Sắc trời đã dần tàn. Tôi nháy mắt với đồng bọn, ra hiệu cho bọn họ đừng cách nhau quá xa, đề phòng sự cố đột nhiên phát sinh. Bàng Tử vừa đi vừa lẩm bẩm: "Ê lão Hồ, sao cậu với Shirley Dương đi chậm quá vậy? Trời cũng sắp tối rồi, chúng ta phải nhanh chân lên, cổng chính còn chưa tới nữa kìa!" Tôi và Shirley Dương chỉ có thể cười khổ, nhanh chân như lời của Bàng Tử. Chúng tôi đi song song với nhau tới cổng chính. Qua cổng chính, có một con đường lát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.