ra tâm lý ghét học nghiêm trọng, bây giờ lại muốn ép cậu ấy học một đống môn ngoại khóa đầy nặng nề.
Đúng là làm tổn hại tâm lý của một đứa trẻ tràn đầy sức sống, phá hủy một đứa trẻ ngoan mà.
Nhưng cô có thể nói gì được chứ?
Lòng tốt của mình sẽ chỉ bị người khác xem như là kẻ lòng lang dạ sói mà thôi.
Lục Sênh Hạ lại một lần nữa cảm thấy may mắn vì mình là con gái, mẹ sẽ không kỳ vọng gì ở cô bé cho nên mới không quá nghiêm khắc với cô bé. Nếu như cô bé là con trai thì chắc chắn sẽ phải chịu rất nhiều áp lực, thê thê thảm thảm ưu sầu giống như Tư Mã Ngọc Thanh.
“Nhà họ Lục chúng ta luôn luôn coi trọng dân chủ, không ngờ bà lại là một kẻ độc tài, thật là đáng sợ.”
Lục Lãnh Phong dẫn vợ con đi lên lầu.
“Sau này em không cần quan tâm tới chuyện của Ngọc Thanh nữa đâu, miễn cho người khác nói này nói nọ.”
“Em biết rồi.” Hy Nguyệt gật đầu, vẻ buồn bã nhanh chóng lướt qua từ giữa hàng lông mày của cô.
Tư Mã Ngọc Như lập thực đơn dinh dưỡng cho Tư Mã Ngọc Thanh, ngoại trừ trứng gà và sữa bò ra thì toàn bộ đều là món chay.
Vì để tránh Tư Mã Ngọc Thanh nhìn thấy mà thèm cho nên bà ta để Tư Mã Ngọc Thanh ăn một mình trong phòng, không ăn cơm cùng mọi người.
Mỗi sáng sớm, Tư Mã Ngọc Thanh sẽ phải học Olympic toán học và tính nhẩm.
Buổi chiều học tiếng Pháp và thư pháp.
Buổi tối học cờ vua.
Nơi nào có áp bức, nơi đó có phản kháng.
Tư Mã Ngọc Thanh quyết định sẽ bỏ nhà ra đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK