Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 670

“Cô Y, Boss nhà chúng tôi không có kinh nghiệm hẹn hò, cô phải tha thứ một chút.”

Hy Nguyệt có chút chấn động, cậu ta vậy mà cho rằng bọn cô đang hẹn hò à?

Không không không, bọn cô không hẹn hò.

“Cậu đừng hiểu lầm, tôi và tổng giám đốc Lục chỉ là trên phương diện làm ăn, không phải hẹn hò.”

Roy dường như không nghe thấy lời cô nói, tự mình nói: “Boss nhà chúng tôi rất ngây thơ, trước khi kết hôn với bà chủ, từ trước đến giờ chưa từng yêu đương.”

Hy Nguyệt hung hăng.

Ngây thơ, Ma vương Tu La mà ngây thơ?

Đây chả nhẽ là câu chuyện đùa lớn nhát thế kỷ?

Anh rõ ràng là phong lưu thành tính, phụ nữ xếp thành chồng, dùng tình không chuyển!

“Sao tôi lại nghe nói Boss nhà các cậu là bởi vì trong hôn nhân phạm sai lầm, khiến cho bà chủ tức giận chạy ra nước ngoài, mới bị tai nạn xe.”

“Đây khẳng định là vu oan, Boss nhà chúng tôi đối với bà chủ một lòng một dạ, Hy Mộng Lan chẳng qua là một lần ngoài ý muốn trước khi kết hôn của anh ấy, hơn nữa người phụ nữ kia vẫn không biết có phải Hy Mộng Lan không?”

Roy nghiêm trang giải thích, trong lòng Hoa Hiếu Bồng nhất thời nổi lên mưa to gió lớn. Hy Mộng Lan và Lục Lãnh Phong là quan hệ xảy ra trước khi bọn họ kết hôn à?”

Sao vậy được?

Vinh Cẩm Đoàn và Hy Mộng Lan lúc gặp mặt, rõ ràng chính là dáng vẻ không quen nhau mà.

Chả nhẽ hai người đều đang diễn, giả vờ không quen đối phương?

Kỹ thuật diễn này cũng tốt quá rồi đấy?

Không có một chút sơ hở luôn!

“Roy, cậu nói không biết người phụ nữ kia có phải Hy Mộng Lan không là có ý gì?”

Roy hạ thấp giọng: “Boss bị người ta hạ thuốc, ngủ lung tung với một người phụ nữ, anh ấy cũng không biết người kia là ai, vẫn luôn phái người đi tìm, sau này Hy Mộng Lan nói là cô ta.”

Hy Nguyệt khiếp sợ!

Anh và Hy Mộng Lan vậy mà lại ra như vậy, hoàn toàn vượt ra khỏi sức tưởng tượng của cô.

Cô nhớ rõ Vinh Cẩm Đoàn thực sự đã từng tìm một người phụ nữ, còn lo lắng bị đạo, không ngờ rằng “Ác mộng” thành thật.

Hy Mộng Lan thật sự trộm giống của anh.

Nhưng mà, rốt cuộc có phải giống của anh hay không, vẫn còn là một việc chưa biết.

Trong khi cô đang suy nghĩ, giọng nói của Roy lại truyền đến lần nữa: “Nếu như tôi đoán không sai, vậy thì chắc là lần đầu tiên của Boss nhà chúng tôi!”

Hy Nguyệt hung hăng uống nước, sặc đến nước mắt chảy cả ra.

Ma vương Tu La bá đạo, hung tàn, phúc hắc, lãnh khốc, thế nào cũng không có liên hệ được đến hai chữ ngây thơ!

“Điều này là không thể nào, Boss nhà các cậu có hàng tỷ người mê muội, tre già măng mọc, nối liền không dứt, không chừng thời trung học đã không còn rồi, sao có thể ngây thơ đến tận 26 tuổi?”

Chương 671
“Thật sự khó có thể tin, nhưng đây là sựu thật, trước khi kết hôn, từ trước tới nay Boss chưa từng có phụ nữ. “Roy nghiêm chỉnh nói, chính đáng đến không thể chính đáng được nữa rồi, hoàn toàn không giống đang nói đùa.
Hy Nguyệt bĩu môi, rõ ràng vẫn có chút gì đó, cô mặc dù đi theo Lục Lãnh Phong mấy năm rồi, có thể là do không nổi, thế nên bọn họ mới không biết.
“Boss nhà các cậu đoán chừng là yêu chơi, thế nên mấy người phụ nữ của anh ta, các cậu đều không biết.”
“Cô Y, cô nói như vậy, chỉ có thể chứng minh cô không hiểu chút nào về Boss nhà chúng tôi.” Roy thở dài: “Boss nếu như có phụ nữ, khẳng định sẽ là quang minh chính đại ở chung, sẽ không che che đậy đậy. Cuộc đời này của anh ấy chân thành nhất là với bà chủ nhà chúng tôi, sau khi bà chủ qua đời, Boss sa sút tinh thần giống như cái bếp lo không than, không thể cháy lên được.”
Mắt của Hy Nguyệt trừng còn lớn hơn cả cái chuông đồng, quả thực ngoài nghi việc mình tiến vào thế giới song song, hay là người mà Roy nói căn bản không phải Lục Lãnh Phong, chỉ là một người cùng họ cùng tên àm thôi.
Tình cảm chân thành!
Xa lạ như vậy, một tư không thể tưởng tượng như thế!
Tình cảm mà Lục Lãnh Phong đối với cô chỉ có ghét bỏ và chán ghét, tuyệt đối không thể lại có cái khác được, đến một chút thích cũng không có, nói gì đến yêu đương?
Nhưng mà, anh say rượu, còn có bệnh đau bụng, hình như là thật.
Chẳng lẽ là, sau khi cô “qua đời”, anh nảy sinh ý với cô, không nỡ cô nữa rồi?
Nghĩ đến đây, trong lòng cô liền có một cảm giác tung tăng như chim sẻ, nhưng phần tình cảm này đến rất nhanh, đi cũng như vậy.
Một là, cô đã gả cho nhà khác, có chồng, có con.
Hai là, đây nhất định là cảm giác nhầm lẫn của Roy, 99.99% không phải là thật, chỉ có 0.01% là có khả năng.
Lúc này, Vinh Cẩm Đoàn đi tới, hung dữ liếc Roy: “Cậu ở chỗ này nói nhỏ cái gì, thuyền chệch hướng rồi kìa.”
Roy điên cuồng lau mồ hôi, cậu ta thiết lập lái tự dộng, thuyền không thể nà chạy được, muốn đuổi thẳng cổ cái bóng đèn này thì cứ nói thẳng.
Cậu ta nhanh như chớp biến mất tại bậc cầu thang.
Hy Nguyệt từ trong tủ lạnh lấy ra hai bình nước trái cây, một bình đưa cho Lục Lãnh Phong: “Ma vương Tu La, sau khi tôi chết, tại sao anh lại say rượu, có phải là có chút xíu đau lòng không?”
Lục Lãnh Phong sặc một cái: “Đừng có tự mình đa tình, tôi chỉ là có được mấy bình rượu tốt, cảm thấy uống rất ngon, uống nhiều hơi chút mà thôi.”
Trong mắt anh xuất ra tia lạnh giá, cái tên Roy chết tiện kia, chắc chắn bán đứng anh.
Cô trừng mắt, một tia xảo trá từ trong đáy mắt hiện lên: “Ma vương Tu La, anh có thể nói thật với tôi không?” Giọng nói của cô rất thấp, giống như tự mình lẩm bẩm.
“Em muốn nghe lời thật lòng gì?” Anh uống một ngụm nước trái cây, không đếm xỉa tới mà hỏi.
Cô cắn môi dưới, cố gắng lấy hết dung khí, giống như là dung khí cả đời đều dùng lúc này: “Anh có một chút thích tôi thôi không?” Giọng cô rất nhỏ, tinh tế, dường như là bị tiếng sóng vang lên bao phủ, nhưng mà Lục Lãnh Phong cách rất gần, vẫn nghe được.

Chương 672
Con mắt đen nháy và sâu hút của anh chợt lóe sáng, mang theo một sắc thái thần bí không nói rõ được: “Hy Nguyệt, bốn năm không gặp, em một ưu điểm duy nhất cũng mất rồi?”
Cô khẽ giật mình: “Ưu điểm gì?”
Anh nghiêng ngời, môi mỏng tiến tới một bên tai cô, chậm rãi ung dung phun ra bốn chữ: “Tự mình hiểu lấy.”
Cô lập tức cảm giác như bị bốn viên đạn bắn trúng chỗ hiểm, cô thể lảo đảo, dường như muốn té ngã xuống, cũng may kịp thời đỡ sang cái bàn bên cạnh, mới miễn cưỡng đứng vững gót chân.
Cô quẫn bách, xấu hổ, ngại ngùng, nếu như biết bơi mà nói, cô nhất định sẽ chạy ra ngoài, nhảy xuống biển trốn đi.
“Tôi đi đây, anh có xem như tôi chưa nói gì đi.”
Cô quay người muốn trốn chạy, anh duỗi cánh tay rắn rỏi ra, ddeer ở vòng eo mảnh khảnh của cô, kéo cô lại: “Nhím nhỏ, là cái gì khiến em trở nên tự tin như thế?”
“Tôi…tôi chính là bị nước biển chìm vào đầ rồi, ăn nói bậy bạ.” Cô cúi mắt xuống, dùng lông mi dài che đi sự khốn quẫn, còn có chút thất lạc.
Hôm nay cô thật sự bị nước vào đầu rồi, còn chưa uống rượu mà đã say rồi, nếu không cũng sẽ không hỏi anh câu nói điên cuồng như thế.
Môi Lục Lãnh Phong mở ra một đường vòng cung tà mị: “Thật ra em có một khoảng thời gian, vẫn làm làm cho người ta thích.”
Cô đột Nhược ngẩng đầu lên, một ánh sáng bay trong mắt cô: “Lúc nào cơ?”
Lúc ngón tay thon dài của anh đặt trên đôi chân đẹp đẽ của cô, dần dần tiến sâu hơn vào trong quần, giọng nói trầm thấp truyền đến, mang theo một loại ý tứ mê hoặc: “Lúc ở dưới thân tôi.”
Cô giống như bị kích thích, chợt rút chân lại, một cỗ song nhiệt nhanh chóng truyền lan từ cổ lên đầu.
Đi vào trong phòng, anh trực tiếp ném cô lên giường, lấn thân ở bên trên.
Cô biết mình giãy giụa không được, nhưng không muốn đầu hàng như thế: “Bốn năm nay, anh không có người phụ nữ khác chứ?”
“Em hy vọng tôi ngủ với người phụ nữ khác à, trở lại?” Anh thấp giọng hừ một cái, ánh mắt trở nên cực kỳ nham hiểm.”
Cô hít sâu một hơi: “Tôi…ý của tôi không phải như vậy, chính là muốn biết anh có từng thích người phụ nữ nào không mà thôi?”
Đôi đồng tử đen láy sâu hun hút của Lục Lãnh Phong sượt qua tia sắc lạnh yếu ớt, dường như có hơi bất mãn với câu hỏi vô duyên vô cớ của cô.
“Lòng hiếu kỳ của em cũng cao thật đấy.”
“Tôi chỉ muốn hiểu thêm về anh một chút, như thế cũng không tính là sai chứ.”
Cô bĩu bĩu môi: “Chúng ta đã chơi trò vợ chồng được ba tháng rồi, nhưng tôi vẫn chưa biết gì về anh. Nếu hai người muốn sống hòa thuận với nhau thì phải tìm hiểu lẫn nhau, không phải sao.”
“Nghe ít ra cũng giống tiếng người.” Đôi môi mỏng của anh cong lên một độ cong như có như không.
“Tôi chỉ biết nói tiếng người, cũng đâu có biết nói tiếng thú.” Cô không có ý tốt lườm anh một cái.
Có một tia tà mị sượt qua mặt anh: “Xét thấy biểu hiện ngoan ngoãn của em trong ngày hôm nay, tôi cho em một quyền lợi đặc biệt.”
“Quyền lợi gì?” hai mắt cô sáng trưng trong chốc lát.
Chương 673

“Em có thể tự do lựa chọn sử dụng hình thức bắt đầu chế độ bạo ngược, hoặc là hình thức chế độ dịu dàng.” Anh chậm rãi thốt ra mấy chữ, khiến cô kinh hồn bạt vía, trước mắt xuất hiện một đàn quạ đen đang bay lơ lửng trước mặt.

Nghe ý này, nếu như cô dám kháng cự, chính là tự động lựa chọn phương thức bị bạo ngược, nhưng nếu ngoan ngoãn nghe lời, thì sẽ được chìm đắm vào trong sự dịu dàng.

“Rút khỏi trò chơi, được không?” Cô yếu ớt lên tiếng, âm thanh cực kỳ nhỏ, cố gắng thốt ra hai câu.

“Xem ra em định chọn hình thức bạo ngược rồi?” đôi lông mày tuấn mỹ của anh hơi cau lại, một chấm đỏ tươi nhen nhóm ở chân lông mày.

Âm thanh trầm thấp của anh giống như một con gió nhẹ lướt qua mặt biển, dứt lời, anh cúi đầu xuống áp môi mình lên đôi môi cô…

Cách đó một đoạn xa, trên một chiếc du thuyền khác, Hy Mộng Lan đang cầm trên tay chiếc kính viễn vọng, không ngừng nhìn trộm về phía bên này.

“Hai người bọn họ vào trong cabin được hai tiếng rồi, vẫn còn chưa chịu đi ra, cô nói hai người bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì vậy chứ. Con tiểu yêu tinh Y Nhược đó liệu có phải đang quyến rũ Lục Lãnh Phong không?”

Toàn bộ sự tập trung của cô ta đều đang dồn hết vào sự ghen ghét mù quáng trong lòng, không dễ dàng gì mới chờ đợi được cái chết của Hy Nguyệt, giờ lại lòi ra một bản sao, rốt cuộc đến khi nào cô ta mới có thể thuận lợi ngồi lên vị trí đó?

Lục Kiều Sam đón lấy kính viễn vọng nhìn về bên kia một cái: “Cô nam quả nữ ở chung một phòng, còn có thể làm chuyện gì? Đã bốn năm nay rồi, bên cạnh anh ta gần như không có lấy một người phụ nữ nào khác, bây giờ chẳng khác gì đặt đống củi khô gần đốm lửa, con hồ ly tinh họ Y đó chỉ cần khiêu khích một hai, anh ta chắc chắn không thể kháng cự lại được.”

Trên trán Hy Mộng Lan nổi rõ những đường gân xanh đang không ngừng chuyển động: “Kiều Sam, chắc cô sẽ không hy vọng Lục Lãnh Phong đón một người phụ nữ có dáng vẻ giống Hy Nguyệt y như đúc vào nhà họ Lục chứ?”

“Con hồ ly tinh đó chỉ nhìn liếc qua cũng thấy đáng ghét, nhưng mà cô ta muốn bước chân vào nhà họ Lục là việc không đời nào xảy ra, cô ta cũng đâu có mang họ Hy.” Lục Kiều Sam nhún nhún vai, đối với việc này cô ta không cảm thấy quá lo lắng.

Nhưng Hy Mộng Lan lo lắng.

“Cô có từng nghĩ cô ta có thể mạo danh Hy Nguyệt, dựa vào thân phận của cô ta để biến thành cô chủ hợp pháp, cô ta có khuôn mặt giống hệt Hy Nguyệt. Nếu như cô ta nói cô ta chính là Hy Nguyệt, chắc hẳn sẽ chẳng có ai nghi ngờ đâu.” Cô ta nơm nớp lo sợ nói.

“Cô nghĩ nhiều quá rồi, cô ta đã nói thân phận thật của mình cho chúng ta biết rồi, thì còn giả vờ kiểu gì?” Lục Kiều Sam cầm điện thoại lên: “Cô ta tốt xấu gì cũng là một người có chút tiếng tăm, để tôi lên mạng tìm thử xem, xem xem có tìm được chút tin bên lề nào liên quan đến cô ta không.”

Cô ta không tìm thì không thấy có gì, tìm rồi mới biết kinh khủng thế này: “OMG, cô ta thế mà lại là vợ của Hứa Nhã Thanh, còn có một đứa con trai.”

“Cô nói cái gì?” Hy Mộng Lan vội vàng di chuyển qua đó để xem, nhìn thấy tin tức trên điện thoại: “Cô ta kết hôn rồi, tại sao còn đi quyến rũ Lục Lãnh Phong? Nếu như để Hứa Nhã Thanh biết được, tuyệt đối sẽ không tha cho cô ta đâu.”

“Chắc không phải Lãnh Phong không biết thân phận của cô ta chứ, tôi phải nhanh chóng nói cho anh ta mới được.” Lục Kiều Sam đang định đi gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong thì đột nhiên lại dừng lại, cô ta suy nghĩ một chút, chuyện lớn thế này, Lục Lãnh Phong không thể nào không biết.

Không phải anh ta đang cố ý đấy chứ, nhìn thấy Hứa Nhã Thanh lấy một cô vợ có tướng mạo giống hệt Hy Nguyệt, trong lòng không cân bằng, cho nên mê hoặc cô ta, đội mũ xanh cho Hứa Nhã Thanh?
Chương 674

Ôi mẹ ơi, quá kích thích rồi, chuyện này mà để Hứa Nhã Thanh biết được, chắc hẳn sẽ liều mạng với anh ta.

Hy Mộng Lan cũng đã nghĩ đến chuyện này.

“Kiều Sam, cô nói xem có phải chúng ta nên thông báo một chút cho Hứa Nhã Thanh không, để anh ta dạy dỗ lại vợ mình cho tốt.”

“Cô bị ngốc à, kể cả muốn nói cũng không phải chúng ta nói với anh ta, nếu không để Lục Lãnh Phong biết được chúng ta luồn tin cho anh ta, còn không nổi trận lôi đình, đem cô với tôi ăn tươi nuốt sống luôn à.” Lục Kiều Sam bĩu môi.

Trong mắt Hy Mộng Lan sượt qua một tia lạnh với cái nhìn cực kỳ ác độc: “Cô tính làm thế nào?”

“Sơn nhân tự có diệu kế.” Lục Kiều Sam nở một nụ cười đầy gian xảo.

Bốn năm nay, thứ duy nhất cô ta thay đổi đó chính là trở nên thông minh hơn rồi, hiểu được thế nào gọi là mượn dao giết người, không được phép xung động như trước đây nữa.

Ở trên một chiếc du thuyền khác, Hy Nguyệt lúc này đã mềm nhũn như mặt biển rồi.

Cô đã không còn biết làm cách nào để kết thúc mọi chuyện rồi, tâm có thừa nhưng sức lực có hạn.

Lục Lãnh Phong ôm lấy cô dậy đi vào phòng tắm, cùng nhau tắm rửa.

Vừa mới từ phòng tắm đi ra đã có tiếng điện thoại vang lên, là túi sữa nhỏ gọi đến.

“Mẹ, con với cô nhỏ đến thành phố Long Minh rồi, sao mẹ không ở trong khách sạn?”

Hy Nguyệt chấn động một cách kịch liệt, vô cùng kinh ngạc: “Con đến thành phố Long Minh rồi? Thế sao không gọi điện báo trước cho mẹ một câu?”

“Con muốn đem đến cho mẹ một niềm bất ngờ mà, nhưng mà mẹ lại không có ở đây.” Giọng nói của túi sữa nhỏ lộ rõ vẻ thất vọng.

Hy Nguyệt chột dạ, giống như vừa đi ăn trộm về vậy, tim cứ đập thình thịch thình thịch: “Mẹ đang bàn chuyện làm ăn với khách hàng, một lát nữa là mẹ về đến rồi, con với cô nhỏ tìm chỗ nào đấy ngồi ăn kem đợi nhé, có được không?”

“Được ạ.” Túi sữa nhỏ ngoan ngoãn đáp lời.

Điện thoại vừa tắt, cô vội vàng bảo Lục Lãnh Phong cho thuyền chạy nhanh vào bến cảng, cô phải nhanh chóng quay về, bây giờ ngay lập tức, nếu không chuyện ‘ngoại tình’ sẽ bị lộ mất.

Lục Lãnh Phong vô cùng bực bội, buổi tối anh còn sắp xếp rất nhiều tiết mục nữa.

Đây là buổi hẹn hò đầu tiên mà anh dày công chuẩn bị, cứ thế bị xôi hỏng bỏng không rồi, đúng là gặp ma!

Trong khoảng thời gian đợi thuyền cập bến, cô đang liều mạng bôi kem che khuyết điểm lên cổ mình.

Anh rất thích ‘trồng dâu tây’, cứ tiếp tục thế này, sớm muộn gì cũng ‘xảy ra chuyện’.

“Ma vương Tu La, có thể thương lượng với anh một chuyện được không? Sau này đừng có để lại chứng cứ trên người tôi?”

Một cái nhìn rét lạnh hung tàn bắn ra từ mắt anh: “Hy Nguyệt, em tốt nhất làm rõ cho tôi, tôi là chồng hợp pháp của em, em với Hữa Nhã Thanh mới là phản bội!”

Anh dùng một lúc rất nhiều từ.

Tên khốn nạn Hứa Nhã Thanh dám cho anh đội mũ xanh, anh muốn lấy gậy ông đập lưng ông, tình yêu là một ánh sáng màu xanh, xanh đến mức khiến lòng bạn phát hoảng!

Sau khi về đến khách sạn, Hy Nguyệt cố gắng hít sâu mấy hơi liền, cưỡng ép bản thân phải giữ nguyên sự bình tĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK