Bàng Tử thấy vậy thì thoáng qua vẻ chần chừ, bảo tôi: "Lão Hồ! Chỉ cần cậu không tranh giành long ỷ với tôi thì hai chúng ta vẫn là anh em thân thiết. Chờ tôi ngồi lên long ỷ, làm hoàng đế Minh triều thì thiên hạ này chính là của tôi. Tôi phong cho cậu quan to lộc hậu, cái gì cũng không cần làm, muốn thứ gì liền có thứ đó, muốn kiểu người đẹp nào cũng có tới tay. Shirley Dương thì tính gì chứ..." Tôi nghe vậy, trong lòng bất chợt có chút cảm giác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.